Khô Long Thiên Thần ở bên cạnh gật đầu, nói:
- Tiểu tử này đã từng nói qua, rượu thịt hết thì ngày đó hắn sẽ chết, hắn có thể dừng lại. Cho nên mới gọi là Chí Tử Phương Hưu.
...
Uống rượu ăn thịt một lúc lâu, cả đám Thiên Thần lại chia làm hai bên. Một bên là chúng Thiên Thần khác, một bên thì là mười vị Thiên Thần dựa vào chính mình để xông đến nơi này như đám người Kỷ Ninh, Phỉ Du Thiên Thần, Vân Ngân Thiên Thần.
Kỷ Ninh nhìn chín vị trước mắt này, trong chín Thiên Thần này có bảy vị là thuộc về Nữ Oa Trận doanh, mặt khác có hai người có lẽ coi như là bên Vô Gian Môn a.
Bởi vì lúc Thượng Cổ người tiến vào đều là trận doanh Nữ Oa, về sau tới thời kì Tam giới, Vạn Ma Chi Chủ cũng chờ sau khi Nữ Oa Nương Nương rời khỏi Tam giới cho nên mới mang theo chúng tiên ma còn sót lại của Vô Gian Môn trở về. Cho nên người bên Vô Gian Môn tiến vào Nguyệt Hạ Đàm. So với bên trận doanh Nữ Oa còn ít hơn nhiều.
- Thoạt nhìn bọn hắn có cảm tình vô cùng tốt a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Nếu như bọn họ biết Tam giới xảy ra hạo kiếp, chỉ sợ sẽ không có biện pháp giống như bây giờ nữa. Khi đó cũng khó trở lại thafh huynh đệ a.
Chính là bởi vì cùng bị vây bên trên Vạn Sơn Đảo này, cho nên quan hệ của đám Thiên Thần Vô Gian Môn và trận doanh Nữ Oa vô cùng tốt.
Dù sao bọn hắn cũng không biết hạo kiếp đã hàng lâm, Kỷ Ninh cùng với bảy vị Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần tạm thời cũng không có ý định công khai chuyện hạo kiếp. Dù sao hiện tại tất cả mọi người đang ở trong Nguyệt Hạ Đàm, không cần phải công khai vào lúc này.
- Bắc Minh huynh đệ.
Dực Thu Thiên Thần nói:
- Chín người chúng ta tìm ngươi là vì có việc muốn nói cho ngươi biết.
- Ồ?
Kỷ Ninh nghi hoặc, cẩn thận lắng nghe.
- Hòn đảo ở phía trước rất nguy hiểm, rất là hãi hùng, thế nhưng ở bên Vạn Sơn Đảo lại an toàn hơn nhiều. Nơi này không có một ngàn năm tập kích một lần.
Dực Thu Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Thế nhưng Nguyệt Hạ Đàm cũng không có khả năng hoàn toàn để cho chúng ta nhẹ nhõm sinh hoạt ở nơi này. Dù sao Nguyệt Hạ Đàm cũng không nuôi phế vật a.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
- Bình thường ở trên Vạn Sơn Đảo sẽ không có nguy hiểm, ngàn vạn năm trên ức vạn năm cũng rất khó gặp phải nguy hiểm. Thế nhưng mà... Một khi có Thiên Thần mới tiến vào Vạn Sơn Đảo.
Dực Thu Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Như vậy, Nguyệt Hạ Đàm sẽ hàng lâm kiếp nạn nguy hiểm, rất là đáng sợ.
- Kiếp nạn hàng lâm?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
Vu Kỳ Thiên Thần ở bên cạnh híp mắt, khàn khàn nói:
- Đúng vậy, kiếp nạn! Chỉ cần có Thiên Thần mới đến Vạn Sơn Đảo, như vậy kiếp nạn sẽ rất gần, không quá bao lâu thì bên Nguyệt Hạ Đàm sẽ có một chi quân đội yêu ma đột kích. Đến lúc đó sẽ chỉ có mười người chúng ta đi nghênh chiến. Về phần những Thiên Thần khác bởi vì là do chúng ta mang đến, cho nên sẽ không có tư cách tham chiến, một khi tham chiến sẽ chọc giận Nguyệt Hạ Đàm... Khi đó sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Kỷ Ninh gật đầu hiếu kỳ nói:
- Quân đội yêu ma?
- Trước đó ngươi đã gặp được Dạ Xoa, Tuyết Ma, những người này đều xem như là yêu ma. Mà thứ chúng ta sắp gặp phải thì chính là quân đội do yêu ma tạo thành.
