Mãng Hoang Kỷ

Chương 683

- Thiên Tốn Bảo ta không biết nơi nào đắc tội Huyền Băng kỵ, sau này, ta nhất định sẽ phái người đưa lên hậu lễ tạ tội.

Lão giả râu bạc như trước chịu thua cười nói, bất kể là Huyền Băng kỵ, hay Thông Thiên Cung, cũng không phải hắn có thể chọc được.

- Tướng Quân thật không có đoán sai.

Ngân giáp kỵ sĩ trầm thấp nói.

- Hai vị nguyên lão, phiền toái.

- Thông Hiểu tiểu tử này, giao cho chúng ta.

Hô, hô.

Hai đạo lưu quang từ trong Huyền Băng kỵ bay ra, đúng là hai gã kỵ sĩ đồng dạng mặc giáp khải, khí tức đều bộc phát ra, thậm chí còn mạnh hơn Thông Hiểu Tiên Nhân nữa bậc.

- Huyền Băng kỵ nguyên lão?

Nam tử áo bào xanh vốn ở trên không trung, sắc mặt lập tức thay đổi, Huyền Băng kỵ có tất cả mười Đại thống lĩnh, thống lĩnh 3000 kỵ binh... Nhưng trên thực tế, ba vạn kỵ binh này nghiêm khắc mà nói, cũng chỉ là môn hạ đệ tử của vị Tướng Quân kia, những kỵ binh này sẽ sàng chọn ra càng mạnh hơn nữa, đảm nhận chức vị Ngũ trưởng, Đội trưởng, Thống Lĩnh. Thống Lĩnh đều có tu vi Tiên Thiên viên mãn.

Nếu như lại tiến một tầng bước vào Tử Phủ, liền không cần Thống Lĩnh quân tốt, trực tiếp trở thành nguyên lão.

Từng nguyên lão, đều xem như Lão Thống Lĩnh. Huyền Băng kỵ đáng sợ nhất đúng là vị Tướng Quân kia cùng với một đám nguyên lão!

- Thông Thiên Cung ta cùng Huyền Băng kỵ các ngươi...

Sắc mặt của Thông Hiểu Tiên Nhân thay đổi, liền nói. Huyền Băng kỵ bất kỳ một Tử Phủ nào cũng ở trong từng trận giết chóc quật khởi, đều rất đáng sợ.

- Thông Thiên Cung, đã không tồn tại nữa.

Trên bầu trời, hai gã nguyên lão đều phát ra âm thanh.

- Cái gì!

Sắc mặt của Thông Hiểu Tiên Nhân đại biến.

- Ngươi cũng đi chôn cùng a.

Một gã nguyên lão thao túng lấy loan đao bay về phía Thông Hiểu Tiên Nhân, chiến đấu lập tức bộc phát.

...


- Giết.

Lúc này Ngân giáp kỵ sĩ ra lệnh một tiếng.

Một phương Thiên Tốn Bảo đã sớm luống cuống, trong Huyền Băng kỵ đột nhiên toát ra hai gã Tiên Nhân, dũng khí của bọn hắn bị đoạt mất. Theo một tiếng ầm vang, cửa thành đã bị oanh mở, dùng thủ đoạn của Huyền Băng kỵ, phá vỡ cửa thành của một thành trì rất đơn giản.

Giết chóc lập tức bắt đầu.

Huyền Băng kỵ sớm có chuẩn bị, xa xa không phải Thiên Tốn Bảo vội vàng nghênh chiến có khả năng chống cự.

- A...

Một nữ quyến hoảng sợ chạy trốn, bị một đao đánh chết.

- Mẫu thân, mẫu thân.

- Ta liều mạng với các ngươi.

Đám trẻ con cũng bị giết vô số.

Trong Thiên Tốn Bảo máu chảy thành sông.

Lão giả râu bạc hoàn toàn điên rồi, thế nhưng mà ngăn không nổi a, hắn nộ quát:

- Cho dù Huyền Băng kỵ các ngươi khai chiến với Thông Thiên Cung, nhưng vì sao đối phó Thiên Tốn Bảo ta, Thiên Tốn Bảo ta ở đâu đắc tội các ngươi?

- Vì sao đối với các ngươi? Thiên tốn lão tặc, còn nhớ ta không?

Ngân giáp kỵ sĩ nhấc lên mặt nạ bảo hộ, lộ ra gương mặt xấu xí tràn đầy miệng vết thương.

- Ngươi là ai?

Lão giả râu bạc lại không biết.

- Xem ra chuyện ác làm nhiều, nên nghĩ không ra rồi, còn nhớ ba mươi chín năm trước, trong một đêm tối, các ngươi ở trên mặt một đứa bé cắt ra từng miệng vết thương không...

Thanh âm của Ngân giáp kỵ sĩ mang theo oán hận vô tận.

- Ngươi, ngươi không phải đã chết rồi sao?


