Ngũ Y Y lắc lắc cái lồng chim,"Nói chuyện đi, sao không nói! Nói một câu cho chị nghe chút thôi! Nhanh lên!"
Con vẹt đáng thương trong lồng xem chừng đứng không yên, vỗ cánh đáng thương nhìn người sau lưng Ngũ Y Y là Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt ngoảnh mặt làm ngơ. Tùy ý để cô gái nhỏ làm loạn gây họa.
Cuối cùng, con vẹt kia bất đắc dĩ, há mồm nói câu, "Xin chào! Xin chào!"
Ngũ Y Y lúc này mới nở nụ cười, dừng lắc cái lồng, "Ai nha, thế mới ngoan chứ, chim ngoan mới có kê ăn."
Ngũ Y Y cong môi lên tới gần, con chim vô cùng hoảng sợ núp vào tổ chim bên cạnh.
Quản lý nhà hàng mở lớn mắt, nói với A Trung, "Anh Trung! Người này thật to gan, dám bắt nạt chim của anh hai?"
Đây là con chim Hoắc Phi Đoạt nuôi, bình thường tác oai tác quái, cho nó ăn không vừa miệng, nó cũng không vui. Lần trước có người xui xẻo không cẩn thận đụng vào lồng, chỉ đụng nhẹ một cái, anh hai liền tức giận, sai người dạy dỗ cái tên không có mắt kia một trận.
Hôm nay... Con chim này đã bị bắt nạt gần chết, anh hai lại để sống chết mặc bay?
Đoán chừng con chim quen được sủng ái kia, đang trốn trong tổ mà khóc.
A Trung nở nụ cười nói, "Nhớ kỹ cô nhóc này, về sau ánh mắt nhìn xa một chút, đừng nên đắc tội."
Quản lý thông suốt, ra sức gật đầu.
Lại nói Cố Tại Viễn sáng sớm thật sự thèm ăn.
Buổi sáng hôm nay, anh thức dậy rồi đi tắm, nhìn thấy người phụ nữ tối qua ngủ cùng anh đang tắm rửa.
Nước từng giọt từng giọt, lăn trên màu da socola, ngọn lửa trong lòng Cố Tại Viễn lập tức bốc cao.
"Bảo bối, tôi giúp em tắm nha, hô hô." Cố Tại Viễn tinh tế đi qua, bàn tay lớn xoa lung tung.
"Ai nha, chán ghét a, người ta đang tắm mà."
Người phụ nữ vẻ mặt then thùng, thật ra rất hiểu đạo lý này, xoay người, cọ lên Cố Tại Viễn.
"Cùng tắm a, cùng tắm rất thú vị, cùng tắm không lạnh." Cố Tại Viện bị trêu chọc há miệng thở dốc.
Người phụ nữ cười duyên, a a kêu, làm bọt nước văng khắp nơi.
Cố Tại Viễn đè lên người phụ nữ kia điên cuồng xoa nắn bừa bãi, điện thoại liền vang lên.
Có thể gọi vào điện thoại trong phòng tắm, chỉ có thể là mấy người bạn thân.
"Hừ! Lúc nào không gọi, lại gọi đúng thời điểm quan trọng."
Cố Tại Viễn mắng một câu, vẫn không đành lòng rời khỏi người phụ nữ nóng bỏng, vừa làm vừa lấy điện thoại nghe.
"Alo, ai vậy?"
"Cố thiếu, anh hai muốn anh thay mặt anh ấy dự họp, giữa trưa còn mấy chuyến xã giao quan trọng cần anh đến."
"A?" Cố Tại Viễn vẻ mặt đau khổ, "Không phải nói hội nghị lần này anh ấy nhất định phải dự sao? Tôi sao có thể thay mặt anh ấy? Bên tôi.... Bên tôi cũng có chuyện quan trọng a!"
Người phụ nữ bất mãn xoay xoay vặn vặn eo, "Ôi, đừng ngừng a, tiếp tục a."
"Cố thiếu, đây là lệnh của anh hai, anh tự xem rồi làm."
"Ai nha, phiền quá, anh hai đâu?"
"Anh hai có việc, đi trước rồi."
Cố Tại Viễn suy nghĩ, đành phải rút ra, dùng khăn tắm lau người liền chạy đi tìm quần áo mặc.
Người phụ nữ trong phòng tắm a a kêu, vô cùng không vừa lòng.
Dọc đường đi, Cố Tại Viễn gọi điện thoại cho Hoắc Phi Đoạt, không ai nghe máy.
"Anh hai tới cùng là vội vàng làm gì a, hợp đồng mấy triệu cũng bỏ lại, gọi điện thoại cũng không nghe, sao lại như thế này." Nhưng Cố Tại Viễn nghĩ, có thể làm cho Hoắc Phi Đoạt vứt bỏ hợp đồng quan trọng như vậy, chắc chắn là chuyện vô cùng gấp gáp.
Ngũ Y Y ngồi trong một gian phòng đơn trang nhã tinh tế, nhìn những hình vẽ trên tường.