Mộng Đẹp Tuyền Cơ

Chương 177: Đêm xuân

“Ai nói ngày mai chúng ta phải vội lên đường?” Đại ma vương cười đặt Tuyền Cơ lên giường, nhàn nhã ung dung thưởng thức mình ngọc đẹp tuyệt vời của mỹ nhân nằm dưới ánh đèn.

Tuy rằng Đại ma vương quay lưng lại với ánh sáng, không nhìn rõ mặt hắn, nhưng Tuyền Cơ thấy rõ ngọn lửa nóng trần trụi trong đôi mắt sáng quắc của hắn, trên người không một mảnh vải càng khiến nàng không có cảm giác an toàn, không kìm được e lệ nâng tay lên che trước ngực, cong hai chân lên che khuất bộ vị trọng yếu, một mặt quở trách phô trương thanh thế: “Không được nhìn! Chúng ta không cần vội vã trở về Kỉ quốc sao?”

“Hiện tại trong phạm vi một trăm dặm chỉ cần là gương mặt nữ nhân đều bị giữ lại tra xét, chúng ta phải ở lại đây vài ngày rồi lại đi.” Đại ma vương thờ ơ nói, có chút bất mãn đối với hành vi che đậy giấu giếm của Tuyền Cơ không chịu để cho hắn thỏa thích nhìn đã mắt.

Nhưng mà bộ dáng chờ đợi, khát khao còn có kháng cự này thật sự là mê người!

Cánh tay nhỏ mảnh khảnh miễn cưỡng che đậy hai nụ hoa trắng mịn, tư thế hai tay bao phủ làm sâu thêm khe rãnh ẩn giữa hai luồng đẫy đà tuyết trắng, bộ dáng đầy đặn rất xinh đẹp khiến người khác nhìn mà trống ngực tăng nhanh.

Dáng vẻ mỹ nhân co tròn nửa người yếu đuối vô lực nằm ở trên giường, giống một con cừu đáng thương chờ được làm thịt, tuyết trắng đáng yêu làm cho người khác muốn hung hăng chà đạp.

Kỉ Kiến Thận không kìm nén được vươn tay dọc theo bả vai tròn trịa của Tuyền Cơ vuốt ve nhẹ nhàng, mơn trớn một mạch từ bờ vai non mịn bên hông, di chuyển thẳng xuống chiếc eo nhỏ… Trên da thịt trắng mịn vừa trải qua lễ rửa tội tình dục lờ mờ lộ ra màu đỏ nhạt, giống như đóa hoa đào sắp nở rộ, xúc cảm tuyệt diệu.

Tuyền Cơ đưa tay đánh đuổi bàn tay to lớn đang tác quái trên người mình, hung hăng trừng mắt nhìn Đại ma vương một cái, trừng đến mức trái tim Đại ma vương rung động.

Nàng nhất định không biết, dáng vẻ lúc này trong mắt nam nhân hấp dẫn biết bao nhiêu, thần thái gợi cảm lười nhác mệt mỏi, trong ánh mắt mang theo e lệ hờn dỗi không che giấu được, nhìn chằm chằm như vậy chẳng những không có hiệu quả hù dọa ngăn cản, ngược lại còn giống như trực tiếp mời gọi người khác phạm tội.

Bàn tay to đã mạnh mẽ đặt lên vòng eo của nàng, bởi vì tư thế nằm nghiêng nên vòng eo hiện ra vô cùng tinh tế. Theo chiều gió, dục vọng bùng nổ, nhìn đường cong giữa eo và mông phập phồng mà huyết mạch sôi trào.


Trong lòng Tuyền Cơ run sợ nhìn móng vuốt Đại ma vương một đường suôn sẻ không hề bị cản trở tìm được mông của mình, cường độ xoa nắn càng lúc càng mạnh, hơn nữa còn dọc theo khe hở giữa mông nhắm thẳng vào trung tâm bộ vị mà tiến, không mảy may để ý đến sự kháng cự né tránh của nàng, trong lòng biết nửa trận sau này không thể không tháp tùng.

