Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 609: Kim Hổ và Tiểu Sửu (P3)

Không phải là hạ phẩm linh thạch mà chỗ nào cũng có thể tìm thấy!

Một mỏ tinh thạch như thế nào mới có thể sản xuất được những thượng phẩm tinh thạch có phẩm chất, tinh khiết và năng lượng đạt đến tiêu chuẩn hạng nhất chứ? Mà Tôn Lập trưởng lão vừa mở miệng ra thì đã là một nghìn khối.

Đây đã là một số lượng của cải làm người ta nói không nên lời, nhưng càng làm cho bọn họ phải trợn mắt há mồm chính là Tư Đồ Đạo trưởng lão Tư Đồ gia lại từ chối.

Trên thực tế cũng chỉ có những vị đại nhân này mới biết được điểm quý giá khi bắt được một tên Ma tộc có huyết mạch hoàng gia.

Ba vạn năm trước từng có một gia tộc mạnh mẽ ở Trung Châu, mạnh đến mức ở Trung Châu có thể nói một là một. Địa vị và lực ảnh hưởng của gia tộc này có sự chênh lệch rất lớn so với Tư Đồ gia ở Nam Châu.

Hơn nữa Trung Châu cũng là một trong năm châu lớn nhất của Thánh Vực. Trung Châu tổng cộng có mười bảy quận, mà trên thực tế thì mỗi quận còn lớn hơn một cái Lam Nguyệt đế quốc trong nhân giới.

Mà một mình gia tộc kia đã khống chế mười sáu quận.

Hoàn toàn xứng đáng là bá chủ Trung Châu!

Mà làm người khác cảm thấy không dám tin chính là Ngưu gia trở thành gia tộc vương giả của Trung Châu lại không phải là một gia tộc lâu đời trước khi Thần Chiến., mà là một gia tộc thần bí độ nhiên nổi lên vào ba vạn năm nghìn năm trước.

Mà nguyên nhân Ngưu gia lập nghiệp lại có rất nhiều phiên bản được lưu truyền trong Thánh Vực, trong đó có một cái rất gần với chân tướng sự thật nhất là: Bốn nghìn năm trước Ngưu gia từng cứu một người Ma tộc có huyết thống hoàng gia. Khi Ngưu gia cứu người này cũng không biết mình đang giúp một người Ma tộc, cho nên sau khi chữa chạy tốt còn tặng cho tên Ma tộc có huyết mạch hoàng gia kia rất nhiều lộ phí đi đường.

Những chuyện xảy ra sau đó thì rất đơn giản, khi tên Ma tộc có huyết thống hoàng gia kia quay về hải ngoại để tụ tập với Ma tộc thì trở thành một người có địa vị cao, cuối cùng lại trở thành thủ lĩnh Ma tộc. Một nghìn năm sau khi được cứu, tên này vì muốn bày tỏ lòng cảm ơn mà tặng cho Ngưu gia một phương pháp, mà phương pháp này có thể làm cho Ngưu gia trở thành đệ nhất gia tộc Trung Châu trong Thánh Vực mãi cho đến tận bây giờ. Thậm chí còn có người nói Ngưu gia là đệ nhất gia tộc trong Thánh Vực. Tuy có nhiều người không tán thành, nhưng điều này cũng đủ để nói lên sự hùng mạnh của Ngưu gia rồi.

Mà mọi người đều nói phương thuốc kia là một tờ giấy ghi lại phương pháp bí mật đề thăng thực lực vô cùng nhanh chóng của Ma tộc. Tất nhiên là tất cả những bí mật này có đúng hay không thì không ai dám cam đoan nhưng sự hùng mạnh của Ngưu gia có thể thấy được rõ ràng trước mắt.

Khi có loại tin đồn này thì chuyện phát hiện được một người Ma tộc có huyết thống hoàng gia rồi trở nên hưng phấn như vậy, cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Trong lòng Tôn Lập cảm thấy cấp bách và ngứa ngáy. Vừa rồi lão cũng đã cảm nhận được trên người Kim Hổ một luồng khí tức thuần khiết của Ma tộc vương giả. Tuy chỉ là nghe nói nhưng kinh nghiệm nói cho bọn họ biết điều này không sai. Tên thanh niên Ma tộc hắc y trước mặt này có huyết mạch hoàng gia.

