"Đúng là bí thuật U Minh Độc Thứu!" Kỷ Ninh vừa nhìn cái là đã nhận ra. Thương Ngô Thứu đã sớm thành danh. Bí thuật U MInh Độc Thứu cũng chỉ là cái vỏ ngoài, thật da con U Minh Độc Thứu này được tạo ra từ một đại trận pháp bảo. Còn Thương Ngô Thứu thì ẩn giấu ở một bộ phận trong con độc thứu. Một khi con độc thứu thất bại, Thương Ngô Thứu sẽ lập tức lao ra từ một bộ phận, dùng cận chiến chiến đấu luôn.
Dư Vi chỉ tay về phía xa xa.
Vù!
Bảy mươi hai cây La Hầu Thần Châm lập tức xuất hiện giữa không trung. Dưới sự dẫn dắt của nguyên lực, lực lượng trời đất được dẫn ra hội tụ thành một con phượng hoàng băng và một con phượng hoàng lửa khổng lồ. Hai con phượng hoàng cùng gào lên lao thẳng vào con kền kền màu đen.
"Két..." Con độc thứu đen phát ra tiếng kêu chói tay, bộ vuốt sắc của nó lập tức hung hăng quặp xuống.
Sau vài hai lần giao đấu, phần ngoài của hai con phượng hoàng băng, lửa xuất hiện chi chít về rách. Tới lần thứ ba con độc thứu tấn công thì cả hai con phượng hoàng lập tức biến mất. Bảy mươi hai cây La Hầu Thần Châm bay lại.
"Lên." Kỷ Ninh đứng đó, xung quanh xuất hiện Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ.
Thủy Hỏa Liên Hoa dần dần quay, cánh sen theo gió đung đưa nhưng vẫn không ngừng quay.
Uỳnh...
Con độc thứu màu đen lao thẳng vào Thủy Hỏa Liên Hoa. Tiếp theo từng tiếng nổ vang lên. Tuy cánh sen của Thủy Hỏa Liên Hoa bị nát vụn nhưng rồi lại nhanh chóng sinh trưởng ra. Hiển nhiên là cực kỳ vững chắc. Điều này làm cho Hạ Mang Tử Sơn đang nhàn nhã xem cũng phải ngẩn ra. Việc này có chút ngoài dự liệu của hắn.
Trải qua sáu tháng tôi luyện, đặc biệt là hiểu được Vũ Thủy Chi Đạo cùng với Liệt Hỏa Chi Đạo, bí thuật Thủy Hỏa Liên Hoa đã càng thêm hoàn mỹ, cân bằng. Uy lực rõ ràng tăng lên nhiều. Mà đây vốn được tạo thành từ Địa Hỏa, Hàn Sát cấp một. Nên đâu dễ gì nát vụn?
"Đi mau." Kỷ Ninh truyền âm nói.
"Vèo." Dư Vi hóa thành đường sáng chuẩn bị bay đi.
"Các..." Bỗng nhiên con độc thứu màu đen hé mỏ ra, từ trong bay ra một người. Đúng là tên Thương Ngô Thứu. Trong tay Thương Ngô Thứu xuất hiện một cái đao cong, trong khoảng khắc hình thể của hắn tăng vọt tới hai mươi trượng. Đặc biệt là cánh tay phải của hắn biến thành màu vàng kim. Hắn chỉ vừa mới lóe người lên cái là đã tới trước mặt Dư Vi làm nàng phải lập tức lùi lại.
"Đi." Xung quanh Kỷ Ninh đã xuất hiện hơn bảy trăm phi kiếm.
Một thanh phi kiếm màu vàng được ngưng tụ ra, bay ầm ầm tới.
Uỳnh!
Uy lực của Tiểu Thiên kiếm trận làm thân người của Thương Ngô Thứu bị chậm lại. Nhưng trong khoảng khắc, cánh tay màu vàng kim của hắn đã chém ra một đao vào thanh phi kiếm màu vang. Dư Vi cũng chỉ còn cách chạy quay lại, chui vào trong Thủy Hỏa Liên Hoa.
"Tốc độ của hắn quá nhanh, ta không thể nào chạy thoát được." Dư Vi vội vàng truyền âm.
Kỷ Ninh cũng hiểu được. Đừng nói là Dư Vi, ngay cả bản thân hắn cũng không dám chắc có thể chạy thoát khỏi tên Thương Ngô Thứu kia. Bởi vì thứ mà tên Thương Ngô Thứu am hiểu nhất chính là thân pháp.
