Dịch Nhàn giống như đang nhìn đến một nữ tử từ trong tranh bước ra, nhàn nhã tĩnh lặng khí chất tuyệt giai, cử động lại tao nhã khí độ, tất cả đều bộc lộ ra từ trong phong vận của cô gái này
Một cánh cửa được mở ra, ngay tại cửa hai nữ nhân trầm mặc nhìn nhau, không khí như muốn ngưng trệ, đây như một hồi đánh giá, tuy nhiên ngay cả hai người cũng không biết là đang đánh giá điều gì.
Cuối cùng, vẫn là Dịch đại luật sư lên tiếng trước đánh vỡ trầm mặc:" Con là bạn của Talia sao?!"
" Xin chào, con là Chương Thiển Ngữ." Áp suất không khí giảm bớt, Chương Thiển Ngữ mới cảm thấy thân thể thả lỏng một chút. Tuy không biết người mới tới và Lâm Dịch có quan hệ gì, nhưng đối với trưởng bối nàng vẫn luôn rất lễ phép. Dịch Nhàn nhìn Thiển Ngữ cười một cái, nghiêng người đi vào trong
" Phu nhân, mời người tiến vào ngồi. Lâm....tỷ tỷ đã ra ngoài.." Dừng một chút nàng lại nói " Người muốn uống gì không?!"
Mấy câu này là do hai ngày nay nàng học được trên TV, trong phim đối với khách khứa bình thường luôn phải nói mấy câu này, nàng đột nhiên nhớ tới nên mới nói ra
Dịch Nhàn nhìn thấy Chương Thiển Ngữ tính cách dịu dàng, khí chất khuê tú như mang lại cảm giác là nữ tử cổ đại, đứng ở một nơi tràn ngập hơi thở hiện đại liền mang lại chút cảm giác quái dị, cũng không biết có phải vì xưng hô vừa nãy của nàng hay không, nhưng thời nay làm gì có hậu bối gọi trưởng bối của bạn mình là Phu nhân nữa chứ?!
" Nước trắng là được rồi." Dịch Nhàn nói xong mới cảm giác hình như có chút đảo khách thành chủ, đây là nhà của con gái bà, như thế nào bà mới tới đây một lát thì liền thành khách đây?! Chỉ là Chương Thiển Ngữ đã đi lấy nước cho bà, nên bà chỉ có thể đi tới ghế sô pha ngồi xuống
Cũng may là Dịch Nhàn chỉ cần một ly nước trắng, có trời biết câu kia của Chương Thiển Ngữ chỉ bắt chước trong TV, nếu Dịch Nhàn mà muốn cà phê hay là thức uống gì khác thì phỏng chừng nàng liền rối rắm lên rồi
Dịch Nhàn tiếp nhận ly nước trên tay Chương Thiển Ngữ, liền cảm nhận chút độ ấm. Giờ là mùa hè, rất nhiều người thích uống nước lạnh hoặc trà lạnh để giải khát, chỉ là không hề biết rằng uống như vậy đối với thân thể sẽ tạo thành thương tổn nhất định
Một phương diện khác, uống nước lạnh sẽ khiến cho bao tử đột nhiên bị lạnh mà co dãn, các mạch máu cũng bị co rút lại đột ngột, có thể khiến cho bao tử không tốt thậm chí bị đau
Tương phản, cũng có người thích uống nước quá nóng, nước quá nóng khi vào thực quản sẽ phá hư các mô thịt ở thành thực quản, dễ bị viêm cuống họng, đây là y học đã chứng minh
Bởi vậy, uống nước cũng không thể quá nóng hoặc quá lạnh, thích hợp nhất chính là khoảng 20 đến 30 độ
" Cô là mẹ của Talia, con là bạn học của Talia sao?!" Dịch Nhàn uống một ngụm nước ấm, tùy ý hỏi. Lại đột nhiên phát hiện Chương Thiển Ngữ hình như còn khá nhỏ tuổi " Chỉ là cô thấy tuổi con cũng không lớn, hẳn là cũng chưa học đại học phải không?!"
