Mãng Hoang Kỷ

Chương 642

Tụ Kha Thiên Thần cười, lại nhìn về phía Kỷ Ninh rồi nói:

- Bắc Minh sư đệ, tin rằng ngươi cũng có thể đoán ra được, bảy vị này... Chính là bảy vị Long Thần từng đi theo Nhân Hoàng Toại Nhân thị chinh chiến tứ phương. Năm đó Nhân tộc ta quật khởi, phải thử các loại phương pháp tu luyện. Lúc ấy Nhân Hoàng Toại Nhân thị từng thu thập Long Huyết của Chân Thần, lại dùng Long Huyết để thay đổi thể chất Nhân tộc tu luyện công pháp Thần Ma. Thế nhưng về sau mọi người lại phát hiện ra, loại cưỡng ép thay đổi này đối với hồn phách của thân thể cũng có ảnh hưởng. Cho nên phần lớn đều dừng bước lại ở cấp độ Thiên Thần.

- Nói tới chuyện này làm cái gì chứ?

- Tốt xấu gì chúng ta cũng có thể trở thành Thiên Thần a.

Bảy vị Long Thần kia đều cười nói.

- Đây là lão đại Khô Long Thiên Thần trong Thất Long Thần, đây là lão nhị Liệt Long Thiên Thần, đây là lão tam Huyền Long Thiên Thần, lão tứ Hô Long Thiên Thần, lão ngũ Kiêu Long Thiên Thần, lão lục Bạo Long Thiên Thần, vị này xinh đẹp nhất đương nhiên là lão thất Hư Long Thiên Thần rồi.

Tụ Kha Thiên Thần cười giới thiệu.

Trong lòng Kỷ Ninh thì sinh lòng khâm phục.

Đối với đám cường giả sớm nhất trong Nhân tộc năm đó, Kỷ Ninh rất là khâm phục. Chính là bọn hắn mở ra một phiến thiên địa mới cho những kẻ đến sau trong nhân tộc như hắn. Thậm chí những người này còn dùng thân để thử một ít phương pháp tu luyện. Năm đó dùng Long Huyết cải tạo, không đơn thuần là bảy vị này, thậm chí còn có rất nhiều người bị bạo liệt tại chỗ a.

Dù sao Long Huyết của Chân Thần không phải ai cũng có thể thừa nhận được. Bảy người bọn hắn chính là bảy người ở bên trong đám cường giả được Toại Nhân thị lựa chọn lúc trước thành công. Được xưng là Thất Long Thần. Tuy rằng không phải là thân huynh đệ tỷ muội, thế nhưng cảm tình so với thân huynh đệ lại còn thân hơn!

- Ngươi còn chưa giới thiệu vị tiểu huynh đệ này a.

Vị nữ tử duy nhất ở đây, tuy rằng mặc da thú,t hế nhưng cũng khó có thể che dấu dung mạo của nàng. Thanh âm thanh thúy, vẫn hào sảng vô cùng như trước đó.

- Vị này là môn hạ đệ tử Bắc Minh sư đệ của Bồ Đề Đạo Tổ.

Tụ Kha Thiên Thần cảm khái nói.

- Bắc Minh?

- Bắc Minh tiểu huynh đệ, rất lâu rồi chúng ta không có gặp được huynh đệ Nhân tộc, bảy người chúng ta đã tịch mịch, buồn chán tới chết ở đây rồi. Ha ha ha, đến đây, nếm thử rượu ngon do Thất tử thu thập nguyên lực thiên địa để luyện chế ra a.

Hán tử lúc trước phát hiện ra hai người Kỷ Ninh, Tụ Kha Thiên Thần trước đó lập tức ôm vai Kỷ Ninh, kề vai sát cánh, lập tức đi vào bên trong cung điện.

...

Thượng Cổ Thất Long Thần, Tụ Kha Thiên Thần, Kỷ Ninh, chín vị Nhân tộc tùy ý ngồi xuống, bắt đầu miệng lớn uống rượu, thoải mái trò chuyện với nhau.

- Tin rằng bảy vị cũng đã biết hiện tại ở bên ngoài đã là thời đại của Tam giới rồi.

Bỗng nhiên Tụ Kha Thiên Thần nói.


- Đúng, chúng ta nghe đã từng nói qua.

- Cũng có một ít Thiên Thần đi qua đường chỗ chúng ta, cho nên chúng ta đã từng nói nghe nói qua.

Mỗi người đều gật đầu.

Tụ Kha Thiên Thần gật đầu:

- Thế nhưng chỉ sợ nhưng Thiên Thần này cũng không biết, Tam giới hôm nay... Hạo kiếp đã hàng lâm rồi.

- Hạo kiếp?

