Mục Thần Ký

Chương 353: Thượng thương tứ quân

- Bảo hắn tới đây.
Duyên Khang quốc sư thản nhiên nói.
Trên người Luyên Di Khả Hãn quấn đầy xiềng xích, hắn bị trói chặt, có vài tướng sĩ đi theo sau lưng, cũng đẩy hắn đi nhanh hơn.
- Tội thần Luyên Di...


Luyên Di Khả Hãn đang muốn hạ bái, sắc mặt Duyên Khang quốc sư biến hóa, hắn đưa tay nâng dậy, giống như cười mà không phải cười nói:
- Luyên Di sư huynh muốn hại ta ở vào thế bất nghĩa?
Luyên Di Khả Hãn thừa cơ đứng dậy, cười nói:


- Nếu như có thể phá hư tình nghĩa giữa ngươi và Duyên Phong Đế, ta còn có cơ hội đông sơn tái khởi.
Duyên Khang quốc sư lắc đầu nói:


- Ngươi không phá được. Cho dù ngươi bái ta trước mặt đại quân, hoàng đế cũng không hoài nghi ta, chỉ có những tên đại thần mới làm ta đau đầu. Có thể bớt một chuyện thì cứ bớt một chuyện, Luyên Di sư huynh, cởi xiềng xích trên người ngươi đi, ta không phải người tiếp nhận đầu hàng của ngươi. Chờ trở lại kinh thành, ngươi lại tự trói xin hàng với hoàng đế đi.


Thân thể Luyên Di Khả Hãn lắc lư, xiềng xích trên người hắn đứt từng khúc và rơi xuống đất. Nội tâm rất nhiều tướng sĩ ngạc nhiên, liên tục tiến lên trước một bước, Duyên Khang quốc sư khoác tay, bảo bọn họ lui ra, nói:
- Không cần phòng bị như thế.
Ánh mắt Luyên Di Khả Hãn lóe sáng:


- Nghe nói quốc sư tranh chấp với thần, bị thương nặng, mặc dù có Tiểu Độc Vương cùng tiểu thần y chữa thương, tu vi của ngươi hiện tại vẫn chưa khôi phục tới đỉnh phong. Chẳng lẽ không sợ ta đột nhiên bạo phát sau đó hạ sát thủ với ngươi?
- Không sợ.
Duyên Khang quốc sư nói:


- Có lẽ một tháng trước ta sẽ sợ. Hôm nay ta đã lĩnh ngộ kiếm đạo, tuy thương thế chưa lành nhưng ta đã không cần sợ. Ngươi ra tay, ngươi chết.
Luyên Di Khả Hãn sợ hãi.
Duyên Khang quốc sư ngẩng đầu nhìn về hướng Lâu Lan Hoàng Kim Cung, thản nhiên nói:


- Luyên Di sư huynh nhìn xem, Lâu Lan Hoàng Kim Cung phòng thủ kiên cố, Đại Vu Vu Vương phòng bị sâm nghiêm, dễ thủ khó công, nếu như cường công, đại quân của ta sẽ chết tổn thương thảm trọng. Ta còn cảm giác được khí tức khủng bố đáng sợ ẩn nấp trong nội cung, chắc là thân kiếp trước của Đại Tôn. Ta cảm ứng được mười tám khí tức đáng sợ như thần, cho nên đóng quân ở đây, đến nay không hành động.


Luyên Di Khả Hãn nói:


- Có mười tám thân thể như thần như ma như phật kia, đó là mười tám thế thân của Đại Tôn, cực kỳ đáng sợ, cũng là lực lượng mạnh nhất trấn thủ Lâu Lan Hoàng Kim Cung. Lâu Lan Hoàng Kim Cung trừ mười tám thế thân của Đại Tôn ra, còn có mười hai cường giả cấp giáo chủ cảnh giới Thông Thần, mạnh nhất là Vu Tôn. Thực lực người này không kém gì ta.


Duyên Khang quốc sư hỏi:
- Có bao nhiêu cao thủ Thiên Nhân Cảnh giới, Sinh Tử cảnh.
Luyên Di Khả Hãn cười nói:
- Ta làm sao biết?
- Ngươi noi theo Duyên Phong Đế, có lẽ sẽ biết.
Duyên Khang quốc sư liếc hắn một cái, nói khẽ:


- Ví dụ như ta, nắm giữ tất cả năng lực, tục danh cao thủ của Thiên Thánh giáo, Đạo môn và Đại Lôi Âm Tự. Trên quốc gia, không cho phép thánh địa làm mưa làm gió. Ngươi là hoàng đế thảo nguyên, tự nhiên sẽ không cho phép Lâu Lan Hoàng Kim Cung ngồi trên đầu của ngươi, ngươi nhất định biết rõ.


Luyên Di Khả Hãn khen:
- Ta đấu không lại Duyên Phong Đế, chính là vì có quốc sư hỗ trợ. Nếu như ta có giúp đỡ như quốc sư, làm sao tới mức không thể không hàng? Cường giả Thiên Nhân cảnh, Sinh Tử cảnh trong Lâu Lan Hoàng Kim Cung, ta đã chuẩn bị danh sách dâng cho quốc sư.
Dứt lời, hắn lấy một tấm danh sách ra.


