Leo đóng cửa lại và tiến về phía cô với hai bước chân. Anh kéo mạnh cô về phía bồn rửa mặt
" Dừng lại," cô kêu lên thất thanh, trong khi anh đã ấn đầu cô xuống chậu rửa mặt và xả nước lên mái tóc mà cô vừa mới nhuộm. Cô lắp bắp trong cơn giận dữ. " Có chuyện gì đang xảy ra với anh vậy? Anh đang làm cái quái gì thế?
" Gột rửa cái thứ quái quỷ này ra khỏi tóc em." Anh vừa nói vừa cố trút nước lên đống thuốc nhuộm quỷ quái kia
Catherine kêu lên và cố thoát khỏi sự khống chế của anh. Cô cũng không thôi té nước vào người anh cho đến khi xuất hiện những vũng nước trên sàn nhà và tấm thảm thì hoàn toàn ướt đẫm. Họ giằng co mãi cho đến khi cô phát hiện ra bản thân mình nằm trên tấm lớp vải len phủ trên sàn nhà. Kính của cô bị văng ra xa, và để lại trước mắt cô một khoảng không gian mập mờ. Nhưng...giờ là tình cảnh gì đây, gương mặt quen thuộc của Leo đang chỉ cách cô vài inch, đôi mắt nóng bỏng đầy dụ hoặc của anh thì đang rọi thẳng vào cô. Anh dễ dàng khống chế cô mà không cần chút sức lực nào, anh nắm chặt lấy tay cô và "giam cầm" thân thể cô như thể không có gì ngăn cách anh với nơi mềm mại và đầy phong tình ấy. Anh ở trên cô rất nặng, những múi cơ, trọng lượng và cả sức mạnh nam tính nơi anh đã tạo nên những rung động như luồng điện chạy dọc cơ thể cô
Cô xoay xở trong vô vọng. Cô muốn anh để cho cô đi, nhưng đâu đó trong cô lại mong anh sẽ mãi mãi ở trên cô như thế này, hông anh càng lúc càng tăng lực đạo lên cô. Mắt cô khẽ nhòe.
" Làm ơn," cô nói. " Làm ơn đừng nắm cổ tay em như vậy."
Khi anh nghe được nỗi sợ hãi trong giọng nói của cô, sắc mặt anh bỗng biến chuyển. Anh nới lòng vòng tay mình ngay lập tức. Cô thu mình lại vào trong lòng anh. Mái đầu ướt sũng cứ thế mà rúc vào vai anh
" Không," anh cằn nhằn, " đừng sợ anh. Anh sẽ không bao giờ..." Cô cảm nhận được anh đang hôn lên má cô, rìa quai hàm cô. Làn sóng của sự ấm áp cứ thế mà lướt qua người cô, những khoái cảm cứ thế ngự trị ở từng nơi mà đôi môi mê hoặc kia đi qua. Cánh tay cô cứ mềm oặt mà duỗi ra trên sàn nhà, nhưng đầu gối cô lại khéo léo phối hợp cùng anh, theo một bản năng nào đó mà giữ chặt lấy anh
" Có chuyện gì xảy ra với anh vậy?" cô hỏi và hơi thở cô phả vào chiếc áo sẫm nước anh đang mặc. " Tại sao anh lại quan tâm tóc em màu gì?" Cô cảm thấy được sức nặng của ngực anh dưới làn áo và cô muốn được khám phá nơi ấy, cô muốn miệng và má mình được chu du trên đám lông quyến rũ ấy
Giọng anh bỗng trầm xuống. " Vì đó không phải là em. Nó không thích hợp. Và có cái quái gì em muốn che giấu vậy?"
Cô yếu ớt lắc đầu, đôi mắt cô đẫm lệ. " Em không thể giải thích được. Có quá nhiều...Em không thể. Nếu anh biết, em sẽ phải ra đi. Và em thì...em muốn được ở cùng anh dù chỉ là lâu hơn một chút thôi." Một cơn nức nở trượt từ cổ họng cô. " Không...không phải anh, ý em là cả gia đình anh."
" Em có thể ở lại. Nói cho anh nghe, anh sẽ bảo vệ em."
