Tả Kính Tùng, từ một quan viên địa phương cấp thấp từng bước lên được vị trí ngày hôm nay, đã tiếp xúc với vô số loại người, có năng lực nhìn người phi phàm. Hắn chính mắt thấy khi Hoàng thượng bắt cô gái này về từ Kỉ quốc thì bỗng nhiên kiên trì muốn phong nàng làm Hậu, hơn nữa trước kia có nghe được một số lời nói và việc làm kỳ lạ của nàng ta, hắn lập tức hiểu nguyên do khiến Nhạc Nghịch kiên trì như vậy.
Tuy rằng cô gái này có dung mạo xấu xí, nhưng ánh mắt lại trong trẻo nhu hòa, có sự tinh thuần lạnh nhạt mà không thể nhìn thấy được trên người bất cứ một vị phi tần cung nữ nào, khiến người khác vừa thấy liền muốn thân cận với nàng. Ở nơi thâm cung đình viện, phú quý bậc nhất nhân gian nhưng lại không chút để ý, không kiêu ngạo cũng không hèn nhát.
Nhạc Nghịch từ nhỏ đã nhìn thấu nhân gian hiểm ác, đích thân thể nghiệm được từng cái nhân tính xấu xí bên dưới cái vỏ ngoài xinh đẹp, phụ hoàng mẫu hậu hận hắn, thậm chí không chỉ một lần muốn xuống tay giết hắn, huynh đệ tỷ muội thì hèn mọn hãm hại, phi tần của hắn hoặc sợ hắn, hoặc phản bội hắn. Có thể cô gái bề ngoài xấu xí nhưng tính cách lạc quan sảng khoái, dũng cảm trọng tình, không màng danh lợi này đã đặc biệt hấp dẫn hắn.
Giống như một sinh vật sinh trưởng trong bóng tối bản năng muốn vươn đến nguồn sáng, cho dù biết rõ thứ đang đợi mình nơi nguồn sáng đó rất có thể là tan xương nát thịt nhưng vẫn không kìm được muốn đến gần.
Thâm tâm Tả Kính Tùng cũng mong cô gái này có thể đối xử thật tình với Hoàng thượng. Từ hành động cứu Kiều Thương đang trong tình trạng lâm nguy trong lúc binh biến Hoa Châu ngày đó, có thể nhìn ra được nàng có một trái tim bình tĩnh lý trí. Quan trọng hơn, có lẽ cả nàng lẫn Nhạc Nghịch đều không phát hiện, nàng có năng lực ảnh hưởng làm thay đổi suy nghĩ của Nhạc Nghịch.
Minh chứng là đến nay Kiều Thương vẫn may mắn còn sống, nếu là trước đây, với tính cách tàn nhẫn hà khắc của Nhạc Nghịch, cho dù lúc đó buông tha cho hắn, thì chờ sau khi mọi việc đã ổn định, cũng sẽ tùy tiện tìm một lý do để giết người đã từng phản bội hắn.
Mà vị Hoàng hậu này vào cung không lâu, Nhạc Nghịch bỗng tuyên bố hủy bỏ rất nhiều lễ tiết quỳ lạy trong cung. Nhạc quốc trước đây tuy cũng coi trọng lễ tiết, nhưng không phải tất cả các trường hợp thần tử cầu kiến đều phải dập đầu quỳ lạy, trong cung cũng không có quy định tần phi gặp Hoàng thượng và Hoàng hậu đều phải quỳ lạy. Nhưng sau khi Nhạc Nghịch đăng cơ thì những quy định này được thêm vào, thứ nhất là để trả thù cho việc hắn bị người khác hèn hạ chèn ép nhiều năm. Thứ hai, quan trọng hơn là, vì Nhạc Nghịch thông qua hại cha giết huynh để đi lên ngôi vị, không phải là người thừa kế danh chính ngôn thuận, do đó trong lòng luôn ẩn chứa bất an. Hắn muốn thần tử cùng tần phi dùng lễ nghi cung kính khiêm tốn để xác định địa vị thống trị tuyệt đối của mình.
