Mãng Hoang Kỷ

Chương 323: Liên tiếp đột phá


Chín Thuần Dương chân tiên nhóm hoàng đế Đại Hạ, Đế Hạo đều nhìn chằm chằm vào trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, dồn chú ý tới thiếu niên mập mạp lôi thôi kia. Chắc chắn, thần thông cỡ đại thần thông Huyền Vũ không thể nào ghi chép được bằng từng quyển sách được, nhất định phải có cách truyền thừa đặc biệt, thậm chí là Huyền Vũ Đại Đế tự mình truyền thụ.

"Có thể được Huyền Vũ Đại Đế nhận thì không hề đơn giản đâu. "Tiên ông Bắc Địa cười ha hả. "Hạ Mang, thiếu niên kia có thân phận lai lịch thế nào?"

Những người khác cũng đều nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ.

Với lần đại hội Tiên Duyên này, tất cả thông tin về từng người trong hơn mười vạn người đều được hoàng đế Đại Hạ nắm rõ. Hắn không giấu diếm nói thẳng: "Người trẻ tuổi kia là đệ tử Hắc Bạch Học cung quận An Thiền vương triều Đại Hạ ta. Tên là Trương Khải, đạo hiệu Tam Bàn. Bởi vì rất lôi thôi nên người ngoài rất ít khi gọi hắn là Tam Bàn chân nhân, ngược lại chủ yếu gọi là Lạp Tháp chân nhân."

"Lạp Tháp chân nhân? Đạo hiệu Tam Bàn? Tên nhỏ này thật thú vị." Lã Động Tân cười nói. "Đạo hiệu đặt bừa đặt bãi như thế lại đúng ý của Huyền Vũ Đại Đế. Chắc chắn người trẻ tuổi kia có điểm đặc biệt khác nữa."

"Huyền Vũ Đại Đế uy nghiêm như thế mà lại thu một đứa lôi thôi nhếch nhác làm đệ tử."

"Lạp Tháp chân nhân?"

Cả đám cùng ghi nhớ cái tên này.

Cho dù hiện tại, thiếu niên to con kia là đệ tử ký danh của Huyền Vũ Đại Đế, nhưng nếu sau này trở thành Thiên Tiên thì nhất định cũng sẽ trở thành đệ tử thân truyền! Khi thực lực còn yếu kém đã được truyền thụ đại thần thông Huyền Vũ thì có thể thấy được Huyền Vũ Đại Đế yêu quý người kia thế nào. Được một vị bản lĩnh lớn như thế coi trọng, thành tựu sau này nhất định cực kỳ bất phàm.

Thuần Dương chân tiên có tầm mắt cao đến mức nào?

Trong hơn mười vạn thiên tài kia, người có khả năng trở thành Thiên Tiên chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thật ra bọn họ cũng chẳng để ý tới người kia, nhưng nếu đã có thân phận đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế thì đó đã đủ cho bọn họ coi trọng Lạp Tháp chân nhân rồi.

"Đại thần thông Huyền Vũ?" Đông Duyên lão tổ lộ ra vẻ khiếp sợ. "Không ngờ trong lần đại hội Tiên Duyên này có cả đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế."

"Đúng là đại thần thông Huyền Vũ!" Huyền Cơ lão tổ cũng lộ ra vẻ khiếp sợ. "Rốt cuộc thiếu niên lôi thôi kia là ai! Vậy mà trong thế giới vương triều Đại Hạ ta lại có đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế sao?"

Gần ngàn Thiên Tiên ở đây đều thường xuyên đi du lịch khắp các thế giới, thậm chí là đi Thiên giới.

Cho nên tầm mắt cũng xa hơn nhiều. Đại thần thông Huyền Vũ là một môn thần thông cực kỳ dễ nhận ra. Chỉ cần nhìn cái bóng Quy Xà, làn da của Lạp Tháp chân nhân hiện lên đường vân như mai rùa thì chắc chắn là đại thần thông Huyền Vũ rồi. Trong gần ngàn Thiên Tiên, phải hơn tám phần đều nhận ra.

