Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 172

Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
“Thiếu tá, để bọn họ ở lại đó… Thỏa đáng sao?” Hơi hơi chấn động trong xe, phó quan có chút bất an hỏi.
Diêm Tân thần sắc không đổi nói: “Không để lại, chẳng lẽ muốn mang bọn họ theo trên đường để quấy rối?”


Phó quan vội vàng lắc đầu: “Không phải không phải, chỉ là…” Nói xong, hắn chỉ chỉ tấm bản đồ treo bên góc kia.


Diêm Tân đứng dậy: “Nga, ngươi nói này a. Quên đổi.” Nói xong, hắn đi đến bên cạnh tấm bản đồ vươn tay ra… Tấm bản đồ bị lấy xuống, lật bên mặt bên kia, đường đi và chỗ đánh dấu màu đỏ thế nhưng tất cả đều khác nhau hoàn toàn!


Tuy rằng đại khái địa hình, đường đi đều không sai, chỉ có con đường đã được đánh dấu, vẽ ra rành mạch trên đó lại khác nhau!


Phó quan há to miệng, sau đó nhịn không được che miệng cười. Bản đồ treo trong này đã nhiều ngày, Diêm Tân tuy rằng nói muốn đi tới chỗ giấu vũ khí đã đánh dấu kia, nhưng lại chưa từng gọi tài xế vào cùng nhau nghiên cứu qua đường tuyến, chỉ treo ở đó thôi.


Trịnh thiếu úy bên cạnh cũng nhịn không được “Phốc” một tiếng bật cười, hắn nhìn không vừa mắt Ngô Canh đã lâu, cùng là nhị đại, chính mình tuy rằng nương tựa xin giúp đỡ, nhưng trên một đường này cho dù mình mất đi một chân, nhưng vẫn cố gắng chiến đấu tranh thủ thăng cấp dị năng, cố gắng khiến bản thân thành cường giả, còn tên Ngô thiếu kia? Mang theo tinh hạch cha mẹ nhà hắn không dễ dàng gì thu thập được hấp thụ lên cấp hai, đừng nói đi ra ngoài dùng lực để đánh tinh hạch thăng cấp thực lực, ngay cả xe còn không tình nguyện đi xuống! Loại người không dính chút máu này, cũng chỉ có thể dựa vào thế lực của gia đình trong căn cứ, thứ gì…!


Hiện tại bị Diêm Tân gạt chết, chỉ do hắn tự tìm lấy!


Diêm Tân như trước mặt không chút thay đổi, quay đầu nhìn về phía ngoài xe: “Tuy rằng trước khi ra khỏi căn cứ Tống đại tiểu thư tìm đến ta, để ta nghĩ cách hại chết Ngô Canh giữa đường, bất quá ta cũng không tính toán động thủ.” Hắn thanh âm băng băng lãnh lãnh, không mang theo một tia cảm tình cá nhân: “Nếu hắn không tìm phiền toái, không cố ý tìm chết, ta đương nhiên sẽ không động đến hắn, hôm nay nếu hắn động tâm tư, ta cũng không tất yếu che chở hắn.” Vốn hắn không nợ Ngô Canh cái gì, không động thủ hại chết hắn cũng đã nể tình mọi người lúc này cần đồng tâm hiệp lực, có thể sống lâu một người, nói không chừng cuối cùng chính là trợ lực cho mình, bản nhân hắn cùng Ngô Canh không có bất cứ xung đột, mà bản thân Diêm Tân đối với đại tiểu thư Tống gia kia cũng không có hảo cảm.


Nếu không phải mình nợ Tống lão một phần nhân tình, Diêm Tân hắn cũng sẽ không bị người Tống gia âm mưu, cứng rắn bị đẩy đi nhiệm vụ lần này – đương nhiên, có thể rời khỏi căn cứ gia tăng thực lực bản thân, hắn cũng thuận tiện cười nhận lấy cơ hội rèn luyện lần này.


“Ngài làm không sai, lần này vừa lúc đem đám người tay trong, không muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ quét sạch một chút.” Phó quan vội vàng khuyên nhủ.


Diêm Tân khẽ gật đầu, ngón tay tại bên cạnh bàn nhẹ nhàng điểm: “Để các đội ngũ thống kê một chút, đem người của bộ hậu cần có dị năng thống kê ra, từ hôm nay trở đi, nguyên bộ hậu cần, cùng người hành động trên xe đều nhập vào các đội ngũ, mỗi chiếc xe đều có bộ hậu cần riêng hết!


“Dạ!”


