Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 486: Tin tức khiếp sợ


Bộ dạng Thiên Khôi lúc này hình như có chút thê thảm.
 
Hơn nữa, lúc Thiên Khôi đáp xuống, đầu chạm xuống trước, tình hình vô cùng quái dị.
 
Do dự một lúc, Khương Khởi động thân hình, nhảy lên đỡ lấy Thiên Khôi, đồng thời luôn miệng hỏi han:
 
- Chuyện gì vậy?
 
Thiên Khôi vừa đứng vững, nghe nói vậy, sắc mặt lộ vẻ sợ hãi, nuốt nuốt nước bọt, cố làm cho mình bình tĩnh hơn.
 
- Phía dưới hồ nước đó hình như có chút cổ quái, ta vừa nhảy xuống, liền bị một sức mạnh đáng sợ trong đó bật lại, nếu như không phải ta nhanh nhẹn, e rằng đã chết mất xác trong đó rồi.
 
Thiên Khôi sợ hãi nói.
 
Khương Khởi nghe vậy, nhíu mày, hắn tin Thiên Khôi không lừa hắn.
 
Nhưng có thể khiến một thiên giai thất phẩm cường giả chịu léo vé, chứng tỏ hồ nước này đúng là có chút cổ quái thật.
 
Nhưng, lại nghĩ, nơi đây là U Ám Sâm Lâm nổi tiếng đáng sợ, bên trong có những sự tồn tại kì bí mà con người không thể giải thích được cũng là chuyện đương nhiên.
 
Nghĩ đến bộ dạng vừa rồi của Hàn Phong, Khương Khởi tin với một đá vừa rồi của mình, Hàn Phong không thể sống sót nổi.
 
Hơn nữa bên trong hồ nước này còn có một sức mạnh khiến Thiên Khôi phải chịu lép vế, Hàn Phong rơi vào đó, e rằng lành ít dữ nhiều.
 
Nghĩ đến đây, Khương Khởi không định lãng phí thêm thời gian nữa, nói:
 
- Ta nghĩ tên tiểu tử đó không sống nổi đâu, cùng ta đuổi theo lão già kia, hắn là người điện chủ hận nhất, bắt được hắn là lập được công lớn đấy.
 
Nói đoạn, hai người tiếp tục chạy về phía trước.
 
Lúc này, ở Huyền Thiên Tông, Tiêu Linh đang đánh đàn đột nhiên không cẩn thận một đứt một dây của chiếc cổ cầm.
 
Đồng thời, tim cô đập dữ dội, ánh mắt không ngừng dõi về phía chân trời.
 

Cô không hiểu tại sao mình lại cảm thấy lo lắng và bất an như vậy.
 
Vừa từ phía sau gian phòng đi tới Lâm Nguyệt thấy thần sắc quái lạ của Tiêu Linh thì cũng thân thiết hỏi:
 
- Linh nhi, ngươi làm sao mà mất hồn mất vía thế?
 
- Sư phụ!
 
Tiêu Linh nghe vậy thì mới giật mình tỉnh lại, quay đầu nhìn Lâm Nguyệt, thanh âm có phần trầm thấp nói:
 
- Sư phụ, ta đột nhiên có dự cảm không tốt, không biết Hàn Phong có xảy ra chuyện gì hay không?
 
Lâm Nguyệt nghe Tiêu Linh nói này thì cũng bất đắc dĩ lắc đầu. Nàng nhẹ nhàng bước lên vài bước, ngồi bên cạnh Tiêu Linh rồi ôn nhu vuốt mái tóc của nàng, ngữ khí nhu hòa nói:
 
- Ngươi nha! Cả ngày chỉ biết suy nghĩ miên man. U Ám Sâm Lâm đối với người bình thường mà nói đúng là nơi tràn ngập nguy cơ. Nhưng với thực lực của Hàn Phong và Triệu tiền bối thì làm sao có thể gặp nguy hiểm được.
 
- Nhưng là lúc nãy ta đánh đàn, cầm huyền đột nhiên đứt đoạn. Sự tình này trước đây ta chưa bao giờ gặp qua.
 
Tiêu Linh khẽ nhăn mày liễu nói.
 
Lâm Nguyệt khẽ thở dài nhìn Tiêu Linh trước mắt mà trong lòng thầm than không biết có phải đồ nhi của hắn kiếp trước đã tu luyện phúc khí hay không mà có thể khiến cho một nữ tử như Tiêu Linh lại nóng ruột nóng gan vì hắn như vậy.
 
Tuy rằng đối với chuyến đi này của Hàn Phong, Lâm Nguyệt cũng thoáng có chút lo lắng. Nhưng vì để Tiêu Linh có thể giảm bớt chút lo lắng thì Lâm Nguyệt cũng phải nói an ủi nàng vài câu:
 
- Tiêu Linh! Ngươi cũng đừng quên Triệu tiền bối cũng đã mấy lần tiến nhập U Ám Sâm Lâm. Đối với nơi này nắm rõ trong lòng bàn tay. Lần này Hàn Phong cùng Triệu tiền bối tiến nhập vào trong đó như thế nào có thể gặp nguy hiểm được. Về phần huyền cầm đứt dây thì đại khái do ngươi quá khẩn trương, không cẩn thận mà có kết quả như vậy. Không nên lo lắng a!
 
Tiêu Linh tựa hồ vẫn muốn nói gì đó nhưng sau khi Lâm Nguyệt nói như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy mình quá mức lo lắng, chuyện bé xe ra to.
 
