Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 311: Tôi và hắn ai tốt hơn 8

"Tôi sẽ không. Biết rõ có khóc cũng không thay đổi được gì, thì lãng phí tinh lực như vậy làm gì."
"Anh không hiểu đâu! Đó là chưa tới lúc anh dùng tình cảm chân thành của mình! Nếu anh thật lòng thích người nào đó, đột nhiên người kia lại không thích anh, anh cũng sẽ khổ sở giống như tôi vậy."


Ngũ Y Y bất tri bất giác đã đem chuyện phiền lòng nói cho Hoắc Phi Đoạt.
Cũng không lo hắn sẽ nhạo báng cô, không lo bị hắn xem thường, nói cho hắn nghe lời trong lòng, tâm tình lập tức vô cùng thoải mái.
Giống như nói ra rồi, chẳng khác nào đem trói buộc trên lưng mình chuyển qua cho hắn.


Lộp bộp! Lòng của Hoắc Phi Đoạt, mạnh mẽ dừng lại.
Cô nói cái gì?
Thật lòng thích. . . .
Chẳng lẽ. . . .
Cô nói là. . . Tiêu Lạc?
Cô thật lòng thích Tiêu Lạc?
Tay của Hoắc Phi Đoạt, hơi run lên.
Ngũ Y Y mở miệng nói, "Anh cũng biết Tiêu Lạc chứ?"


Hoắc Phi Đoạt mân chặt môi mỏng, yên lặng gật đầu.


"Hắn đã nói với tôi, hắn thích tôi, hắn sẽ chờ tôi lớn lên, muốn ở cùng một chỗ với tôi. Tôi tin lời hắn nói, hơn nữa, trong cái gia đình lạnh lẽo kia, chỉ có hắn, có thể cho tôi một chút ấm áp của gia đình, có đôi khi tôi cũng bị mê hoặc, coi hắn giống như mẹ mà dựa dẫm vào hắn. Tôi cũng biết là tôi không yêu hắn, nhưng mà tôi thực sự muốn xem hắn như người sẽ ở cùng tôi cả đời, giống như tôi luôn có mẹ ở bên cạnh, được bao bọc trong ấm áp, cứ ấm áp như vậy cả đời."


Ngũ Y Y nói xong, khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Phi Đoạt càng ngày càng xanh trắng.
Nghe chính người con gái mình thích, nói chuyện, cô thích người đàn ông khác như thế nào, chình là một loại hành hạ nực cười làm sao?


"Nhưng mà ngày hôm qua, tôi đột nhiên biết được tin, hắn lại đình hôn cùng với con nhóc Ngũ đại kia rồi!" Cảm xúc của Ngũ Y Y trở nên kích động, "Lúc đầu tôi cũng hỏi hắn rõ ràng, có phải đã đính hôn cùng con nhóc Ngũ đại kia không, lúc ấy hắn cương quyết phủ định, đùng là không thể tưởng tượng được. . . Tối hôm qua, hắn lại chính miệng nói đồng ý chuyện này."


Ngũ Y Y thở dài, nhìn ra biển rộng bên ngoài cửa sổ, thương tâm nói, "Tôi tưởng mình đã tìm được một gia đình ấm áp, két quả. . . Chút ấm áp này cũng rời xa. Tôi, lại vẫn cô độc một mình."
Hoắc Phi Đoạt nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Ngũ Y Y, muốn nói với cô, không việc gì, em còn có tôi.


Nhưng mà. . . .
Lúc này là lúc cô đang thương tâm, nói ra như vậy, không khỏi có phần lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Ngũ Y Y mờ màng nhìn về phía Hoắc Phi Đoạt.


Hắn mở miệng, "Nếu ván đã đóng thuyền rồi, tôi khuyên em hãy thử học cách lãng quên. Đàn ông tốt trên đời không phải chỉ có một mình Tiêu Lạc, em còn có thể có rất nhiều lựa chọn."


Ngũ Y Y thương cảm gật đầu, "Tình yêu của tôi chỉ vừa mới này mầm, cũng không có chính thức bắt đầu, cũng sẽ không có nở hoa, cứ như vậy làm nó chết non sao? Thật đáng ghét mà!"


Hoắc Phi Đoạt khép hờ mắt, nghiêm túc nói, "Có phải đã nói rõ, Tiêu Lạc kia cũng không phải thật sự thích hợp với em, mà phần ấm áp thực sự thuộc về em, đang chờ ở nơi khác."
Ví dụ như tôi, vẫn luôn ở nơi này quan tâm em, vẫn luôn chờ em.


Ngũ Y Y nhíu mày, cười khổ nói, "Chỉ mong vậy. Tôi cũng không thể chỉ vì một người đàn ông không cần tôi, tôi đã không sống được? Tôi muốn tìm một người đàn ông so với Tiêu Lạc tốt hơn gấp bội lần, đem hắn hạ thấp xuống, để cho hắn phải hối hận!"
Hoắc Phi Đoạt thở dài trong lòng.


Xem ra, nha đầu kia đối với Tiêu Lạc là có một chút tình cảm.
Cái nhận thức này, thực sự khiến trong lòng hắn không thoải mái, vô cùng khó chịu.
Ghen tị, lo lắng, lại còn bất đắc dĩ.


Hoắc Phi Đoạt đưa Ngũ Y Y trở lại trường học, Ngũ Y Y đột nhiên nhớ ra, "A, thời gian qua thực thoải mái, lại đã đến thứ sáu rồi! Tôi cũng nên đến chỗ của anh làm việc thôi?"