Nghe được Dịch Nhàn nói, Chương Thiển Ngữ đột nhiên cảm thấy không tự nhiên, hiện tại nàng đã biết được nghĩa của từ "Mẹ" chính là "Mẫu thân"
Đây là...... Lâm Dịch mẫu thân.
Trong đầu đột nhiên xuất hiện hai chữ "Mẹ chồng"
Dịch Nhàn phát hiện cô gái trước mặt đột nhiên trở nên hơi lo lắng, liền tưởng là do mình dọa đến cô bé. Tuy bà không biết mình đã làm gì nữa, nhưng bình thường các cấp dưới ở văn phòng một khi thấy bà đều là rất căng thẳng như vậy
Bình thường vội vã công tác cũng không thể quan tâm thường xuyên đến con gái, hôm nay gặp bạn của con gái mình, bà liền nghĩ muốn hiểu rõ cuộc sống của con một chút. Hơn nữa, bình thường con gái cũng không mang bạn về nhà, lâu như vậy mà bà cũng chỉ mới gặp qua Chu Viện thôi, xem ra cô bé Chương Thiển Ngữ này cùng con gái bà chắc có quan hệ rất tốt
" Con là bạn của Talia thì cũng xem là vãn bối của cô, để cô gọi con là Tiểu Ngữ đi. Tiểu ngữ con biết Talia bao lâu rồi?!"
Đã bao lâu?
Chương Thiển Ngữ có chút hoảng hốt: "Dạ hơn ba năm."
Ba năm, Lâm Dịch năm nay đại học năm ba, Dịch Nhàn vừa nghe liền nghĩ đến hai cô biết nhau khi mới học đại học. Tuy cô bé này thoạt nhìn hơi nhỏ tuổi, nhưng cũng không ngoại trừ nhưng đứa bé được cho đi học từ sớm
" Talia gần đây thế nào rồi? Con bé này được nghỉ cũng không về nhà, cô cùng ba của nó đều bận công việc cũng không có thời gian ở bên nó. May mắn là còn có bạn bè như tụi con thường xuyên ở cùng nó"
" Lâm tỷ tỷ tốt lắm, rất thể thϊế͙p͙, rất ôn nhu." Nhưng mà không còn là của nàng nữa rồi
Nói đến Lâm Dịch, Dịch Nhàn hiển nhiên cũng rất tự hào:" Ừm, con bé ấy từ nhỏ đến lớn đều khiến cho bọn cô rất yên lòng, không có tật gì xấu cả. Hiện tại ngẫm lại liền cảm thấy kỳ lạ, con cái nhà người ta tới tuổi dậy thì hay phản nghịch đến gà bay chó sủa. Talia từ nhỏ đã không giống, cô muốn nó làm gì thì nó liền nghe lời, cho tới bây giờ cũng chưa cãi lời qua, trừ bỏ hồi trung học đòi dọn ra khỏi nhà vào ký túc xá để ở....."
Nói đến chuyện trước đây của con gái, trên mặt Dịch Nhàn liền hiện lên vẻ tươi cười ấm áp. Vốn bà cũng không phải người nói nhiều, không biết vì sao trước mặt Chương Thiển Ngữ lại cứ thao thao bất tuyệt, có lẽ nàng trời sinh liền có khả năng làm cho người ta tín nhiệm, sẽ làm cho người khác ở trước mặt nàng phóng túng
Ý thức được chính mình chỉ lo nói về Lâm Dịch mà xem nhẹ Chương Thiển Ngữ, Dịch Nhàn liền chuyển đề tài:" Tiểu Ngữ con học chuyên ngành gì ?"
Chuyên ngành?
Chương Thiển Ngữ đôi mi thanh tú nhíu lại, đối với những tân từ như thế này nàng thật không hiểu, chỉ có thể đoán chừng qua mặt chữ là " Ngành nghiệp chuyên về tấn công" này nọ, cho nên cũng châm chước nói
" Cầm kì thư họa đều học qua, nhưng tinh thông nhất vẫn là cầm đạo!"
