Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Chương 89: Trang Thành bại lộ

Edit: Thanh Thạch
Lại một mùa hè đến.
Mùa hè năm trước, bọn họ còn đang lo lắng cái gì? Bão? Hạn hán? Lũ lụt?
Hiện tại ngẫm lại, những thiên tai đó thật sự là rất ôn hòa, tang thi trong một đêm thổi quét toàn địa cầu mới là tai họa lớn nhất của nhân loại!


Những thành thị lúc trước vì thanh lý tang thi mà rất nhiều nơi kiến trúc đã bị đánh sập. Nửa năm qua, gió thổi đất cát đến, nước mưa thẩm thấu qua khe hở, toàn bộ những chỗ có chút bùn đất có thể cắm rễ đều mọc cỏ, khiến thành phố nguyên bản trải đầy sắt thép trở nên tràn ngập sinh cơ.


“Người bên cạnh Lăng Thanh Vân thật sự là tang thi?” Ông lão lúc trước từng gặp qua Lăng Thanh Vân muốn khuyên hắn hợp tác cùng tang thi sắc mặt thật khó coi.


“Hẳn là đúng như vậy, ở đây có rất nhiều tư liệu… Lúc trước khi chúng ta hỏi qua nhóm người già đầu tiên được Lăng Thanh Vân cứu và đội viên cũ đi theo Trương Nghị cũng biết có một người như vậy!” Trước đó còn không cảm thấy có gì không đúng, hiện tại ngẫm lại, người kia đúng là toàn thân cao thấp đều có vấn đề!


Thích tinh hạch tang thi, chưa từng lộ mặt, không biết nói, vài lần muốn nhào về phía con người hoặc người tiến hóa…


Vào khu an toàn được một tháng, Lăng Thanh Vân nói với mọi người muốn đi tìm người sau đó liền một mình rời khỏi khu an toàn, người hắn muốn tìm là ai? Sau đó xuất hiện bên cạnh hắn chính là người có hành vi quỷ dị kia?


Khi đám người Điền Hằng lần đầu tiên nhìn thấy tang thi cấp ba ở thành phố S, Lăng Thanh Vân không màng sống chết dũng mãnh đuổi theo… Sau đó khi nữ tang thi cấp bốn tập kích Lăng Thanh Vân, mặc dù những người này không nhìn được đoạn sau, nhưng chính Lăng Thanh Vân cũng nói là có một tang thi xuất hiện đánh đuổi nữ tang thi kia…


Ở khu an toàn thành phố S, Lăng Thanh Vân từng thu lưu một đám người tiến hóa, là hắn tự mình phân phó Liễu Khả Phàm đi tìm người. Nhưng những người tiến hóa này vừa mới đi vào thành phố S, Lăng Thanh Vân làm sao biết sự tồn tại của bọn họ? Mà nghe nhóm người này nói, bọn họ từng đụng phải một tang thi thực lực rất mạnh nhưng không làm gì bọn họ.


Đủ loại chứng cứ tập trung lại, cộng thêm mấy ngày nay bọn họ quan sát đám người Trương Nghị và dị trạng của ba mẹ Trang Thành, trên cơ bản đã khẳng định được Trang Thành biến thành tang thi nhưng lại ở cùng một chỗ với Lăng Thanh Vân!


Kỳ thật Lăng Thanh Vân lộ ra rất nhiều sơ hở, nhưng ngay từ đầu không có người nghĩ đến mà thôi. Trước đó Lăng Thanh Vân đã cứu trợ bao nhiêu khu an toàn? Rõ ràng sự tồn tại của hắn hẳn là sẽ hấp dẫn tang thi, nhưng lại có rất nhiều tang thi ngược lại không đi công thành…


Lúc trước hắn thường thường chạy ra ngoài, hắn kiên trì tự mình lái trực thăng, hắn không chút do dự giết gã tang thi muốn hợp tác kia…


“Đứa trẻ này sao lại ngốc như vậy?” Ông lão thở dài, ông có thể hiểu tâm tình của Lăng Thanh Vân, người thân cận nhất biến thành tang thi khẳng định không nỡ giết đối phương, nhưng hiện tại…


Tang thi cao cấp có được trí tuệ, cho dù tang thi kia không có ý định hại người nhưng con người sao có khả năng dễ dàng tha thứ cho việc anh hùng của mình cùng kẻ thù của mình đứng cạnh nhau? Ngay cả ông cũng không dễ dàng tha thứ!
“Hiện tại chúng ta phải làm sao? Nếu Lăng Thanh Vân giúp đỡ tang thi kia…”


“Việc này phải bàn bạc kỹ hơn, vẫn còn tang thi cấp bảy kia kìa!” Tại thời điểm tang thi cấp bảy còn đang uy hϊế͙p͙ nhân loại, bọn họ cũng chỉ có thể làm như vậy.
Chỉ hi vọng Lăng Thanh Vân sẽ không làm bọn họ thất vọng.