Kim Hổ còn không biết được mình vừa mới ra tay đã bị những lão già giống như lão yêu tinh kia phát hiện ra mọi chuyện. Hắn phải một mình chống lại năm tên cường giả có thực lực tương đương, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, khóe miệng vẫn còn hiện lên một nụ cười khinh thường như có như không. Khí thế trên người Kim Hổ rất mạnh mẽ làm cho người khác sinh ra loại cảm giác không rét mà run.

Kim Hổ múa cây trường thương hắc sắc kín kẽ không có kẽ hở, tạo thành một quả cầu màu đen cực lớn trên không trung. Năm tên cường giả cảnh giới đại viên mãn đối mặt với những phản ứng này của Kim Hổ cũng giống như chó cắn phải nhím, không biết phải làm sao để khép miệng lại.

Nhưng bọn họ lại không sợ thứ này, càng như vậy bọn họ càng cao hứng.

Bởi vì bất kỳ kẻ nào thường đến khi sức cùng lực kiệt mới phản kháng càng dữ dội, mà thời gian duy trì cũng ngày càng ngắn. Tư Đồ trưởng lão cũng đã nói phải bắt sống, tên Ma tộc ngu ngốc này còn phối hợp, đúng là làm người ta cảm thấy vui sướng.

Trong khoảnh khắc Tôn Lập cảm thấy rất buồn bực, nhưng hai mắt lão lại lập tức sáng lên. Vì sau khi con chim lớn màu vàng kia phát ra một tiếng kêu ác liệt thì dùng một loại tốc độ khó tin phóng xuống giương móng vuốt như bảo kiếm chụp nát một tên trong đám năm người chính mình vừa phái ra, tên cường giả kia đã bị mất nửa người.

Sau khi tên cường giả có cảnh giới đại viên mãn sơ cấp kia thét lên một tiếng kinh thiên động địa thì cơ thể rơi thẳng xuống mặt biển ở bên dưới tương đối xa.

Máu tươi bắn ra tung tóe làm xuất hiện một trận mưa máu trong bầu trời.

Tôn Lập kích động đến mức hai tay phải nắm chặt lại. Dù con chim khổng lồ màu vàng trước mặt lão không có huyết mạch Ma tộc hoàng gia, nhưng cũng chắc chắn là một tên hùng mạnh làm người ta phải mê muội.

Còn tên kia...Vì thực lực yếu mà chết nên không thể trách người khác được.


Tôn Lập nheo mắt nhìn thằng hề Tư Đồ Đạo, trong lòng hai người đều có một ý niệm giống hệt nhau:

- Xem ra những thu hoạch ngày hôm nay chưa hẳn chỉ riêng bảo vật kia!

Trong đầu Lăng Tiêu đột nhiên hiện lên tất cả tình cảnh bên ngoài. Tất cả những biến hóa, vẻ mặt của tất cả mọi người từ trên xuống dưới đều xuất hiện trong mắt Lăng Tiêu, bị hắn "nhìn" thấy rất rõ ràng.

- Kim Hổ sao? Tên này sao lại đến đây! Còn Tiểu Sửu, sau nhiều năm, Tiểu Sửu...Nó cuối cùng cũng trưởng thành.

Lăng Tiêu vừa nghĩ vừa cảm thấy vui mừng.

Trước đó Lăng Tiêu đóng chặt lục thức của mình, hắn đem tất cả lực lượng tập trung để đột phá Độ Kiếp Kỳ, cố gắng vượt lên loại cảm giác đau đớn tột độ.

Mà bây giờ Lăng Tiêu cuối cùng cũng đã đi qua giai đoạn đau khổ. Trong nháy mắt lục thức của hắn đã bị luồng năng lượng mới mẻ mở ra, cơ thể hắn lúc này không còn bất kỳ kinh mạch nào.