Cô nuốt một cơn nghẹn ngào khác. Một dòng nước ấm nóng đầy khó chịu chảy dài trên mặt cô. Một giọt nước mắt theo hàng tóc mà rơi xuống. Cô toan lấy tay lau khô, nhưng trước khi cô có thể làm điều đó thì anh đã đặt miệng mình lên đó, đôi môi anh trượt theo vệt dài của dòng nước mặn ấy mà hút lấy " mật ngọt". Đôi tay run rẩy của cô ôm lấy đầu anh. Cô không phải muốn đồng tình với anh, nhưng anh lại cho là vậy, miệng anh tìm đến miệng cô trong cơn đói khát. Cô rên rỉ, đánh mất mình trong một cảm xúc cấp bách
Anh nhẹ nhàng vòng tay mình qua cổ cô, giữ lấy cô khi anh hôn cô. Cô có thể nhận ra được sự kích thích đang tăng lên trong anh, trong hơi thở nặng nhọc của anh khi anh tìm kiêm lưỡi cô, trêu ghẹo nó và đốt cháy ngọn lửa nhiệt tình đang tràn ngập trong anh và trong cô. Anh đặt bàn tay ấm áp của mình lên cơ hoành của cô nơi đang được che phủ bởi một tấm vải ướt bó sát. Cô trông như đang khỏa thân dưới anh cho dù cô vẫn đang được bao bọc bởi chiếc váy dài. Đôi nhũ hoa đang săn lại và ngạo nghễ hiển hiện dưới lớp vải trong suốt. Anh hôn cô qua lớp vải mút xơ lin mỏng, miệng anh chôn chặt nơi đỉnh hồng hào mờ ảo ấy. Bị kích kích đến tột điểm, anh giật mạnh dây buộc chiếc áo, giải phóng cô khỏi vật cản áo váy và để lộ ra đôi gò bồng đảo nhỏ, tròn và săn chắc đầy mê hoặc
" Cat..." Hơi thở gấp gáp nơi anh phả vào làn da ẩm ướt nơi cô khiến cả hai không khỏi rùng mình. " Anh có thể chết vì những ham muốn dành cho em, em quá đáng yêu, quá đỗi ngọt ngào...ôi Chúa ơi..." Sự phấn khích hiện rõ trên đôi môi đang khẽ giật của anh. Cùng lúc đó, tay anh bắt đầu đi tới nơi kín đáo đầy thân mật của cô, kiếm tìm khe hở mềm mại, anh cứ thế mà vuốt ve cho tới khi cô trở nên ẩm ướt. Cô cảm nhận được ngón tay cái của anh đang nhẹ nhàng xuyên qua cô để lại nơi ấy một cảm giác thực sự khiến cô không thê chịu được hơn nữa. Sự âu yếm đầy mơn trớn anh dành cho cô đã lên tới đỉnh điểm. Hông cô được anh nâng lên cùng những vuốt ve gợi tình và anh thì không thôi trêu chọc cô với nhịp điều nhẹ nhàng và dịu dàng, cho tới khi những khoái cảm lan tỏa khắp nơi trên thân thể tuyệt mĩ kia
Anh chạm vào cô sâu hơn nữa, một ngón tay anh nhẹ nhàng tiến đến lối vào cơ thể cô. Sự xâm nhập dịu dàng này đã đem đến cho cô sự co rút đầy bất ngờ. Nhưng cô đang nằm ngửa trên sàn nhà và cô không có chỗ nào để rút lui, thu mình lại cả. Cô chủ động vươn tay với lấy tay anh
Anh kéo cô lại gần phía mình. " Thiên thần ngây thơ của anh. Hãy thả lỏng và để anh được chạm vào em, để anh..." cô cảm nhận được sự chuyển động phức tạp của xương và dây chằng nơi bàn tay anh khi ngón tay anh trượt sâu hơn nữa vào nơi ướt át mềm mại ấy. Cô nín thở với nỗ lực kiểm soát trong vô vọng trước sự xâm nhập vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ của anh. Mí mắt Leo nặng nề cụp xuống trong đôi mắt âm ỉ, tối sầm mang sắc xanh nhợt nhạt.
