“Sư huynh yên tâm, muội nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tiểu sư muội!” Một cô gái xinh đẹp khuôn mặt đỏ ửng, trong mắt đầy nhiệt huyết cười khách khách với soái ca cao lớn anh tuấn có đôi mắt hoa đào trước mặt mình như hết sức đảm bảo.
Vừa nói, vừa thân thiết kéo một tiểu mỹ nhân (một cô gái trẻ) vô cùng xinh đẹp ở bên cạnh sang, tư thái như người bảo vệ.
“Sư muội làm việc, anh có gì mà không yên tâm!” Một câu nói xã giao hết sức bình thường, từ trong miệng soái ca thốt ra, lại rất xứng với đôi mắt hoa đào lúc nào cũng có thể phóng điện kia, tạo cảm giác như đang tán tỉnh.
Vị sư muội kia như đã bị điện giật đến choáng váng, mãi cho đến khi nhìn thấy sư huynh soái ca của mình xoay người đi, miễn cưỡng lắm mới lấy lại được đầu óc, đánh giá tiểu mỹ nhân do đích thân sư huynh mình giao phó.
Chậc chậc! Quả thật là một nhà bại hoại hại nước hại dân, cả hai huynh muội trời sinh đều có tướng đào hoa.
Sáng sớm hôm nay, sư huynh vốn còn đang nghỉ lễ bỗng nhiên quay lại trường, lại còn chạy đến dưới lầu ký túc xá của cô chỉ đích danh muốn tìm cô, nghe thấy giọng nam trong sáng như ánh mặt trời từ đầu bên kia truyền sang trong micro, mấy nữ sinh cùng chung ký túc xá đều tỏ ánh mắt hâm mộ khiến cho cô có thể hư vinh cả một học kỳ.
Xuống tới dưới lầu ký túc xá, không ngờ lại nhìn thấy có một tiểu mỹ nhân đang đứng bên cạnh soái ca sư huynh, ôi cái tâm can nhỏ bé của cô, lúc ấy lạnh ơi là lạnh. May là sư huynh đã mở miệng giới thiệu: “Đây là em gái của anh, mới thi đỗ năm nay, anh còn đang ở viện nghiên cứu nên không thể thường xuyên sang đây, định phiền sư muội quan tâm một chút.”
Ồ, hóa ra là em gái! Tâm can lạnh lẽo lúc này mới ấm trở lại.
Soái ca sư huynh tên là Dịch Thanh Vân, là một trong bốn chàng trai nổi danh nhất ở đại học K, học hệ sinh vật học, vừa dùng thành tích xuất sắc nhất để thi đậu nghiên cứu sinh, bình thường hồng nhan tri kỷ xung quanh anh ấy đếm không hết, lần này đặc biệt tới tìm cô “ủy thác”, đủ để thấy trong lòng anh xem trọng cô thế nào!
Vừa nghĩ tới đây, hoa tâm đóa đóa nở rộ, ánh mắt nhìn về phía tiểu mỹ nhân càng trở nên nóng bỏng.
“Chị là Nhan Lộ, năm ba hệ ngoại ngữ, sư muội xưng hô thế nào?”
“Em tên Tạ Tuyền Cơ? Đậu vào hệ số học.” Tiểu mỹ nhân mỉm cười. Giọng nói hết sức ngọt ngào dễ gần.
Nhan Lộ vừa nghe xong nhịn không được mà yêu mến. Nhưng lại bỗng nhiên thấy không ổn. Sư huynh rõ ràng tên Dịch Thanh Vân. Sao em gái lại họ Tạ?
Thấy ánh mắt hơi do dự của Nhan Lộ. Tuyền Cơ như theo thói quen giải thích nói: “Anh hai theo họ cha. Em theo họ mẹ.”
“A à! Quả thật là rất có ý nghĩa.” Nhan Lộ như bỗng nhiên hiểu ra.
Hôm nay vẫn chưa nhập học. Tuyền Cơ đến đây trước chủ yếu để làm quen hoàn cảnh. Nhan Lộ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để kết nối cảm tình này. Tự động xin đi giết giặc làm hướng dẫn viên du lịch.