Một cơn gió lạnh thổi qua, thân thể nóng rực nổi da gà, khóe mắt nhìn về phía cửa sổ đang mở rộng của căn phòng. Không nhịn được dùng sức đẩy đẩy nam nhân đang càng dựa vào càng gần nói: “Huynh đóng cửa sổ lại trước đi!” Hoàn toàn là giọng điệu ra lệnh.

Đại ma vương rất không vui, thời điểm mình đang chuẩn bị bắt đầu bữa ăn ngon đột nhiên bị cắt ngang, nhưng thấy bộ dáng thẹn thùng đáng thương lại kiên trì rất thú vị của Tuyền Cơ, vẫn chịu khuất phục, cúi người hôn nhẹ ánh mắt của nàng, thân hình chợt lóe đến bên cửa sổ, đóng cửa sổ lại thật chặt chẽ.

Lúc quay trở lại đã thấy Tuyền Cơ tay chân luống cuống muốn kéo chăn qua bao phủ che khuất thân thể của mình, không tránh khỏi có chút buồn cười, tiểu rùa xảo quyệt này. Cái này xem như điệu hổ ly sơn sao?

Tuyền Cơ lừa Đại ma vương tách ra, đang muốn nhanh tay nhanh chân làm “Công sự phòng ngự”, đột nhiên phát hiện cổ tay đang kéo chăn bị nắm chặt. Tay nhẹ nhàng buông lỏng làm chăn rơi xuống một bên. Ngước mắt lên nhìn, Đại ma vương thế nhưng đã quay trở lại, có lầm hay không vậy, chỉ mới chớp mắt thôi mà! Hắn gấp gáp nôn nóng đến mức như vậy sao? Ô ô ô…

Tay bị nắm truyền đến một cơn ngứa tê dại, Đại ma vương đang gặm cắn nhẹ đầu ngón tay của nàng. Cái tên sắc tình này, chỉ một hành động đơn giản như vậy đã khiến cho thân thể Tuyền Cơ nóng lên.

Trong nháy mắt, Tuyền Cơ bị “xử gọn” ở trên giường. Người nào đó không chút khách sáo hôn đôi môi anh đào của nàng, dụ dỗ nàng ngoan ngoãn mở miệng nghênh đón, khiêu khích đầu lưỡi nàng trằn trọc triền miên, trao đổi hơi thở với nhau…

Tuyền Cơ chớp chớp mắt, nhìn gương mặt xa lạ của người nam nhân trên người dưới ánh đèn hoàn toàn khác biệt với trong ấn tượng, đột nhiên nhịn không được vươn tay đẩy hắn ra một chút.

Đại ma vương mất hứng, hí mắt nói: “Lại làm sao vậy?”

Tuyền Cơ mếu máo: “Huynh, khuôn mặt này của huynh nhìn thật kỳ lạ, ta không quen… Huynh bỏ dịch dung đi.”

Đại ma vương làm sao chịu lãng phí thời gian đi để ý đến chuyện dịch dung vào thời điểm quan trọng này. Nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của Tuyền Cơ, đột nhiên không có ý tốt cười rộ lên. Giơ tay kéo xuống dải ruy băng trang trí dùng để giữ màng trướng.

Tuyền Cơ cảnh giác nói: “Huynh, huynh muốn làm gì?”

“Tẩy đi dịch dung quá chậm, nàng không phải không quen với gương mặt này của ta sao?” Đại ma vương cười không để ý đến sự tránh né của Tuyền Cơ. Dùng dải ruy băng bịt kín ánh mắt của nàng, cột chắc cố định phía sau đầu nàng, giữ lấy hai tay của Tuyền Cơ đang muốn phản kháng kéo xuống dải ruy băng, cười nói: “Bây giờ nhìn không thấy sẽ không sợ.” 


“Không được không được, huynh buông ta ra!” Tuyền Cơ dùng sức muốn đoạt lại quyền tự chủ hai tay.