Lão giả râu bạc dù sao cũng là Tiên Thiên viên mãn, tự nhiên nhanh chóng nhớ lại, không khỏi khó có thể tin.

- Đúng vậy, chết thì tốt rồi, thế nhưng mà ta không chết, mặc dù ta mất nhiều máu, thế nhưng ta không chết, mệnh ta cứng lắm, nên ngoài ý muốn sống sót. Ta ở trong đống người chết sống sót... Khi ta tỉnh lại, bộ tộc của ta hơn ba vạn người, chỉ có ta sống sót. Tuy ta sống sót, lại sống không bằng chết. Khi đó ta thề, sẽ tiêu diệt Thiên Tốn Bảo các ngươi, từ nay về sau ta đổi tên thành Huyết Cừu, từng bước một đi cho tới bây giờ, trở thành đệ tử thân truyền của Tướng Quân.

- Ngươi ngươi...

Lão giả râu bạc nhìn nam tử tràn đầy vết thương ghê rợn kia, trong nội tâm phát lạnh.

Dùng thực lực của Huyền Băng kỵ, đã sớm có thể để cho vị Thống Lĩnh này khôi phục khuôn mặt, thế nhưng đối phương lại không khôi phục, hiển nhiên một mực nhớ kỹ cừu hận này.

- Ngươi vậy mà dính vào Thông Thiên Cung, đáng hận a, sư tôn nhìn ra cừu hận trong lòng ta, rốt cục hỏi thăm... Ta nói ra, sư tôn nói, vậy thì diệt Thông Thiên Cung, vị Thông Thiên Cung chủ kia chết, đối với thiên hạ là chuyện tốt.

Ngân giáp kỵ sĩ giết chóc, không ngừng tới gần lão giả râu bạc.

- Đã xong.

Lão giả râu bạc không nghĩ tới, vậy mà bởi vì nguyên nhân của mình, khiến cho vị Tướng Quân Huyền Băng kỵ kia xuống tay với Thông Thiên Cung. Tất cả kỵ binh của Huyền Băng kỵ đều là tên điên, vị Tướng Quân sáng tạo Huyền Băng kỵ kia là tên điên đệ nhất thiên hạ, không có ai dám trêu chọc hắn, mặc dù là Thông Thiên Cung, cũng sẽ bị tiêu diệt.

Kỳ thật Tướng Quân Huyền Băng kỵ đã sớm nhìn Thông Thiên Cung không vừa mắt, cái này chỉ là dây dẫn nổ, bởi vì hắn thật sự ưa thích Huyết Cừu, nhận định đây mới là truyền nhân tốt nhất của hắn, thiên phú của Huyết Cừu cực kỳ tốt, chỉ là một mực bị cừu hận đè nén, một khi báo thù, chỉ sợ Huyết Cừu sẽ như Phượng Hoàng Niết Bàn lột xác, cho nên mới nhân cơ hội này... Một lần hành động diệt sát Thông Thiên Cung.

- Trốn, trốn, trốn.

- Chỉ cần ta sống sót, gia tộc sẽ không diệt.

Lão giả râu bạc chứng kiến thế cục, không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, bắt đầu chạy thục mạng.

Mà ngân giáp kỵ sĩ thì điên cuồng giết chóc hết thảy người trở ngại, cố gắng đi tới gần. Đặc biệt là những giáp sĩ đang chiến đấu chứng kiến Bảo chủ cũng bắt đầu chạy trốn, sĩ khí nhanh chóng hạ thấp, cả đám cũng bắt đầu chạy thục mạng.

Huyền Băng kỵ bắt đầu điên cuồng tàn sát... dựa theo mệnh lệnh của Huyết Cừu, tất cả đều giết chết, một tên cũng không để lại.

- Ly Thiên Tốn, đừng vùng vẫy.

Một thanh âm già nua vang lên.

Xa xa hai đạo lưu quang bay tới, đúng là hai vị nguyên lão kia, đồng thời tàn thi của Thông Hiểu Tiên Nhân ở giữa không trung cũng rớt xuống.

- Không.

Lão giả râu bạc tuyệt vọng nhìn về phía hai vị nguyên lão mặc áo giáp ở trên không trung.

- Huyết Cừu, giao hắn cho ngươi.

Trong đó một vị nguyên lão nói.

- Tạ ơn nguyên lão.

Ngân giáp kỵ sĩ đi tới, sát ý trùng thiên.

Đúng lúc này…

Thiên Địa chợt im lặng.

Tất cả hét hò, thanh âm xin khoan dung, tiếng khóc la toàn bộ biến mất, hoàn toàn yên tĩnh, đám Huyền Băng kỵ huy động trường thương, các mẫu thân ngăn ở trước người hài tử, thay hài tử ngăn cản đao kiếm, Ngân giáp kỵ sĩ trong mắt tràn ngập cừu hận, hai gã nguyên lão lạnh nhạt ở trên không trung... trong mắt mỗi người đều vô cùng khiếp sợ.