Edit: www.facebook.com/laptopvu Diệp Thiếu Dương nói: “Chuyện này không có đơn giản như hắn nói, không chỉ cách nói của hắn về tòa nhà giải phẫu kia, có xung đột với điều tra của Lý Hiếu Cường, chỉ đơn giản nói về u linh lộ kia, vì sao hai bên đường trồng toàn Kim ti hương mộc, thi thể bên trong thân cây từ đâu tới?”
Tạ Vũ Tình nhíu mày nói: “Thi thể không phải do nữ quỷ kia bỏ vào sao?”
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn nàng một cái, nói: “Ta cũng đã nói với cô nhiều lần rồi mà, có rất nhiều việc con người có thể làm được, nhưng mà quỷ lại không thể làm được, cô chẳng lẽ nghĩ một con quỷ tự đi trồng cây tưới nước bón phân, sau đó đem người nhét vào trong thân cây được à?”
Không chờ Tạ Vũ Tình mở miệng, hắn lại nói tiếp: “Đây nhất định là do con người làm ra, ta không biết là do người nào làm ra chuyện này, nhưng mục đích rõ ràng là muốn trợ giúp nữ quỷ kia tu luyện, có liên quan đến người muốn đoạt quyển bút ký của Lý Hiếu Cường, đằng sau chuyện này, nhất định có người âm thầm điều khiển, hơn nữa vẫn đứng trong bóng tối nhìn chằm chằm chúng ta.”
Đang nói chuyện, Tạ Vũ Tình bỗng cảm thấy phía sau lưng lành lạnh, nhịn không được liếc nhìn kính chiếu hậu, thấy không có xe nào đi theo, lúc này mới yên tâm.
“Hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ, có muốn đào mấy cây đó mang về kiểm nghiệm một chút không?”
Tạ Vũ Tình nghĩ nghĩ rồi đề nghị.
“Quay về lấy công cụ đã, ngày mai đi, dù sao cây cũng không chạy được, không cần nóng vội.”
Diệp Thiếu Dương nói, “Hiện tại, quan trọng nhất là tìm được nửa phần bút ký còn lại của Lý Hiếu Cường, năm đó người còn sống sót trong vụ tự sát tập thể kia, khẳng định biết rất nhiều nội tình không muốn người biết.”
“À, thì ra ngươi muốn xem hồ sơ, là vì cái này!”
Tạ Vũ Tình tức thì hiểu ra, chụp thật mạnh lên vai Diệp Thiếu Dương, nói: “Tiểu tử ngươi rất thông minh đó".
Diệp Thiếu Dương nhún vai, nói: “Phương hướng thì có, nhưng có thể tìm được hay không thì rất khó nói, rốt cuộc không có hồ sơ, chúng ta đến tên của hắn cũng không biết, chỉ biết hiện giờ hắn bị mắc chứng bệnh si khờ người già, đang sống trong một viện dưỡng lão ở Thạch Thành…… Phạm vi quá lớn, không cách nào tìm được.”
Tạ Vũ Tình cười một cách giảo hoạt, nói: “Phương diện này thì ngươi không bằng ta, ta có biện pháp, muốn biết không? đưa ta chỗ tốt ta nói cho nghe.”
“Chỗ tốt cái gì? thị tẩm cho cô à?”
Tạ Vũ Tình rút một tay từ tay lái xuống, đấm một quyền vào ngực hắn, “Có muốn thị tẩm thì cũng không đến phiên ngươi, buổi tối mời ta ăn bánh bao thịt heo là được.”
“Ta còn tưởng cái gì đâu, mau nói nhanh đi”
Tạ Vũ Tình nói: “ Vậy thì, ngươi phải biết là, muốn thăm hỏi người già trong viện dưỡng lão đều phải qua đăng ký, có thể làm ngược lại, đem ảnh của Lý Hiếu Cường ra, rồi đi hỏi từng cái viện dưỡng lão, một khi phát hiện đối tượng khả nghi, rồi từ đó phân biệt ra Thạch Thành tuy lớn, nhưng viện dưỡng lão có không quá mười cái, ta không tin là không tìm thấy.”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, biện pháp này cũng thật không tồi.
“Kỳ thật, ta càng muốn gặp mặt Ngô Nhạc Ý kia, năm đó ông ta làm hiệu trưởng, hắn là một nhân vật mấu chốt trong sự kiện này.”
Diệp Thiếu Dương nói.
Tạ Vũ Tình nhíu mày lại, nói: “Ngươi muốn đi tìm ông ta, rất là khó đó.
Trừ phi ông ta thật sự phạm pháp, bằng không đám thương nhân giàu có này, đều là những nhân vật nổi tiếng trong xã hội, đến cả lãnh đạo đứng đầu tỉnh cũng không dám tùy tiện đắc tội.”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm không nói gì, đột nhiên, nghĩ đến một khả năng, hỏi: “Ông ta cũng được xem là phú thương ở Cương Thành sao, có hay không sẽ thường qua lại với phú thương ở Thạch Thành?”
“Đương nhiên là có mối quan hệ rồi, với thân phận này của bọn họ, đến toàn bộ phú thương tỉnh Giang Nam cũng đều quen biết, chưa nói Cương Thành với Thạch Thành lại có quan hệ kinh tế với nhau.”
Nói đến đây, mắt Tạ Vũ Tình bỗng sáng ngời, quay đầu nhìn hắn, nói: “Ngươi muốn nghĩ là tìm Tiểu Như hỗ trợ?”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, “Tìm cha của Tiểu Như!”
