Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

Chương 30

Tôi ngạc nhiên nhìn qua, trời ạ, nữ chính và bạn của em ấy!!

Sáng sớm ra đường bánh xe ô tô lăn phải phân chó hay sao mà đen đủi quá vậy? Đi tắm hơi thư giãn mà cũng không được yên nữa!!

“Cậu là Tịnh Nhi phải không!?” Cô bạn của Ngọc Nhi gần như nhào đến chỗ tôi và Hạ Lam đang ngồi, khuôn mặt trẻ con xinh xắn đáng yêu vô cùng “Gầy đi rồi! Đẹp quá ha!!”

“Cậu..” Tôi và Hạ Lam vô thức lùi lại mấy bước “Cậu là ai??”

“Trình Phương!!” Ngọc Nhi xõa mái tóc đen dài, xoa xoa thái dương mệt mỏi ngồi xuống “Đừng làm loạn nữa!!!”

Trình Phương..

Trình Phương...

Tôi nhớ ra rồi!

Tôi biết cô ta!!

Nữ phụ mặt trẻ con nhưng cáo già và thê thảm nhất truyện!!!

Nếu Tịnh Nhi được xem là nữ phụ hạng hai với tình cách ngây thơ ngu ngốc, thì Trình Phương này chính là nữ phụ số một, nữ vương phụ hội tụ đầy đủ đặc điểm của một nhân vật siêu phản diện!

Đầu tiên là vẻ ngoài lừa gạt người khác, Trình Phương sở hữu khuôn mặt xinh đẹp với những đường nét trẻ con ngây thơ vô cùng. Mắt nâu sậm to tròn, mũi nhỏ xinh, môi hồng hào đã thế còn được bonus thêm má lúm đồng tiền yêu kiều dụ hoặc.

Thân hình thì tương đồng với khuôn mặt, phẳng lì từ A đến Z luôn!!

E hèm, nói thế mất phẩm giá quá.. Nhưng chung quy lại, em Trình Phương này đích xác là một tiểu loli đáng yêu!

Tiếp đến phải kể tới tính cách, vẻ ngoài thiên thần nhưng bên trong cũng như bao nữ vương phụ khác, em ấy chính là ác quỷ!

Làm đủ mọi chuyện xấu càn quấy để ngáng chân nữ chính trên con đường đến với nam chính và các nam phụ!

Từ giấu quần áo thể dục, giấu khăn, giấu sách vở.. cho đến mấy việc quá đáng hơn như kiểu đẩy ngã nữ chính từ trên cầu thang, cho người đánh hội đồng, tung tin đồn nữ chính là con hoang, mẹ làm gái,.. Và cuối cùng chính là bỏ thuốc xxx nhằm làm ô uế tấm thân trong sạch của nữ chính..

Chậc, quá đáng nhất là em này làm bao việc xấu xa mà chẳng bao giờ bị nữ chính tâm cơ của chúng ta phát hiện ra sất! Trời ơi, làm việc xấu mãi mà không bị lòi đuôi, cho tôi hỏi não của đám người này làm bằng cái gì mà không nhận ra vậy????

Trình Phương nguyên tác được miêu tả là một cô nàng có vẻ ngoài đáng yêu nhưng thực chất lại không đáng được yêu. Tính cách của nữ phụ này quá tâm cơ, quá lẳng lơ.. lại càng không biết điều và ngang ngược!

Không còn lời nào để nói, mô tip quá bình thường, không có gì sáng tạo hết! Vậy mà lúc đọc truyện này, đến đoạn tả em nữ phụ này không biết có bao nhiêu com mừn chửi nữ phụ tả tơi rơi rụng..

“Loạn gì chứ?” Trình Phương bĩu môi, kéo khăn tắm che ngang ngực “Lâu lắm không gặp Tịnh Nhi nên muốn nói chuyện chút thôi mà!!”

“Hừ, có gì đáng để nói?” Ngọc Nhi khinh thường liếc qua chúng tôi sau đó quay người ngồi ở băng ghế đối diện.

Thật sự là phòng tắm hơi này rất nhỏ, cũng rất ngột ngạt em gái à.. Em không cần phải vênh mặt tỏ thái độ để làm nó ngột ngạt hơn đâu!!

“Sao không??” Trình Phương nhìn qua một chút rồi quyết định ngồi xuống gần chỗ giao nhau của hai băng ghế “Tịnh Nhi, dạo này có chuyện gì hay ho không? Kể cho bạn nghe nào!!”

“Ahaha..” Chuyện hay ho gì? Tịnh Nhi này đã chết và một bà cô 24 tuổi mà tôi đây thế thân em ấy có tính là hay ho không??