Duyên Khang quốc sư giao danh sách cho Vệ Quốc Công sau lưng, nói:
- Bảo tướng sĩ xem, tất cả tìm đối thủ, chuẩn bị giết địch.
Vệ Quốc Công triệu tập danh tướng Thiên Nhân cảnh, Sinh Tử cảnh trong quân, tụ tập nghiên cứu danh sách.
Duyên Khang quốc sư nói:


- Hoàng Kim Cung có trận pháp thủ hộ, là cấm chế và sát trận do Vu Tôn và Đại Tôn các đời bố trí, hiện tại đã khởi động tất cả, phòng bị quân tử. Luyên Di Khả Hãn đã có tâm lật đổ Hoàng Kim Cung, như vậy nhất định đã có tính trước, có biện pháp công phá Hoàng Kim Cung.


Luyên Di Khả Hãn không trả lời, hỏi ngược lại:
- Tại sao quốc sư không hỏi vì sao ta hàng? Quốc sư thấy ta đến hàng liền tín nhiệm như thế, không có phòng bị, thậm chí hỏi ta biện pháp phá Hoàng Kim Cung, chẳng lẽ không sợ ta trá hàng, cung cấp tình báo sai lầm, tiêu diệt đại quân của ngươi?


Duyên Khang quốc sư lắc đầu, nói:
- Ngươi hàng vì vu độc.
Luyên Di Khả Hãn trầm mặc.
- Đại Tôn lệnh Đại Vu Vu Vương hạ vu độc, thảo nguyên mười phòng chín không, tộc dân thảo nguyên chết chỉ còn lại một thành, trên thảo nguyên chỉ có các ngươi và dân chúng trong các đại thành còn sống.


Duyên Khang quốc sư nói:
- Ngươi là hoàng đế thảo nguyên, tộc dân của ngươi bị giết nhiều như vậy, nên tìm ai báo thù? Chỉ có thể là Lâu Lan Hoàng Kim Cung. Cho nên ta tin ngươi, không cần hoài nghi ngươi.
Luyên Di Khả Hãn im lặng, qua một lúc hắn mới thở ra một hơi, nói:


- Hai nước giao chiến, không trảm con dân. Nếu như ta đánh vào Duyên Khang quốc, trăm họ trong quốc thổ Duyên Khang quốc đều là con dân của ta, ta sẽ không đả thương bọn họ. Nếu như Duyên Phong Đế đánh vào thảo nguyên, dân chăn nuôi trên thảo nguyên là con dân của Duyên Phong Đế, Duyên Phong Đế sẽ không đả thương bọn họ. Nhưng Lâu Lan Hoàng Kim Cung lại diệt tộc nhân của ta, ta không thể nhẫn nhịn. Quốc sư, nhược điểm của Hoàng Kim Cung, ta sẽ bẩm báo hết, không giấu diếm nửa điểm.


Duyên Khang quốc sư tươi cười, nói:
- Ngươi biết ta ở đây chờ ngươi bao lâu không? Hôm nay ngươi tới, thánh địa trong thiên hạ đã ít đi một nơi!
Luyên Di Khả Hãn triệt để tâm phục:


- Một ngày còn quốc sư trong triều, ngày đó Luyên Di không phản! Hôm nay ta thề, mắt bị Hải Đông Thanh mổ, tim bị Hùng Ưng móc! Con cháu đời đời làm nô tỳ!
Kinh thành, đây là khu vực cửu Long hội tụ, chín Long mạch tụ tập tại đây, hội tụ khí của cửu Long, nơi này cũng là đế đô.


- Lần này hạ giới, nhìn thấy Duyên Khang quốc sư phá được thảo nguyên, mới biết quân đội Duyên Khang quốc càng ngày càng có khí chất của thiên quân, càng lúc càng giống đại quân thần ma thời kỳ Khai Hoàng.


Trên không trung kinh thành, một người liều phạm vi gần một mẫu lơ lửng giữa không trung, lều dựng trên đám mây, mấy vị nam nữ dung mạo bất phàm đang ngồi, trên đầu có ô che nắng, bọn họ đang nhìn xuống dưới quan sát số mệnh của Duyên Khang quốc.


Mấy vị nam nữ này rất xinh đẹp, hơn nữa tuổi cũng không lớn nhưng tu vi lại cao dọa người, có khí chất thần phật.


Một người trong đó chính là Kiều Tinh Quân, bốn nữ Ngọc Liễu đứng hầu bên cạnh, Hư Sinh Hoa cũng có mặt nơi đây, chẳng qua hắn đứng bên cạnh một thanh niên khác. Nam tử trẻ tuổi này chính là sư tôn của hắn, Ngọc Quân.


Lần này tới không chỉ có bọn họ, Thượng Thương có bốn thống lĩnh, trừ Kiều Tinh Quân, Ngọc Quân ra, còn có Hoa Quân và Tinh Quân.
Bởi vì việc trưởng thôn rời khỏi Đại Khư, bốn thủ lĩnh của Thượng Thương đều tụ tập tại đây.
Bốn người