Đoàn xe đi qua trạm thu phí, một đường đi về phía thị trấn. Tới gần phụ cận đường cao tốc quả nhiên nhìn không thấy bóng dáng tang thi. Trong thị trấn này diện tích thực ra cũng không tính là lớn, nhưng bọn hắn lúc trước ngốc ở chỗ đó thực ra vẫn cách thị trấn khá xa, tang thi bị hấp dẫn đến chủ yếu cũng là tang thi ở gần đó, cùng với tang thi trong thôn xóm rải rác gần đó.


Sau khi đoàn xe đi qua đường có mấy tòa nhà thưa thớt, dần dần có thể nhìn thấy tòa nhà cao tầng thì số lượng tang thi trên đường lại lần nữa nhiều lên.


Dị năng giả hệ tốc độ cầm đồng hồ báo thức, sau khi để ở vị trí đã xác định liền nhanh chóng chạy về. Trên xe chỉ huy lại lần nữa hạ lệnh: “Các đơn vị chuẩn bị – tấn công!”
Thị trấn gần vùng núi trước tận thế không mấy nổi danh, lúc này náo nhiệt vô cùng.


Một hàng bảy tám trăm người chiếm cứ một căn phòng trước tận thế, phân thành mấy lượt thay đổi thanh lý tang thi phía trước đang ùn ùn tụ tập không dứt.


Xe bọn họ lúc này không để dưới lầu, mà là đặt ở ngoài sân của một tòa nhà khác. Mấy căn nhà liên tiếp này thì ra là văn phòng huyện, còn có cục cảnh sát, còn có một ít đủ loại kiểu dáng xí nghiệp văn phòng nhà nước rải rác.


Đoàn người lựa chọn nơi này là ban công của một ngân hàng, để dị năng giả hệ thổ làm bức tường che cửa sổ tầng một tầng hai xong liền bắt đầu tử thủ. Nếu một khi nơi này không thể bảo trụ, mọi người có thể lợi dụng kiến trúc thông nhau trên nóc nhà trực tiếp trở lại trên xe xông ra ngoài.


Bọn họ đã ở trong này canh giữ ước chừng ba ngày, ba ngày này xác tang thi cơ hồ xếp thành núi nhỏ, mà thực lực mọi người cũng tăng cường trên diện rộng. Càng có nhiều dị năng giả cấp ba xuất hiện, tiểu đội Luân Hồi đa số là dị năng giả cấp hai, lúc này đều lần lượt thăng lên cấp ba.


Vốn khi mọi người vừa quyết định chọn chỗ cao đánh tang thi còn có chút phát sầu như thế nào mới có thể nhặt được tinh hạch tang thi, thì chỉ có thể qua mỗi trận chiến để dị năng giả hệ thổ nâng mặt đất bên ngoài lên, đem thi thể tang thi nâng đến độ cao của bọn họ, sau đó nhanh chóng đào lấy tinh hạch.


Nhưng mỗi một lần như vậy động tĩnh lại quá lớn, lại phi thường tiêu hao dị năng – dị năng giả hệ thổ hiện tại ngoại trừ phòng thủ dưới tình huống nhất định còn có thể tạo bẫy để thương tổn tang thi, để bọn họ sử dụng dị năng như vậy thật sự quá lãng phí.


May mắn, lúc này có vài không gian dị năng giả thăng cấp.
Không gian dị năng giả cấp một cấp hai hoàn toàn không có bất cứ lực công kích nào, chỉ có không gian có thể giả trang, nếu bản thân không có thể lực thì chính là nằm trong bộ hậu cần.


Nhưng khi không gian dị năng lên tới cấp ba, loại tình huống này lập tức triệt để cải biến.


Liền nói tiểu đội Luân Hồi có hai không gian dị năng giả, lên tới cấp ba không gian của hai người bọn họ ai cũng không gia tăng, ngược lại Trần Ninh lại có thêm kỹ năng công kích – không gian trảm, lực sát thương rất lớn, hoàn toàn có thể không dựa vào vũ khí nhưng cũng có thể gây ra thương tổn lớn.


Một người khác, dị năng của Yên Nhạc gia tăng lại theo hướng trợ giúp tốt nhất – cách không lấy vật!
Hắn có thể mở ra không gian thông đạo trước mặt mình, lấy hắn làm trung tâm, bán kính bên trong tầm mười mét!


Không gian thông đạo cũng không lớn, chỉ lớn cỡ bàn tay nam nhân, nhưng có dị năng giả hệ hỏa hiệp trợ, đem đầu tang thi chồng chất ở dưới thiêu sạch sẽ, dùng năng lực này đến nhặt tinh hạch, dứt khoát lại thoải mái có đúng không?


Tang thi cơ bản đều chết trong tay bọn họ, chỉ cần cậu mở ra một thông đạo, xác nhận có tinh hạch bên kia thông đạo, để một dị năng giả cầm theo xẻng hốt cả tinh hạch lẫn tro cốt vào, sau đó nhặt tinh hạch ra không phải xong rồi sao?