Đại ma vương nghĩ đến cách thức chơi đùa mới, làm sao có thể để cho nàng phá hỏng, lợi dụng ưu thế vũ lực, dễ dàng đem hai tay nàng đang chống đối đè xuống dưới eo của nàng, làm cho hai tay của nàng không thể quấy rầy đến hành động của hắn nữa, trêu đùa “Sức lực của nàng còn không ít nha, thật tốt, đêm nay rất dài, chúng ta cứ từ từ.”

“Kỉ Kiến Thận! Mau thả ta ra! Nếu không ta sẽ thật sự tức giận!” Tuyền Cơ bối rối nói, không cần nghĩ cũng biết, Đại ma vương chắc chắn lại muốn bắt đầu giở mánh khóe, ô ô ô, mỗi lần hắn ở trên người nàng thí nghiệm cái mới, không khiến cho nàng thành sức cùng lực kiệt sẽ không bỏ qua...

“Đừng tức giận, đừng tức giận, chơi vui lắm, muội sẽ thích mà!” Đối với sự đe dọa như vậy, Đại ma vương một chút cũng không để trong lòng, sẽ tức giận thật sự, chờ hắn làm xong lại dỗ dành trở lại là được rồi!

Đỉnh trước ngực rất mẫn cảm truyền đến cảm giác quái dị, có chút lạnh có chút ngứa… Đại ma vương đang liếm nàng! Sự mát lạnh, ẩm ướt nháy mắt hóa thành sức nóng thiêu đốt thân thể Tuyền Cơ ửng đỏ, sau đó truyền đến sự ngứa ngáy tê dại do bị hút suýt nữa khiến nàng hét ầm lên.

Cái gì cũng nhìn không thấy, lại có thể tưởng tượng đến ánh mắt nóng rực của Đại ma vương tùy ý nhìn đã mắt thân thể của mình, giác quan trên người dường như càng mẫn cảm gấp trăm lần so với lúc bình thường, một chút biến động nhỏ cũng khiến cho Tuyền Cơ hưng phấn lạ thường, vòng eo bị cánh tay nâng lên cao, khiến thân thể hai người tiếp xúc chặt chẽ hơn, từng trận ma sát nóng bỏng mất hồn xuất hiện.

Hai chân không chịu nổi áp lực nặng nề từ người nam nhân trên người mà bị cưỡng chế tách ra, sự ẩm ướt run rẩy gợi tình bị đôi mắt Kỉ Kiến Thận nhìn không sót thứ gì.

Ánh mắt Kỉ Kiến Thận càng sâu thẳm, bên môi gợi lên nụ cười đắc ý, hắn lại phát hiện một phương pháp tốt làm tiểu rùa của hắn càng mẫn cảm nhiệt tình.

Tuy rằng thân thể đã bị kéo căng tới cực điểm, nhưng hắn không muốn ngay lập tức thỏa mãn dục vọng lẫn nhau, hắn phải nhấm nháp mùi vị của tiểu mỹ nhân này tỉ mỉ hơn, khiến cho nàng hoàn toàn điên cuồng vì hắn!

Hắn giống như một nhạc công tài giỏi, vỗ về chơi đùa thân thể mềm mại uyển chuyển dưới thân, khiến nàng cử động theo ý mình, phát ra thanh âm đặc biệt êm tai. Nhưng lại kết thúc mỗi khi đến cao trào, khôi phục sự xe xoắn chậm chạp, chỉ để lắng nghe tiếng ưm ngâm nga mang theo sự bất mãn uất ức.

Tuyền Cơ cảm thấy mình giống dây cung bị kéo căng quá chặt chẽ, trong đầu hoàn toàn không thể suy nghĩ, khóc la vô dụng, cầu xin cũng vô dụng, nam nhân trên người quả thật là một ma vương rất tàn nhẫn vô cùng, tùy tiện trêu chọc thân thể nàng đến mức vô cùng mẫn cảm. Cũng không đồng ý ban cho tí xíu thương xót nào để cho nàng được thỏa mãn, ép buộc nàng chìm nổi không thể khống chế được trong tình cảm mãnh liệt.