Tả Kính Tùng là cận thần phụ trợ hàng đầu của Nhạc Nghịch, lúc trước đã khéo léo khuyên can hắn, nhưng không có kết quả. Mà nay bởi vì Tuyền Cơ ở Ý Hoa cung nói vài câu, những quy định đó đã bị hủy bỏ.
Sức ảnh hưởng như thế này nếu như phát triển theo hướng tốt, sẽ là phúc của Nhạc quốc.
Hết lần này đến lần khác, cô gái nhìn tưởng như trong suốt như nước này lại ẩn chứa vô số bí ẩn… Nếu như phát triển theo hướng xấu, chỉ sợ sẽ mang lại đại họa cho Nhạc quốc.
Tả Kính Tùng cân nhắc một lúc, quyết định trước hết thử thuyết phục cô gái này đã.
“Chuyện của Hoàng thượng, không biết Hoàng hậu nương nương biết được bao nhiêu?”
“Cơ bản là không biết…” Tuyền Cơ sửng sốt, đây là muốn kể lại chuyện xưa bi thống của nhà cách mạng phải không?
Nàng có thể đoán được, cái bộ dạng này của Nhạc Nghịch, khẳng định là thời thơ ấu trải qua rất bất hạnh, còn có khả năng để lại bóng ma tâm lý gì gì đó, hình như nghe được láng máng sự kiện mưu phản lần trước, mẫu hậu hắn cũng có tham dự vào, không biết nói đến là mẹ ruột hay mẹ kế.
Nghĩ đến đây bỗng thấy thật may là Đại ma vương không lớn lên trong hoàng cung, đây thật sự là lò đào tạo biến thái.
Tuy rằng Đại ma vương phúc hắc âm hiểm một chút nhưng tốt xấu gì thì ngoài mặt cũng tương đối ôn hòa, sẽ không động một chút là bóp cổ người ta, tư tưởng cũng sáng suốt, sẽ không bảo thủ không nghe lọt một câu phản đối, hắn còn am hiểu nghệ thuật ngôn ngữ, đặc biệt là lúc trêu chọc nàng… Nói tóm lại là ở chung khá tốt.
Tuyền Cơ đúng là rất thiên vị mà nhớ có tính chọn lọc, đem tất cả oán giận với Đại ma vương lúc đầu áp bức nô dịch nàng ném đến Trảo Oa Quốc mất rồi.
Đối với đáp án như vậy, Tả Kính Tùng có chút giật mình. Tuy rằng trong hoàng cung Nhạc quốc không có người nào dám nhắc tới chuyện quá khứ của Hoàng thượng, nhưng chuyện động trời như vậy, tin đồn chắc chắn đã lan tới các quốc gia khác từ lâu, cũng có những tin vịt đã triệt để đem Nhạc Nghịch hóa thành ác ma, trở thành một danh từ thay thế cho khủng bố. Chỉ có điều đại khái cũng là bởi vì cô gái này chẳng biết chút gì về quá khứ của Nhạc Nghịch cho nên mới có thể bình thản không thành kiến cùng hắn ở chung.
“Hoàng thượng là con thứ mười của tiên hoàng, lúc sinh ra liền bị quốc sư tiên đoán là sát tinh của họ tộc hai bên phụ mẫu. Tiên hoàng nửa tin nửa ngờ, tuy rằng không trực tiếp xử tử Hoàng thượng nhưng đối với Hoàng thượng vô cùng không thích, tìm mọi cách phòng bị. Mẫu phi của Hoàng thượng, chính là Thái hậu sau này, bởi vậy mà mất đi sủng ái của tiên hoàng, cho nên Thái hậu đối với Hoàng thượng… cũng khá lạnh nhạt.”
Vô cùng không thích, mọi cách phòng bị, khá lạnh nhạt, diễn đạt vô cùng khéo léo uyển chuyển. Tuyền Cơ nhìn vẻ mặt Tả Kính Tùng, biết tình hình thực tế khẳng định là còn ác liệt gấp trăm lần.