Nếu có người nhìn thấy tình cảnh trong cơ thể Lăng Tiêu lúc này thì chắc chắn sẽ cảm thấy kinh hoàng.

Bởi vì trong cơ thể Lăng Tiêu ngoại trừ những khung xương có tác dụng chống đỡ, máu thịt hầu như đã hoàn toàn biết mất.

Tất cả đều là một phương thức vận hành năng lượng kỳ dị.

Luồng năng lượng này còn tinh thuần hơn rất nhiều lần so với chân nguyên, nhưng không phải là tiên lực, chỉ còn cách một vách ngăn là trở thành tiên lực.

Luồng lực lượng này làm cho tất cả mọi sự vật trong phạm vi nghìn dặm như xuất hiện trước mặt Lăng Tiêu, giống như mọi chuyện đang xảy ra trước mắt, giống như đang trực quan xem xét.

Mà lúc này thần thức của Lăng Tiêu đã có thể bao phủ được một phạm vi năm mươi vạn dặm.

Nói cách khác, người bị Lăng Tiêu đặt thần thức lên trong phạm vi năm mươi vạn dặm đều không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

- Độ Kiếp Kỳ!

Trong lòng Lăng Tiêu không kìm được phải than thở một tiếng:

- Quá tốt!

Lúc này cuộc chiến bên ngoài đã ngày càng kịch liệt.

Những tên cường giả của Liên Minh Phương Nam không ngờ con chim khổng lồ màu vàng kia lại có lực chiến đấu và đủ loại năng lực vô cùng kỳ lạ. Một tên đồng bọn của bọn họ vì xem thường mà đã sớm bị một trảo vô cùng sắc bén của Tiểu Sửu chụp chết. Bây giờ khi đối mặt với Tiểu Sửu, bọn họ lại sinh ra một loại cảm giác khiếp sợ, giống như không phải bọn họ đang đối mặt với một con ma thú mà là một sát thủ khủng bố.

- Rắc!

Một tia chớp màu lam lại lóe lên đánh thẳng về phía một tên cảnh giới đại viên mãn, loại tốc độ này làm cho tên kia không có cơ hội né tránh. Trong nháy mắt chân khí hộ thể đã bị vỡ nát, nửa người trên lập tức trở nên tê dại, sau đó tên này trợn trừng mắt nhìn những móng vuốt rất lớn và dữ tợn của con chim khổng lồ màu vàng chụp thẳng vào đầu mình.

Có thể nhìn thấy rõ ràng trên những móng vuốt kia được bao phủ từng tầng vảy rất cứng rắn.


Xong rồi, trong lòng tên cảnh giới đại viên mãn này than thở một tiếng, không ngờ có một ngày mình phải chết dưới móng vuốt của một con chim súc sinh.

Cơ thể Tôn Lập giống như một làn khói, bắn thẳng tới như tia chớp. Người chưa tới mà một luồng năng lượng ác liệt và khổng lồ đã hung hăng phóng thẳng về phía cơ thể Tiểu Sửu. Nếu bị đánh trúng, dù Tiểu Sửu có lực tấn công mạnh mẽ cũng không tránh khỏi nguy cơ bị trọng thương hoặc thậm chí là chết.

- Súc sinh quá ác độc, không thể giữ ngươi lại được nữa.

Tôn Lập gầm lên một tiếng giận dữ làm khóe miệng Lăng Tiêu đột nhiên hiện lên một nụ cười lạnh như băng, hắn thản nhiên nói:

- Ngươi thì tính là cái gì.

- Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, hang động được Lăng Tiêu dùng để phong ấn chính mình đột nhiên nổ tung rồi bùng ra một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ. Sau đó nó chia thành mười luồng năng lượng kinh người hung hăng đánh thẳng về phía những tên đang chiến đấu hầu như không có bất kỳ chuẩn bị gì kia.

