Mãng Hoang Kỷ

Chương 915

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Mỗi một bộ họa quyển chỉ có thể bồi dưỡng được một gã thân truyền đệ tử, cho nên trên lý luận tối đa có thể có mười thân truyền đệ tử.

- Đương nhiên, bốn mươi bức họa này, bị Tuyết Giám Đế Quân ném vào rất nhiều lãnh thổ quốc gia.

Thiên Nhất Đạo Quân cười nói.

- Muốn sưu tập một bộ là rất khó, một bức này của ngươi, là một bộ trong bức thứ ba.

Kỷ Ninh hỏi:

- Ta không có phát hiện có khảo nghiệm gì a?

- Ha ha, từng Tuyết Giám họa quyển kỳ thật đều là một không gian Động Thiên.

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Tiến vào trong đó, thông qua khảo nghiệm, ngộ ra kiếm thuật, chính là thành công.

- Không gian Động Thiên?

Kỷ Ninh kinh ngạc, mình đã luyện hóa được họa quyển, cũng không có phát hiện trong họa quyển này ẩn chứa không gian Động Thiên gì a.

Thiên Nhất Đạo Quân thấy bộ dáng của Kỷ Ninh, nở nụ cười:

- Ngươi có chỗ không biết, Tuyết Giám Đế Quân lưu lại mười bộ họa quyển, làm như vậy là để thu đồ đệ, mà một người hợp đạo thành công, thành Vĩnh Hằng Đế Quân mà nói, hắn đương nhiên hy vọng đệ tử của hắn đầy đủ cường đại, tốt xấu gì cũng trở thành một Sinh Tử Đạo Quân a! Cho nên làm sao có thể thu một Tổ Thần Tổ Tiên làm đồ đệ? Tổ Thần Tổ Tiên thực lực quá thấp, thậm chí có chút ít sống vượt qua một Hỗn Độn kỷ nguyên, cũng không có hy vọng thành Thế Giới Cảnh, nếu như thu đệ tử như vậy, chẳng khác nào lãng phí một truyền thừa sao?

- Cho nên, Tuyết Giám đồ quyển này, phải đạt tới Thế Giới Cảnh, ngươi mới có thể phát hiện ảo diệu chính thức của nó, mới có thể tiến nhập trong đó tiếp nhận khảo nghiệm.

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Phải đạt tới Thế Giới Cảnh?

Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.

- Cũng chỉ có thể là Thế Giới Cảnh!

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Nếu như là Sinh Tử Đạo Quân, thì không cách nào đi vào. Bởi vì thực lực của Sinh Tử Đạo Quân quá mạnh mẽ, rất dễ dàng thông qua khảo nghiệm của hắn, hơn nữa Sinh Tử Đạo Quân đều đã tìm được con đường của mình, ngộ ra Đạo thuộc về mình rồi! Lúc này tiếp nhận truyền thừa, cơ bản vô dụng.


- Phải là Thế Giới Cảnh, cũng chỉ có thể là Thế Giới Cảnh! Thu đệ tử như vậy mới có thể bồi dưỡng.

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Tuyết Giám Đế Quân, đi đúng là Kiếm đạo! Đối với ngươi ngược lại cực kỳ thích hợp, cho nên vừa rồi ta mới đồng ý ngươi đi hòn đảo đó.

- À..

Kỷ Ninh gật đầu.

Khó trách.

Khó trách Tố Phong Đạo Quân để cho đệ tử của hắn Động Minh Thế Giới Thần tìm hiểu Tuyết Giám đồ quyển, cũng coi như đối với Động Minh Thế Giới Thần không tệ rồi, nhưng tiếc cái này dù sao cũng là một Vĩnh Hằng Đế Quân hợp đạo thành công lưu lại khảo nghiệm, phải thông qua bốn bức họa quyển khảo nghiệm mới có thể trở thành đệ tử của hắn, Động Minh Thế Giới Thần ngay cả một bức họa quyển khảo nghiệm cũng không thông qua, nếu như hắn có thể thông qua, Tố Phong Đạo Quân sẽ có vài phần tiếc tài, để cho hắn còn sống đi ra ngoài.

- Ta chỉ có một bức họa quyển, tổng cộng mới mười bộ, lại bị Tuyết Giám Đế Quân ném vào rất nhiều lãnh thổ quốc gia.

Kỷ Ninh lo lắng nói.

- Đại ca, ta phải làm sao mới có thể gom góp?

- Mười bộ bốn mươi bức.

Thiên Nhất Đạo Quân cười tủm tỉm nói.