Tuy rằng đồng dạng vận dụng đến dị năng, nhưng bản thân Yên Nhạc không có lực sát thương, chỉ mở ra thông đạo như vậy cũng không tiêu hao bao nhiêu tinh thần lực, quan trọng là – chuyện này cần vài người của bộ hậu cần hiệp trợ cậu, hoàn toàn không cần vận dụng đến dị năng chiến đấu.


Hôm nay mọi người cố thủ tại đây, không ảnh hưởng gì đến dị năng giả đang chiến đấu, bất quá để một dị năng giả hiệp trợ cậu là được, nhiều bớt việc?


Ở tòa nhà này, Yên Nhạc mang theo người đi xung quanh ở tầng một, nơi nơi thu thập chiến lợi phẩm – nhặt tinh hạch. Tầng hai một vài dị năng giả hệ thổ bảo vệ, chú ý tùy thời bổ sung tường, ngẫu nhiên dùng đất làm hố, sụp vài tang thi vây sát bên ngoài. Tầng ba một nhóm dị năng giả hệ sức mạnh bảo vệ, cùng hai dị năng giả hệ thực vật, dị năng giả hệ thực vật phụ trách trồng cây, dị năng giả hệ sức mạnh phụ trách đem cây cối làm thành đồ gỗ bén nhọn, lại lợi dụng sức mạnh bản thân phóng mấy cây đó vào tang thi.


Tầng bốn có dị năng giả hệ hỏa bảo vệ, bọn họ một mặt giết tang thi, một mặt đợi tên gỗ đến khoảng cách nhất định sau đó phóng lửa ra, tang thi sau khi bị tên gỗ gim chết thì cũng bị thiêu, thuận tiện cho bọn Yên Nhạc nhặt tinh hạch.


Càng lên cao, càng là dị năng giả có thể công kích ở cự ly xa, mặt khác bên cận chiến cũng không nhàn rỗi, lầu trên lầu dưới vội vàng cung cấp tinh hạch cho những dị năng giả đang phụ trách chiến đấu, cần bổ sung tinh hạch, giúp bộ hậu cần đưa đồ ăn đưa nước cho mọi người.


Phương Hách cùng dị năng giả hệ tốc độ khác phụ trách chạy lên chạy xuống các tầng lầu, đi như vậy cũng tiêu hao không ít dị năng, so với mỗi ngày nhàn rỗi chỉ ở trên xe hấp thu tinh hạch thì việc cần làm nhiều hơn, mặt khác vài dị năng giả trong bộ hậu cần cũng đồng dạng, một khi có cơ hội liền muốn tiêu hao dị năng, để đề cao tốc độ hấp thu tinh hạch.


Hôm nay người trong đội ngũ đều đã có chung nhận thức – tiêu hao càng nhiều, cần tinh hạch càng nhiều, lại càng có khả năng thăng cấp nhanh hơn.


Ngay cả hai dị năng giả hệ trị liệu trong tình huống không có người bị thương, hai người cũng sẽ chủ động trị liệu cho vài dị năng giả thoát lực – sở dĩ nói là hai người trị liệu, chính là vợ Uông Đồng và một cậu trai trong đội mang theo, khi ra căn cứ vẫn là hệ trị liệu cấp một.


Trong đội nguyên bản có một cô hệ trị liệu cấp hai, nhưng lúc Ngô Canh nháo muốn phân đội bị hắn nói động, nên cùng lưu lại bên ngoài thị trấn với hắn.


Hiện tại vị dị năng giả hệ trị liệu cấp một này đã sớm thăng lên cấp hai, nhờ tinh hạch không ngừng cung cấp nên đang nhanh chóng thăng lên cấp ba – hắn nghe vợ Uông Đồng nói qua, hệ trị liệu một khi lên tới cấp a, là có thể phát hiện trong thân thể có virus tang thi hay không! Chuyện này chính là quá may mắn! Chỉ cần là trị liệu, ai lại không muốn lên tới cấp ba? Sau khi trở lại căn cứ còn không được người cung phụng hay sao!


Dưới lầu số lượng tang thi chết càng tích lũy càng nhiều, bọn họ chọn nơi này tương đối gần trung tâm thị trấn, lại vừa vặn cũng không phải là khu thị trấn sinh hoạt, hôm nay đánh tang thi tuy rằng không ít, nhưng miễn cưỡng có thể ứng phó.


Nhưng điều làm cho nhóm người thở ra nhẹ nhõm là – Hạ Tử Trọng không phát hiện trong đám tang thi này có con tang thi nào là là hệ tinh thần – có lẽ có, nhưng nhiều nhất chỉ là cấp một cấp hai, không đợi chúng nó phát động tinh thần công kích liền không biết bị ai xử lý.