Khóe môi Hoắc PhiĐoạt nhẹ nhàng nhếch lên đường cong, mang theo một loại tà mị kinh diễm, đôi mắt đẹp ngắm nhìn Ngũ Y Y, thổi hơi nóng bên tai cô: “Nha đầu, không thể tưởng tượng được...em thế nhưng lại chủđộng như vậy.”
“không phải.”Ngũ Y Y thật muốn đập đầu chết đi, bộ dáng hết đường chối cãi phát điên lên:“Tôi không phảicố ý, thật sự! Tôi thề, tôi thật sự không biết chỗ đó của anh, tôi thề tuyệt đối tôi sẽ không đụng đến chỗ vật cứng ấy của anh...”
Có vẻ như càng nói càng không rõ ràng nha.
“Ha ha.” Hoắc Phi Đoạt cười xấu xa, cánh tay đưa, đè lại bàn tay nhỏ bé đang muốn rút ra của Ngũ Y Y, khiến cho tay cô càng gắt gao giữ chặt nơi đó của anh, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
“Chỗ này của tôi là cái gì?”
Ngũ Y Y trợn mắt há hốc mồm, không dám hít thở.
Mẹ ơi, cô muốn chết...
Tay cô lại có thể để chỗ quan trọng của tên đàn ông này hơn nữa, cô còn cảm nhận sâu sắc, bàn tay nhỏ bé của cô đang vuốt ve cái đó, từ từ lớn dần, lại thay đổi đột ngột như vậy.
“Trả lời tôi, chỗ em đang vuốt ve là cái gì?” Hoắc Phi Đoạt dùng chóp mũi của anh ta, nhẹ nhàng cọ vào gương mặt Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y run rẩy, mặt đỏ bừng, muốn rút tay cô ra nhưng lại không nhúc nhích được.
Hơi thở này càng nóng lên.
“Tôi không biết.” cô mặt dày nói dối.
“không biết, em đã ăn nó rồi, thế nhưng còn nói không biết? Hả? Vật nhỏ, không thành thật.” Hoắc Phi Đoạt chợt vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ vành tai Ngũ Y Y.
“A...” Đó là một loại cảm giác nónghổi như điện giật, Ngũ Y Y nhịn không đượcphát ra tiếng kêu sợ hãi.
cô phát ra tiếng kêu tà mị không xương như vậy.
thật mất mặt nha.
Hoắc Phi Đoạt đúng là càng đùa cô càng nghiện, anh nở nụ cười quỷ dị, nhẹ nhàng nỉ non, “Có cảm giác được cái đó trong lòng bàn tay em đang nhảy lên không?”
Tất nhiên Ngũ Y Y cảm giác được rồi.
Vị trí kia của Hoắc Phi Đoạt thật hư hỏng, thế nhưng lại to lớn như vậy, thật đáng sợ.
Nơi đó to lớnvĩ đại của anh ta lập tức chui vào trong đầu cô, trong lúc nhất thời tim đập nhanh hơn.
cô xong đời rồi.
cô thành một cô gái ɖâʍ dục rồi.
Sờ nơi đó của đàn ông một chút, cô lại có thể suy nghĩ đến những động tác vận động kịch liệt tiếp theo.
cô thật là mất mặt.
“không, không có cảm giác.”
Có cảm giác được cũng không thể thừa nhận.
Đáy lòng đang mắng: “Mẹ ơi! Chỗ vị trí quan trọng của Hoắc Phi Đoạt lại ngang ngược như vậy? lại còn có thể dài rathêm, hù chết con gái mà.”
“A, không có cảm giác được sao? Vậy thì lấy ra xem một chút.”
“A, không cần.”Ngũ Y Y bị anh ta nói dọa sợ hãi, chỗ này là bệnh viện, không phải nhà anh, tên tiểu tử kia lại có thẩ mặt dày đến trình độ này, ở trong phòng bệnh của bệnh viện mà dám làm càn làm bậy, thật kỳ quái!
“Cảm giác được, lúc này không phát hiện, bây giờ cẩn phận cảm giác lại, cảmgiác được rồi.”
Ngũ Y Y sợ người kia sẽ làm càn, sốt ruột nói.
một bàn tay Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng sờ trước ngực Ngũ Y Y, chạy loạn một vòng, cuối cùng nụ hồng kia lộ ra.
“Cảm giác được rồi hả?”
“Ừ ừ, cảm giác được rồi, xin anh đừng làm càn nữa.”
“Cảm giác được cái gì rồi hả?”
“Ách...”Ngữ Y Y chợt ngẩn ra.
Hoắc lão đại này thật là dày vò, sao lại hỏi vấn đề xảo trá như vậy?