Khu an toàn thành phố S, Tiểu Lạp nhìn các món ăn sắc hương toàn vẹn trước mặt, cuối cùng vẫn thu lại sát ý.
Liền tính Lăng Thanh Vân không đúng thì cũng không liên quan đến ba mẹ hắn… Bọn họ đối với cô vẫn rất tốt.


Cô vừa thu hồi sát ý, xa xa, Tiểu Công đang nâng đầu mới cúi xuống tiếp tục ăn mỹ vị Lâm Hiểu Hồng chuyên môn nấu cho – thật sự quá ngon! Hú, sau này nó nhất định phải nuôi mấy đầu bếp nấu ăn cho mình!


Về phần người bên ngoài kia, hừ, có nó ở đây, cô ta đừng mơ tưởng làm chuyện xấu! Nhưng có nên đợi Lăng Thanh Vân về rồi tranh công không nhỉ?


Một chỗ khác, Lăng Thanh Vân cuối cùng cũng có thể cùng Trang Thành thân thiết trong chốc lát. Khi phát hiện muốn lấy lại trực thăng thì phải xuyên qua hơn nửa nước Z, hắn đành buông tha ý nghĩ này.


Đã giết chết một tang thi cấp bảy, cả người hắn đều thoải mái hơn hẳn, vừa tính toán làm một bữa ngon khao mình vừa thuận tay xem xét điểm công đức.
Hơn tám mươi triệu công đức, con số này trước đây hắn chưa bao giờ dám mơ tới, nhưng sắc mặt hắn lại càng ngày càng khó coi.


“Thành Thành, hai ngày nay, công đức của anh hầu như không tăng!” Đối với con số lớn như vậy, nếu thêm mấy trăm cũng gọi là tăng thì ngược lại là có tăng đấy!


Bởi vì tiếng thông báo đạt được điểm công đức rất phiền nên Lăng Thanh Vân đã sớm tắt nó đi, cũng chỉ khi nào một lần tăng rất nhiều điểm mới có thể kêu lên. Mấy hôm nay vội vàng đuổi giết tang thi cấp bảy nên hắn không chú ý tới điểm này!


“Sao lại như vậy?” Trang Thành đang rửa rau, nghe nói thế đột nhiên đứng lên: “Là vì tin đồn kia sao?” Cậu cũng chỉ nghĩ được đến cái này. Nay công đức của Lăng Thanh Vân đều là nhờ tín ngưỡng của dân chúng mới có được, dưới tình huống này, nếu có người không tin tưởng hắn, như vậy công đức cũng sẽ tăng ít đì? Nếu công đức vẫn dừng lại không tiến…


“Đỗ Dã rõ ràng đã nói không có vấn đề gì lớn…” Lăng Thanh Vân vò đầu.


“Giờ thực lực của anh rất mạnh, cho dù có người cảm thấy anh không phải người tốt thì cũng chỉ có thể oán thầm. Nếu thứ anh cần không phải công đức thì căn bản không cần để ý đến thái độ của bọn họ, nhưng cái anh cần là công đức…” Trang Thành chần chừ mở miệng, mới vừa rồi, bọn họ còn kích động vì tìm được ít rau dưa có thể ăn trong ruộng hoang, chuẩn bị làm một bữa ăn ngon, không ngờ trong chốc lát đã gặp phải đả kích lớn như vậy.


“Không sao, cùng lắm thì anh đi giết nhiều tang thi, hiện tại tang thi toàn thế giới cũng phải có vài tỷ!” Lăng Thanh Vân ôm Trang Thành.
“Em tin anh sẽ không sao.” Trang Thành nói: “Giờ thì chúng ta đi về trước đi!”


“Ừ! Chúng ta đi về trước, nếu anh hai bàn tay trắng, chúng ta liền cùng nhau lưu lạc thôi!” Lăng Thanh Vân gật đầu, chỉ cần Trang Thành ở đây, cái khác tính là gì?


