Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 486: Uy lực kinh thiên

Lăng Tiêu mỉm cười, nói :
- Yên tâm đi, ta cũng vậy!

Đôi mắt Thường Xuân Tiếu thoáng ngưng, quát khẽ :
- Tốt!

Chữ "được" vừa thốt ra, một thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, một hồi ân thanh rồng gầm truyền đến, chỉ nghe thấy âm thanh này liền biết, đây là một thanh bảo kiếm hiếm có!

- Một trăm ba mươi năm trước, ta có được từ Nộ Long Đàm, nghe nói là thượng cổ thần khí. Kiếm này đã theo ta hơn một trăm năm, chưa từng gặp thất bại. Cho nên, tên của nó là … Bất Bại!

Ngón tay thon dài trắng nõn của Thường Xuân Tiếu lướt nhẹ lên thân kiếm bóng loáng như mặt gương, thản nhiên nói.

Lăng Tiêu nhe răng cười, tay rút ra Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, sau đó nói :
- Kiếm này ở trong tay ta, tắm máu vô số, cho nên … Ngươi phải cẩn thận !

Nói xong, Yêu Huyết kiếm cũng phối hợp, bộc phát ra một luồng khí tức hùng mạnh!

Nghe nói sự tà môn của thanh kiếm này là một chuyện, nhưng tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác. Thường Xuân Tiếu hơi kinh hãi, con ngươi nhanh chóng co rút, thanh bảo kiếm trong tay gã Tiêu Phong này, chỉ khi đánh với người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên, Tương Phúc của Tương gia, mới bộc lộ ra một lần thần uy, sau khi thấy được người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên. Tuy nhiên e rằng cũng có chút khiếp sợ thực lực hiện tại mà Tiêu Phong hiển lộ ra bên ngoài, cũng chưa thể phát huy ra tiêu chuẩn tốt nhất, thế cho nên hắn mới thoải mái chiến thắng.

Trong lòng Thường Xuân Tiếu vẫn có chút cười nhạo những người đó, thầm nói : Bất quá chỉ là một gã có thực lực hơi mạnh một chút, ỷ vào trong tay mình có một vũ khí sắt bén mà thôi. Làm một người luyện võ có thực lực hùng mạnh, như thế nào có thể ngay cả tâm của mình cũng giữ không được? Cho tới bây giờ, Thường Xuân Tiếu mới cảm nhận được, từ trên Yêu Huyết kiếm truyền đến một luồng khí thế đáng sợ như thế nào!

Càng là người có tinh thần lực hùng mạnh, đối với loại khí thế mà Yêu Huyết kiếm phát ra, lại càng dễ dàng sinh ra một loại cảm giác giống như ảo giác. Nói là ảo giác, bởi vì ngoại trừ bọn họ, người khác cũng không cảm giác! Mà ngay cả nhân viên lôi đài cách bọn họ khoảng một trăm dặm cũng không cảm giác được! Nói không là ảo giác, là vì bọn họ cũng có thể nghe được từ trên Yêu Huyết gần như truyền đến âm thanh kêu khóc, giống như có ngàn vạn linh hồn ở một nơi nào đó hò hét!

Loại khí tức này, cũng không phải người bình thường có khả năng chịu được.

Ngày xưa Thường Xuân Tiếu ở trên lôi đài, tựa như một cường giả lãnh huyết cực kỳ tiết kiệm ngôn ngữ, đối mặt với đối thủ, gần như không có bất cứ giao lưu gì! Giống như ngày hôm nay, nói được với Lăng Tiêu vài câu, đã là cảnh tượng vô cùng hiếm thấy.

Hai người đứng trên lôi đài, cũng không có lơ lững trên bầu trời, phạm vi kết giới chỉ có trăm mét, cho dù là Kiếm Tông có thực lực hơi mạnh hơn một chút, cũng có loại cảm giác phát huy không được, cho nên bay lên đánh, chưa chắc gì mạnh hơn trên mặt đất!

Tuy nhiên hôm nay, kết giới lớn hơn ngày thường rất nhiều, trong toàn bộ tất cả nhà thi đấu trong Chiến Thần bảng, chỉ có hai người bọn họ!

Bởi vì, đây đã là trận tranh danh hiệu đứng đầu.

Nhưng trong mắt Thường Xuân Tiếu và Lăng Tiêu, kết giới mấy ngàn mét, cũng không đủ hai người thi triển, cho nên, không hẹn mà gặp, rõ ràng áp dụng phương thức chiến đấu trên mặt đất.

Trường kiếm của Thường Xuân Tiếu run lên, phát ra một tiếng vang xé gió, kiếm chỉ Lăng Tiêu, một luồng khí thế ngạo nghễ, dâng lên từ trên người Thường Xuân Tiếu. Tuy rằng đứng trên lôi đài nhưng lại khiến cho người ta có loại cảm giác vô cùng cao lớn!

Trên thân Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay Lăng Tiêu, yêu khí dày đặc hơn, bỗng nhiên Lăng Tiêu nhắm hai mắt lại, ngưng thần cảm thụ được linh khí tràn ngập trong thiên địa, cho dù lá cách kết giới, vẫn có thể cảm giác được rõ ràng.

Vù!

Thân thề hai người gần như cùng động!

Cách xa nhau khoảng cách hơn mười mét, gần như trong nháy mắt, thân thề hai người xê dịch, Thường Xuân Tiếu đâm một kiếm tới trước ngực Lăng Tiêu, tốc độ nhanh tới mức mắt thường khó thể theo kịp, một chuỗi tàn ảnh được kéo ra ở phía sau Thường Xuân Tiếu.

Mà phía sau Lăng Tiêu, đồng dạng cũng là một chuỗi tàn ảnh.

Ầm!

Một tiếng sét đánh vang lên, kiếm của hai người mạnh mẽ va chạm vào nhau!

Toàn bộ chung quanh nhà thi đấu, hôm nay ngay cả trên mặt đường cũng đứng đầy người, nhà thi đấu to lớn chứa hơn mười vạn người, lúc này lại im lặng như tờ, kim rơi cũng có thể nghe được!


Mỗi người theo bản năng đều ngừng hô hấp lại, ánh mắt cũng không nhấp nháy, chú ý nhìn xuống phía dưới hết sức chăm chú. Nguồn: https://truyenfull.vn

Lúc thân thể hai người vừa động, đồng thời cũng phát ra tiếng đánh kịch liệt, toàn bộ nhà thi đấu đột nhiên giống như sống lại, phát ra một tiếng "Vù"!

Mọi người ngạc nhiên cùng nhau thán phục, phát ra một trận liên thanh to lớn.

Một chiêu này của hai người không sử dụng bất cứ năng lượng gì, hoàn toàn chính là lực lượng to lớn của bản thân. Loại va chạm lực lượng thuần túy này, khiến người xem có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào!

Không biết vì sao, rõ ràng không có năng lượng dao động gì, nhưng gần như trong lòng mọi người cũng cho rằng, tiếng nổ giữa bảo kiếm của hai người giao nhau, giống như vang lên trong lòng bọn họ!

Tựa như trống trận, nương theo tiếng tiết tấu tim đập, mỗi một lần, đều như đập vào trong lòng người. Nếu như một kích đánh vào cao thủ, thậm chí có thể dẫn dắt tần suất tim đập của người, đạt tới mục đích giết người!

Kiếm của hai người Lăng Tiêu và Thường Xuân Tiếu, lúc này dường như cũng đã đạt tới cảnh giới này!

Một luồng lực lớn kia, khiến nửa người của Thường Xuân Tiếu run lên, trong lòng ngạc nhiên thán phục nói : Người này không ngờ trời sinh có thần lực! Trước đó, Thường Xuân Tiếu chỉ nhìn ra năng lượng trong cơ thể Lăng Tiêu dường như khổng lồ như biển, dùng vô tận không cạn kiệt. Cho nên khi giao thủ, nghĩ rằng nếu như người bình thường, chỉ dùng lực lượng chống lại với hắn, sẽ ra sao?

Thường Xuân Tiếu cũng là người nghĩ đến là làm, biểu hiện của Lăng Tiêu khiến hắn rất bội phục, bởi vì Lăng Tiêu cũng không nhân cơ hội sử dụng bất cứ năng lượng gì!

Chỉ thuần túy là loại lực lượng căn nguyên phát ra từ trên thân thể!

Thật mạnh!

Thường Xuân Tiếu khen ngợi trong lòng, trong mắt bắn ra chiến ý mãnh liệt, thái độ càng thêm cẩn thận hơn.

Lăng Tiêu cảm giác được một chiêu va chạm cùng Thường Xuân Tiếu , có một nguồn lực lượng cực kỳ xảo trá, theo Yêu Huyết kiếm truyền tới cổ tay mình, sau đó lại theo cổ tay lên trên cánh tay mình! Trong lúc nhất thời, cả cánh tay phải mơ hồ cũng có chút run lên. Nếu không phải kiếm linh tiều Yêu này có linh tính rất mạnh, hút đi không ít lực lượng kia. Chỉ lần va chạm này, cả cánh tay của Lăng Tiêu gần như bị tê dại!

Thực lực khá!

Trong lòng Lăng Tiêu cũng dâng lên chiến ý mãnh liệt, cổ tay vừa chuyển, một kiếm đâm vào bụng Thường Xuân Tiếu, thân hình Thường Xuân Tiếu chợt lóe, đồng thời dùng kiếm gạt kiếm Lăng Tiêu ra, sau đó theo kiếm của Lăng Tiêu một đường chém xuống, cắt về phía cổ tay Lăng Tiêu, thân hình kia cũng tiến sát tới chỗ Lăng Tiêu!

Phịch!

Thân hình hai người cùng va chạm, cũng vươn tay trái ra, mạnh mẽ đánh vào ngực đối phương, hai tay va chạm, phát ra một tiếng vang trầm muộn, thân hình hai người đều tự lùi ra phía sau " Đạp"" Đạp"" Đạp", thoát khỏi mấy trăm mét!

Lần này, không chỉ so đấu lực lượng, mà tất cà đều tập trung năng lượng hùng mạnh trên bàn tay, lôi đài dưới chân hai người, đột nhiên … vài đường vết rách cỡ ngón tay, cũng nhanh chóng giống như mạng nhện, khuếch tán ra chung quanh. Rốt cuộc, lôi đài cực kỳ chắc chắn, được xưng có thể ngăn cản được một kích toàn lực của Tu Luyện giả. Dưới sự va chạm của hai người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên sơ cấp … Nát vụn!

- Lôi đài vỡ!

Cũng không biết là ai lên tiếng, mang theo vẻ vô cùng kinh ngạc rống lên một tiếng như vậy.

Rào rào!

Một đám người ồ lên từ bốn phương tám hướng!

Trong nhà thi đấu, giống như trở mình, gần như tất cả mọi người kinh hãi, nhìn thấy cảnh tượng kinh người ở giữa sân!

- Rất kinh người, một kích toàn lực của hai người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên, nhưng lại tạo thành thương tổn quá lớn?

- Ta hoài nghi, nhất định đã lâu rồi lôi đài này không được tu sửa, nay không được tốt lắm! Tuy rằng hai người bọn họ rất mạnh nhưng ta tuyệt đối tin rằng hai người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên, có thể đánh nát lôi đài được làm bằng Thanh Minh Diệu Thạch mà chỉ có Tu Luyện giả mới có thể làm tổn hại được sao?

- Đúng vậy, những điều này khó có thể khiến cho người ta có thể tiếp nhận!


- Hừ, một đám người vô tri, chẳng lẽ các ngươi không hiểu lực lượng va cham kia sao?

Trong đám người vô cùng sôi nổi, hầu như tất cả mọi người đều đang biểu đạt quan điểm của mình, mưu toan người bên cạnh có thể chấp nhận.

Tuy nhiên chiến đấu tiếp theo đó, lại hấp dẫn ánh mắt mọi người, về phần vì sao lôi đài kia vỡ vụn, liền để lại sau chiến đấu thì mới thảo luận nữa!

Hai người Lăng Tiêu và Thường Xuân Tiếu cũng không ngờ, lôi đài này lại yếu đến như vậy, đồng thời thân hình vừa nhảy, lơ lững trên bầu trời, trong lòng hai người gần như cùng một lúc dâng lên một ý niệm trong đầu.

Võ công thiên hạ, chỉ không phá nhanh!

Thân hình Thường Xuân Tiếu thoáng lên một cái, liền giống như một luồng khói nhẹ, trong không khí dường như không nhìn thấy bóng dáng hắn. Sau đó, bốn phương tám hướng truyền đến tiếng kiếm khí lành lạnh, làm cho người ta cảm giác không biết đâu là thật, đâu là giả.

Thân hình Lăng Tiêu nhìn giống như chưa động, nhưng tinh thần lực đã tràn ra, không ngờ nhồi toàn bộ vào trong kết giới!

Thân hình Thường Xuân Tiếu chuyển động cực nhanh, gần như thoát khỏi cảm giác tinh thần của Lăng Tiêu, đáng tiếc là, cảnh giới của hắn không bằng Lăng Tiêu! Tuy rằng thực lực không khác với bản thể của Lăng Tiêu lắm, nhưng lại không nên quên, Lăng Tiêu có thực lực Phân Thần kỳ! Nguyên thần thứ hai kia, chẳng những có thể trên phân thân kia, đồng dạng cũng có thể hợp với bản thể Lăng Tiêu thành hai nguyên thần hợp nhất!

Bởi vì trước đó, Lăng Tiêu đã đem phân thân hoàn mỹ kia, dấu ở bên trong Bạch Lộ quận, dù sao hiện tại hình dạng của phân thân kia, chính là một người trung niên bình thường, nhưng đặt trong đám đông cũng không tìm được, cho nên gần như trong nháy mắt, nguyên thần của Lăng Tiêu dung hợp cùng một chỗ, cảm giác tinh thần càng trở nên vô cùng khổng lồ!