Nàng đã vứt bỏ tất cả rụt rè, chủ động uốn éo vòng eo phát ra lời mời, hai chân thon dài cũng đã gắt gao cuốn lấy chiếc eo rắn chắc của hắn, hắn còn chờ gì nữa…

Kỉ Kiến Thận thật sự không muốn đợi nữa, cũng không có năng lực kiên trì chờ đợi, nữ tử dưới thân giống như một bông hoa vì hắn mà nở rộ hoàn toàn. Không có một chút gì che giấu.

Chầm chậm đỡ lấy vòng eo nhỏ nhắn lắc lư, động thân làm cho hai người kết hợp chặt chẽ với nhau, không có khe hở nhỏ nào.


Cảm nhận Tuyền Cơ ấm áp bao bọc, trực tiếp nhẹ nhàng chuyển động. Biết nàng đã đắm chìm bên trong sự vui sướng cao trào, Kỉ Kiến Thận không nhịn được cười khẽ - đây bất quả chỉ là khởi đầu mà thôi.

Không còn do dự, Kỉ Kiến Thận triển khai tấn công mãnh liệt trong lúc Tuyền Cơ đang ở trong dư âm xúc cảm mãnh liệt, Tuyền Cơ nức nở một tiếng. Yếu ớt mềm mại để mặc hắn mạnh mẽ sắp xếp qua lại, đầu óc đã hoàn toàn đình chỉ hoạt động, ngay cả một chút năng lực suy xét cũng không có, chứ đừng nói đến sức lực chống cự.

Cánh tay bị ép tới mức mất đi cảm giác cuối cùng cũng được giải phóng. Dải ruy băng trên mắt đã bị ướt đẫm bởi nước mắt cũng bị tháo ra ném qua một bên, nhưng mà không kịp nhìn rõ cái gì, cơ thể đã bị xoay lại, thắt lưng bị một đôi tay to nóng rực nắm chặt, chân vô lực bị mở ra chống đỡ... Ô ô ô! Đại ma vương còn chưa có kết thúc!

Phần trước cơ thể nằm úp nhẹ bao trùm lên tầng tầng lớp lớp tơ tằm trên giường, rõ ràng đã tiêu tốn hết sức lực, nơi tiếp xúc giữa thân thể hai người vẫn phản ứng nhiệt tình theo bản năng như cũ, động tác của nam nhân ở phía sau mạnh mẽ tốc độ, Tuyền Cơ cam chịu không có tinh thần phản kháng, trong lòng tự chửi bới mình, ý thức từ từ mơ hồ.

Hoàn toàn không biết lúc nào xong việc. Cũng không biết sau khi xong việc đã bị nâng lên vài lần để ôn lại tình cảm mãnh liệt. Lúc này Tuyền Cơ đã trực tiếp ngủ, đến khi hoàng hôn vẫn không thấy tỉnh lại...

Kỉ Kiến Thận cũng rất hiếm khi dậy muộn, nhưng mà vẫn bị đánh thức khi người hầu tiến đến hỏi hắn có cần hầu hạ thay quần áo dùng đồ ăn sáng không. Che hai lỗ tai của nữ nhân trong lồng ngực, viện cớ đi đường mệt nhọc phải nghỉ ngơi nhiều, tạm thời đuổi hạ nhân đi, lúc này mới cẩn thận từ trên giường ngồi dậy.

Khoanh chân ngồi xuống ở bên giường một lát, điều khiển chân khí chạy mấy vòng trong cơ thể, khi mở mắt ra lần nữa thì tinh thần khoan khoái, tâm tình thư sướng, một ít mệt mỏi bởi một đêm “mệt nhọc” đã biến mất không dấu vết. Cúi người nhìn nữ nhân yêu quý đang ngủ giống như heo con ở phía sau, mặc dù ngủ say, vẫn không giấu được vẻ mặt uể oải, tối hôm qua nhất định là mệt muốn chết rồi, đến nỗi sắc mặt sau khi mây mưa đỏ hồng động lòng người hiếm thấy, ngược lại còn có chút nhợt nhạt.