Thực lực của Hàn Phong nàng hiểu rõ hơn bất cứ kẻ nào. Cho nên Tiêu Linh cũng đem cỗ sầu lo trong lòng cưỡng chế lại, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, nhẹ giọng nói:
 
- Ta biết sư phụ!
 
Hai nàng lại tiếp tục nói chuyện phiếm, cũng không có suy nghĩ tới an nguy của Hàn Phong nữa.
 

Chẳng qua Tiêu Linh cũng không biết hiện giờ Hàn Phong đang gặp nạn.
 
Lúc nàng biết được tin tức này cũng đã là hai tháng sau đó. Mà trong hai tháng này thì Thiên Tinh đế quốc lại yên tĩnh một cách dị thường.
 
Từ sau trận chiến ở Băng Tuyết các thì Võ Hoàng điện trừ lợi dụng người nằm vùng bên cạnh của Mộ Tuyết ra thì cũng đã bắt Kỷ Thanh Thanh là tù binh. Sau đó cũng không có bất kỳ tin tức gì nữa.
 
Tuy rằng như vậy thì Tiêu Tấn vẫn như trước không dám thả lỏng cảnh giác. Trái lại hắn càng phái ra rất nhiều nhân thủ, chặt chẽ quan tâm tới động tĩnh ở khắp mọi nơi trên đế quốc.
 
Mà trong khoảng thời gian này La Mạn thương đoàn được Tiêu Tấn ủng hộ cũng đã ở đế đô tạo nên thành công. Đối với việc thương đoàn này quât khỏi thì cũng không có mấy người biết được lai lịch của thương đoàn này.
 
Đương nhiên đối với tình hình hiện nay thì La Mạn thương đoàn cũng không có nóng nảy. Hôm nay đã có sự trợ giúp của truyền tống trận thì tài chính từ Thiên Nguyệt đại lục không ngừng cuồn cuộn vận chuyển trở lại.
 
Kế hoạch của La Mạn ở Thiên Tinh đế quốc chủ yếu là thành lập thương đoàn. Sau đó mới mở ngân hàng tư nhân chuẩn bị hành nghiệp ở Thiên Tinh đế quốc.
 
Tiến tới dựa vào truyền tống trận trợ giúp mà củng cố được địa vị của thương đoàn. Đồng thời thành lập truyền tống trận ở khắp các thành trấn.
 
La Mạn dự tính khoảng chừng phải mất đến ba năm thời gian thì kế hoạch này mới có thể có được thành công sơ bộ.
 
Đến lúc đó con dân của Thiên Tinh đế quốc sẽ được hưởng thụ tiện lợi mà truyền tống trận mang lại.
 
Mà từ khi Tiêu Linh bị đứt dây đàn đến nay cũng đã qua haia tháng. Vào một ngày, một đạo nhân ảnh lảo đảo đi tới dưới chân núi của Huyền Thiên tông.
 
Hôm nay thế lực của Huyền Thiên tông đã từ từ mở rộng tới vài tòa trấn nhỏ ở dưới chân núi. Trên danh nghĩa thì những thôn trấn này thuộc quản hạt của Thiên Tinh tế quốc. Nhưng trên thực tế, sinh hoạt của những người ở đây đơn giản chỉ là muốn mượn uy danh của Huyền Thiên tông để có thể có được cuộc sống yên ổn.
 
Đây cũng là lệ cũ ở mỗi địa phương.
 
Huyền Thiên tông đối với những thứ này tự nhiên cũng không có ngoại lệ. Vài tòa thành trấn dựa vào Huyền Thiên tông, hàng năm đều nộp kim ngạch kim tệ một khoản nhất định cho Huyền Thiên tông.
 
Trên thế tục thì đây được coi là tiền ký quỹ. Mà Huyền Thiên tông cũng sẽ định kỳ quái đệ tử xuống nhận, giữ gìn trật tự các nơi.
 
Đồng thời Huyền Thiên tông mấy năm nay ở trong đại bộ phận những thôn trấn này thu nhận đệ tử cho nên theo thời gian Huyền Thiên tông và vài tòa thành trấn quan hệ cực kỳ gắn bó.
 
Dù sao thì đệ tử trong Huyền Thiên tông đại bộ phận đều đến từ những thành trấn này. Mà trong thành trấn tất nhiên là có người nhà bọn họ cùng bằng hữu.
 
Lâu dài về sau, quan hệ giữ hai bên ngày càng được củng cố thêm.
 
Mà những bình dân trong những thành trấn này đối với Huyền Thiên tông cũng thập phần kinh nể. Dù sao thì mấy năm nay Huyền Thiên tôn phát triển ôn tồn tại thế. Mơ hồ đã trở thành thế lực đứng đầu Thiên Tinh đế quốc.
 
Đối với thành tựu của Huyền Thiên tông ngày hôm nay thi Huyền Cơ Tử tự nhiên là vui vẻ không gì sánh được, nhưng hắn cũng không có tự mãn. Đồng thời cũng thập phần nghiêm ngặt quản lý đệ tử ở trong tông. Cho nên chưa bao giờ nghe thấy được một tin đồn không tốt nào từ Huyền Thiên tông.
 
Lúc này mặt trời đã xuống núi được một canh giờ. Dưới chân núi nhỏ của Huyền Thiên tông, lúc này hiếm có người đi lại.
 
Cho nên bóng người kia một đường lảo đảo đi qua nơi này cũng không có mấy người phát hiện ra.