Sau đó, Hàn Phong và Hàn Nhất Nguyên nói chuyện tiếp một lúc thì Hàn Phong cũng biết được thực lực hiện tại của Hàn gia.
So với lúc hắn rời đi thì thực lực và địa vị của Hàn gia hiện nay rõ ràng đề đề cao không ít.
Thêm vào việc Lâm gia diệt vong lưu lại thế lực đều bị hai nhà Tiết Hàn chia cắt sạch sẽ. Cho nên hiện giờ ở đế đô cũng chỉ còn hai nhà này mà thôi.
Mấy năm nay Hàn gia phát triển mơ hồ có chút vượt qua Tiết gia.
Mà Hàn Thiên Sơn bất ngờ bế quan đột phá vào năm ngoái càng làm lòng người Hàn gia càng thêm vững tin.
Nghe Hàn Nhất Nguyên nói xong, Hàn Phong ngược lại không có bất luận biểu tình gì gọi là vui vẻ.
Đối với Hàn gia, Hàn Phong không có chút hứng thú nào, chỉ vì phụ thân hắn ở đây nên hắn mới lo lắng thôi.
Hôm nay Hàn gia phát triển quá nhanh dẫn đến các đệ tử có chút không yên phận, đây cũng không phải là việc tốt lành gì.
Hàn Phong trong lòng lòng vì thế mà càng cảm thấy lo lắng.
Nói chuyện với Hàn Nhất Nguyên hơn nửa ngày, Hàn Phong mới mang mọi người rời khỏi Hàn gia, mặc dù Hàn Nhất Nguyên muốn lưu mọi người lại nhưng Hàn Phong không muốn ở lại chỗ này.
Mà từ lúc Hàn Phong tới rồi đi, Hàn Thiên Sơn cũng không hề thấy mặt, Hàn Nhất Nguyên không nói thì Hàn Phong cũng không hỏi.
Mục đích của hắn tới đây chủ yếu là thăm phụ thân hắn, những chuyện khác hắn không quan tâm.
Vài ngày kế tiếp, Hàn Phong và chúng nữ đều ở lại trong hoàng cung.
Ba ngày sau, Tiêu Tấn sai người tới tìm Hàn Phong.
Hàn Phong biết mấy ngày nay Tiêu Tấn đang triệu tập nhân thủ để đối phó với Sở Tài Phán.
Lúc này Tiêu Tấn gọi hắn thì một là công tác chuẩn bị đã xong, hai là bên phía Sở Tài Phán có động tĩnh gì đó.
Hàn Phong tới trước mặt Tiêu Tấn thì thấy hắn đang vùi hắn trông đống tư liệu, thỉnh thoảng còn cau mày.
Một lát sau, buông tư liệu trên tay xuống, Tiêu Tấn ngẩng đầu lên thì thấy Hàn Phong đã tới nên có chút xấu hổ nói:
- Hôm nay ta thu được tin tức, Sở Tài Phán đã tìm được vị trí chính xác của Thiên địa chứng nhận và Diệt Hoàng cũng đã đi trước tới đó rồi.
- Nhanh như vậy?
Hàn Phong nghê vậy cũng hơi kinh ngạc.
- Bệ hạ còn chưa nói cho ta biết đó là chỗ nào.
Tiêu Tấn cũng không giấu giếm, chậm rãi nói:
- Chỗ đó là thuỷ tổ chi mộ của hoàng thất ta.
- Thuỷ tổ chi mộ!
Hàn Phong nghe Tiêu Tấn nói vậy thì rất kinh ngạc, đối với thuỷ tổ chi mộ của hoàng thất, Hàn Phong tất nhiên có nghe nói qua, đó là nới lịch đại Thiên Tinh hoàng đế sau khi mất đi an nghỉ.
Điều này thì không chỉ hắn mà hầu như mọi người ở Thiên Tinh đế quốc này đều biết, nhưng không ngờ nơi này lại chính là nơi có Thiên địa chứng nhận.
Tuy nơi này hoàng thất canh giữ rất nghiêm ngặt, nhưng nếu bị những tên trộm mộ nhìn trúng thì cũng không còn cái gì gọi là an toàn.
Theo như Hàn Phong biết thì cũng đã có mấy vụ thuỷ tổ chi mộ bị trộm mộ ghé thăm.
Tiêu Tấn thấy biểu tình của Hàn Phong thì cũng đoán ra hắn nghĩ gì:
- Kỳ thực, thuỷ tổ chi mộ hiện nay thế nhân biết cũng không phải là thật, nơi này chỉ dùng để che mắt thế nhân tránh cho lịch đại tổ tiên bị quấy rầy khi an nghỉ thôi. Thuỷ tổ chi mộ chân chính ngoại trừ một số ít người trực thuộc hoàng thất ra thì rất ít người có thể biết đươc. Cho nên Thiên địa chứng nhận cũng được đặt trong đó.
Tiêu Tấn nói xong, Hàn Phong cũng hiểu ra, tin tức này quả thật khiến hắn rất chấn động.
Hắn không ngờ hoàng thất còn có cái bí mật như vậy.
Nếu hôm nay không phải Tiêu Tấn nói ra thì chỉ sợ cả đời hắn cũng không thể nào biết được cái thuỷ tổ chi mộ hàng năm thế nhân cúng bái lại là giả.