“Từ nhỏ Hoàng thượng đã chịu rất nhiều đau khổ, huynh đệ tỷ muội luôn khi dễ kỳ thị hắn, mãi về sau Thái hậu vì tiền đồ của một đứa con khác của mình, quyết định đem Hoàng thượng đưa đến hành cung. Thái hậu sinh được hai người con, người con trưởng đứng hàng thứ ba trong các hoàng tử, từ trước đến nay nổi danh lấy cơ trí thu phục lòng người, đối với đệ đệ duy nhất lại đặc biệt quan tâm, có thể nói là người duy nhất trong cung quan tâm đến Hoàng thượng, ít nhất là năm đó Hoàng thượng đã cảm thấy như vậy.” Tả Kính Tùng tiếp tục hé lộ cung đình bí sử.
Tuyền Cơ nghe được trái tim có chút băng giá, lời này rõ ràng là nói kỳ thật vị đại ca này của Nhạc Nghịch rất có vấn đề. Tiết mục mẹ con huynh đệ tương tàn này, trên truyền hình tiểu thuyết ở đời trước, đã xem rất nhiều sớm đã không còn mới mẻ gì, nhưng lúc đó chỉ nghe rồi thôi, thật sự xảy ra ở trên người nào đó bên cạnh mình, thì vẫn làm người ta nhịn không được mà rét run.
Nhạc Nghịch bị đưa đến nơi hành cung xa xôi, gặp kỳ ngộ, bí mật học được một thân võ công cực kỳ lợi hại, kết giao với vài người tài đức, trong đó kết bạn với Tả Kính Tùng cũng chính tại nơi đó. Sau này tiên hoàng bệnh nặng, trong kinh vì việc lập Thái tử mà tranh đấu túi bụi, tất cả hoàng tử đều bị triệu về kinh thành, tiếng là thăm bệnh, thực chất là đem tất cả bọn họ trông giữ trong tầm mắt, để người thừa kế mới có thể thuận lợi tiếp nhận ngôi vị, không cần lo lắng bọn huynh đệ ở bên ngoài gây rối.
Nhạc Nghịch vốn không có dã tâm với ngôi vị Hoàng đế, chỉ hy vọng nhân cơ hội này khiến cho mẫu hậu cùng phụ hoàng một lần nữa tiếp nhận mình, cho nên vô cùng an phận mỗi ngày ở hành quán của mình. Có một ngày bỗng nhiên bí mật bị triệu vào cung, vào cung mới biết được huynh trưởng của mình đã gây chuyện… tư thông với một phi tử trẻ trong cung gây ra án mạng. Phi tử này mang thai đã hơn một tháng trong khi lão Hoàng đế đã nửa năm không triệu nàng ta thị tẩm. Lúc tam hoàng tử biết được, dưới tình thế cấp bách đã giết chết phi tử này rồi giấu xác ở sau núi giả trong ngự hoa viên.
Tam hoàng tử là ứng viên đầu bảng cho ngôi vị Thái tử, vào thời điểm quan trọng này tuyệt đối không thể để xảy ra sự việc ngoài ý muốn. Vì thế tính toán cùng mẫu thân, suốt đêm bí mật triệu đệ đệ vào cung, an bày manh mối trùng trùng, để mưu hại đệ đệ thay hắn gánh tội.
Nhạc Nghịch thật không ngờ mẹ ruột cùng anh ruột của mình, người anh trai từ trước đến nay luôn quan tâm chiếu cố hắn lại vì ngôi vị Hoàng đế mà không chút do dự đẩy hắn vào chỗ chết.
Vì thế, từ đêm đó, Nhạc Nghịch hoàn toàn tuyệt vọng với tất cả người thân của hắn, nhanh chóng hoàn thành quá trình lột xác của con bướm - hoàn toàn trở nên biến thái. Hắn bắt đầu tin rằng quyền thế có thể thay đổi hết thảy, đổi được tất cả, bắt đầu không từ thủ đoạn theo đuổi quyền thế, củng cố quyền thế.