- Họa quyển thứ nhất, họa quyển thứ hai, họa quyển thứ ba, họa quyển thứ tư, đều có mười kiện, cho nên muốn gom góp cũng không phải là không được.

Kỷ Ninh tinh tế lắng nghe.

- Mặc dù nói cần phải để cho chính các ngươi đi lưu lạc tôi luyện, ta không nên lẫn vào, có điều trước đó là lão gia hỏa ta lỗ mãng, để ngươi lâm vào nguy hiểm.

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Cho nên ta tiễn đưa ngươi chỗ tốt coi như đền bù, không coi là cái gì.

- Ân.

Thiên Nhất Đạo Quân lấy ra một cuốn ngọc giản đưa cho Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh tiếp được.

- Ghi nhớ.


Thiên Nhất Đạo Quân phân phó.

- Vâng.

Pháp lực của Kỷ Ninh lập tức thẩm thấu, bắt đầu xem xét cuốn ngọc giản này.

Lập tức một đạo tin tức dũng mãnh vào trong trí nhớ.

- Ta dùng sinh mạng của ta thề...

Kỷ Ninh lập tức liền phát hiện một đạo bổn mạng thệ ngôn, phải lập ra bổn mạng thệ ngôn này mới có thể biết nội dung, Kỷ Ninh tra nhìn nội dung bổn mạng thệ ngôn. Nói chính là tin tức trong ngọc giản tuyệt đối không thể tiết lộ...

Thệ ngôn không tính hà khắc, Kỷ Ninh liền lập Thệ ngôn, tiếp đó đại lượng tin tức dũng mãnh vào trí nhớ.

- Tuyết Giám Đế Quân lưu mười bộ họa quyển, họa quyển thứ nhất vô chủ, đã tra ra tung tích có sáu phần, phân biệt ở Hư Lam vực Mê Thất Tháp, trong thế giới tầng thứ ba...

- Bức họa quyển thứ hai vô chủ, đã tra ra tung tích có năm phần, phân biệt ở Phi Minh vực...

- Bức họa quyển thứ ba vô chủ, đã tra ra tung tích có bảy phần...

- Bức họa quyển thứ tư vô chủ, đã tra ra tung tích có ba phần...

Kỷ Ninh trợn mắt há hốc mồm.

Tuyết Giám đồ quyển này tổng cộng mới bốn mươi phần, nơi này có tung tích kỹ càng dĩ nhiên được hai mươi mốt phần! Hơn nữa phân bố ở trong rất nhiều lãnh thổ quốc gia, ở Đại Mạc vực chỉ có hai phần.

Một phần là bộ họa quyển thứ ba, ở khu vực hạch tâm của Tố Phong di tích, năm đó bị Tố Phong Đạo Quân đạt được. Khu vực hạch tâm cực độ nguy hiểm, là khu vực Tố Phong Đạo Quân chết lưu lại, bảo vật vô số, nguy cơ trùng trùng, Thế Giới Cảnh tự tiện xông vào thập tử vô sinh.

Một phần là bộ họa quyển thứ nhất, ở nội vực của Vạn Thần phủ, năm đó bị Vạn Thần Đạo Quân đạt được, mặc dù chỉ là ở nội vực, mức độ nguy hiểm không cao. Nhưng toàn bộ Vạn Thần phủ... Đi vào dễ dàng, đi ra khó!

Đối với tung tích của hai họa quyển này, thậm chí ngay cả rất nhiều nguy hiểm trong Tố Phong di tích cùng Vạn Thần phủ cũng có ghi lại kỹ càng.

- Đại ca, cái này...

Kỷ Ninh rất giật mình, tin tức trọng yếu như vậy, hơn nữa phân bố ở rất nhiều lãnh thổ quốc gia, đại ca thậm chí có tình báo kỹ càng như vậy? Kỷ Ninh cảm thấy giá trị tình báo trọng yếu như vậy, hoàn toàn không thua gì một kiện Vĩnh Hằng Thần Binh! Dù sao không có tình báo này, mình cơ bản đi nơi nào tìm cũng không biết.

- Nhớ kỹ.

Thiên Nhất Đạo Quân nghiêm nghị nói.

- Không được đối ngoại nói.

- Vâng.

Kỷ Ninh đáp.

- Về sau có thực lực, cứ dựa theo tung tích này đi tìm.

Thiên Nhất Đạo Quân nói.

- Có điều dường như rất khó, đơn giản nhất sớm đã bị lấy đi nha.

- Vạn Thần phủ kia, nếu như tương lai ngươi muốn đi xông, cần phải cẩn thận.

Thiên Nhất Đạo Quân trịnh trọng nói.