Hàn Phong rốt cuộc cũng biết tại sao Tiêu Tấn lại bảo mật việc này như vậy. Nếu chuyện này để người ngoài biết được sợ là sẽ đưa tới phản ứng rất kịch liệt, nghiêm trọng hơn có thể hoàng thất còn bị đả kích không nhẹ.
Hiển nhiên, Tiêu Tấn đối với Hàn Phong rất tin tưởng nên mới nói cho hắn biết.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hàn Phong nói:
- Vậy thuỷ tổ chi mộ chân chính nằm ở chỗ nào? Sở tài phán đã tìm được vị trí rồi?
- Ừm, theo người ta cài vào trong đó báo về thì Diệt Hoàng đã nắm chính xác vị trí, có lẽ lúc này bọn chúng đã xuất phát rồi cũng nên.
Tiêu Tấn trầm mặt nói.
Dừng một chút, Tiêu Tấn nói tiếp:
- Kỳ thực, thuỷ tổ chi mộ chính thức nằm ngay phía sau thuỷ tổ chi mộ hiện tại. Hai hoàng lăng cách nhau một ngọn núi.
Hàn Phong nghe vậy cũng rất kinh ngạc.
Tiêu Tấn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hàn Phong thì cười nói:
- Rất ngạc nhiên phải không? Kỳ thực toà hoàng lăng hiện tại dựa trên hoàng lăng chính thức mà xây dựng. Hai toà hoàng lăng đều có liên hệ với nhau, cho nên thuỷ tổ chi mộ mà mọi người thấy bên ngoài cũng không tính là giả.
Nghe Tiêu Tấn nói, Hàn Phong cũng hiểu được ý tứ trong đó.
Sau khi biết được vị trí chính xác của thuỷ tổ chi mộ, Hàn Phong cũng không khỏi khâm phục người đưa ra ý kiến đó.
Đầu tiên dùng một cái hoàng lăng bên ngoài để che mắt mọi người tránh cho các tiên đế bị quấy rầy. Nếu thực sự có người phát hiện ra thì cho dù bọn họ nghĩ nát óc cũng không ra toà hoàng lăng chân chính lại nằm ngay phía sau.
Nắm bắt tâm lý con người đến mức này thật khiến người ta khâm phục.
Tiêu Tấn hiện tại còn có thể bình tĩnh ngồi đây hoàn toàn là dựa vào hàm dưỡng của hắn.
Việc liên quan đến huyết mạch hoàng thất, nói Tiêu Tấn không khẩn trương thì nhất định là giả.
Vì vậy, Tiêu Tấn nói tiếp:
- Việc này không nên chậm trễ, ngươi thu thập một chút, tối nay cùng với nhân thủ của trâm đi trước tới hoàng lăng.
Hàn Phong tất nhiên không có ý kiến, dù sao sớm muộn gì hắn cũng phải quyết chiến với đám người Sở tài phán, hiện tại có hoàng thất một bên thì hắn càng cam tâm tình nguyện mà ra trận này.
Dù sao, nếu để cho Huyền Thiên tông một mình đấu với Sở tài phán, tuy không phải không có phần thắng nào nhưng tổn hao sẽ rất nghiêm trọng, với căn cơ hiện tại của Huyền Thiên tông căn bản là không chịu nổi.
Vì vậy, lần này Hàn Phong tự nhiên sẽ tận tâm tận lực trợ giúp hoàng thất tiêu diệt Sở tài phán. Nếu có thể thì tốt nhất là tiêu diệt luôn Diệt Hoàng.
Sau khi nói chuyện xong, Hàn Phong liền rời đi tìm Hư Không đem sự tình nói lại một chút. Hư Không nghe xong chỉ nhàn nhạt gật đầu nói:
- Dù sao trong khoảng thời gian này ta cũng sẽ đi theo ngươi, nếu lỡ thân thể này của ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì ta biết đi đâu tìm ngươi?
Mặc dù Hư Không nói nhẹ nhàng như vậy nhưng Hàn Phong biết ý tứ trong lòng hắn, đó là sẽ cùng Hàn Phong tham gia hành động lần này, giúp Hàn Phong đối phó Sở tài phán.
Đạt được sự đồng ý của Hư Không, hai người rất nhanh thu thập một chút. Lần này bọn họ rời đi không phải là đi du ngoạn cho nên cũng không cần mang theo thứ gì.
Khi sắc trời dần tối, Hàn Phong liền dẫn Hư Không đi gặp Tiêu Tấn.
Về phần chúng nữ, Hàn Phong lúc ban này đã nói với họ là hắn phải rời đi vài ngày có việc.
Chúng nữ biết Hàn Phong muốn làm chính sự nên cũng không hề bất mãn. Tiêu Linh còn thập phần thân thiết dặn dò hắn giữ an toàn, bộ dáng xấu hổ lúc đó trông cứ như một tiểu tức phụ vậy.
Lần hành động này Tiêu Tấn không đi theo, dù sao hắn cũng là quốc quân chi chủ, cả đế quốc còn cần hắn chủ trì cho nên không thể phân thân ra được.
Mà lúc này, Hàn Phong gặp lại Tiêu Chiến.
Từ sau khi phục dụng Huyễn thần đan do Hàn Phong cung cấp, Tiêu Chiến cũng đã đột phá lên Thiên giai ngũ phẩm.