Diệp Thiếu Dương nói: “Ngài tìm ta, tự nhiên là có việc lớn. Ta chờ ngài tự mình nói.”
Trương Vô Sinh tự tìm mất mặt, có chút xấu hổ, lại nâng chén trà lên uống một ngụm, nói: “Diệp chưởng giáo, chúng ta đều nghe nói người đã trở lại, cho nên ta muốn tới tìm người tán gẫu, ngươi có tính toán gì không?”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, Trương Vô Sinh nhìn qua trung hậu thành thật, trên thực tế rất nhiều tâm kế, nhưng con người này không xấu, hơn nữa rất có tiết tháo, Diệp Thiếu Dương thật ra rất có hảo cảm đối với hắn, nhưng bởi vì chuyện Nhuế Lãnh Ngọc… giới pháp thuật nhân gian bây giờ đối với hắn phổ biến không có hảo cảm gì, tương lai sau khi cứu ra Nhuế Lãnh Ngọc, nói không chừng còn phải binh đao gặp nhau, bởi vậy từ sau khi trở về, thì chưa từng liên hệ với đồng môn giới pháp thuật, cho dù là Mao Sơn, cũng cố ý không liên hệ, sợ mình tương lai nhỡ đâu làm sao, hại son môn mình.
Lần này Trương Vô Sinh chủ động tìm tới cửa, tất nhiên là có chuyện quan trọng, trong lòng Diệp Thiếu Dương có tính toán, nhưng cũng không chủ động hỏi, muốn chờ hắn tự mình nói.
Trương Vô Sinh liếc Bích Thanh đang lấy di động xem TV một cái, nói: “Vị này là.”
“Cô ấy là sư muội của Lý Hạo Nhiên, xem như
một người bạn của ta đi.”
Diệp Thiếu Dương thật ra có chút xấu hổ, Bích Thanh bởi vì giết người quá nhiều, lệ khí trên người rất nặng, tuy đã hết sức che dấu, nhưng tông sư một đời như Trương Vô Sinh, vẫn rất dễ dàng phát hiện được.
Nhưng Trương Vô Sinh đa mưu túc trí, làm bộ chưa chú ý tới, chỉ hỏi một câu như vậy, liền chuyển đổi đề tài, hướng về phía Diệp Thiếu Dương nói: “Diệp chưởng giáo, nay tam giới đại loạn, vô cùng có khả năng lan đến nhân gian, ngươi có tính toán gì không?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đây cũng không phải việc của một mình ta nhỉ, nếu có thể lực nào xâm chiếm nhân gian, mặc kệ là cái gì, ta khẳng định theo các ngươi cùng nhau ngăn địch, đây là thứ không cần nói, nhưng… cá nhân ta làm gì, cũng hy vọng các đồng môn đứng can thiệp, còn có, cá nhân ta làm tất cả, chỉ đại biểu cá nhân ta, không quan hệ với Mao Sơn.”
Trương Vô sinh nghe xong đoạn lời này, cười ha ha. “Diệp chưởng giáo, ta còn cái gì cũng chưa nói đâu, có lẽ ngươi là nghĩ nhiều rồi, đối với người, người khác thấy thế nào ta mặc kệ, ta là tin tưởng người, đảm đương nên có, ngươi có. Bằng không ta hôm nay cũng sẽ không cố ý tới tìm người.”
Trong lòng Diệp Thiếu Dương cảm thấy một tia ấm áp, gật đầu nói: “Ta biết, chỉ là những đâu có một ngày như vậy, còn hy vọng các ngươi đừng làm khó Mao Sơn.”
“Cái này người cứ yên tâm.”
Trương Vô Sinh đem cái chén đưa tới, Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, cười cười, dùng ấm trà thêm chút nước cho hắn, nói: “Người tìm ta, là có chuyện gì quan trọng nhỉ.”
“Chuyện Long Hổ sơn muốn tổ chức Long Hoa hội, ngươi cũng nghe nói rồi chứ.”
“Biết, không phải chọn ra thủ tịch đệ tử mới gì sao.”
Trương Vô Sinh gật đầu, nói: “Vốn là như vậy, nhưng chuyện tổ chức Long Hoa hội, cũng không phải chú ý của Long Hổ sơn chúng ta, một mặt, khi đó người mất tích, ai cũng không biết người có thể trở về hay không, trong đệ tử đời thứ hai của nhân gian, cần có người đến gánh vác lá cờ lớn, ứng đối thiên kiếp chi loạn… Thứ hai, đây cũng là pháp thuật công hội khởi xướng, hơn nữa nguyện ý lấy Hiên Viên Kiếm ra làm phần thưởng…”
“Ta biết. Ta không có hứng thú đối với thủ tịch đệ tử gì đó, nhưng Hiên Viên Kiếm ta là muốn, nói thực ra, ta đang định tới cướp.”