Một tia đỏ ửng xuất hiện trên má và đỉnh mũi anh. " Anh muốn được ở bên trong em," anh nói nặng nhọc và không quên vuốt ve cô đầy âu yếm. " Ở đây...và sâu hơn nữa..."
Một âm thanh rời rạc phát ra từ cổ họng cô khi những chòng ghẹo mà anh "gây ra" cho những nơi thầm kín trên thân thể cô đã khiến cô co đầu gối và những ngón chân trở nên co quắp. Cô phải trải qua sự nóng ran dữ dội, không từ ngữ nào có thể diễn tả được những khát khao của cô lúc này. Cô với đầu anh xuống gần bản thân và hôn anh điên cuồng, cô cần áp lực mang lại khoái cảm từ đôi môi kia, cần cả sự thúc ép đầy trêu ghẹo của cái lưỡi điêu luyện. Tất cả, chỉ có anh mới có thể mang lại cho cô
Một loạt những tiếng gõ cửa dai dẳng đã đem đến những cảm giác khủng khiếp và tồi tệ. Leo lẩm bẩm những lời chửi rủa và rút tay anh ra khỏi đùi cô và để cô an toàn dưới thân anh. Cat nghẹn ngào khóc, trái tim cô đập liên hồi
" Ai đấy?" Leo cộc cằn lên tiếng
" Rohan."
" Nếu anh mở cánh cửa đó, tôi sẽ giết anh." Tuyên bố được thốt ra với sự chân thành sâu sắc của một người đàn ông đã bị đẩy đến cực hạn của mình. Và có vẻ như nó đủ để khiến Cam Rohan dừng lại.
Sau một vài giây, Cam nói, " Tôi chỉ muốn nói một từ với anh thôi."
" Bây giờ ư?"
" Ngay bây giờ," Cam không động tâm đáp lại
Nhắm mắt lại, Leo phát ra một hơi thở căng thẳng và từ từ nói. " Dưới tầng trong thư viện."
" Năm phút nữa?" Cam khăng khăng
Leo nhìn vào cánh cửa đang đóng với một biểu hiện giận dữ. " Đi đi. Cam." Khi bước chân của anh ta xa dần, Leo nhìn xuống Catherine. Cô dường như không thể ngừng run rẩy, các dây thần kinh của cô đang căng lên cùng sự kích động. Thật nhẹ nhàng, anh kéo cô lại gần mình và vòng tay mình qua lưng va hông cô. " Bĩnh tĩnh nào tình yêu của anh. Để anh ôm em.". Một cách từ từ, những khoái cảm điên cuồng cần được dập tắt, cô nằm im trong vòng tay anh, hai bên má cứ thế mà chạm vào nhau, trao nhau yêu thương.
Leo đứng dậy, anh nâng cô lên một cách dễ dàng và bế cô vào giường. Anh đặt thân thể đang trong tình trạng bán khỏa thân của cô lên trên tấm nệm. Khi cô nằm trên mép giường và sờ soạng tấm ga trải giường xung quanh, anh đã đi tìm kính cho cô. Tìm thấy nó ở góc nhà, anh mang nó lại cho cô
" Anh định nói chuyện gì với ngài Rohan vậy?" cô hỏi một cách lưỡng lự và tiện tay đeo kính vào
" Anh chưa biết. Nhưng trong hai ngày tới, cho đến khi buổi khiêu vũ quái quỷ kia qua đi, anh sẽ cố tạo khoảng cách giữa hai chúng ta. Bởi vì mối quan hệ của chúng ta đã trở nên quá nguy hiểm cho cả anh và em có thể chịu đựng được. Tuy nhiên, sau cùng chúng ta sẽ phải nói chuyện. Không thoái thác, không nói dối"
" Tại sao?" môi cô đã trở nên khô lại
" Chúng ta phải đưa ra những quyết định."
Quyết định gì vậy? Anh sẽ sa thải cô ư? Hay la những quyết định không đứng đắn? " Có thể em sẽ, à không chính xác là em nên rời Hampshire," cô nói với vẻ khó khăn lộ rõ.