Vu Kỳ Thiên Thần tiếp tục nói:
- Quân đội tập kích, chỉ có mười người chúng ta nghênh địch. Đây quả thực là chém giết sinh tử, trong quá khứ, loại kiếp nạn này bình thường sẽ có Thiên Thần chết đi. Thậm chí một lần nhiều nhất còn chết bốn gã Thiên Thần. Chỉ có một lần, ngay cả một Thiên Thần cũng không chết.
- Cho nên...
- Dưới tình huống bình thường, trong mười người chúng ta có lẽ sẽ chết một hai người mất.
Phỉ Du Thiên Thần nhìn về phía Kỷ Ninh, nói:
- Chúng ta nói cho ngươi biết, cũng là để cho trong lòng ngươi có chỗ chuẩn bị trước.
- Được rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Quân đội yêu ma của Nguyệt Hạ Đàm tập kích, kỳ thật cũng đang áp bách chúng ta, khiến cho thời gian chúng ta ở trên Vạn Sơn Đảo cũng không dám quá thư giãn, phải thường xuyên đi tới cầu gỗ để tôi luyện bản thân.
Vân Ngân Thiên Thần cảm khái nói:
- Chỉ có không ngừng tôi luyện, thực lực càng thêm cường đại, như vậy chờ khi Thiên Thần mới đến. Khi kiếp nạn phủ xuống thì hi vọng sinh tồn mới càng lớn hơn một chút.
Vân Ngân Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh:
- Bắc Minh huynh đệ, bởi vì mười Thiên Thần sẽ liên thủ nghênh địch, cho nên phối hợp cũng rất là quan trọng. Trước khi phối hợp chúng ta cũng cần hiểu rõ thực lực của ngươi, biết rõ ngươi am hiểu cái gì, đến lúc đó mới có thể phối hợp được tốt hơn.
- Hiểu rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Trong chúng ta, người thực lực mạnh nhất chính là Phỉ Du Đại ca, để cho Phỉ Du Đại ca giao thủ với ngươi. Ngươi cũng không cần lưu tình, sau khi hiểu rõ thứ mà ngươi am hiểu, không am hiểu, đến lúc đó mới có thể phối hợp tốt được.
Vân Ngân Thiên Thần nói.
- Ha ha ha... Ta không tính là người có thực lực mạnh nhất, Vân Ngân có thân pháp lợi hại nhất, Chấn Bố thì cuồng mãnh nhất. Ta chỉ là người đồng đều các phương diện hơn một chút mà thôi.
Phỉ Du Thiên Thần cười:
- Bắc Minh huynh đệ, đã chuẩn bị xong chưa? Nếu đã chuẩn bị xong, ta sẽ động thủ.
Bên trên hoang dã bao la mờ mịt.
Kỷ Ninh mặc áo bào trắng và Phỉ Du Thiên Thần mặc da thú đứng ở phía xa đối diện với nhau. Mà phía xa hơn thì là hơn trăm tên Thiên Thần đang quan sát ở phía xa xa.
- Vạn Sơn Đảo này mặc dù không có một lần tập kích mỗi ngàn năm. Thé nhưng khi Thiên Thần mới đến lại có kiếp nạn đáng sợ hơn. Mà Thiên Thần có thể xông đến nơi này lợi hại tới đâu chứ? Không ngờ mỗi lần kiếp nạn hàng lâm cơ hồ đều có Thiên Thần chết đi.
Tụ Kha Thiên Thần khẽ lắc đầu thổn thức.
- Chính là bởi vì có loại uy hiếp sinh tử này cho nên mới bức bách các Thiên Thần vốn đã lợi hại trở nên càng thêm lợi hại. Như vậy mới càng có hi vọng xông ra khỏi nơi này.
Khô Long Thiên Thần nghiêm mặt nói.
Đây đã là hòn đảo thứ ba rồi.
Tiếp theo là hòn đảo thứ tư.
Về phần hòn đảo thứ năm... Nơi đó đã không có nguy hiểm nữa, đến hòn đảo thứ năm thì có thể đi ra được. Cho nên Thiên Thần có thể đến hòn đảo thứ ba đã rất là lợi hại rồi, về phần Thiên Thần trên hòn đảo thứ tư chỉ còn cách rời đi có một bước. Kiếp nạn bên trên Vạn Sơn đảo không nhằm vào những co Thiên Thần kia. Chỉ nhằm vào những Thiên Thần dựa vào thực lực bản thân tới đây mà thôi.