Vừa lái xe, Tạ Vũ Tình vừa gọi điện thoại cho Lưu Ngân Thuỷ, nhờ hắn chọn tấm ảnh rõ nhất của Lý Hiếu Cường, gửi cho mình.
Trong hệ thống của cảnh sát có hồ sơ tử vong của Lý Hiếu Cường, bên trong có ảnh chụp, đây bất quá cũng chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ thôi, một lát sau Tạ Vũ Tình đã nhận được ảnh do Lưu Ngân Thuỷ gửi tới, sau đó cô liền gửi lại cho cấp dưới của mình, gọi điện thoại bảo họ đi từng viện dưỡng lão dò hỏi.
Cất điện thoại, Tạ Vũ Tình nghe thấy Diệp Thiếu Dương thở dài, hỏi: “Làm sao vậy?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu bất đắc dĩ, nói: “Làm sếp đúng là thật tốt, chuyện gì cũng có thể sai người khác đi làm.”
“Làm sếp là dựa vào chỉ số thông minh đó.”
Tạ Vũ Tình nhướng chân mày, nói.
Hai người tiếp tục thảo luận vụ án, Tạ Vũ Tình nói: “Đúng rồi Thiếu Dương, nữ quỷ ở U linh lộ kia, rốt cục có thân phận gì, nhìn qua thật là lợi hại đó.”
Nhắc tới nữ quỷ kia, trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng có chút không rét mà run, ánh mắt lướt ra ngoài cửa sổ, nhìn về nơi xa.
“Tu vi nữ quỷ này, ít nhất cũng là cấp bậc Quỷ Thủ, hơn nữa không phải là hình thái Quỷ Thủ bình thường, chỉ mới giao đấu một hiệp, ta cũng không đoán ra tu vi của nó ra sao,nhưng chắc chắn rất lợi hại.
Hơn nữa, cô ta đã từng giết qua vài pháp sư……”
Nhớ lại cảnh tượng nữ quỷ lần lượt “lột da đổi mặt”
, trong lòng Diệp Thiếu Dương càng có một tia cảm giác không thể tưởng tượng được.
“Sau đó cô ta đã đi đâu, vì sao ngươi tìm không thấy?”
“Tà vật có tu vi, đều sẽ có một động phủ để ẩn thân, bất quá……”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày, tựa lưng vào ghế, yên lặng tự hỏi trong lòng, nói: “Nếu thực sự có người cố ý xây dựng U linh lộ, thì nữ quỷ này cũng là do con người tạo ra, phiền phức lớn rồi đây, hết thảy tà vật có người thao túng, sẽ rất khó đối phó, bởi vì người lại có trí thông minh.
Bất quá, điều khiến ta không thể hiểu được chính là, toàn thân cô ta hóa thành huyết nhục, rồi cách thức tấn công điên cuồng, thật là không có khả năng như thế”
Tạ Vũ Tình thuận miệng nói: “Có cái gì mà không có khả năng, quỷ sao, nhất định nó đã dùng một chút ảo giác gì đó……”
“Cô không hiểu, cái này không phải ảo giác, phương thức tấn công của lệ quỷ, ngoại trừ một số quy luật thường thấy, thì đều quyết định bởi nguyên nhân chết của nó, như quỷ chết đuối sẽ giỏi dùng nước, bị lửa đốt chết thì miệng có thể phun lửa, quỷ thắt cổ tay sẽ cầm một sợi dây thừng tìm người lấy mạng…… Nữ quỷ này thân thể bị biến thành một đống thịt nát, không phải chết do công kích bình thường, loại này ta cũng đã gặp qua một lần, cô biết là loại quỷ gì không?”
Tạ Vũ Tình chậm rãi lắc đầu.
“Là thời xưa bị lăng trì xử tử rồi thành quỷ, chỉ có loại quỷ như vậy, lúc hiện ra chân thân, mới có hình thái là một đống thịt nát, bởi vì nó chính là chết như vậy……”
Tạ Vũ Tình thất thanh nói: “Ý của ngươi là, nữ quỷ này đã bị lăng trì xử tử?”
“Ta cũng không biết, chỉ mong không phải, lăng trì là cách chết thống khổ nhất, người phải chịu đau đớn tới cực điểm, sau khi chết sẽ sinh ra oán khí cực lớn, nếu không có ai siêu độ, chắc chắn sẽ biến thành lệ quỷ, hơn nữa ngay từ đầu đã có tu vi cấp Quỷ Thủ, là khởi điểm cao nhất của quỷ hồn.”
Tạ Vũ Tình lo lắng nhìn hắn một cái, “Cô ta còn giết nhiều pháp sư như thế…… Ngươi phải cẩn thận đó.”
Diệp Thiếu Dương nghe vậy, cũng không có biểu hiện gì, chỉ cười cười.
Về đến Thạch Thành, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho Lão Quách, nhờ hắn hỗ trợ chuẩn bị một số pháp khí, bảo mai sẽ qua lấy, sau đó cùng đi Cương Thành.
Tạ Vũ Tình đem xe chạy thẳng đến bên ngoài tiệm bánh bao, hai người cùng nhau vào đó ăn, Tạ Vũ Tình vất vả một ngày, đói không chịu được, vừa nhìn thấy bánh bao bày lên bàn, lập tức ăn ngấu ăn nghiến, làm cho cằm dính đầy dầu mỡ.