Năm tên đang vây quanh Kim Hổ vội vàng phản ứng, nhưng không ngờ luồng lực lượng của Lăng Tiêu quá tàn ác. Tất cả những tên này sau khi bị luồng năng lượng kia đánh ầm trên người thì toàn bộ kinh mạch trong cơ thể lập tức bị phong ấn, lại không thi triển được bất kỳ năng lượng nào. Đám người lập tức rơi xuống mặt biển đang có những con sóng khổng lồ do những trận chiến trên trời gây ra.

Mấy tên vây công Tiểu Sửu cũng không có gì tốt đẹp, chỉ có hai người ở khá xa mà phản ứng lại cực kỳ nhanh nhạy nên mới tránh khỏi cái chết. Hai tên này đột nhiên phóng thẳng về phía sau trên vạn mét.

Một người trong số này chính là Tôn Lập cường giả mạnh nhất của Tôn gia.

Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, tiếng hừ giống như tiếng sấm lập tức nổ tung trong lòng Tôn Lập. Lão già có cảnh giới đại viên mãn đỉnh phong lập tức dùng rất nhiều luồng kết giới gia trì trên cơ thể mình, tạo thành một cái lồng phòng hộ vô cùng chắc chắn. Sau khi Tôn Lập lui người ra ngoài vạn thước, vẻ kinh hoàng trên mặt hiện ra không chút che giấu.

Trong nháy mắt khi vách núi chỗ Lăng Tiêu nổ tung, những tên đang đứng vây quanh phía xa lập tức có người hét lên thất thanh:

- Bảo vật xuất thổ rồi.

Tư Đồ Nam đang kinh hoàng cũng nhịn không được vội vàng quay đầu dùng ánh mắt khinh thường nhìn thoáng qua tên vừa mới nói, trong lòng thầm nghĩ:

- Ngươi thật ngu, không thấy xuất thổ là một người còn sống sờ sờ đó à?

Lúc này Tôn Lập vừa giận vừa sợ, lão hướng về phía Lăng Tiêu quát:

- Ngươi là ai?

Không ngờ cái bọn họ tưởng rằng bảo vật, hơn nữa còn vì nó mà xảy ra xung đột dữ dội, chết rất nhiều mạng người, cuối cùng hai bên còn dứt khoát điều động thế lực nòng cốt đi ra tranh đoạt, mà không ngờ bảo vật lại là một cường giả nhân loại.

Loại cảm giác xui xẻo và kinh ngạc trong lòng thế này làm Tôn Lập thiếu chút nữa đã đánh mất lý trí. Lúc này lão lập tức có phản ứng, người trước mặt sợ rằng đã tiến vào một cảnh giới mà chính mình cũng không thể hiểu nổi.

Tôn Lập nhìn Lăng Tiêu từ đầu đến chân rồi trầm giọng nói:

- Tất cả những động tĩnh kia đều do ngươi tạo ra sao?

Lăng Tiêu bĩu môi rồi cười lạnh nói:

- Ngươi có bệnh sao? Có phải ta tạo ra hay không ngươi có thể quản được à?

- Ngươi! Thanh niên không nên quá kiêu ngạo! Lão phu cũng không sợ ngươi.

Tôn Lập vừa nói xong thì bảo kiếm trong tay cũng được vung lên. Một luồng kiếm khí đột nhiên xuất hiện trước mặt không có bất kỳ dấu hiệu nào rồi bổ thẳng về phía lỗ mũi của Lăng Tiêu.

Đối với Tôn Lập thì thực lực của tên kia cho dù mạnh thế nào, nhưng đối mặt với một đòn đánh lén của lão chắc chắn phải bị thương.

Một đòn của cường giả cảnh giới đại viên mãn đỉnh phong tất nhiên không dễ tiếp nhận, nhưng đáng tiếc đối thủ của lão lại là Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu khẽ động tâm niệm, một luồng năng lượng lập tức tạo thành khiên che ở trước mặt. Luồng kiếm khí kia đập lên trên khiên lập tức bùng ra một luồng năng lượng khổng lồ, sau đó cái khiên năng lượng đột nhiên rung động nhẹ. Luồng kiếm khí Tôn Lập vừa đánh ra đã biến mất.