Dịch Nhàn nghe xong còn nghĩ đến Chương Thiển Ngữ là học nghệ thuật, thầm nghĩ, nguyên lai là học ngành này, khó trách nói chuyện luôn đậm chất văn chương như vậy
" Hiện tại có rất ít cô gái nguyện ý học ngành này, trước đây Talia cũng học qua dương cầm, sau đó không biết thế nào lại không học nữa."
***
Lâm Dịch lấy giấy chứng minh cho Chương Thiển Ngữ xong liền muốn đi nhà sách mua sách cho nàng đọc. Gần đây Chương Thiển Ngữ một mực ở nhà đọc sách, thông qua đọc sách để lý giải thế giới xa lạ này. Bởi vì đa số sách chỉ là giản thể nên Lâm Dịch đã mua cho nàng một cuốn từ điển phồn thể, để nàng có thể đối chiếu và học chữ giản thể
Lúc nhận được điện thoại của Chương Thiển Ngữ, cô rất là kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng có chút lo lắng, sợ nàng lại gặp phải chuyện gì. Nhưng khi nghe Chương Thiển Ngữ thông báo trong điện thoại là mẹ của cô đang ở nhà, cô liền hết hồn ba hồn bay hết bảy phách. Mẹ của cô cô biết, Dịch đại luật sư nổi danh trong giới, tinh ý tài giỏi đến mức quá phận, năng lực nhìn mặt phán người dị thường khủng khϊế͙p͙. Cô không biết Chương Thiển Ngữ tiếp xúc với bà ấy có hay không bị nhìn ra điều gì, nhưng cô biết chuyện với Chương Thiển Ngữ không thể làm cho bất kỳ người nào biết được
Mặc kệ mọi việc, cô nhanh chóng bắt xe, dọc trên đường còn thúc giục chạy nhanh lên để cô có thể ngay lập tức bay về nhà
Xuống xe trả tiền, cũng không đợi tài xế thối lại cô liền bỏ chạy mất, mặc kệ tài xế ở đằng sau không ngừng kêu lại
Chạy đến trước cửa thang máy, vô tình hai khoan thang máy đều đang bận, nhất thời đợi không tới, trong lòng cô gấp muốn chết liền không ngừng nhấn nút, tới cuối cùng bỏ luôn, trực tiếp chạy bằng thang bộ leo lên
Đi hết mười hai tầng lầu, Lâm Dịch đã muốn đầu đầy mồ hôi, hơn nữa đang là giữa hè nóng bức, áo sơ mi trắng của cô như muốn ướt đẫm, thở gấp mở ra cửa nhà, cô liền vọt đi vào
" Thiển Ngữ!"
Ở phòng khách hai người nghe được động tĩnh, quay đầu lại liền phát hiện Lâm Dịch người đầy mồ hôi, thở hổn hển dồn dập, áo sơ mi ướt đẫm dán ở trên người, mồ hôi nhiễu xuống từ cằm từ những giọt trân châu, chật vật dị thường. Nhìn đến hai người, Lâm Dịch thở phào một hơi, ôm bụng thở mạnh
Này đại khái là một trong vài lần hiếm thấy Lâm Dịch bộ dáng chật vật. Dịch Nhàn nhìn đến cô như vậy thì nhíu mày vừa muốn mở miệng thì đã thấy Lâm Dịch ánh mắt hồng hồng. Sau đó đột nhiên chạy tới ôm lấy bà một phen, khiến bà sém thở không nổi
" Mẹ!" Lâm Dịch thanh âm như là xuyên qua mấy thế kỷ, có chút nghẹn ngào: " Đã lâu, đã lâu lắm rồi! Con rất nhớ mẹ......"
Dịch Nhàn bị hành động đột nhiên của Lâm Dịch làm cho ứng phó không kịp, hoàn toàn quên phản ứng, lời nói đến bên miệng cũng quên, tới tay cũng ngây ngốc khựng lại
Trong trí nhớ Lâm Dịch chưa bao giờ giống như hiện tại bộc lộ cảm tình ra ngoài. Thất thố như vậy, biểu lộ tình cảm như vậy chính là bà chưa từng nhìn thấy
" Con làm sao vậy?"
" Không, chỉ là lâu lắm không thấy, muốn ôm mẹ thôi!"