Thượng Quan Vô Ngã dẫu sao cũng là luyện dược đại sư nổi danh đế quốc, nghe nói mấy năm trước hắn đã thành công luyện chế một viên cửu phẩm đan dược, từ đó muốn lôi kéo ba gã thiên giai cung phụng cũng không phải là không thể.
Chẳng qua, theo Hàn Phong biết, Thượng Quan Vô Ngã này chính là thủ tịch luyện dược sư của Thiên Tinh Đế Quốc, tại sao lại đột nhiên phản chiến đến Lâm gia đây?
Một luyện dược đại sư có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, ngoài giá trị cao hơn rất nhiều một thiên giai cường giả, theo lý mà nói hoàng thất không thể không rõ đạo lý này.
Lập tức, Hàn Phong liền đem nghi hoặc này nói ra, mà đáp án nhận được cũng khiến hắn cả kinh, thì ra Thượng Quan Vô Ngã từ hai mươi năm trước, khi vẫn là một trung phẩm luyện dược sư vô danh, đã được Lâm gia nhìn trúng, âm thầm trợ giúp.
Thượng Quan Vô Ngã thiên phú xác thực không phụ hy vọng của Lâm gia, dựa vào Lâm gia ủng hộ phía sau, đúng hai mươi năm đã thành công tiến nhập cảnh giới luyện dược đại sư, do đó nhất cử trở thành luyện dược sư đứng đầu đại lục.
Hơn nữa Lâm gia trợ giúp, rất nhanh Thượng Quan Vô Ngã đã được hoàng thất phong làm luyện dược sư chuyên chúc, sau đó trải qua gần mười năm cẩn thận phát triển cùng nỗ lực, Thượng Quan Vô Ngã đã có thế lực của riêng mình, trong đó có một phần lớn là người của hoàng thất.
Kể từ đó, nguyên bản thế lực Lâm gia cộng thêm thế lực do Thượng Quan Vô Ngã bồi dưỡng, cuối cùng rốt cục giúp họ thành công lôi kéo ba gã thiên giai cường giả của hoàng thất.
Hàn Phong cũng từ trong miệng Tiêu Tấn biết được, Lâm Hà trong hơn nửa năm này đã bày mưu lập kế truy cầu Tiêu Linh.
Kỳ thực mục đích thực sự là Phí Lão.
Nghe đến đó, nhãn thần Hàn Phong hiện lên một tia lãnh ý, Lâm gia dĩ nhiên vì đạt được mục đích của chính mình mà tiếp cận người bên cạnh mình, quan trọng là Tiêu Linh, đây là điều Hàn Phong không thể bỏ qua dễ dàng.
Kế tiếp, Hàn Phong lại từ trong miệng Tiêu Tấn biết được, bởi vì nửa năm trước Tiêu Linh cùng Phí Lão đột nhiên đến có thể dẫn đến phiền toái cho kế hoạch của Lâm gia.
Đối mặt với thiên giai cường giả Phí Lão đột nhiên xuất hiện, bất đắc dĩ Lâm gia đành để Lâm Hà đứng ra, hy vọng có thể từ Tiêu Linh lôi kéo Phí Lão về phía bọn họ.
Nếu điều này thành công, Lâm gia không chỉ có thể thuận lợi giải quyết phiền toái trước mắt, đồng thời cũng giúp tăng thêm một phần trợ lực, do đó Lâm gia tự nhiên rất mong tình huống này xuất hiện.
Khi Tiêu Tấn nói đến đây, Hàn Phong cũng chợt kịp phản ứng.
Trong đầu rốt cục minh bạch vì sao lúc đầu rời khỏi Thiên Thánh Cốc, Tiêu Vũ xuất thủ cứu mạng hắn, đòng thời còn giúp Huyền Thiên Tông giải vây.
Có thể từ lúc Thiên Thánh Đại Hội, Tiêu Vũ đã chú ý tới hắn cùng Tiêu Linh. Dù sao nữ tử xuất chúng như Tiêu Linh có thể không bị chú ý rất hiếm, nghĩ đến Tiêu Vũ tất nhiên cũng đã sớm phát hiện Tiêu Linh mang theo tín vật của hoàng thất, nên nhận ra được thân phận của nàng.
Sau đó, Tiêu Vũ biểu hiện cực kỳ nhiệt tâm, một đường mời hắn cùng Tiêu Linh tới đế đô làm khách.
Bất quá tiếp theo, Hàn Phong bởi vì Băng Tuyết Các cùng chuyện thăng cấp thiên giai, nên làm lỡ rất nhiều thời gian, đồng thời bỏ qua chuyện này. Hoàng thất dĩ nhiên vào nửa năm trước phía người tới mời Tiêu Linh đi vào đế đô.
Hoàng thất nhiều lần khẩn thiết mời mọc, tất nhiên cũng là đánh chủ ý vào Phí Lão.
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Phong cũng hơi chút tức giận.
Nhưng nói ngược lại, lúc trước nếu như không nhờ Tiêu Vũ xuất thủ kịp thời, hắn cùng những người khác vô pháp thuận lợi trở về Huyền Thiên Tông. Đồng thời, mặc dù hoàng thất có lợi dụng Tiêu Linh, nhưng vẫn chưa từng ép buộc nàng.
Thoáng nghĩ lại, Hàn Phong cũng thấy thoải mái hơn.