Mắt Leo lóe lên những tia sáng nguy hiểm. Anh vươn tay với lấy đầu cô, anh cúi xuống và nói thầm vào tai cô, một lời nói như là hứa hẹn, như là đe dọa. " Bất kể em đi đâu, anh sẽ tìm em."
Anh bước về phía cửa, anh dừng lại trước khi rời đi. " Thật tình cờ," anh nói " Khi anh vẽ em, nét bút của anh đã rất công bằng."
Sau khi Leo rửa mặt và đổi bộ trang phục trang nhã, anh đi đến thư viện. Cam đã chờ ở đó, nhìn anh ta cũng chẳng vui vẻ hơn Leo là bao. Tuy vậy, vẻ bình tĩnh vẫn ngự trị trên gương mặt anh ta, có điều gì đó ở Cam luôn cho Leo sự tin tưởng tuyệt đối
Khi họ lần đầu gặp nhau, Leo đã nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ chọn những người như Cam cho em gái anh cả. Nhưng mọi việc đã không theo ý anh. Cam là một người Gypsy, và không ai dám khẳng định rằng một người gốc Ý như anh ta lại phù hợp với nền văn hóa Anh được. Nhưng quả thật những tính khí của người đàn ông này, sự kiên định, tính hài hước là không thể phủ nhận. Trong một thời gian rất ngắn, Cam đã trở thành em rể anh.
Đứng bên cửa sổ, Cam ném về phía Leo một cái nhìn sắc sảo. Không nói lời nào, Leo bước về phía tủ ly, anh rót một ly brandy, và để ly rượu ấm nóng trên tay. Trước sự ngạc nhiên của anh, anh thấy đôi tay mình đang không...bình tĩnh
" Tôi đã đang ở trong chuồng ngựa," Cam nói, " và được thông báo rằng các cô em gái anh thì đang lo lắng, những cô hầu gái thì đang trong cơn kích động, chỉ bởi vì anh quyết định đóng cửa phòng và lên giường cùng cô Marks. Anh không thể lợi dụng người làm công cho mình được. Anh biết rõ điều đó."
" Trước khi anh tiếp tục nói những điều xa hơn nữa về phẩm hạnh của tôi hay của bất kì ai khác," Leo nói, " chúng ta đừng quên rằng anh cũng đã quyến rũ Amelia trước khi cưới con bé."
Một tia khó chịu xuất hiện trên đôi mắt Cam. " Tôi biết chắc rằng mình sẽ kết hôn với cô ấy khi tôi làm vậy. Anh cũng vậy sao?"
" Tôi vẫn chưa ngủ với Cat. Vẫn chưa đâu." Leo giận dữ. Nhưng nếu tình hình vẫn cứ như vậy, tôi sẽ "cùng" cô ấy tới tận cuối tuần. Tôi dường như không thể khống chê được bản thân mình." Anh hướng mắt lên trời mà trong lòng ngổn ngang tâm trạng. " Cầu chúa hãy trừng phạt tôi." Và khi không thấy "phản ứng" gì từ phía thượng đế, anh nốc một hơi brandy. Rượu chảy xuống cổ họng anh tựa như lửa đốt lòng anh
Tôi nghĩ rằng nếu anh " cùng" cô ấy," Cam nói, " đó sẽ là một lỗi lầm."
" Đó cũng là những gì tôi nghĩ." Leo nốc một ngụm khác
" Đôi khi chúng ta phải phạm một lỗi lầm để...tránh phải mắc một lỗi lầm lớn hơn." Cam mỉm cười khi anh nhìn thấy vẻ mặt đầy đe dọa của Leo. " Anh có nghĩ rằng bản thân có thể trốn tránh được điều này mãi mãi không anh trai?"
" Đó đã là một kế hoạch. Và tôi đã kiểm soát tốt cho tới gần đây."
" Anh là một người đàn ông hoàn hảo. Rất bình thường khi anh muốn một người đàn bà. Hơn nữa, anh có một tước hiệu. Và theo những hiểu biết của tôi vê giới quý tộc thì anh có nhiệm vụ phải " sản sinh" ra những người như anh."
