Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1357: Thanh minh giới (1)

Diệp Thiếu Dương nghe nàng nói như vậy, trong lòng chấn động không thôi nói: “Hóa ra nhân gian yêu tộc, cùng Thanh Khâu sơn là khác nhau?”

“Vấn đề này, nói tới thì phức tạp, Thiếu Dương ngươi đối với Thanh Minh Giới hiểu biết được bao nhiêu?”

Tuy cam tâm làm yêu phó của hắn, nhưng Tiểu Cửu vẫn không quen gọi hắn lão đại, cảm giác có chút không được tự nhiên. 

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Thanh Minh Giới, nói thật, ta chỉ từng đi một lần, là lúc còn nhỏ Đạo Phong mang ta đi bắt một yêu quái, khi đó ta còn rất nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ rồi trở lại, căn bản không có ấn tượng gì, về sau hỏi sư phụ ta, ông nói Thanh Minh Giới là không thể tùy tiện đi.

Nhưng ta xem một ít điển tịch đạo môn cổ đại, phát hiện ở Đường Tống trở về trước, pháp sư nhân gian đi Thanh Minh Giới, tựa như là chuyện rất tầm thường, về sau thì không thấy đề cập qua thế nào nữa, ta cũng không biết vì sao, ngươi biết nguyên nhân?”

“Ta đến từ Thanh Minh Giới, đương nhiên biết.” 

Diệp Thiếu Dương vừa nghe, nhất thời kích động hẳn lên, cái hoang mang này quấn lấy mình rất nhiều năm chưa giải quyết, cuối cùng đã có cơ hội làm rõ, lập tức ngồi thẳng nghe nàng nói.

“Thanh Minh Giới, nghe nói là thời trận chiến thượng cổ, Cửu Lê ở sau khi bại lui, dùng đại vu chi thuật đem nhân gian cắt ra một bộ phận, trở thành Thanh Minh Giới, trở thành chỗ ẩn thân cuối cùng.

Vốn, Cửu Lê là muốn coi đây là căn cơ, phản công nhân gian Hiên Viên thị, nhưng thất bại, hầu như ngay cả Thanh Minh Giới cũng không thủ được, đại vu tử thương vô số, còn sót lại một ít, lại đem Thanh Minh Giới vạch ra một bộ phận không gian, trốn vào, không gian này thẳng tới hôm nay còn tồn tại, được xưng là linh giới.” 

“Linh giới?” Diệp Thiếu Dương nhớ rõ, ở trong điển tịch đạo môn quả thực từng thấy danh từ này, chỉ là miêu tả không rõ.

Tiểu Cửu gật gật đầu: “Linh giới, ý tứ chính là không có, đây là một không gian gần như không tồn tại, trăm ngàn năm qua, không ngừng có pháp sư, quỷ yêu ý đồ tiến vào nội hạch của linh giới, đều thất bại, nó thần bí tựa như Thái Âm sơn của Quỷ Vực.”

Diệp Thiếu Dương âm thầm hít một hơi nói: “Còn không gian kia thì sao?” 

“Một không gian khác, tên là Không giới, trọng điệp nối liền với nhân gian, lúc ban đầu là một mảng hoang vu, về sau không ngừng có nhân gian pháp sư, sau khi chết không muốn đi luân hồi, đều vào không giới tiếp tục tu luyện, còn có rất nhiều quỷ, yêu, tà linh.

Tóm lại nơi đó trừ người sống, cái gì cũng có, lúc ban đầu cũng giống Sơn Hà Xã Tắc Đồ, các loại công phạt, giành địa bàn, nhưng cũng vì đánh tới đánh lui, đối với bất luận kẻ nào cũng có uy hiếp, sau đó bốn núi mười hai môn cùng đặt ra khế ước, phân chia biên giới với nhau, tuyệt không xâm phạm nhau.

Cho nên, không giới cơ bản là hòa bình, nhưng cũng có rất nhiều tà tu pháp sư và tà vật sẽ ngẫu nhiên chiến đấu, có mười hai môn sẽ đi quản, yêu tộc chúng ta là sẽ không quản.” 

Diệp Thiếu Dương nghe xong kể lại, quả thực chấn động đến cực điểm, lẩm bẩm: “Thì ra Thanh Minh Giới phức tạp như vậy, nhân gian sao từ trước tới bây giờ đều không biết?”

Tiểu Cửu cười nói: “Quỷ Vực so với Thanh Minh Giới còn phức tạp hơn nhiều, nhân gian trừ pháp sư, vài tỷ người, lại có mấy ai biết nó tồn tại?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ cũng thấy đúng, người thường cho dù mơ hồ ý thức được âm ty, luân hồi những tồn tại này, cũng chỉ là một cái nhận thức mông lung, càng nhiều chi tiết là không biết, mà càng nhiều người hơn đều là thuyết vô thần, ngay cả người chết thành quỷ cũng không tin. 

“Cái này là vì, mỗi con quỷ trước khi đầu thai, đều phải uống canh Mạnh bà, quên lai lịch của mình, mà người ta sau khi chết, một khi tiến vào Quỷ Vực, thì cũng không trở về được nữa.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cho nên nhân gian cách Quỷ Vực tuy gần, nhưng bình thường không có ai biết Quỷ Vực tồn tại, Thanh Minh Giới lại là vì sao, ngay cả pháp sư chúng ta cũng gần như không hiểu biết nội tình?”