Từng người hoảng sợ!

Đại thần thông Huyền Vũ...đại biểu cho việc người kia là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế. Huyền Vũ Đại Đế là bá chủ một thế giới thời thượng cổ, hiện giờ cũng vẫn là bá chủ, chắc chắn là người bản lĩnh lớn. Những Thiên Tiên như bọn họ có nằm mơ cũng muốn làm đệ tử thân truyền của một người bản lĩnh lớn như thế. Đáng tiếc, phần lớn bọn họ đều chỉ là đệ tử ký danh của người bản lĩnh lớn mà thôi.

Đệ tử ký danh khác đệ tử thân truyền rất lớn.

Đệ tử thân truyền...là người được người bản lĩnh lớn dùng hết sức vun trồng.

Đệ tử ký danh chỉ là vác cái danh có tư cách tới nghe người bản lĩnh lớn giảng đạo, muốn nói một tiếng với người bản lĩnh lớn cũng khó.

Dù gì Thiên Tiên cũng là tồn tại tự do tự tại nhảy ra ngoài tam giới. Người bản lĩnh lớn vừa e ngại lại vừa muốn họ phục vụ cho, thành ra mới bố thí cho Thiên Tiên dưới trướng một cái thân phận là đệ tử ký danh.


Nhưng Lạp Tháp chân nhân lại hoàn toàn khác, mới chỉ cảnh giới Vạn Tượng mà đã được truyền thụ đại thần thông Huyền Vũ. Đây chắc chắn là mức đãi ngộ của đệ tử thân truyền. Cho dù hiện tại cũng chỉ là đệ tử ký danh, nhưng chẳng qua là do hiện tại Lạp Tháp chân nhân quá yếu, nếu thành Thiên Tiên thì sẽ chắc chắn là đệ tử thân truyền.

Ở quảng trường phía dưới.

"Lão tổ có lệnh, nhanh chóng điều tra thân phận thiếu niên mập nhếch nhác kia." Một con giao long nằm tại chỗ, chỉ một cái móng về phía xa xa.

"Ta sẽ tra."

"Thái thượng có lệnh, điều tra rõ thân phận thiếu niên lôi thôi kia."

"Mau mau điều tra xem người kia là ai."

Tầm mắt của những Thiên Tiên kia đều rất cao, nhưng hiểu biết về những thiên tài trong đại hội Tiên Duyên lần này lại quá ít. Ít nhất là bọn họ gần như không biết tới thiếu niên lôi thôi kia. Mà bọn họ cũng không dám phóng tâm thức ra, dù sao ở bên cạnh còn có chín tên Thuần Dương chân tiên nhóm hoàng đế Đại Hạ, nên thành ra chỉ còn cách nhắn lệnh xuống.

Trong lúc nhất thời, hơn nửa thế lực thuộc ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương đều nhanh chóng điều tra.

Rất nhanh sau đó đã tra ra...

Người này tên là Trương Khải, đạo hiệu Tam Bàn, thông thường đều gọi là Lạp Tháp chân nhân. Vốn là đệ tử Hắc Bạch Học cung quận An Thiền.

"Hắc Bạch Học cung quận An Thiền?"

"Hắc Bạch Học cung?"

"Môn phái kia nhỏ như thế mà cũng có đệ tử được Huyền Vũ Đại Đế coi trọng sao?"

Trong chủ điện Thiên Mang Điện, nhóm Thiên Tiên cũng nhanh chóng nhận được tin. Từng người đều thật sự bất ngờ. Có điều bọn họ cũng đã đặt Lạp Tháp chân nhân ở địa vị ngang hàng với mình. Chỉ riêng thân phận Lạp Tháp chân nhân được Huyền Vũ Đại Đế coi trong là đã đủ để ngồi ngang hàng với bọn họ rồi.