Thở dài, hắn vốn tính toán sau khi trở lại Kỉ quốc sẽ bắt cóc nàng vào hoàng cung, ở địa phương của mình để “tính toán sau khi thu hoạch (chờ đợi cơ hội trả đũa)” với nàng thật tốt, chỉ trách tiểu rùa này quá mức mê người, hắn cũng đánh giá quá cao năng lực tự kiềm chế của mình, vốn chỉ định lướt qua rồi kết thúc, giải quyết tương tư một chút là tốt rồi, lúc thật sự ôm tiểu nữ nhân này vào trong ngực thì lại bất chấp tất cả, hận không thể nuốt sống nàng vào bụng mới đã ghiền.

Đợi nàng tỉnh lại, cả người đau nhức nhớ đến tình cảnh đêm qua bị hắn khi dễ, chắc chắn sẽ rất tức giận!

Phòng tắm có cửa nhỏ thuận tiện cho người hầu đưa nước hầu hạ, Kỉ Kiến Thận khoác áo vào, kêu người hầu đổi một thùng nước ấm, rửa mặt chải đầu sau đó lại tự mình lau sạch người thay áo ngủ cho Tuyền Cơ, căn dặn người hầu không được quấy rầy Tuyền Cơ ngủ, lúc này mới đi ra ngoài dùng cơm trưa với vợ chồng Triệu Chi Duyên.

Nguyệt Y ở trong phòng có chút lo lắng Vân Ca có phải bị bệnh hay không, trước đây tuy rằng thường xuyên thức khuya, nhưng mà đến giờ ngọ (giữa trưa) vẫn sẽ thức dậy ăn cơm trưa, tại sao bây giờ lại ngủ đến ngay cả cơm trưa cũng không ăn?

Kỉ Kiến Thận theo lệ cũ thoái thác nói Tuyền Cơ chỉ đi đường mệt nhọc, phải nghỉ ngơi nhiều, chuẩn bị một chút cháo chờ nàng tỉnh lại thì ăn được liền.

Nguyệt Y thầm nghĩ đêm qua rõ ràng thấy Tuyền Cơ vẫn còn rất sôi nổi mà, còn muốn tiếp tục tra hỏi nữa, lại bị trượng phu nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé một cái, mới cố gắng nhịn xuống.


Không phải Nguyệt Y không hiểu chuyện, quả thật là Kỉ Kiến Thận che giấu quá tốt, dáng vẻ thư thái, sảng khoái, không giống đã miệt mài quá độ suốt đêm chút nào.

Triệu Chi Duyên cũng quá hiểu sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi của vị thiếu chủ này, bình thường bất kể buổi tối ngủ muộn thế nào, ngày hôm sau cũng thức dậy lúc gà gáy, hôm nay đột nhiên ở lại trong phòng, điểm tâm cũng không ăn, chín mười phần là vì vị Tuyền Cơ cô nương kia.

Sau khi ăn xong, Nguyệt Y căn dặn người hầu chuẩn bị cháo rau cải thanh nhẹ, nếu Tuyền Cơ tỉnh lại thì mời nàng dùng trước, sau đó lại dựa vào khẩu vị của nàng mà chuẩn bị thức ăn.

Kỉ Kiến Thận cùng Triệu Chi Duyên thì bàn chuyện trong thư phòng.

“Sáng nay nhận được tin, trong phạm vi trăm dặm núi Xích Thánh, cửa khẩu trên đường chỉ cho phép vào không cho phép ra, dường như toàn bộ binh lực đều dùng vào việc tra xét người dân nào muốn rời đi, bên trong lỏng lẻo bên ngoài siết chặt, thuộc hạ ở bên này ngược lại được thoải mái không ít.” Triệu Chi Duyên cười báo cáo tin tốt.