" Lạy chúa tôi, chúng ta lại sắp quay trở lại vấn đề đó phải không?" Giận dữ, Leo kết thúc ly brandy của mình và đặt chiếc ly sang một bên. " Điều cuối cùng tôi mong muốn làm đó chính là cái việc sản sinh quái quỷ ấy."
Cam nhíu mày, nhìn anh đây sửng sốt. " Có vấn đề gì với những đứa trẻ sao?"
" Chúng rất khó chịu. Rất phiền hà. Chúng sẽ khóc mỗi khi không vừa ý một điều gì. Tôi muốn một mối quan hệ khác, và tôi có bạn bè của mình."
Ngồi trên ghế, Cam bình tĩnh nói. " Anh sẽ phải làm điều gì đó với cô Marks. Bởi vì chuyện này không thể tiếp tục được. Thậm chí là cho cả gia đình Hathaway này, nó..." Anh lưỡng lự, cố tìm từ thích hợp để diễn đạt
" Không đứng đắn," Leo kết thúc hộ Cam. Anh đi đi lại lại trong phòng. Cuối cùng dừng lại bên lò sưởi, anh hơ tay đồng thời cúi đầu xuống. " Rohan," anh nói cẩn trọng. " Anh đã chứng kiến tôi ra sao sau sự ra đi của Laura."
" Đúng." Cam nói. " Người Ý sẽ nói anh là người quá tình cảm. Tâm hồn anh đã bị mắc kẹt."
" Là vậy hay đó là do tôi bị mất trí."
" Tình yêu bản thân nó cũng là sự mất trí rồi, phải vậy không?" Cam hỏi
Leo cười mà như không cười. " Đối với tôi, điều đó là không thể phủ nhận được."
Cả hai đêu im lặng. Nhưng sau đó Cam đã lên tiếng, " Laura còn trong anh nữa không anh trai?"
" Không." Leo thất thần nhìn lò sưởi. " Tôi đã buộc bản thân chấp nhận sự thật là cô ấy đã ra đi mãi mãi. Tôi không còn mơ về cô ấy nữa rồi. Nhưng tôi vẫn nhớ cảm giác đó như thế nào khi tôi cố gắng sống trong khi bên trong tâm hồn tôi đã chết từ lâu. Tôi không thể chịu đựng được điều tương tự như thế nữa."
" Có vẻ như anh đã có sự lựa chọn cho mình," Cam nói. " Nhưng anh đã thất bại. Tình yêu bản thân nó đã tìm thấy anh trước. Bóng nắng luôn di chuyển mỗi khi mặt trời chiếu sáng."
" Tục ngữ Ý phải không?" Leo hỏi. " Có vẻ như anh biết rất nhiều về chúng."
" Đứng dậy, Cam tiến về phía tủ ly và tự rót cho mình một ly brandy. " Tôi hi vọng rằng anh không có bất kì ý định nào về việc biến cô ấy thành tình nhân của minh," anh điềm nhiên nói. " Rutledge chắc chắn sẽ " phanh thây" anh, cho dù anh có là anh vợ của anh ta đi chăng nữa."
" Không, tôi sẽ không bao giờ làm vậy, trong bất cứ trường hợp nào. Biến cô ấy trở thành tình nhân của tôi sẽ còn mang lại nhiều vấn đề phức tạp hơn nữa."
" Nếu anh không thể bỏ cô ấy một mình thì anh cũng không thể để cô ấy trở thành tình nhân của anh được, và anh cũng không kết hôn với cô ấy, lựa chọn duy nhất chỉ có thể là để cô ấy đi thôi."
" Cách lựa chọn hợp lí nhất ư," Leo đồng tình một cách buồn rầu. " Nhưng cũng là điều tồi tệ nhất với tôi."
" Thế cô Marks có nói rằng cô ấy muốn thế nào không?"
Leo lắc đầu. " Cô ấy không dám đối mặt với sự việc này. Bởi vì, Chúa giúp cô ấy, rất có thể rằng cô ấy...cô ấy cũng muốn tôi."