"Vậy thì vây bọn chúng lại!" Kỷ Ninh truyền âm. "Sư tỷ cùng ta ngăn tên Thương Ngô Thứu lại đã."
"Rầm rầm! "Rầm rầm!" "Rầm rầm!" Phi kiếm màu vàng của Tiểu Thiên kiếm trận được ngưng tụ ra liên tiếp.
Bảy mươi hay cây La Hầu Thần Châm lần thứ hai bay ra trước người Dư Vi. Trong lúc nhất thời, Tiểu Thiên kiếm trận, phượng hoàng băng lửa cùng lao tới. Thương Ngô Thứu nhìn thấy cảnh tượng đập vào mắt này cùng với Thủy Hỏa Liên Hoa khổng lồ kia thì không khỏi nhíu mày, truyền âm quát: "Hạ Mang Tử Sơn, còn chưa ra tay!"
Hai người Kỷ Ninh phối hợp làm cho một mình Thương Ngô Thứu không thể nào càn quét được.
"Lúc này mới có hai người thôi mà. Ta nghĩ một mình ngươi vẫn giải quyết được." Hạ Mang Tử Sơn cười ha ha. "Thương Ngô Thứu, nhớ kỹ đấy, đừng để bọn họ chạy trốn. Ngươi am hiểu nhất đuổi, vây kẻ địch cơ mà."
"Yên tâm đi." Thương Ngô Thứu đứng trên không trung, chỉ tay về xa xa.
Xung quanh lập tức xuất hiện cuồng phong. Cuồng phong gào thét như rồng cuốn. Cơn lốc xoáy bao phủ phạm vi vài dặm xung quanh, vây kín Kỷ Ninh và Dư Vi ở bên trong.
"Ta dùng Càn Thiên Linh Phong vây chúng, U Minh Độc Thứu phụ trợ. Lúc nào cũng có thể ra tay." Thương Ngô Thứu truyền âm nói. "Dưới ba đòn này, bọn chúng không thể nào trốn thoát được. Nếu có cứng đối cứng thì ta giao cho ngươi đấy."
"Ha ha ha..."
Hạ Mang Tử Sơn cười ha ha.
Oanh!
Chân của hắn bước lên. Bỗng nhiên cả vùng rừng núi chấn động. Cả người hắn cao lên tới hai mươi trượng, đồng thời toàn thân xuất hiện sấm sét màu tím. Thậm chí cả trời đất xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện sấm sét màu tím. Tay hắn cầm lấy cây thiết con màu đen. Đập thẳng vào Thủy Hỏa Liên Hoa trong cơn gió lốc.
"Uỳnh..." Cây thiết côn trong tay đập một cái như ngăn cả con sông lớn, lượng lớn cánh sen nước lửa bị nện tan tành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Quá mạnh." Kỷ Ninh kinh hãi.
Như thế nào mà hắn bây giờ còn mạnh hơn cả dự đoán thế? Trong tình báo của Thiên Bảo Sơn thì tên Hạ Mang Tử Sơn này không hề đáng sợ tới vậy. Thủy Hỏa Liên Hoa của mình không chịu nổi một đòn của hắn.
"Kỷ Ninh phải không? Tới đây đi!" Hạ Mang Tử Sơn cười ha ha, khí thế như núi cao, lao thẳng tới. Tất cả vật cản trước mặt hắn đều bị phá hủy.
Kỷ Ninh cũng bước từng bước mạnh mẽ
Uỳnh!
Cả người hắn cao lên mười tám trượng, trên người cũng có sấm sét chạy quanh, trên tay nắm chắc hai thanh Bắc Minh kiếm lao tới, đồng thời ở ấn đường xuất hiện một con mắt. Trong lúc nhất thời, từng đường sấm sét đánh thẳng về phía Hạ Mang Tử Sơn. Nhưng Hạ Mang Tử Sơn lại không hề né tránh.
Sấm sét chạy quanh thân của hắn dễ dàng cản lại đường sấm sét của Kỷ Ninh. Còn thần niệm đánh vào ư? Hắn căn bản chẳng thèm quan tâm.
"Nhất Niệm Thành Binh."
Vô số kiếm, đao, thương tạo ra từ thần niệm lao tới thức hải của Hạ Mang Tử Sơn, điên cuồng đâm chém.
Hạ Mang Tử Sơn cũng hơi ngập ngừng một chút, nhưng sau đó lập tức khôi phục lại bình thường. Trong mắt của hắn hiện lên vẻ điên cuồng mãnh liệt hơn trước. "Có chút bản lĩnh!"