“Bên kia là tòa nhà hệ ngoại ngữ. Bình thường chị đều học ở đó. Em có việc thì nhớ đến tìm chị. Bên này là hoa kính. Vào mùa xuân cây hai bên nở đầy hoa. Rất nhiều bạn học đều đến đây để hẹn hò…” Tưởng tượng đến học kỳ này, có lẽ mình còn có cơ hội cùng Dịch Thanh Vân đi dạo với nhau trên hoa kính. Nhan Lộ nghĩ tới khuôn mặt không khỏi phiếm hồng.
Si ngốc hết một hồi mới phát hiện ra Tuyền Cơ hình như còn chưa theo kịp. Quay người lại nhìn, mới thấy cô ấy đang đứng trước bảng thông báo xem cái gì đó.
Nhan Lộ đi đến gần xem, nhịn không được hắc hắc cười gian.
Quả nhiên là có cô gái nào mà không có mùa xuân chứ!
Trên bảng thông báo còn dán miếng thông báo của học kỳ rồi chưa kịp thay thế. Bên trên trái phải đều có dán ảnh chụp của một vị soái ca, là hai sinh viên có thành tích nổi trội nhất của hệ Vật lý và hệ quản lý tài chính của học kỳ này, hai người đều đứng nhất toàn hệ trong kỳ thi thạc sĩ năm nay, cùng nằm trong đội ngũ bốn người có hình tượng vĩ đại nhất đại học K.
Khó trách tiểu sư muội nhìn đến ngẩn ngơ! Nhưng mà, lấy tư cách là một sư tỷ, người đã tiếp nhận ủy thác nặng nề của Dịch Thanh Vân, Nhan Lộ thấy mình cần phải nhắc nhở tiểu sư muội đừng nên si tâm vọng tưởng, rước lấy nam họa.
“Hai người này, sư muội tốt nhất đừng tiếp xúc với họ!” Nhan Lộ nói với hàm ý sâu xa.
Tuyền Cơ chỉ thấy hai người này nhìn quen quen. Cho nên mới dừng lại xem, nghe ý kiến của Nhan Lộ xong, bỗng thấy kỳ quái nói: “Tại sao?”
“Người không ai hoàn mỹ cả. Hai người đó tướng mạo đẹp, thành tích tốt, gia thế cũng tốt, nhưng mà…” Nhan Lộ cau mày, định sắp xếp câu từ sao cho không làm ô nhiễm tâm hồn trong sáng của tiểu mỹ nhân.
“Người có dáng vẻ đẹp trai vô địch này là Triệu Kiến Thận, là một tên hoa hoa công tử trứ danh trong trường, đổi bạn gái còn nhanh hơn cả thay quần áo!” Nhan Lộ đưa ngón tay chỉ sang tấm ảnh phía bên trái.
Tuyền Cơ gật đầu đồng ý, tên này quả thật có năng lực đó. Trong ảnh chụp chính là một đôi mắt hoa đào, cũng giống như anh trai mình, phóng điện là bản năng. Chỉ là dù bên cạnh anh trai có rất nhiều cô gái, nhưng trước giờ chưa từng thừa nhận ai là bạn gái, thuộc loại tác phong khoác lác thấy gái đẹp là theo thói quen đến gần lấy lòng. “Nhạc Nghịch có vẻ đẹp trai hơn, học hệ Vật Lý, khuyết điểm của hắn chính là đối xử với con gái quá tốt!”
“Ơ?” Tuyền Cơ nghi hoặc, đây cũng coi là khuyết điểm ư? Sư tỷ khen ngợi người ta có phải rất hơi uyển chuyển không đây?
Nhạc Nghịch này nhìn có vẻ “thành thật” hơn so với Triệu Kiến Thận, ánh mắt hình như còn có chút u buồn. Thuộc dạng có thể mạnh mẽ gợi lên thiên tính làm mẹ của con gái.
Nhan Lộ xót xa gật đầu nói: “Tên này đối xử với con gái rất tốt. Nữ sinh tiếp xúc với hắn có không ít người động lòng với hắn, nhưng mà… kỳ thật tên này là… GAY!”
Tuyền Cơ càng kinh ngạc hơn. Rốt cuộc cũng hiểu vì sao sư tỷ lại bảo người này đối xử tốt với con gái cũng là khuyết điểm, rõ ràng là không thích mà lại còn đối xử tốt với con gái người ta, dẫn đến người ta hiểu lầm rồi động lòng, đây quả thực đúng là một khuyết điểm.
Câu nói tiếp theo của Nhan Lộ càng bùng nổ hơn nữa: “Tên đó với Triệu Kiến Thận là một đôi!”