Người dẫn đầu Hắc Bạch Học cung - Ngũ Phong tiên nhân nhìn thấy thế cũng mặt mày hớn hở: "Ta đã nói tên nhếch nhác này lợi hại rồi mà lại. Ta đã sớm nhận ra đạo tâm của nó ...dù có là Tán tiên, Địa tiên ở Hắc Bạch Học cung cũng không thể nào so được. Quả đúng là lợi hại mà. Ta cũng chưa từng thấy thần thông kia. Có điều thoạt nhìn có vẻ khá lợi hại. Chắc chắn là tên nhếch nhác kia có kỳ ngộ lớn rồi."

"Ha ha, tên nhếch nhác lợi hại thế không chừng trong lần đại hội Tiên Duyên này...sẽ có Thiên Tiên lợi hại, thậm chí Thuần Dương chân tiên nhận nó làm đệ tử ấy chứ." Ngũ Phong tiên nhân thầm tính.

Thời gian một tháng trôi qua.

Những trận chiến trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ trở nên thảm thiết hơn rất nhiều. Bởi vì những người trong đó đều hiểu, lần này đúng là giành lấy tiên duyên.

Có điều, trong mắt những vị Thuần Dương chân tiên cao cao tại thượng nhóm hoàng đế Đại Hạ, ngoại trừ Lạp Tháp chân nhân khi trước làm họ thầm hãi ra thì những người khác cùng lắm cũng chỉ làm cho họ sáng mắt lên mà thôi. Dù sao trong một đại hội Tiên Duyên, tìm được một người đệ tử của người bản lĩnh lớn là đã hiếm rồi, nên bọn họ cũng chẳng nghĩ rằng sẽ kiếm tới hơn hai.

"Ầm ầm ầm..." Trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, thác nước như dải lụa trắng lao xuống, bắn ra từng đợt trắng xóa.

Trong hồ nước dưới thác nước đang có một tên thanh niên mày rậm mắt to, lưng hùm vai gấu, mặc áo tím ngồi khoanh chân. Ở cách đó không xa cũng có một tên thiếu niên tóc rối bù dã nhân, ánh mắt của hắn như chim ưng trên bầu trời, làm cho lòng người phải thầm hãi: "Hạ Mang Tử Sơn, nghỉ ngơi đủ rồi, chúng ta cần phải đi thôi. Chúng ta vẫn còn chưa gom đủ tín phù đâu."


"Ta đã nói với ngươi rồi." Thiếu niên tóc rối bù tức giận mở miệng.

Vừa dứt lời.

Xung quanh thanh niên mặc áo tím lưng hùm vai gấu bỗng nhiên có dao động buông xuống. Đó là dao động Đạo. Hơi nước ở xung quanh quây lấy hắn, hơn nữa trong những hơi nước kia còn có lóe lên cả ánh điện.

"Gặp quỷ, tên này định đột phá à?" Thiếu niên dã nhân kinh ngạc.

Thanh niên áo tím từ từ mở mắt ra. Nếu như nói thiếu niên dã nhân kia như một con ưng trên trời thì thanh niên áo tím này lại như một con thú hoang cổ xưa trên mặt đất, làm cho người khác cảm thấy cực kỳ bá đạo. Chỉ riêng về cảm nhận bá đạo, thậm chí Bắc Sơn Hắc Hồ cha của Bắc Sơn Bách Vi cũng phải kém không ít.

"Thương Ngô Thứu." Thanh niên áo tím nhếch miệng cười, lộ ra một bộ răng trắng. "Ta đã ngộ ra bốn Đạo! Vượt qua ngươi!"

"Khi trước ngươi đã ngang với ta. Hiện giờ, nếu như thế thì ngươi lại mạnh hơn ta sao?" Thương Ngô Thứu kinh ngạc.

Sau khi tiến vào thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ không lâu, hai người bọn họ chạm mặt nhau. Sau một hồi chiến đấu, cả hai không làm gì được đối phương. Hơn nữa lại từ nhỏ lớn lên ở vương đô Đại Hạ, nên cũng sớm biết về đối phương. Ngoài ra, sau khi vào thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, hai bọn họ đều bị kẻ khác vây công, cho nên quyết định bắt tay với nhau.

"Ngươi chạy mau đi. Nếu ngươi không lấy cứng đối cứng với ta thì ta cũng chẳng làm gì được ngươi." Trong mắt Hạ Mang Tử Sơn hiện ra sự tự tin. "Chẳng qua nếu ngươi chiến đấu với ta thì chắc chắn không phải đối thủ của ta. Có bốn Đạo dung nhập vào Đại Đạo Lôi Điện. Nhìn cả thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ cũng không có người thứ hai. Không ai dám nói đứng đầu!"

"Không phải điên lên như thế." Thương Ngô Thứu cười lạnh. "Chớ đắc ý. Trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ có vô số thiên tài, mỗi ngày đều chiến đấu vài lần. Sau những trận chiến đấu rèn luyện đó, ai cũng sẽ có tiến bộ kinh người. Có rất nhiều người sẽ có đột phá!"

"Ừ, cũng phải để ý tới việc đó." Hạ Mang Tử Sơn gật đầu. "Không được khinh thường. Lần này mục tiêu của ta chính là đứng đầu đại hội Tiên Duyên."

Thương Ngô Thứu lắc đầu: "Đi nhanh lên đi."

Vèo! Vèo!

Lúc này, hai người Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu cùng xé gió bay đi.

Lạp Tháp chân nhân đang đứng trước một mặt hồ. Ánh trắng chiếu xuống làm khung cảnh như mộng như ảo.

Hắn từ từ nhắm hai mắt lại. Không hề biết rằng chín tên Thuần Dương chân tiên cùng đông đảo Thiên Tiên ở bên ngoài đang chú ý tới hắn. Hắn chính là tiêu điểm lớn nhất trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.

"Vù."

Thân thể Lạp Tháp chân nhân hơi rung động. Xung quanh xuất hiện một vòng lửa tràn ra bốn phía.

Từng ngọn lửa lấy Lạp Tháp chân nhân làm trung tâm, không ngừng tràn ra bốn phía. Một luồng dao động Đạo giáng xuống.

Lạp Tháp chân nhân mở mắt: "Sau nhiều năm tu luyện, mỗi ngày chiến đấu hơn mười trận ở thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, qua bốn tháng, cuối cùng thì ta cũng đột phá ngộ ra Đạo hoàn chỉnh thứ ba. Hiện tại việc ta cần làm chính là dung nhập ba Đạo hoàn chỉnh này vào Đại Đạo Thái Cực."

Lạp Tháp chân nhân cũng đã đi tới cánh cửa Đại Đạo.

Kỷ Ninh vào Đại Đạo Kiếm Đạo, còn Lạp Tháp chân nhân thì lại đi vào Đại Đạo Thái Cực.

Sau mấy tháng, trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ có rất nhiều kẻ buông xuôi, cũng có rất nhiều thiên tài chết! Nhưng những thiên tài còn sống. Bình thường khó có thể gặp được những trận chiến sống còn với thiên tài khác, vậy mà hiện giờ một ngày đánh tới trên chục, trăm trận, nên dĩ nhiên là có nhiều đột phá.

Rất nhiều người rơi vào bình cảnh lúc này đều đột phá được.

Tới tháng thứ sáu trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.

Giữa một vùng hoang dã, một thiếu niên áo đen và thiếu nữ áo đen xuất hiện.

Kỷ Ninh ngồi khoanh chân xuống, cách đó không xa là Dư Vi. Dư Vi cũng đang khoanh chân ngồi đó nhìn Kỷ Ninh. Cách đây không lâu, Kỷ Ninh đã nói với nàng: "Sư tỷ, trong trận chiến vừa rồi ta đã có cảm ngộ, hiện tại tỷ hộ pháp giúp ta." Rồi hắn lập tức bố trí một trận pháp che mắt đơn giản, sau đó nhắm mắt vào tìm hiểu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Dư Vi nhìn Kỷ Ninh nhắm từ từ mắt vào, nhìn kỹ lên đôi mắt , cái mũi, cái miêng của Kỷ Ninh, nhìn cực kỳ cẩn thận từng chi tiết.