Tiểu Cửu nói: “Giống nhau, Thanh Minh Giới tuy rộng lớn vô ngần, nhưng linh khí cũng không phải là chia đều phân bố, nơi thích hợp tu luyện cũng chỉ nhiều như vậy, đa số đều bị chiếm, nếu lại có sinh linh mới tiến vào, cạnh tranh sẽ lớn hơn nữa, nói như vậy ngươi hiểu chứ?” 

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Hiểu, sư nhiều cháo ít.”

“Đúng rồi, cho nên tứ sơn thập nhị môn chúng ta cùng nhau bố trí một tầng kết giới cho Thanh Minh Giới, đem nhân gian ngăn cách cùng Thanh Minh Giới …”

Diệp Thiếu Dương nghe tới đây, thật sự nhịn không được chen một câu: “Theo ngươi nói như vậy, Thanh Minh Giới mênh mông vô biên, sao có khả năng hoàn toàn ngăn cách.” 

Tuy không biết bọn họ dùng trận pháp gì, nhưng nguyên lý đều là giống nhau.

“Đương nhiên không có khả năng, làm như vậy, chỉ là vì phòng ngừa linh lực Thanh Minh Giới tiết ra ngoài, bị tà vật cường đại của nhân gian cảm giác được. Những năm gần đây, Thanh Minh Giới ở giới pháp thuật nhân gian thanh danh càng lúc càng mờ nhạt hóa, rất nhiều pháp sư cũng không biết nó tồn tại, cho dù biết, cũng tìm không thấy cửa vào, cho nên cũng liền không ai tiến vào nữa.”

Qua Qua cũng nhịn không được hỏi: “Vậy các ngươi ra vào như thế nào?” 

“Chỉ có người của tứ sơn thập nhị môn, biết cấm chế mở ra Thanh Minh Chi Môn, nhưng cũng rất ít đến nhân gian, trên cơ bản, Thanh Minh Giới là một cái tồn tại độc lập.”

“Nói như vậy, quỷ yêu tà linh một khi tiến vào Thanh Minh Giới, chẳng khác nào nhảy ra khỏi sinh tử luân hồi, đây là tồn tại nghịch thiên đó!”

Tiểu Cửu cười nói: “Cũng không phải, quỷ yêu tà linh ở Thanh Minh Giới tu luyện cũng sẽ gặp thiên kiếp, còn có tử vong ngoài ý muốn, quỷ chết, tinh phách sẽ tự động tiến vào âm ty, giống với từ nhân gian đi qua, yêu và tà linh càng không cần phải nói.” 

“Ồ, vậy lúc trước pháp sư các thứ tiến vào Thanh Minh Giới thì sao?”

“Đại bộ phận là âm ty phái đi, vào Thanh Minh Giới siêu độ tà tu quỷ yêu tà linh, cực ít có ai đi từ nhân gian, cho nên có thuyết pháp mười hai môn, cái gọi là mười hai môn, chính là mười hai môn phái pháp thuật, không sai biệt lắm với nhân gian, có đạo có phật, cũng có một số tông môn tự sáng lập.”

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới cái gì nói: “Lê Sơn là một môn trong đó à?” 

“Không, Lê Sơn là một trong tứ sơn, chẳng qua môn chủ Lê Sơn lão mẫu, là Địa tiên đạo môn, Lê Sơn cũng là một phương thế lực lớn của Thanh Minh Giới, nói trắng ra là một cái ti nha của âm ty ở Thanh Minh Giới, chuyên môn phụ trách siêu độ tà vật.”

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ, trách không được hai đệ tử Lê Sơn nọ có thể ra vào âm ty, thậm chí giúp đỡ Tuần Du ti đối phó mình, thì ra là có tầng quan hệ này.

“Tứ sơn thập nhị môn, có những cái nào thế?” Qua Qua đối với điều này cực kỳ tò mò. 

Tiểu Cửu không muốn trả lời vấn đề của nó, thay đổi một tư thái lạnh như băng nói: “Tương lai nói cho ngươi sau.”

Nhìn về phía Diệp Thiếu Dương hỏi: “Ngươi còn có cái gì muốn biết?”

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, cảm khái nói: “Nếu không phải ngươi nói cho ta biết những thứ này, ta thật sự không biết, thì ra Thanh Minh Giới là chuyện như vậy, ta phải sửa sang lại lối suy nghĩ một chút.” 

Đột nhiên nghe nói những thứ này, thế giới quan của Diệp Thiếu Dương nảy sinh cái mới, cảm giác giống như là tiến vào một cái thế giới mới, trong lòng hỗn loạn không thôi, tự hỏi hồi lâu, nhìn Tiểu Cửu nói: “Thứ nhất, sinh linh trong Thanh Minh Giới, đều là từ nhân gian đi qua?”

Tiểu Cửu gật gật đầu nói: “Tuy nơi đó không có nhân loại sống, nhưng bởi vì là truyền thừa từ nhân gian, phần lớn quy tắc đều giống với người gian, nói chuyện và tập tục cũng không sai biệt lắm.”