Khu an toàn thành phố S, Đỗ Dã cau mày nhìn một ít ảnh chụp và tư liệu trước mắt, mà đối diện hắn, Trương Nghị, Cố Gia Bảo, Kim Tường đang ngồi cùng nhau.
“Người bên cạnh cậu Lăng thật sự chính là Trang Thành?” Đỗ Dã chỉ vào người trong ảnh.


Hắn rất hiểu Lăng Thanh Vân, rất nhiều thời điểm, Lăng Thanh Vân làm việc quả thật không hợp logic, nhưng nếu người này thật sự là tang thi, như vậy toàn bộ những chuyện phi logic đều thành hợp lý.


“Tôi không biết Trang Thành.” Cố Gia Bảo nhíu mày, tuy rằng cậu rất có hảo cảm đối với Đỗ Dã, nhưng dưới tình huống này, liền tính nghiêm hình bức cung, cậu cũng quyết không nói ra chuyện của Lăng Thanh Vân!


“Tôi hiểu rồi.” Đỗ Dã thở dài, mấy ngày nay, phản ứng của mấy người kia kỳ thật đã nói cho hắn đáp án.
Bên cạnh Lăng Thanh Vân có tang thi… Đây tuyệt đối sẽ hủy diệt tín ngưỡng của hắn!


Đợi Lăng Thanh Vân giết sạch tang thi cấp bảy, khi mọi người bắt hắn đi giết tang thi bên cạnh mình, hắn sẽ làm thế nào?


Mà được mấy người sẽ ủng hộ Lăng Thanh Vân ở cùng một tang thi? Đó là tang thi! Tang thi ăn thịt người! Mọi người có thể cúng bái thần minh cao cao tại thượng nhưng sẽ nguyện ý cúng bái ác ma ăn thịt người sao? Khi thần minh đứng cùng ác ma, bọn họ sẽ cảm thấy thế nào?


Đặt tay lên ngực tự hỏi, không ai có thể chịu được anh hùng của mình lại đứng chung một chỗ với kẻ thù của mình, huống chi, tâm tư con người vẫn luôn phức tạp!


Khu an toàn L, một tháng trước tang thi nước R chết ở đây, toàn bộ khu an toàn nhờ có Lăng Thanh Vân mà thoát khỏi nguy hiểm, nhưng giờ đây cũng đã có nhiều người bởi vì tin đồn kia mà bất mãn với Lăng Thanh Vân.


Chu Tâm Ngọc đang may quần áo, làm được một nửa thì nghe thấy chị gái ba mươi tuổi mới gia nhập bọn họ nói đến chuyện Lăng Thanh Vân.


“Tang thi cao cấp đều có trí tuệ, lúc trước tang thi cấp năm kia còn phấn đấu quên mình đi theo tang thi nước R đánh nhau cơ mà, dựa vào cái gì Lăng Thanh Vân đi giết tang thi khác rồi dùng tinh hạch đó để nuôi tang thi bên người?”


“Mấy cô nói, Lăng Thanh Vân có thể cứu chúng ta là để nuôi cho tang thi kia ăn không?”
“Tôi bảo mà, thế giới này làm sao có người tốt như vậy, thì ra là dụng tâm kín đáo…”


Chu Tâm Ngọc không thèm liếc qua, may xong một cái áo liền ném về phía chị gái kia: “Cái áo này có đủ chặn mồm cô không?”


Cô tin tưởng Lăng Thanh Vân, tin tưởng là có người vu hãm Lăng Thanh Vân chứ không phải Lăng Thanh Vân thật sự ở cùng một tang thi! Khi Lăng Thanh Vân đi giết tang thi cấp bảy, bảo hộ bọn họ, nhiều người như vậy ở sau lưng nói bậy về hắn thì tính cái gì?


Khắp nơi trên cả nước, rất nhiều người đang vì Lăng Thanh Vân mà cãi nhau, nhưng mặc kệ thế nào, trên cơ bản không có bất luận một ai muốn bên cạnh Lăng Thanh Vân thật sự có tang thi!


So ra, người nước khác ngược lại bình tĩnh hơn nhiều. Nay tất cả tang thi cao cấp đều biến mất không thấy, bọn họ phải nắm chặt thời gian bắt đầu gieo trồng, bắt đầu mở khu an toàn mới, chẳng qua, có một số người được lén phái đi nước Z.


