Sau khi cầm bản hợp đồng lên, mặc dù rất sợ hãi, nhưng trong hoàn cảnh này cô dặn mình phải thật bình tĩnh! TSự thực rằng: cô rất muốn từ chối cái hợp đồng này, nhưng đối với công ty cô lại là một lợi ích vô cùng lớn. Cô cũng hiểu người ta thường nói đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích cá nhân! Nhưng vấn đề này đối với cô quả thật có chút nhức nhối! Cô cũng không phải là người không dám chấp nhận rủi ro nhưng rõ ràng đối với cô mà nói đây là cái giá quá đắt!
Vì vậy cô hi vọng cầu xin anh ta thử một lần:
" Anh có thể bỏ cái điều kiện cuối cùng được không! Dù sao tôi cũng sẽ không yêu anh, sau ba tháng anh tự động cho tôi rời đi là được mà! Dù sao thì, việc tôi nghe lời anh cũng đủ khiến anh hành hạ tôi rồi! Làm ơn đi!"
Nghe vậy, anh cũng chỉ lặng lẽ buông ra một câu:
" Tôi đã nói rõ ràng, ý tôi đã quyết thì không thể thay đổi! Còn nữa, chẳng lẽ em không có tự tin sẽ không yêu tôi sao!"
Cô biết, anh nói vậy cũng chỉ muốn khích tướng cô nhưng quả thực cô rất sợ sẽ có một lúc nào đó, mình sẽ thực sự yêu anh ta. Dù sao, cô đã từng, đã từng rung động trước anh ta!
Có thể lúc đó cô vẫn còn chưa trưởng thành lắm, chỉ muốn thử cảm giác được yêu thương.
Bởi lẽ, từ khi là cô nhi đến khi để có được cho đến bây giờ, cô chưa từng dựa dẫm vào ai! Cô tự thân đứng lên bằng chính sức mình, làm thêm, học bổ túc, kiếm học bổng đều là cô tự thân vận động. Cô không có cha mẹ, người thân cho nên cũng không có ai thực sự quan tâm cô!
Vì vậy, nếu thực sự có người yêu thì cô có thể trải qua được cảm giác đó! Cô cũng muốn biết cảm giác được người khác trân trọng.
" Anh có thể đổi thành người yêu hay bạn gái được không!"
Cô cố gắng thử lần nữa.
Anh đáp một cách rất chắc chắn:
" Không được."
" Vậy có thể cho tôi thời gian để suy nghĩ không! "
Cô tiếp tục nói.
" 10 phút là giới hạn cuối cùng của tôi!"
Cô đến đây thì nghẹn lời.
Sau hơn năm phút trôi qua, cô cuối cùng cũng đưa ra được một quyết định: cô nghĩ rằng mình sẽ đồng ý!. Trong một cuộc chơi, luôn luôn có người thắng, kẻ thua, và cũng phải có những lúc người thắng phải mạo hiểm.
Và lần này cũng vậy, cô chỉ có thể mạo hiểm thôi, dù sao thì điều kiện cũng không có qua bất hợp lý!
Chưa đến mười phút, cô đã khẳng định với anh:
" Tôi đồng ý!"
Sau rồi nhanh chóng ký vào bản hợp đồng.
Anh lại cũng vô cùng thẳng thừng, lấy lại bản hợp đồng rồi nói:
" Hợp đồng đã ký, yêu cầu đầu tiên của tôi chính là cô phải dọn đến nhà tôi!"
Sau khi nghe yêu cầu này cô vô cùng ngỡ ngàng, nhưng không sao, dù sao cũng chỉ là chuyển nhà thôi! Chẳng có gì là to tát cả, dù sao anh ta cũng sẽ không làm điều gì sai trái với luân lý, Cô cố thuyết phục bản thân mình như vậy.
Nhưng đâu có ai biết được suy nghĩ của một con người mưu mô, xảo quyệt này chứ!