Anh hôn cô một lúc lâu sau mới thả cô ra,Gia Nguyệt gần như hoảng hồn, bối rối đẩy Hà Lăng ra. Anh tại sao có thể ngạo mạn như thế chứ, ngay cả tim cô vẫn đang còn đập, nó kêu .. bùm .. bụp.. ở ngay đây nè! Anh không biết sao?
Anh ta thật là biết cách khiến cho cô bối rối mà! Cô tức giận, tay run run, chỉ vào Hà Lăng,
"Anh, anh làm gì vậy chứ hả?"
Hà Lăng đùa,
"Không phải em thích thế sao?"
Gia Nguyệt mặt đỏ rần lên, a.... Thật ra, anh ta nói cũng có ý đúng. Cô thực sự cũng thích cái nụ hôn đó .... Ôi trời ơi! Từ khi nào mà cô trở nên mê trai như vậy chứ.
Gia Nguyệt tức giận, quay ngoắt bỏ đi.
Hà Lăng nhìn phía sau thở dài, mặc dù anh chỉ muốn cô vui lên thôi, không ngờ Gia Nguyệt lại tức giận. Nhưng mà anh nghĩ, chắc lại đang dỗi ... Anh thấy rõ Gia Nguyệt lúc nãy, rất biết hưởng thụ, người thì run rẩy. Cô thật biết cách kích thích bản năng muốn bảo vệ người con gái mình yêu của anh mà!
Gia Nguyệt giận rồi, anh lại tiếp tục làm công việc nội trợ, rửa bát, dọn dẹp. Nhìn từ xa, không khéo người ta lại tưởng anh thực sự là người hầu trong cái nhà này.
Đúng bảy giờ mười lăm phút, Hà Lăng đã nhanh chóng chuẩn bị, lên đường đến công ty. Anh thực ra hôm nay đều bận, cũng không rảnh rỗi gì. Chỉ là, anh muốn dành chút thời gian buổi sáng cho cô. Bởi, sắp tới đây, công ty anh có dự án quan trọng cần xử lý.
"Dinh", tiếng chuông cửa đóng. Gia Nguyệt ngồi trên giường ngủ, phòng ngủ chính, cắn cắn môi. Không hiểu sao, đột nhiên cô cảm thấy hơi nhớ nhớ. Gì vậy chứ? Anh mới đi một chút, Gia Nguyệt lại cảm thấy thiếu thiếu.
Cố gắng gạt hình ảnh của anh ra khỏi đầu mình, Gia Nguyệt cũng cố đi chuẩn bị quần áo, cô muốn tập trung vào công việc, không muốn bị xao nhãng vì anh nữa.
++++++++
Mấy ngày sau đó, quan hệ giữa Hà Lăng và Gia NGuyệt dần tốt hẳn lên. Dường như, Gia Nguyệt đã rũ bỏ một phần lớp bảo vệ đối với anh. Mặc dù vậy, Hà Lăng vẫn khiến cho Gia Nguyệt nhiều lúc nổi giận.
Kể từ sau lần đó, Hà Lăng như được rũ bỏ lệnh cấm, ngày càng quấn quít, chọc ghẹo lấy Gia Nguyệt, nhiều lúc khiến cho cô đỏ mặt tức giận nhưng cũng không thể làm gì bởi anh quá mạnh.
Người ta nói, ông trời tạo ra đàn ông và phụ nữ thật bất công, tại sao đàn ông luôn luôn khỏe hơn phụ nữ chứ.
"Nguyệt Nguyệt à!"
Hà Lăng ôm lấy Lâm Già Nguyệt, nằm trên giường, tay cọ cọ. Gia Nguyệt chịu không nổi, cố gắng lui ra,
"Không được, hôm qua, hôm kia đều "làm" cả rồi."
Lầm Gia Nguyệt khó chịu,
" Thực sự là hôm nay không được mà."
"Nguyệt Nguyệt à, anh muốn hôn em."
Nói rồi, Hà Lăng lại trao cho cô một nụ hôn sâu, lưỡi anh tiến vào trong khoang miệng cô, liếm láp, đưa đẩy.
Gia Nguyệt không hiểu mối quan hệ hiện tại giữa hai người họ là gì? Là giữa người chủ hợp đồng và người thực hiện, hay là giữa người yêu của nhau?
Chỉ ba tháng, ba tháng thôi, cô nghĩ, chỉ cần qua ba tháng này, cô sẽ không cần phải chịu đựng anh ta nữa.
++++++++++
Sáng thức dậy, Lâm Gia Nguyệt lại rón rén ra khỏi giường để chuẩn bị công việc, cô như thường lệ, chuẩn bị ít đồ ăn sáng mà cô mới học được cho Hà Lăng. Sau đó, lại rời đi.
Đứng trước cổng biệt thự hiện tại, bất ngờ người đàn ông chặn ngang cô,
"Yo, người đẹp, còn nhớ tôi không?"
Lâm Gia Nguyệt vừa đứng đó, đột nhiên thấy bất ngờ,
"Zac"
Zac Evans nghe vậy thì khoái chí hẳn lên,
" Hey, its me, tôi tình cờ đi ngang qua nơi này, đột nhiên thấy bóng em, tôi không ngờ, em lại ở đây."
Lâm Gia Nguyệt không biết nên vui hay nên buồn, người đàn ông này, đối với cô là một món đầu tư lớn, nhưng cô và anh ta mới gặp nhau có một lần, mà anh ta lại tỏ ra tự nhiên như vậy, khiến Gia Nguyệt không khỏi dè chừng.
Lâm Gia Nguyệt, không phải là sợ anh ta lợi dụng cô, Lâm Gia Nguyệt chỉ sợ Zac là một con người nguy hiểm. Lâm Gia Nguyệt luôn tự tin rằng mình có thể đối phó với mọi loại người. Nhưng điều cô sợ nhất, chính là thiệt hại và phiền toái.
Trong mọi loại người muốn đấu với cô, loại người nguy hiểm là loại người gây nhiều tổn thất nhất.
Vì vậy, cô nghĩ, đối với Zac, cô chỉ nên duy trì ở một mối quan hệ xác định.
Gia Nguyệt mở cửa, bước ra khỏi căn biệt thự, tiến đến chỗ Zac, giọng nói cô cố tình muốn giữ khoảng cách,
" Tôi với anh mới quen thôi , không cần phải khoa trương như vậy."
Zac nghe vậy, chỉ hơi lúng túng một chút, lại đáp lời, giọng có pha chút đùa cợt,
" Tiểu Gia Nguyệt của chúng ta chắc cũng biết đến tình yêu sét đánh đi, tôi thiết nghĩ chắc hẳn cũng có tình bạn sét đánh."
Nói rồi, Zac còn vô cùng tự nhiên khoác tay lên vai Lâm Gia Nguyệt.