"Không hổ là nhân vật được Thiên Bảo Sơn cho là đứng đầu." Kỷ Ninh cao lớn cầm trong tay hai thanh kiếm lao tới, trong mắt tràn đầy tự tin.
"Ha ha ha..." Hạ Mang Tử Sơn cầm cây thiết côn màu đen trong tay, khí thế ngập trời. Trước khi đột phá, hắn đã được tính là đứng đầu trong tình báo của Thiên Bảo Sơn rồi. Sau khi đột phá, Hạ Mang Tử Sơn còn cho rằng mình không có đối thủ. Mục tiêu trong lần đại hội Tiên Duyên chính là đứng đầu!
Hai người lao vào nhau trong nháy mắt.
Kiếm quang chói mắt giơ lên cao!
Thanh côn mạnh mẽ với khi thế như ngăn lũ đập xuống làm Thủy Hỏa Liên Hoa xung quanh vỡ vụn.
UỲnh! ! !
Kỷ Ninh lùi lại ba bước.
Hạ Mang Tử Sơn cũng phải lùi lại ba bước. Núi đá xung quanh đổ rầm rầm. Cả ngọn núi rung chuyển như sắp sụp tới nơi.
"Cái gì?" Trên không trung, Thương Ngô Thứu kinh ngạc. "Chặn được tên điên Hạ Mang Tử Sơn cơ à? Tên Kỷ Ninh kia có chiến lực cận chiến thật đáng sợ."
"Khá thật, có thể đỡ được cả chiêu thứ ba Càn Khôn Đại Lực Côn của ta! Vậy ngươi tiếp tục nếm thử chiếu thứ tư mà ta mới tạo ra. Đây chính là chiêu thức dung nhập bốn Đạo vào trong Đại Đạo Lôi Điện!" Hạ Mang Tử Sơn lại càng điên cuồng hơn, lao tới Kỷ Ninh lần thứ hai. Cây côn trong tay đã ngập tràn tia sét.
Một côn đánh xuống như xé toang trời đất.
Kỷ Ninh cũng giơ hai thanh Bắc Minh kiếm lên hóa thành hai đường kiếm chói mắt đỡ lấy côn đáng sợ kia.
"Uỳnh!"
Một đòn nặng trĩu.
Hạ Mang Tử Sơn không lui lại bước nào, nhưng Kỷ Ninh thì phải lùi lại liên tục, đâm sầm vào vách núi đằng sau. Ngọn núi vốn đã rung chuyển lung lay giờ lập tức sụp rầm rầm xuống.
"Không thể nào." Kỷ Ninh tái cả mặt. Trong lần đối đầu đầu tiên, Kỷ Ninh đã thi triển ra Trích Tinh Thủ. Lần đầu có miễn cưỡng không kém đối phương bao nhiêu. Nhưng tới lần thứ hai thì Kỷ Ninh rơi hẳn vào thế yếu.
"Côn pháp của hắn còn mạnh hơn cả kiếm pháp của ta." Kỷ Ninh hiểu được.
Rõ ràng nếu tính về Đạo thì mình kém xa.
Hơn nữa, đối phương còn luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ tới tầng thứ mười hai, mạnh hơn mình.
Đối phương là hoàng tộc Hạ Mang tộc, tu luyện thần thông có kém hơn Trích Tinh Thủ nhưng cũng là thần thông không tệ trong tam giới, vì thế mức độ chênh lệch không quá cao.
"Rầm rầm rầm..." Ngọn núi đổ xuống, đất đã bắn tung tóe.
Kỷ Ninh và Hạ Mang Tử Sơn vẫn đứng đối diện ở xa xa, không để ý tới núi đá chút nào. Vì bọn họ chưa chạm tới đất đá thì đất đá đã bị thần lực ngoài thân phá hủy nát vụn rồi.
"Ba Đầu Sáu Tay!" Kỷ Ninh đột nhiên lóe lên, lập tức mọc ra hai đầu bốn tay.
"Ha ha, ta cũng mọc." Hạ Mang Tử Sơn cũng lóe lên, cũng là Ba Đầu Sáu Tay, cầm ba thanh thiết côn màu đen.
"Tới đây đi."
Kỷ Ninh lao tới. Phong Dực độn pháp được thi triển ra, cả người như một bóng ma lao về phía Hạ Mang Tử Sơn.