Lăng Thanh Vân là bay trở về, nhìn thế giới lướt nhanh về phía sau dưới chân mình, loại cảm giác này có thể khiến người trầm mê, nhưng tâm tình của hắn lại không xong.
Rõ ràng hy vọng ngay tại trước mắt, không ngờ lại gặp phải trở ngại lớn như vậy!


Ban đầu hắn nghĩ chỉ cần đưa tinh hạch trong tay cho phía HN, nhưng xem tình hình hiện tại, làm như vậy cũng không có tác dụng phải không?


Dọc đường đi, Trang Thành cũng trầm mặc. Lăng Thanh Vân bay ở không trung, cậu lại kiên trì chạy dưới đất, Lăng Thanh Vân thường thường nhìn thấy Trang Thành ngẩng đầu nhìn mình, đương nhiên, hắn nhìn thấy được vì hắn cũng thường xuyên nhìn Trang Thành.


Trước kia, Trang Thành cái gì cũng không nhớ, hắn tự mình giúp cậu rửa mặt, giúp cậu thay quần áo, hai người lúc đó vô cùng thân mật, nhưng hôm nay nhiều chuyện như vậy thêm vào sinh hoạt của bọn họ… Tức giận bùng lên, hắn đều muốn mang theo Trang Thành tránh xa hết thảy, chậm rãi giết tang thi! Dù sao nay thực lực hắn rất mạnh, đến chỗ dày đặc tang thi giết một năm cũng tuyệt đối có thể tích cóp đủ công đức!


Lăng Thanh Vân làm rất nhiều chuẩn bị tâm lý, nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ tới khi trở lại khu an toàn thành phố S, hết thảy lại như thường.


Tuy rằng trong ánh mắt rất nhiều người nhìn hắn đều mang theo tìm tòi nghiên cứu, nhưng không ai tiến lên chất vấn, thậm chí người HN lúc trước chỉ cần hắn hơi có chút vấn đề là đến cũng không xuất hiện…


Hết thảy quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến độ hắn có chút không thích ứng, lại tựa như yên lặng trước giông bão.
Nếu bây giờ hắn đi biện bạch cho mình, phỏng chừng lại thành càng tô càng đen đúng không?


“Ba, mẹ, con về rồi.” Trở lại nhà ba Trang mẹ Trang, Lăng Thanh Vân liền thấy được hai người đang cau mày.
“Thanh Vân, con không sao chứ?” Trang Diệu Tổ hỏi, ông đã mấy ngày không ngủ được, chuyện Trang Thành bị người khác biết khẳng định là sẽ ảnh hưởng tới Lăng Thanh Vân.


“Ba, con không sao, ba cứ yên tâm.” Lăng Thanh Vân mỉm cười vào cửa, liền nhìn thấy Tiểu Công đang nằm trong góc ăn bánh bao thịt, nó ngược lại cực kỳ nhàn nhã như trước!


Lâm Hiểu Hồng mấy ngày nay lo lắng cho Lăng Thanh Vân, càng lo cho con mình, nhưng vẫn cố gắng trấn định, lúc này nhìn thấy Lăng Thanh Vân, ngược lại cả người hoang mang: “Thanh Vân, liệu có phải ba mẹ chỗ nào làm không tốt để bọn họ nhìn ra không?”


“Mẹ, là do con lúc trước quá sơ suất.” Lăng Thanh Vân giật mình, nhưng chỉ cười với Lâm Hiểu Hồng.
Mặc kệ là Trang Diệu Tổ hay Lâm Hiểu Hồng, họ đều chỉ là người thường, nếu có người có tâm điều tra… nhưng cũng không thể trách bọn họ. Lại nói, chính hắn ngay từ đầu cũng quá chủ quan.


Nhưng khi đó hắn hoàn toàn chưa bao giờ tưởng tượng được tình cảnh hiện nay.
Tối hôm đó, tất cả đám người Trương Nghị, Cố Gia Bảo, Kim Tường đều đến đây. Mấy người này đều biết sự tồn tại của Trang Thành, nhưng rõ ràng, tin tức lần này không phải bọn họ tiết lộ ra ngoài.


“Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.” Trương Nghị nhìn Lăng Thanh Vân nói.


Anh đã từng nhìn thấy bộ dáng trước kia của Trang Thành, cũng biết Lăng Thanh Vân thật sự là người tốt, dưới tình huống này, anh tất nhiên đứng về phía Lăng Thanh Vân. Nhưng gần đây, đã có mấy người đi theo anh từ đầu đến giờ kể về tình hình Lăng Thanh Vân lúc trước cho người khác, điều này làm anh vô cùng khó chịu.