Trương Vô Sinh nói: “Lúc trước Đạo Uyên sự thúc của ta đáp ứng Đạo Phong, tranh thủ kéo dài thời gian tổ chức Long Hoa hội, muốn để người có thể chạy về… Nhưng bây giờ, ta đến lén nói cho người một tin tức, Long Hoa hội có thể không tổ chức được.”
Đám người Diệp Thiếu Dương cả kinh, kinh ngạc nhìn Trương Vô Sinh.
Trương Vô Sinh nhún vai, lấy ra một hộp xì gà, rút một điếu, lão Quách tò mò, cũng tìm hắn đòi một điếu.
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn chậm rãi đốt thuốc, lần này là thật sự sốt ruột, nói: “Vì sao không tổ chức nữa?”
“Đoán.” Trương Vô Sinh nói, “Dùng lời đang thịnh hành để nói, Long Hoa hội lần này, Long Hổ son chỉ là bên chủ trì, bên chủ chi là pháp thuật công hội… Bởi vậy một đoạn thời gian gần đây, ta vẫn luôn bàn bạc với pháp thuật công hội, những dấu hiệu bọn họ biểu hiện ra ngoài, khiến ta cảm thấy rất đáng ngờ, mới ra kết luận như vậy.”
Lão Quách nói: “Bọn họ biểu hiện ra ý tứ không muốn tổ chức?
“Hoàn toàn ngược lại, bọn họ phái không ít người tới, giúp đỡ chúng ta tiến hành chuẩn bị, biểu hiện rất tích cực. Nhưng… Bọn họ trước đó cực kỳ vội vàng muốn lập tức tổ chức, là Đạo Uyên sư thúc ta cứng rắn đè ép xuống, nhưng trước mắt, sắp tới thời gian, bọn họ lại chủ động đề xuất muốn kéo lùi lại, điều này rất không hợp logic.”
Diệp Thiếu Dương cau mày, nghe hắn nói tiếp.
“Hơn nữa, ta được biết tinh anh thật sự của pháp thuật công hội gần đây đều biến mất thần bí, đi tiến hành một nhiệm vụ Cơ mật, trừ các đệ tử bên ngoài nóng lòng muốn thử đối với Long Hoa hội, trung tâm chân chính, không có một ai đang chuẩn bị chiến Long Hoa hội. Các người nghe xong không cảm thấy đáng ngờ sao?”
Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn nhau, lão Quách nói: “Người đối với chuyện của pháp thuật công hội, sao biết rõ như vậy?”
Trương Vô Sinh liếc hắn, thản nhiên nói: “Ta có thể hợp tác với bọn họ, là căn cứ vào có hiểu biết nhất định. Ta tự nhiên có biện pháp của ta.”
Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, lập tức hiểu, hai chữ: nằm vùng.
Từng nghe sư phụ nói Long Hổ son khác với Mao Sơn, Long Hổ sơn cùng Mao Son khác nhau lớn nhất chính là, Mao Sơn thích đơn truyền, nhiều nhất hai nội môn đệ tử, mỗi một đời so sánh với đệ tử trung tâm của môn phái khác, thực lực đều cao hơn một bậc, trừ Thanh Vân Tử loại giấu tài này, ở giới pháp thuật vẫn luôn có địa vị rất cao, không biết sẽ mơ hồ cảm giác đè ép mấy đại sơn môn còn lại, bao gồm Long Hổ son.
Mà phóng mắt lịch sử Long Hổ sơn, trừ ngẫu nhiên xuất hiện một số vị trâu bò, còn lại thực lực đều rất bình quân, nhất là mấy đời gần đây, chưa từng xuất hiện người nào đặc biệt trâu bò (Đạo Uyên chân nhân loại sống quá lâu đó thì ngoại trừ), nhưng Long Hổ sơn có thể giống như Mao Sơn ngồi vũng đứng đầu đạo môn, dựa vào không riêng gì thanh danh quá khứ, đặc điểm bọn họ các đời lập phái, chính là bình quân: số lượng đệ tử đông đảo, nội môn đệ tử là lấy hình thức bậc thang, truyền thụ công pháp khác nhau.
Nếu lấy môn phái để luận mà nói, không có một môn phái nào thực lực bình quân có thể đạt tới trình độ của Long Hổ son, hơn nữa không riêng gì số lượng nhiều chất lượng cao, thể chế Long Hổ son cực kỳ đầy đủ, loại pháp thuật cũng nhiều, có rất nhiều đệ tử thiên phú không cao ở trên thuật pháp, sẽ lựa chọn tu luyện một số pháp thuật “bàng môn tả đạo”, nhân tài đặc thù đông đảo.
Các đệ tử học thành xuống núi, đều hành tẩu ở trên giang hồ, một khi có gió thổi cỏ lay gì, luôn có thể dẫn đầu biết được, thông báo cho son môn.
Trong những đệ tử này, có một số là nằm vùng ở môn phái khác.
Diệp Thiếu Dương tin tưởng, Trương Vô Sinh lúc trước nói các nội tình về pháp thuật công hội, chính là những kẻ nằm vùng kia cung cấp, nhưng loại chuyện này dù sao không vẻ vang gì cả.