Hừ, mà nếu có chuyện hay ho thật thì sao tôi phải kể với một người vừa mới gặp mấy phút và người đó còn là nữ phụ lòng lang dạ sói như cô em này chứ!??

“Thế nào?” Trình Phương liếc qua Ngọc Nhi một cái rồi tiếp tục “Cậu với anh Đạt sao rồi?? Giảm béo để cưa cẩm anh ấy đúng không?? Bây giờ đẹp lên rồi chắc anh Đạt thích lắm hả??”

“Cậu nói gì đấy Phương??” Tôi chưa kịp lên tiếng Ngọc Nhi đã lấy nước trong thùng hất qua chỗ Trình Phương, cô nàng vì bất ngờ nên không tránh được, ăn nguyên gáo nước vào người.

Chậc, từ đầu đến giờ bây giờ mới có chuyện chị em mình hợp ý đấy!

Người gì mà vô duyên hết sức, thế này em nữ chính cũng chịu được thì tôi đến bái phục!

Còn là chịu đến tận cuối truyện mới lật mặt nữa chứ..

“Có gì đâu..” Trình Phương vẫn cười ha hả, lấy khăn lau qua nước trên mặt và chẳng có gì là đang tức giận cả. Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đôi này diễn sâu diễn siêu như vậy làm bạn với nhau là quá hợp! “Cậu xem này, bây giờ Tịnh Nhi đẹp thế nào chứ?”

“Cậu đừng nói quá!” Tôi xua tay, mới giảm về dáng chuẩn thôi, da vẫn còn nhăn lắm, không dám nhận là người đẹp đâu! “Tôi làm sao xinh được như Ngọc Nhi chứ?”

“Hừ, xinh đẹp có ăn được không mà đem ra nói hoài?” Hạ Lam nãy giờ ngồi nghe, lúc này mới khó chịu lên tiếng. Đấy, lại chuẩn bị không chịu được mấy câu ngứa tai sắp nổi xung lên đây mà!

“Sao không??” Trình Phương nhìn móng tay sơn sửa đẹp đẽ của mình vênh mặt “Có những người đem nhan sắc đi bán thì mới có tiền để sống và nuôi con đấy! Ngọc Nhi nhỉ?”

“Nói ít thì không ai bảo cậu câm đâu!” Nữ chính khó chịu thấy rõ, bàn tay nắm cái gáo nước như thể muốn ném luôn nó vào mặt cô bạn thân của mình!

Xỉa đểu mẹ Ngọc Nhi trước đây bán thân nuôi miệng đây mà!

Sóng ngầm dữ dội ghê!

Mà thôi kệ, dù gì cũng chẳng liên quan đến chúng tôi..

“Tôi chỉ nói sự thật thôi mà, giận gì chứ?” Trình Phương bĩu môi nhỏ, nhào qua chỗ tôi. Điều này làm Hạ Lam không vui tý nào, cô nàng nhíu mày lùi xa Trình Phương một chút “Oa, ngắm kĩ tý nào! Tịnh Nhi cậu thật xinh đẹp!!”

“...”

“Ngọc Nhi cậu xem này! Khác hẳn thứ phế vật ngày xưa!” Trình Phương cười ha hả nói lớn “Mũi nhỏ miệng nhỏ, mắt xanh long lanh, khuôn mặt bầu bĩnh đã vậy số đo ba vòng còn siêu chuẩn chứ!!”

E hèm!!

Nữ phụ tôi thật sự không có ý giấu giếm độc giả về chuyện bảm thân đã giảm béo thành công.. Chỉ là muốn dưỡng da cho hết nhăn sau đó mới xuất hiện trở lại cùng hào quang sáng chói giống như tất cả các nữ phụ xuyên không khác: xinh đẹp chết người!

Do ảnh hưởng của chế độ ăn trước đây Tường Vy kê cho nên cả tấm thân mỡ màng của tôi đã bay biến nhanh chóng. Hòa An giúp tôi điều trị, lại tìm chuyên gia chăm sóc sức khỏe nên chỉ trong thời gian ngắn, Tịnh Nhi này coi như đã giảm béo thành công.

Trộm liếc vào gương lắp xung quanh tường một cái, mỹ nhân trong gương nhìn lại tôi bằng ánh mắt đắm đuối. Thân thể mỹ miều với ba vòng rõ rệt, chuẩn như người mẫu và chiều cao hơn 1m7. Có lẽ vì Tịnh Nhi này là con lai nên mới có chiều cao khủng như vậy. Khuôn mặt hơi tây với sóng mũi cao thẳng và đôi mắt xanh biếc mị nhân cực kì. Làn da trắng đặc trưng của người châu Âu và một đôi môi dày mọng đỏ ngon lành.