Xong xuôi lại nói tiếp: “Nhạc Nghịch ngày mai sẽ xuất phát trở lại kinh thành.”

Kỉ Kiến Thận nói: “Rất tốt, ngày mai ta cùng Tuyền Cơ xuất phát theo đuôi bọn họ vào kinh, bây giờ ngươi đã có vợ con, làm việc càng phải cẩn thận hơn.”

Triệu Chi Duyên gật đầu đồng ý, lại nghe Kỉ Kiến Thận căn dặn một số việc cần xử lý, hai người lúc này mới trở về phòng riêng của mình.

Thời điểm cơm chiều, vợ chồng Triệu Chi Duyên cuối cùng cũng gặp được Tuyền Cơ, hơn nữa còn được mở mang kiến thức sự nhân nhượng yêu chiều đủ kiểu của Kỉ Kiến Thận đối với nàng.

Trong buổi ăn, Tuyền Cơ kìm nén một bụng cơn tức nên hờ hững đối với Kỉ Kiến Thận, chỉ lo cùng hai người Nguyệt Y, Triệu Chi Duyên nói chuyện. Kỉ Kiến Thận lại vừa gắp thức ăn vừa cười làm lành, Tuyền Cơ cũng giả vờ không nhìn thấy.

Triệu Chi Duyên biết thân phận thật sự của Kỉ Kiến Thận, nhìn phong thái cao quý của Tuyền Cơ mà âm thần kính nể, vị tiểu muội vừa mới nhận về này quả nhiên giống như lời nói của thân tín (người thân cận), tính tình dễ chịu thẳng thắn, xem thân phận địa vị như không, nhưng mà không biết thiếu chủ nhà mình rốt cuộc đã đắc tội như thế nào với nàng, để nàng có thái độ làm khó dễ rõ ràng đến như vậy.

Đối với ánh mắt quỷ dị mà Triệu Chi Duyên chiếu tới, Kỉ Kiến Thận chỉ trả lời bằng một nụ cười bình thản, Triệu Chi Duyên biết rõ tính tình của hắn, sợ đến mức vội vàng chấn chỉnh vẻ mặt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim thể hiện bộ dáng nghiêm chỉnh cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe.

Nguyệt Y nhìn Tuyền Cơ lạnh nhạt với vị người yêu thân phận cao quý kia, cũng rất lo lắng cho nàng. Nguyệt Y từ nhỏ đã được giáo dục là ở trước mặt nam nhân, nữ nhân phải dịu dàng khiêm tốn nghe lời, nếu được sủng ái mà kiêu căng, chỉ biết theo tính tình của mình, sớm muộn gì cũng sẽ bị vứt bỏ vì chán ghét.


Tuyền Cơ mặc kệ sắc mặt Đại ma vương như thế nào, đêm qua hắn khi dễ nàng thật tàn nhẫn, hôm nay mặc dù sau khi nàng tỉnh lại có mát xa bồi thường thật tốt cho nàng, nhưng vẫn cảm thấy xương cốt cơ thể đau nhức giống như muốn rời ra từng mảnh, hơn nữa nhớ lại tối hôm qua bị áp bức chà đạp phải xấu hổ cầu xin không ngớt mà buồn bực, càng khiến nàng giữ vững quyết tâm, tuyệt đối không cho Đại ma vương sống dễ chịu! Hừ hừ!

“Nguyệt Y, đã lâu chúng ta không gặp, ngày mai ta phải rời đi, đêm nay ngươi không cần theo tỷ phu nữa, theo ngủ cùng với ta đi, chúng ta trò chuyện thật tốt.” Tuyền Cơ cười tủm tỉm nói, hoàn toàn không nhìn đến sắc mặt khẽ biến hóa của Đại ma vương ở phía sau.

Đại ma vương vô lại, huynh chờ cô chẩm nan miên (một mình khó ngủ) đi! Không để ý đến huynh nữa!