Chẳng qua hắn cũng càng minh bạch, vị đại đế bề ngoài thoạt nhìn hòa ái dễ gần, mập mạp vô hại, nhưng không thể vì vẻ bề ngoài mà không chú ý tới thân phận của hắn.
Tựa hồ có chút khát, Tiêu Tấn cầm lấy chén trà trên bàn, uống một hơi, sau đó chờ Hàn Phong có thể tiêu hóa những lời hắn vừa nói, mới tiếp tục:
- Hôm nay Lâm gia, bao gồm cả ba gã thiên giai cung phụng bị lôi kéo, tổng cộng có bốn gã thiên giai thiên giai, vừa vặn ngang bằng với hoàng thất.
Hàn Phong cũng hiểu ý tứ của Tiêu Tấn, tuy rằng từ trong miệng hắn biết được ba gã thiên giai cung phụng bị lôi kéo cũng không phải những kẻ mạnh nhất trong bảy gã.
Thế nhưng thiên giai cường giả ngoài sức chiến đấu kinh người, nếu Lâm gia thực sự liều lĩnh phát động công kích với hoàng thất mà nói thì vô cùng thiệt thòi.
Đương nhiên đó chỉ là hiện nay mà thôi, chút thực lực này của Lâm gia cũng vô pháp so được với hoàng thất.
Tiêu Tấn thở dài nói:
- Lâm gia cũng biết lấy thực lực hiện tại của bọn họ, xác thực vẫn vô pháp phản lại hoàng thất. Do đó vài ngày trước Thượng Quan Vô Ngã mới ngụy trang ra ngoài tìm tài liệu, thực sự là vì muốn mời chào một ít thiên giai cường giả gia nhập.
Ngừng một chút, Tiêu Tấn tiếp tục nói:
- Còn có Tiết gia, gần đây Lâm gia cũng đã tiếp xúc muốn lôi kéo.
- Tiết gia gia chủ Tiết Viễn Sơn cũng là thiên giai cường giả thành danh đã lâu, kỳ thực ngang bằng với Lâm Chấn Khôn, nếu như Tiết gia đứng về phía Lâm gia, xác thực rất khó đối phó.
Hàn Phong cúi đầu nhíu mày nói.
- Yên tâm đi, lấy sự khôn khéo của lão gia hỏa Tiết Viễn Sơn kia, cho dù cuối cùng không đứng về phía hoàng thất, nhưng cũng không ngốc đến nỗi đứng về phía Lâm gia.
Tiêu Tấn nói rằng.
Bất tri bất giác, Hàn Phong cùng Tiêu Tấn đã trò chuyện tới sáng, thẳng đến khi mặt trời lặn, Hàn Phong mới từ chỗ của Tiêu Tấn rời khỏi.
Trở lại gian phòng, Hàn Phong gối đầu lên hai tay, nằm trên giường.
Hai mắt nhìn lên trần nhà, Hàn Phong hiển nhiên còn đang tiêu hóa tin tức đạt được từ chỗ Tiêu Tấn vừa rồi.
Theo cách nói của Tiêu Tấn, hắn cũng rất lo lắng Tiêu Linh cùng Lâm Hà đi lại quá gần, đang định suy nghĩ tìm cớ đem Lâm Hà điều địa phương khác.
Bất quá vừa vặn lúc này Hàn Phong đến đế đô, kể từ đó, hắn cũng tiết kiệm được chút sức lực do đó tự nhiên vui vẻ thay Hàn Phong bãi bình chuyện này.
Kỳ thực, Hàn Phong với điều này cũng lưu ý, trái lại hắn đối với chuyện Tiêu Tấn giảng giải lúc trước vô cùng quan tâm.
Hắn cũng chưa từng nghĩ đế đô bề ngoài yên bình, dĩ nhiên ẩn chứa mạch nước ngầm như vậy.
Chính là căn cứ theo trí nhớ kiếp trước của hắn tựa hồ đế đô vẫn luôn yên bình, chưa từng xuất hiện phản loạn. Hơn nữa Lâm gia mặc dù cũng từ từ xuống dốc, nhưng vẫn tồn tại. Rõ ràng lúc này Lâm gia đã chuẩn bị rất lâu, tự nhiên không dễ dàng từ bỏ. Chỉ cần từ cử động hai mươi mấy năm trước Lâm gia tìm được Thượng Quan Vô Ngã là có thể thấy được.
Lẽ nào đây cũng là hiệu ứng do hăn sống lại làm thay đổi quỹ tích lịch sử?
Chẳng qua hiện tại có tiếp tục lo lắng cũng chẳng có ý nghĩ gì, hôm nay hắn đã ở cùng chiến tuyến với hoàng thất. Nếu như hoàng thất bị lật đổ, Hàn Phong cùng Huyền Thiên Tông cũng bị chôn theo. Do đó Hàn Phong sẽ tận lực trợ giúp hóa giải nguy cơ này. Bất quá, Hàn Phong đột nhiên nghĩ đến một việc Tiêu Tấn mới vừa nói, trong lòng cũng thầm thở dài. Lâm gia Lâm Chấn Khôn đúng là đại nhân vật. Hắn từ trong miệng Tiêu Tấn biết được sau khi Thượng Quan Vô Ngã trở thành luyện dược đại sư, đã chuyển thành quan hệ bình đẳng với Lâm gia.