Hoàn hảo quá mức!

Tôi đã đoán biết trước mà.. thân thể này mà gầy thì nữ chính có mà chạy theo xách dép nhé!!

Hahaha!!!!

Chậc, nhưng mà kiểu này lại tốn tiền quần áo rồi.. Cũng được, đống quần áo cũ đó với đồ trước đây của Tinh Nhi sẽ đem thanh lý chung một lần luôn vậy!

Trung Kiên à, lần này về nước nhìn thấy tôi, đảm bảo anh sẽ được mở mang tầm mắt!!

“Lần đầu được khen hay sao?” Ngọc Nhi nhíu mày đánh gãy suy nghĩ của tôi “Cười không có chút hình tượng!”

“Tất nhiên là lần đầu rồi!” Trình Phương phụ họa theo “Này Ngọc Nhi, Tịnh Nhi xinh đẹp rồi cậu nên cẩn thận đấy!”

“Sao phải cẩn thận?”

“Không có lại giống mẹ cậu ngày xưa!” Trình phương cười tà, má, tôi ngửi thấy mùi gian trá! Con nhóc này thế nào cũng sẽ nói ra mấy câu chia rẽ tình cảm chị em thân thiết của chúng tôi cho coi!! “Bị tiểu tam xen vào cướp đi bố cậu!!”

“Ừ.. Cậu nói tôi mới thấy đúng..”

Ế..

Hai con ranh này!

Thế nào là tiểu tam xen vào cướp người? Ý nói tôi sẽ ra tay cướp nam chính từ tay nữ chính à??

Thôi xin kiếu đi!

Chị đây còn cả tương lai dài ngoằng cần phải đi, còn lo học hành kinh doanh các kiểu.. Phải kiếm tiền tự ăn tự tiêu giống bạn Hạ Lam của chúng ta kia kìa! Không rỗi hơi đâu mà học em đi giành trai với bạn!!

Biết rõ vậy mà sao tự dưng trong lòng khó chịu vậy ta?

Lần trước cũng bị bạn Ngọc Nhi sỉ vả mẹ là tiểu tam mà đâu có thấy bực như lần này??

Đúng là bố hờ và mẹ Ngọc Nhi đang yêu nhau thì bị chia cắt. Nhưng chuyện mẹ Tịnh Nhi lấy bố hờ đâu phải mình bà ấy có thể quyết định được cơ chứ??

Tội lỗi đổ hết lên đầu bà ấy là sao??

“Đừng kêu nữa, vo ve như muỗi ấy!” Hạ Lam đứng dậy giật lấy gáo nước trong tay Ngọc Nhi làm nữ chính hẫng một cái “Khó chịu!”

“Liên quan gì đến cô??” Ngọc Nhi bực bội đứng dậy quát lớn, bộ dáng xinh đẹp khi cáu cũng động lòng người vô cùng “Đừng xen vào chuyện riêng nhà người khác!”

“Hừ..” Hạ Lam múc nước đổ vào làm hơi nước bốc lên nghi ngút, nhiệt độ phòng cũng tăng thêm mấy phần “..Biết là chuyện riêng sao không để dành về nhà mà nói, đem ra ngoài đường cho người ta xem rồi còn cấm đoán miệng thiên hạ? Đúng là không biết xấu hổ!”

“Ai go~ “ Trình Phương xua tay, vẻ mặt giả sợ hãi “Gà mẹ xù lông bảo vệ con đấy à? Ghê quá cơ!”

“Câm mồm!” Hạ Lam quát, tay không khách khí ném cái gáo ra “Suốt nãy giờ cô phun ra câu nào là không khí ô nhiễm thêm phần ấy!”

“Cái..”

“Thôi đi!” Tôi kéo Hạ Lam ngồi xuống “Bình tĩnh, có gì từ từ nói..”

“Nói cái quái gì với hai con điên này!” Hạ Lam máu dồn lên não, bực bội tiếp “Vào một cái là sủa bậy sủa bạ! Nhìn mặt non choẹt là biết vẫn tiêu tiền của bố mẹ mà oai ve vênh mặt tận trời..”

“A, mày thì ngon chắc??”

“Ngon hơn bọn mày là cái chắc!”

“Mẹ nó! Con vô học!!”

“Chửi bà mày à?? Bà cho mày biết tay!!”

“Ối á.. Con khốn dám đánh vào mặt bà??”

“Này dừng lại..”

“Mẹ con tiểu tam..”

“F*ck!!!”

“...”

* Có bạn thân cao thủ cũng sướng, ít ra không lo bị đứa nào bắt nạt:))