Mấy người kia sao không ngẫm lại, nếu không có Lăng Thanh Vân, bọn họ còn có thể sống sót trở lại khu an toàn sao? Nếu không có Lăng Thanh Vân, người ở khu an toàn thành phố S có thể sống tốt như vậy sao?


“Ba tên thợ giầy thối có thể hun chết Gia Cát Lượng… Anh Lăng, chúng ta cũng không thèm tý cảm kích giả mù sa mưa của bọn họ, quả nhiên đều là hảo tâm không hảo báo! Lương thực bọn họ ăn bây giờ tất cả đều là anh tân tân khổ khổ mang về đấy!” Cố Gia Bảo cực kỳ bất mãn.


Anh mày thật sự cần tý cảm kích này của bọn họ đấy… Lăng Thanh Vân thở dài: “Lúc trước anh giúp bọn họ cũng không nghĩ tới cần bọn họ hồi báo.”


“Cậu Lăng, hiện tại chỉ cần cậu kiên quyết phủ nhận không có chuyện này, phỏng chừng cũng không có người có thể đưa ra chứng cứ, không cần quá mức lo lắng, nhưng chỉ sợ phía HN…” Kim Tường mở miệng, phía HN quá mức trầm mặc, nếu bọn họ có ác ý đối với Lăng Thanh Vân…


“Tôi sẽ liên hệ với bọn họ.” Lăng Thanh Vân nói. Nhưng hắn không ngờ, ngày hôm sau, Tề Triệt đã đến khu an toàn thành phố S.
Bước xuống trực thăng, Tề Triệt vẫn như trước cả đầu tóc bạc, nhưng cả người lại tinh thần hơn.


“Tôi đạt tới cấp ba!” Đây là câu đầu tiên Tề Triệt nói, hoàn toàn không liên quan đến chuyện gần đây của Lăng Thanh Vân.
“Chúc mừng!” Lăng Thanh Vân đáp.


“Chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trò chuyện đi.” Tề Triệt cười nói, hắn lần này đến đây không phải phía trên sai sử, hiện tại phỏng chừng rất nhiều người đều tính toán yên lặng xem biến.
“Được.” Lăng Thanh Vân nói, dẫn đối phương về nhà mình.


Tề Triệt vào phòng Lăng Thanh Vân, sắc mặt liền trở nên ngưng trọng, hắn nghĩ nghĩ, chấm ngón tay vào cốc nước, viết lên bàn: “Chuyện có tang thi bên cạnh cậu, phía HN trên cơ bản đã xác nhận.”


Sắc mặt Lăng Thanh Vân thay đổi mấy lần, dùng lồng cách âm phòng hộ, cái loại có thể cách âm nhưng cũng có thể cho hắn biết bên ngoài có động tĩnh gì thật sự rất tiện dụng: “Vì sao?” Chuyện xảy ra mấy ngày nay thật sự quấy rầy rất nhiều kế hoạch của hắn.


“Cậu không sợ tôi đến đây thử cậu sao?” Tề Triệt hít sâu một hơi.


“Anh hẳn là không muốn chết chứ?” Lăng Thanh Vân có thể nhìn ra được, Tề Triệt không có ác ý đối với mình, tựa như Đỗ Dã, tuy rằng mấy ngày nay rõ rãng có chút không biết nên đối mặt hắn thế nào nhưng không có ác ý.


“Tôi đương nhiên không muốn chết, tôi có thể hiểu cậu, nếu người tôi thích biến thành tang thi, tôi cũng sẽ nghĩ cách bảo vệ người đó… Nhìn tình huống của cậu, nói không chừng tang thi cậu nuôi chưa từng ăn thịt người.” Bằng không, bọn Trương Nghị sao có thể đồng ý sự tồn tại của một tang thi như thế?


“Rốt cuộc anh đến làm gì?”


“Tôi cũng không biết tôi đến làm gì… Nhưng có tin tức muốn nói cho cậu, ở nước YD có tang thi cao cấp đánh nhau bị vệ tinh chụp được.” Tề Triệt cười: “Kỳ thật, nếu tôi đứng ở vị trí của cậu, có lẽ nói không chừng sẽ lưu trữ những tang thi này, chỉ cần những tang thi này còn tồn tại, sẽ không có người ra tay với cậu.” Này coi như là lời khuyên của hắn.


“Cảm ơn.” Lăng Thanh Vân nói, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai của Lâm Hiểu Hồng!