"Tôi vì cô mà bị thương đổ máu, yêu cầu một chút phúc lợi thế này không tính quá đáng chứ? Hơn nữa tôi và cô lại không có quan hệ huyết thống, tôi chẳng qua một đứa trẻ bị vứt bỏ được mẹ các người nhặt về để lừa dối lão già thôi!" Yến Sở lãnh đạm nhìn về phía Triết, "Em là em trai ruột của cô ấy, đừng tơ tưởng nữa."
lời nói của Yến Sở giống như thẩm phán ra quyết định vô cùng dứt khoát, phán cậu lãnh án tử hình, nhưng cậu lại đau đớn không nguyện ý chấp nhận hiện thực này, Triết kích động lắc đầu: "Em không cần! Tại sao lần đầu tiên em thích một người khác phái thì cô ấy lại là chị gái của mình cơ chứ! Em không cần! Nếu đã như vậy, thà em chết còn hơn!"
Nói xong, cậu mở cửa một bên khoang máy bay, không chút do dự định nhảy xuống.
"Em điên rồi!" Mộ Sở Văn sợ tới mức nghiêng người muốn nắm lấy cậu, lại nắm lấy không khí, may mắn là Yến Sở kịp thời kéo lấy quần áo của cậu ngã song xoài xuống..
"Anh thừa nhận cả hai chúng ta đều có thể thích người phụ nữ này, em cùng cô ấy cũng không có quan hệ huyết thống, đủ chưa?" Hắn không cam lòng quát, thấy Triết một mặt vui sướng, hắn lại lập tức ném ra cảnh cáo: "Nói cho em biết chân tướng này không có nghĩa là em có thể muốn làm gì với cô ấy thì làm, nếu em dám ở trước mặt anh cùng cô thân mật thì không cần em đi tự tử, anh trực tiếp sẽ giết chết em!"
"Nói như vậy, chị ấy và ba an hem chúng ta đều không có quan hệ huyết thống?" Triết kích động muốn chạy lại gần Mộ Sở Văn, lại bị Yến Sở đá một phát bay ra xa.
"Aizzz..." Yến Minh thở dài, càng khiến cho tâm tìnhY ến Sở khó chịu, hắn dùng lực đánh vào ghế lái, quát: "Em than thở cái gì? Nếu không nể tình anh em bấy lâu nay của chúng ra thì em nghĩ anh sẽ vui vẻ chia sẻ phụ nữ với các cậu à? Hai đứa nghe kỹ cho anh, ai cũng không được thân thiết với cô ấy trước mặt anh, bằng không đừng trách anh không nể tình anh em."
"A? Sao vậy có thể như vậy được? Anh cả như vậy thật không công bằng..." Triết bĩu môi tỏ vẻ bất mãn.
"Không vừa long thì em liền nhảy xuống cho anh! Lần này sẽ không có người kéo em lại nữa đâu!" Yến Sở lãnh khốc uy hiếp, một tay chiếm lấy Mộ Sở Văn đang ẩn nhẫn im lặng.Lão đại cùng lão Tam đúng là biến thái, cô không nghĩ tới loại thời điểm mà Yến Minh khoanh tay đứng nhìn cô như thế này, bọn họ một mặt nói bản thân muốn chiếm hữu cô, nhưng lại chưa bao giờ hỏi qua cô có đồng ý hay không, giống như cô là một con rối biết nói, mặc cho bọn hắn bài trí!
Nghĩ đến đây, Mộ Sở Văn càng cảm thấy phẫn nộ, quay về hướng Yến Sở tát một cái, không để ý vết thương trên cánh tay tráicủa hắn mà đẩy hắn ra.
Triết bị hành động đột ngột của làm cho đông cứng nói không ra lời, Yến Minh nghe thấy thanh âm cũng không dám tin quay đầu nhìn ra phía sau, nhưng biểu cảm từ trên mặt bọn họ thì anh cũng phần nào đoán được nguyên nhân.
"Cô... Dám đánh tôi?!" Yến Sở tức giận nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của cô, nửa ngày mới phun ra một câu nói.
Nhưng là, trong lòng hắn không thể không thừa nhận một cái tát này làm gò má hắn đau đến nóng bừng đồng thời cũng khiến cho hắn vô cùng hưng phấn.
Tiểu mèo hoang của hắn lại đi cắn người!