"Ha ha ha..." Hạ Mang Tử Sơn vẫn điên cuồng đứng đó đỡ.
Hai người đều có ba đầu sáu tay!
Sáu chuôi kiếm đấu với ba thanh thiết côn đen.
Trong lúc nhất thời, kiếm quang nhẹ nhàng như nước chảy, đường côn như sấm sét trên trời. Lúc này Kỷ Ninh không hề dùng Trích Tinh Thủ mà cứng đối cứng nữa. Sau khi gặp phải Hạ Mang Tử Sơn...Kỷ Ninh bắt đầu phát huy khả năng linh hoạt. Sau khi kết hợp với Phong Dực độn pháp, tuy sau mỗi lần giao tay đều bị bắn ra sau nhưng Kỷ Ninh cũng không còn bị đánh bay như lúc trước nữa.
"Ta đánh, ta đánh, ta đánh đánh đánh! ! !" Hạ Mang Tử Sơn điên cuồng vô cùng. Ba cây côn đen điên cuồng đập lên.
Sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh như dòng nước chảy mãi không dứt, lần lượt ngăn cản, lách qua. Hơn nữa thỉnh thoảng còn bất thình lình đâm ra một kiếm.
Trong miệng Kỷ Ninh ộc ra máu tươi: "Không thể cứ thế này được. Ta phải cứu sư tỷ."
"Tiểu Thiên kiếm trận!"
Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm!
Lập tức có một thanh phi kiếm màu vàng được ngưng tụ ra, đâm thẳng về phía Thương Ngô Thứu trên trời. Kỷ Ninh lo lắng truyền âm: "Sư tỷ, chạy mau."
"Uỳnh." Hạ Mang Tử Sơn đánh thẳng một côn làm Kỷ Ninh đâm sầm vào đống đất đá, tức giận hét. "Tên nhãi, đừng có mà phân tâm, phân tâm là ngươi nhất định phải chết."
Trận chiến của Hạ Mang Tử Sơn và Kỷ Ninh đã sớm thu hút toàn bộ sự chú ý của Thuần Dương chân tiên, Thiên Tiên và người trên quảng trường hoàng thành.
"Trong tình báo của Thiên Bảo Sơn, Hạ Mang Tử Sơn và Thương Ngô Thứu là hai người đứng đầu và đứng thứ hai."
"Kỷ Ninh kia thật lợi hại, vậy mà vẫn có thể giữ chân được Thương Ngô Thứu."
"Hắn đánh với Hạ Mang Tử Sơn."
"Hạ Mang Tử Sơn thật quá mạnh. Nhưng Kỷ Ninh kia vẫn có thể đánh với hắn trên trăm hiệp sao?" Người từ ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương trên quảng trường đều lo âu xem. Rất nhiều Tán tiên, Địa tiên trong bọn họ có thể nhìn ra được mức độ lợi hại trong côn pháp của Hạ Mang Tử Sơn.
Côn pháp đó đã vượt qua rất nhiều Tán tiên! Hơn nữa thần thể, thần thông của Hạ Mang Tử Sơn cũng rất mạnh. Quả thật mãnh liệt vô cùng.
Nhưng Kỷ Ninh! Một kẻ mới tu luyện có ba mươi năm lại vẫn có thể chặn được. Cho dù có rơi xuống thế dưới thì vẫn có thể dùng khả năng linh hoạt của kiếm pháp mà cả lại. Dù sao thì cũng cầm chân được đối phương.
Khi thấy Kỷ Ninh phân tâm thao tác Tiểu Thiên kiếm trận giữ chân Thương Ngô Thứu, bị Hạ Mang Tử Sơn đánh trọng thương bay vào đống đất đá thì rất nhiều người lo lắng cho Kỷ Ninh.
"Tên Kỷ Ninh kia đang chiến đấu sống còn mà còn phân tâm được cư à? Đối thủ của hắn chính là Hạ Mang Tử Sơn đấy!"
"Đừng có vì cứu cô ả đi cùng kia mà chôn vùi tính mạng của mình."
Rất nhiều người trên quảng trường hoàng thành cùng bàn tán sôi nổi.
Mộc Tử Sóc, tiểu Thanh, Bạch Thủy Trạch, Ngũ Phong tiên nhân, Bắc Sơn Bách Vi, Cửu Liên đều trở nên căng thẳng. Nhưng bọn họ cũng chẳng làm gì được, không thể nào giúp Kỷ Ninh cái gì, chỉ đành trơ mát ra nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra.