Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 467: Lần Đầu Tiên Cho Anh 1

"Đáng chết! Tên tiểu tử cậu định đụng chết tôi à!"
Ngũ Y Y đầu bị đụng vào kính chắn gió, mặt mày bị vặn vẹo biến dạng, giống cái bánh mì lớn.
Chỉ biết tên tiểu tử Hàn Giang Đình này làm việc không đáng tin....
Không thể tưởng tượng được không đáng tin đến mức này.


"Y Y! Đừng gào thét nữa! Cậu mau nhìn phía trước đi, phía trước, trước cổng trường học đó!"
Đầu óc Hàn Giang Đình đều ong ong, bởi vì kích động mà giọng nói lớn đến dọa người, lỗ tai Ngũ Y Y bị cậu ta làm cho chấn động ong ong cả lên.
Ngũ Y Y trợn tròn mắt, liếc nhìn phía trước.


Ách.... Ngũ Y Y bỗng chốc ngây dại.
Bình thường trước cổng trường rất ít người ra vào, hiện tại bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, hai hàng vệ sĩ mặc áo đen đứng đầy cổng trường.
Chặn đường trước cổng trường.
Phía trước là một chiếc xe xa hoa.


Biển số xe này, thân xe bóng loáng, Ngũ Y Y nhìn một cái có thể biết là ai.
Ngoại trừ Hoắc Phi Đoạt lái loại xe xa hoa này thì còn có thể là ai?
Ngũ Y Y nhìn trước mắt đều trợn mắt há hốc mồm.
"Đúng, đúng là Hoắc lão đại nhà cậu không?"
Hàn Giang Đình dụi dụi mắt.


"Ai, nhà ai a! Anh ta không phải là vật sở hữu của mình, chạy nhanh chút, Hàn Giang Đình chết tiệt kia, cậu còn thất thần làm cái gì, nhanh chóng quay đầu chạy đi."
"Chạy, không phải chúng ta đi học sao?"
"Còn học cái rắm gì, trước tiên chạy thoát rồi hãy nói!"
"A, nha, tuân lệnh!"


Hàn Giang Đình đang chuẩn bị chạy trốn, chợt nhìn vào kính chiếu hậu thốt lên: "Y Y, xem ra chúng ta không còn đường chạy trốn rồi."
"Sao rồi hả?"
"Chính cậu nhìn phía sau đi."
Ngũ Y Y run bắn người, nhanh chóng nhìn phía sau.
Mẹ ơi! Xe của bọn họ bị bao vây rồi!


xe của người bên công ty Hắc Đế bao vây phía sau xe bọn họ rồi!
Hàn Giang Đình há hốc miệng, không biết làm sao.
"Làm sao giờ, Y Y?"
Ngũ Y Y giật giật mí mắt: "Còn có thể làm sao? giả trang thành con cún."
"Cái gì?"


"Ngu ngốc! Chúng ta còn có thể làm sao? Thì ngồi trong xe, sống chết cũng không xuống xe, xem bọn họ làm gì được chúng ta."
Ngũ Y Y ngạo mạng nói xong, dùng mũ che đầu lại, hơi rụt cổ xuống.


Hàn Giang Đình dẫu môi, trong lúc nhất thời hơi cà lăm: "Thì... cứ như vậy sao? Mình còn tưởng rằng cậu có cách nào tốt? Y Y, sao đối mặt với Hoắc lão đại, chỉ số thông minh của cậu đều thoái hóa hết rồi vậy?"
Ngũ Y Y giật giật khóe mắt, môi run run, không dám lên tiếng.


Trong lòng nói thầm: "Tất nhiên, mình bị Hoắc lão đại ăn tươi nuốt sống rồi, chỉ số thông minh còn bảo trì chất lượng tốt sao?"
Bởi vì sáng sớm tinh mơ công ty Hắc Đế đã dàn trận rồi, khiến cho nhiều con đường phải tắt nghẽn.


Trong sân trường các học sinh đều rất tò mò, có rất nhiều học sinh cả nam lẫn nữ đều trèo lên cây cao nhìn về phía cổng trường.
Lão đại xã hội đen trong truyền thuyết!
Nghe nói diện mạo đẹp trai, hơn nữa cực kỳ gợi cảm!
Không nhìn mới lạ, không xem thiệt thòi lớn.
A!


Một nam sinh hét toán lên, nắm đấm đấm vào cây đại thụ.
Âu Dương Tinh vỗ tay, tiếp tục trèo lên: "Hừ, dám cản trở lão nương trèo tường xem mĩ nam! Tất cả đều tránh ra cho lão nương!"
Một tiếng sư tử rống, lá cây ào ào rơi xuống!


"Lão đại, Ngũ tiểu thư không xuống xe." A Trung xoay người, ở trước cửa xe hơi nói nhỏ.
"Muốn trốn tôi sao? Nằm mơ đi!"
Hoắc Phi Đoạt quét mắt một cái, mở cửa xe: "Cô ấy không đi, vậy chúng ta qua đó là được."