Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 353: Tư Không Dương

Lăng Tiêu hơi khẽ cau mày. Trong lòng đã đoán được ý đồ của ba người này không sai biệt lắm: hóa ra là tới tìm ta làm vật hi sinh?

Không quản là Ma giới hay là Minh giới, muốn đi vào kiếm phái Thục Sơn ta, đó là vọng tưởng! Muốn ta góp sức hỗ trợ chống đỡ cũng không phải là không thể. tuy nhiên, muốn cho ta làm vật hi sinh mũi nhọn ở phía trước... vậy thì nghĩ cũng không cần nghĩ!

Vì thế. Lăng Tiêu hỏi một vẩn đề chẳng liên quan tới chủ đề:

- Tư Không tiền bối! Người trong Ma giới, mới sinh ra hình dáng thế nào? Chẳng lẽ bọn họ cùng có thể đi vào Thánh Vực? Tiến vào Thánh Vực một tên. diệt một tên là được rồi.

Tư Không Dương thần sắc không biến đổi nhưng Tây Môn Ngạo Thiên đứng bên cạnh sắc mặt hơi có chút cứng ngắc, có lẽ hắn cảm thấy Tông chủ trẻ tuổi của môn phái này hẳn giảo hoạt hơn nhiều so với trong tưởng tượng, vì thế trong ánh mắt hắn nhìn về phía Lăng Tiêu kèm theo vẻ bất mãn.

Tư Không Dương trông vẫn bình thản, căn cứ theo chi thị lão nhận được từ Thánh Vực về người thanh niên Lãng Tiêu này. có thể mượn sức thì tận lực mượn sức. và nếu hắn nguyện ý, tuy rằng kiếm phái Thục Sơn không thuộc loại gia tộc người thủ hộ, nhưng bắt đầu từ Lăng Tiêu: cũng có thể cắp cho Lăng Tiêu thân phận của một người thủ hộ!

Người khác không hiểu rõ thân phận người thủ hộ này có ích lợi gì, nhưng trong lòng Tư Không Dương hiểu rất rõ, lão không khỏi cảm thán Lăng Tiêu thật may mắn! Tư Không Dương là đệ tử của gia tộc nhiều thế hệ kế thừa người thủ hộ, lão hiếu rất rõ ràng, người thủ hộ tiến vào Thánh Vực đó là không có bất kỳ nỗi lo lắng gì. Sau khi tới Thánh Vực rồi, người có thân phận người thủ hộ đều được các thế lực lớn ờ Thánh Vực chiêu nạp, đây là chỗ lợi ích thực tế của người thủ hộ đã bảo vệ giới thế tục!

Mà những người phi thăng Thánh Vực thông qua tự thân cố gắng; hoặc là tìm một vài gia tộc hoặc là tô chức tiến hành đầu nhập vào, hoặc chính là một cá nhân ẩn cư nổi lên.

Thánh Vực vô cùng rộng lớn, cho nên dù ẩn cư cũng rất ít có người tìm đến ngươi gây phiền toái. Đồng thời bên trong Thánh Vực linh khí vô cùng sung túc! Muốn tu luyện nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với giới thế tục!

Nhưng loại người không có tổ chức này, thật ra muốn nâng cao thực lực quà thực rất khó khăn!

Tuy rằng tại Thánh Vực linh khí sung túc. nhưng có điều sau khi tiến vào Thánh Vực, mọi người theo đuổi kỳ thật không phải là đinh cao võ đạo. mà là... trường; sinh bất tử!

Với người không có công pháp, không có tinh thạch... cái gì đều không có, muốn ở trong Thánh Vực lại phi thăng tiến vào Thần giới trong truyền thuyết kia: là một chuyện không có khả năng hoàn thành!

Tỷ như nói Công Tôn Hoàng của Công Tôn thế gia, tại giới thế tục nhìn thật nở mày nở mặt, thậm chí có thể nói trong vòng ba trăm năm nay là người thứ nhất phi thăng Thánh Vực! Nhưng bên trong Thánh Vực cũng có nhiều lão quái sống mười vạn năm, tám vạn năm. Ba trăm năm cũng tốt, năm trăm năm cũng tốt. cho dù là một ngàn năm mới có một người tiến vào Thánh Vực, đối với những người đó mà nói, căn bản là không có bất kỳ quan hệ nào!

Sau khi lão phi thăng đến Thánh Vực, nếu có thể tìm được trưởng bối gia tộc của mình. mà nếu như trtưởng bối của gia tộc Công Tôn lại có thế lực kha khá, Công Tôn Hoàng mới có thể đứng vững chân ở Thánh Vực. Nếu không thì... cho dù là người luyện võ thiên tài Vân Chi Lan năm đó thì có thể thế nào? Tiến vào Thánh Vực không phải cũng giống nhau mai danh ẩn tích mờ nhạt như mọi người sao?

Còn như nói đến Thánh Vực Đại Đế trong truyền thuyết...ở trong mắt gia tộc người thủ hộ, đó quả thực chính là một truyện cười!


Tuy rằng rất nhiều người trong bọn họ cũng đều rất bội phục đầu óc và thủ đoạn của Thánh Vực Đại Đế. càng thểm bội phục dũng khí của Thánh Vực Đại Đế, lão đích thật là dung hợp bản thân mình vào trong Thánh Vực, hóa thân làm một bộ phận quy tắc nhô của Thánh Vực. Nhung lão không thể đại biểu cho cả Thánh Vực. Đây là chuyện mà tất cả gia tộc người thù hộ đều biết đến.

Bời vậy có thể thấy được thân phận của một người thủ hộ đối với người luyện võ của giới thế tục mà nói là trọng yếu tới cỡ nào! Mà Thánh Vực phân phó cho người phụ trách quản lý gia tộc Tư Không, thậm chí có thể đưa ra thân phận người thủ hộ cấp cho Lăng Tiêu!

Cho dù Tư Không Dương là loại người tâm sáng như nước rất ít động tâm vì ngoại vật. cũng không thể không cảm thán Lăng Tiêu thật may mắn.

- Trong Ma giới chia làm hai loại: một loại là tồn tại trạng thái ma thú. Kỳ thật ngươi không biết tất cả ma thú trên đại lục Thương Lan, có thể nói đều là con cháu của Ma giới! Tuy nhiên, có rất nhiều ma thú truyền tới hiện tại đã hoàn toàn mất đi huyết mạch của Ma giới. Còn có rất nhiều ma thú thông qua nâng cao thực lực không ngừng, đạt tới trình độ biến hóa nào đó thì có thể biến thành hình dáng nhân loại! Tuy nhiên, ở nhân giới, ma thú có thể đạt tới loại trình độ này gần như là không tồn tại! Nhưng ở Ma giới, ma thú có thực lực biến hóa vẫn có rất nhiều. Lần này, theo thông đạo kia tiến vào Nhân giới, thấp nhất đều là ma thú sau biến hóa. Nói cách khác, ít nhất đều có thực lực vượt hơn Kiếm Tôn!

Nói tới đây, Tư Không Dương khẽ thờ dài một hơi, lòng thầm nghĩ: "Chỉ còn năm năm thì có thể phi thăng Thánh Vực lại xảy ra chuyện này." Đừng nhìn bộ dáng lão có vẻ bình tĩnh, nhưng mối sầu lo trong lòng rất nghiêm trọng!" Trong Nhân giới này. số lượng cường giả không ít nhưng trên cơ bản đều tự minh độc chiến! Nếu muốn kết họp những người này lại, tạo thành một lực lượng thật lớn quả là nan đề!"

Trong lòng nghĩ đến đây, Tư Không Dương tiếp tục nói:

- Một loại sinh vật Ma giới khác, là tồn tại huyết thống thuần khiết cao quý, bọn chúng từ nhỏ đã có thể hóa thành hình người! Là tầng llớp chúa tể của Ma giới, bọn họ và nhân loại... gần như không khác gi nhau! Trên người bọn họ cũng không có cái gọi là ma khí. Duy nhất khác nhau là máu huyết của nhân loại thì màu đỏ tươi, còn máu huyết của người Ma giới là màu lam!

Sự kiên nhẫn của Tư Không Dương khiến Tây Môn Ngạo Thiên hơi có chút kinh ngạc, hắn theo bản năng lại nhìn Lăng Tiêu mấy lần, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ Lăng Tiêu này thực sự thần kỳ như vậy? Phải biết rằng các gia tộc người thủ hộ thì có liên hệ với nhau! Mà gia tộc Tư Không phải lâu đời hơn rất nhiều so với gia tộc Tây Môn! Lại nói tiếp. dưới mắt nhìn của Tây Môn Ngạo Thiên nếu như toàn bộ tinh nhuệ của gia tộc Tư Không đều xuất hiện thì quét tan toàn bộ môn phái thế gia trên đại lục Thương Lan cũng hoàn toàn không phải là vấn đề!

Cho nên từ trước tới nay, Tây Môn Ngạo Thiên đều rất khách khí với huynh đệ Tư Không Dương và Tư Không Liễu. Tu vi đạt tới cảnh giới như bọn họ, cho dù có điều bất mãn cũng không lộ rõ..... càng không giáp mặt đắc tội với đối phương.

Tư Không Dương nói tiếp:

- Cho nên, nếu là tầng lớp cao của Ma giới tiến vào Nhân giới, nếu không bị thương chảy máu thì hoàn toàn không nhìn ra có gì khác nhau! Chi cần thực lực bọn chúng đạt tới tiêu chuẩn Kiếm Thánh của nhân loại. Như vậy cánh cửa Thánh Vực đồng dạng sẽ mờ ra! Bời vì... bên trong Thánh Vực cũng có thế lực của người Ma giới! Bọn chúng đã có ý kiến rất nhiều đối với thông đạo bị phong bế từ lâu, nếu không có quy tắc của Thánh Vực, e rằng tổ tiên bọn chúng sớm đã giáng xuống giúp tộc nhân đả thông thông đạo kia rồi. Cho nên lần này thông đạo mở ra, ta hoài nghi chỉ sợ cùng có bóng dáng những người đó bên trong!

Lăng Tiêu ánh mắt chợt lóe sáng, hôm nay quả thật từ Tư Không Dương hắn nhận được rất nhiều tin tức cần biết. ít nhất tại Thánh Vực tương tự như Tu Chân Giới, thật khiến cho kỳ vọng của Lăng Tiêu đối với Thánh Vực lại tăng thêm mấy phần.

Bản tính của Lăng Tiêu thuộc dạng "có qua có lại mới toại lòng nhau: Tư Không Dương này mặc kệ là mục đích thế nào nhưng đã thiếu lão một mối nhân tinh

Được mà không hoàn trả cũng là phi lễ. vì lẽ đó Lăng Tiêu nghiêm nét mặt. hỏi: - Đa tạ Tư Không tiền bối giải thích cho ta những nghi vấn. Nhung không biết các người tới tìm ta là vì cớ gì?


ới cũng không nhiều, động tĩnh của phía Ma Thánh Vưc bên kia nói

Tư Không Dương nói:

- Không dấu ngươi! Số lượng người thủ hộ ở tính cả Đông đại lục cũng không tới một trăm. Đồng thời lại nhận được thông rằng có khả năng Ma giới sẽ có hành động lớn. Cho nên, chúng ta không yên tâm. Chỉ dựa vào lực lượng người thủ hộ không ngăn chặn được thế tiến công của Ma giới tới nhân loại, còn cần phải đoàn kết các cường giả trong giới thế tục, chung sức chống lại Ma giới! Nếu không đến khi bị Ma giới tấn công vào. lúc đó đúng là vạn vật tai ương sinh linh đồ thán!

Lăng Tiêu minh bạch ý tứ của Tư Không Dương; hắn mỉm cười nhẹ một tiếng nói: - Một khi đã như vậy.đương nhiên ta cũng có nghĩa vụ chống địch. Như vậy đi, ta cứ ở đây, các vị cần đến bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng, thế nào?

Tư Không Dương không ngờ hắn dễ nói chuyện như thế, thậm chí lão đã thân phận người thủ hộ, lấy lợi ích giải thích. Lăng Tiêu này tuổi còn trẻ mà thực lực mạnh, thậm chí khiến Tư Không Dương cũng có cảm giác nhìn không thấu. Thực lực như thế lại được thế lực lớn tại Thánh Vực chú ý, ngày sau phi thăng Thánh Vực đó là sự bảo đảm vững chắc nhất. Đến lúc đó, kết giao một bằng hữu như vậy nói không chừng bên trong Thánh Vực đúng là nhận được nhiều lợi ích đấy!

Cái gọi là người già lão thành tinh. trên phương diện này huynh đệ Tư Không Dương sống lâu hon, hùng mạnh hon xa so với kẻ có chút kiêu căng không bỏ được là Tây Môn Ngạo Thiên!

Tư Không Dương hướng về phái Lăng Tiêu gật đầu, lại lấy ra một cái lệnh bài ném qua:

- Lăng Tông chủ hết lòng vì đại nghĩa. Lão phu hết sức bội phục. Chúng ta sẽ tới các nhà khác không làm phiền ngươi nữa. Đây là lệnh bài tín vật. Sau này sẽ có người cầm vật cùng dạng tới liên lạc.

Bên kia Tư Không Liễu hướng về phía một cái, ngay sau đó thân hình chợt biến, sau đó hiện ra phương bắc xa xa. Tây Môn Ngạo Thiên khẽ cười nói:

- Nếu có dịp, hy vọng chúng ta sẽ đánh một trận!

Nói xong cũng không đợi Lăng Tiêu trả lời mà biến vào trong không khí!

Lăng Tiêu đứng giăux không trung nhìn theo dần nghiêm túc hẳn lên. không còn vẻ ung dung thoải mái như vừa rồi nữa.

Về truyền thuyết Thánh Vực này không đề cập tới Thánh Vực Đại Đế. nhưng Lăng Tiêu đã chứng thật: Đại Đế dù vĩ đại đến đâu đi nưa cũng không thể sáng tạo ra Thách Vực!

Hơn nưa Thánh Vực cũng tương tự như Tu Chân Giới, thật khiến cho tình cảm của Lãng Tiêu hướng tới nơi ẩy càng sâu đậm thêm.

Ma thú? Ma thú đều từ Ma giới?

Lăng Tiêu ngắm nghía lệnh bài Tư Không Dương giao cho mình. Lệnh bài lớn cỡ bàn tay đen nhánh, không biết dùng tài liệu gì chế thành, cầm trên tay rất nặng- mặt trên điêu khắc hoa văn vô cùng tinh mỹ, mặt trái chi có một chữ "thủ".

Lăng Tiêu khẽ nhíu mày, miệng lại than thở:

- Ma giới. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Thân mình chợt lóe biến vào trong không trung.