Nếu như cách phân thân quá xa, thì không làm được như vậy, chẳng những Lăng Tiêu đã sớm chuẩn bị cho cuộc chiến này, mà ngay cả chuyện tiếp theo rời khỏi Bạch Lộ quận, cũng đã tính xong!

Thực lực của Thường Xuân Tiếu thực sự không dùng cho chỗ nhỏ, bên trong toàn bộ kết giới, đến cuối cùng hầu như thổi lên một luồng lốc xoáy khổng lồ, khắp nơi đều lưu lại tàn ảnh của hắn. Lăng Tiêu vẫn không nhúc nhích ở chính giữa.

Đến cuối cùng, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét to của Thường Xuân Tiếu :
- Thanh Lôi Tử Điện Trảm!

Vốn bầu trời xa nghìn dặm không mây, không biết từ đâu, gần như nháy mắt sinh ra một đám lớn mây đen, che phủ trên bầu trời nhà thi đấu, mây đen rất dầy, quay cuồn không ngừng, một luồng tia chớp màu xanh, pha trộn không ngừng phát ra quang mang tươi đẹp, theo đó đạo kiếm khí kia … Mạnh mẻ bổ về phía Lăng Tiêu!

Dùng bảo kiếm để tạo ra uy lực của thiên địa!

Thần kiếm!

Nhà thi đấu lại lâm vào sự tĩnh lặng, gần như lúc này mọi người đều đánh mất năng lực tự hỏi, một chiêu này của gã con cháu Thường gia, cũng hoàn toàn vượt qua nhận thức của mọi người!

Vũ khí có thể tạo ra uy lực của thiên địa sao? Ngoại trừ một số rất ít cường giả, tuyệt đại đa số vẻ mặt mọi người đều kinh hải!

Bởi vì đây không phải là hiệu quả cộng minh giữa kiếm khí và nguyên tố, lôi điện … Đó là uy lực của thiên địa nha!

Tia chớp kia gần như không hề có gì cản trở xuyên qua kết giới, mang theo một luồng uy thế hủy thiên diệt địa, chém thẳng về phía Lăng Tiêu!

- Lăng Tiêu, hãy xuất ra toản bộ thực lực của ngươi đi, đừng để ta coi thường!

Trên bầu trời, đầu tóc dài của Thường Xuân Tiếu loạn vũ, cao giọng rống giận.

Thân hình Lăng Tiêu bỗng nhiên bộc phát ra một luồng hào quang cực kỳ dữ dội, một bộ chiến giáp vô cùng tuyệt đẹp, theo đó bỗng xuất hiện trên thân thể Lăng Tiêu!

Miếng lót vai, che ngực, bao cổ tay, bao đầu gối … Mỗi một thứ liền giống như bám vào thân thề Lăng Tiêu, cân xứng như thế, thích hợp như thế, mà gã Lăng Tiêu này, bị hào quang bao quanh hoàn toàn vào trong, liền giống như một pho tượng chiến thần phát sáng!

Yêu Huyết kiếm trong tay bộc phát ra khí thế vô cùng mãnh liệt, đón luồng lôi điện có uy lực hủy diệt, thẳng lên trên!

Trong ánh mắt không thể tin nổi của mười mấy vạn người trên toàn trường, luồng tia chớp kia bổ thẳng lên trên Yêu Huyết kiếm, mà trong miệng Lăng Tiêu thì phát ra một tiếng quát nhẹ.

- Luân Hồi

Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn dâng lên, đột nhiên hình thành một luồng lốc xoáy vô cùng to lớn, từ đầu đến cuối, giống như một con quái thú giương chiếc miệng to như chậu máu cắn người. Luồng uy lực thiên địa hùng mạnh kia, khiến tất cả mọi người biến sắc!

Đây là cuộc chiến đấu của hai người luyện võ có cảnh giới Tiên Thiên sao?

Ánh mắt mọi người hầu như đều rơi lên trên vũ khí trong tay hai người.

Kiếm linh!

Đúng vậy, chính là Kiếm linh mà Tiêu Phong đã từng nói! Ngoại trừ thần khí có được kiếm linh, thì còn thứ gí? Có thể tạo ra hiện tượng thiên văn như vậy?

Trời, trong Thánh Vực, từ thời cuộc chiến của Thần chấm dứt, cũng không thấy ai phi thăng Thần giới, chẳng lẽ nói, đây là một loại phương thức thần tích giáng lâm?

Nghĩ đến đó, thân hình của rất nhiều người cũng run run lên!