Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 463: Anh Ta Đau Buồn 5

Sắc mặt Ngũ Nhân Ái rất khó coi.
Ba chị em về đến trước nhà họ Ngũ.
Vừa vào cửa, người hầu thân thiện nói: "Đại tiểu thư đã về rồi? Tất cả mọi người đều rất nhớ đại tiểu thư đấy! Đúng lúc cậu cũng đến rồi, đang nói chuyện trong thư phòng với lão gia."


Hai mắt Ngũ Nhân Ái sáng ngời, mừng rỡ nói: "Thật sự? Tiêu Lạc đã đến đây sao?"
Ngũ Nhân Tâm thì thầm: "A, thì ra anh rể đã về đây."
Ngũ Nhân Ái tự đắc cười: "Anh rể của em không phải là loại người bỏ mặc người khác, nhất định là ba có việc gọi anh ấy đến đây, em nói xem."


Ngũ Nhân Tâm trêu ghẹo nói: "A, chị cả đây là đang nhớ anh rể đến không chịu được rồi hả?"
Ngũ Nhân Ái xấu hổ liếc mắt nhìn Ngũ Nhân Tâm: "Cút! Tiểu nha đầu chết tiệt."
Sau đó cười cười, rồi đi đến thư phòng.
"Lạc, vì sao cậu có thể như vậy? Đây không phải trò đùa đâu!"


Vừa mới đẩy khe cửa ra, Ngũ Nhân Ái liền nghe được ba mình nói lớn tiếng.
Ngũ Nhân Ái dừng tay, tò mò dán chặt vào khe cửa nghe trộm.
Tiêu Lạc và ba đang bàn chuyện gì? Vì sao nghe giọng nói của ba như không được tốt? Giống như đang tức giận.


Chợt cô nghe được giọng nói bình tĩnh của Tiêu Lạc: "Thực xin lỗi, tôi không có cách nào tiếp tục kéo dài nữa, chỉ có thể làm như vậy."
Tiêu Lạc không thể tiếp tục làm cái gì?
Ngũ Nhân Ái cắn môi, nghe có chút không hiểu lắm.


Ngũ Nhân Tâm cũng đến, Ngũ Nhân Lệ cũng bu lại, Ngũ Nhân Ái bày ra tư thế suỵt với Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Lệ, sau đó ba người cùng nghe lén.


"Tiêu Lạc, đây là hôn nhân đại sự, không phải trò đùa! Không phải là đứa nhỏ hư hỏng! Chuyện hôm nay có thể nói vậy, ngày mai sửa lại chủ ý, không thể làm chuyện như vậy được."
A?
Ngũ Nhân Ái nhìn em gái mình, vẻ mặt tái mét.
Hôn nhân?
Chẵng lẽ....


"Thật xin lỗi, anh rể em không thể kết hôn với Nhân Ái, hiện tại em phát hiện, tình cảm không thể miễn cưỡng được, mặc dù đã cố gắng thế nào, cũng không xem Nhân Ái là người mình thích được, đây chỉ mà bắt đầu, sau này hai chúng tôi còn có rất nhiều thời gian, chẵng lẽ cả đời hai chúng tôi đều phải sống chung mà không yêu nhau sao? Bộ dạng này, không chỉ không công bằng với em, đối với Nhân Ái càng không công bằng. Cô ấy vĩnh viễn không chiếm được người mình yêu. Vì vậy, anh rể, em cần hủy bỏ hôn ước với Nhân Ái."


Ầm!
Ngũ Nhân Ái cứng ngắc đứng ngoài cửa.
Ngũ Nhân Tâm hung hăng bịt miệng cô lại, nhìn Ngũ Nhân Ái.
Ngũ Nhân Lệ cũng ngạc nhiên.
Ngũ Nhân Ái bắt đầu không ngăn chặn được bản thân mình run rẩy.


"Tiêu Lạc, đã đính hôn, sẽ không thể hủy bỏ hôn ước, cậu cũng biết một khi hủy bỏ hôn ước, nhà chúng tôi không thể ngóc đầu lên được, Nhân Ái cũng rất mất mặt! Trong gia đình chúng ta, đâu có chuyện đính hôn rồi hủy bỏ hôn ước? Đây chẳng phải muốn thể diện mất sạch sao? Tiêu Lạc, hiện tại tình cảm không có, đừng vội, có thể từ từ bồi dưỡng mà, tôi tin tưởng cậu và Nhân Ái sẽ kết tinh được tình yêu."


"Thật xin lỗi, anh rễ, em đã quyết định, ngày mai em sẽ thông báo với các nhà báo lớn, công khai quyết định này."
"Tiêu Lạc! Anh khinh người quá đáng!"


Ngũ Nhân Ái đẩy cửa vào, hai mắt kiềm nén hai hàng nước mắt, trừng mắt với Tiêu Lạc, cô ta bước vài bước đến gần, cô nghiêm mặt nhìn Tiêu Lạc, hét to: "Tiêu Lạc, vì sao anh đối xử với tôi như thế? Anh quá độc ác, anh rất tàn nhẫn, tôi không đồng ý hủy bỏ hôn ước, không đồng ý!"


Tiêu Lạc vẫn bình tĩnh: "Thực xin lỗi, Nhân Ái, tôi cũng rất cố gắng, nhưng không có cách nào làm được. Em không đồng ý hủy bỏ hôn ước, tôi cũng có cách quyết định công khai một mình."