Sắc mặt của Thất Long Thần lập tức thay đổi.

- Không thua gì trận hạo kiếp Thượng Cổ tan vỡ.

Tụ Kha Thiên Thần trịnh trọng nói..

- Cái gì.

Bảy vị Long Thần này từ lúc thượng cổ đã tiến vào Nguyệt Hạ đàm, cho nên cũng không trải qua cuộc chiến Thượng Cổ tan vỡ. Thế nhưng mà về sau có một đám Thiên Thần đi ngang qua nơi này, cũng đã nói qua cho bọn họ nghe. Cho nên bọn hắn rất rõ ràng cuộc chiến Thượng Cổ tan vỡ là trận chiến thảm thiết bực nào. Ngay cả Đại Năng Giả thậm chí là Tổ Thần cũng bị chết một đám. Ngay cả Bàn Cổ Hỗn Độn Thế Giới cũng trực tiếp rách nát.

- Đây là tin tức do Bắc Minh sư đệ nói cho ta biết.

Tụ Kha Thiên Thần nhìn về phía Kỷ Ninh rồi nói.

- Để ta tới nói a.

Kỷ Ninh đem trận hạo kiếp này nói ra một lượt.

Bảy vị Long Thần nghe xong, sắc mặt đều lập tức thay đổi.

- Sớm biết sẽ có việc này, như vậy đám Thiên Thần Vô Gian Môn kia ta đã sớm giết chết rồi.

Bạo Long Thiên Thần rít gào nói.

- Đáng chết, đáng chết, thật sự là không nuôi được sói hoang a. Nên giết, giết sạch bọn hắn.

Thất Long Thần đều phẫn nộ vô cùng.

Bọn hắn đều dự liệu được trận hạo kiếp này sẽ có kết quả thảm thiết tới bực nào. Cho nên chuyện này càng khiến cho bọn hắn tức giận không thôi.


Sau khi hàn huyên một hồi, rượu cũng đã uống xong. Tất cả đều đi nghỉ tạm, Kỷ Ninh nhắc nhở Tụ Kha Thiên Thần một câu:

- Tụ Kha sư huynh, ở cửa vào Hỏa Sơn đảo này có một tấm bia đá. Trong bia đá ẩn chứa côn pháp mà bản tôn Tuyết Ma thi triển, còn có sự ảo diệu bên trong nữa. Ngươi có thể đi nhìn một cái.

- Ồ?

Hai mắt Tụ Kha Thiên Thần lập tức sáng ngời.

- Tụ Kha, ngươi còn chưa có đi xem hay sao?

- Tranh thủ thời gian nhìn đi, tấm bia đá kia quả thực có chút thần kỳ a.

- Nhanh đi đi.

Cả đám Long Thần đều cười thúc giục hắn.

- Được, ta sẽ đi nhìn một cái.

Lúc này Tụ Kha Thiên Thần mới một mình đi về phía chỗ bia đá.

- Bắc Minh huynh đệ, cung điện ở nơi này còn nhiều, ngươi cứ tùy ý chọn một là được. Ngươi vừa mới tới, ít nhất trong ngàn năm thì tuyệt đối sẽ không có ai đi công kích ngươi.

Khô Long Thiên Thần nói.

- Được.

Kỷ Ninh gật đầu, sau đó lại chọn một cung điện rồi tạm thời ở lại.

...

Hai ngày sau.

Tụ Kha Thiên Thần đã tìm hiểu xong bia đá rồi trở lại, lại lần nữa gặp mặt bảy vị Long Thần.

- Cảm giác như thế nào? Tấm bia đá kia có chút không tệ đó chứ?

Kiêu Long Thiên Thần cười nói.

- Đúng là có chút lợi hại, thế nhưng đường ta đi không phải là Thái Cực chi lộ... Ài, ta bị vây ở trên Tuyết đảo kia ức vạn năm, cũng là bởi vì lực tấn công của ta quá yếu a.

Tụ Kha Thiên Thần cảm khái:

- Thân pháp của ta thậm chí còn khiến cho bản tôn của Tuyết Ma kia cũng không giết được ta. Thế nhưng dù vậy cũng vô dụng, lực công kích của ta quá yếu, căn bản không được bản tôn Tuyết Ma tán đồng, mà hắn căn bản sẽ không thả ta ra ngoài. May mà có Bắc Minh sư đệ đi tới đây.

- Bắc Minh huynh đệ đâu rồi?

Khô Long Thiên Thần hỏi.

- Hắn vẫn còn đang tu luyện.

Hư Long Thiên Thần nói:

- Ta thấy hắn đang tu luyện cho nên cũng không có đi quấy rầy.

- Bắc Minh huynh đệ thật đúng là để tâm a.