Mãng Hoang Kỷ

Chương 297: Nguyên Thần viên mãn


"Chủ nhân, nhất định là người đã nổi tiếng từ hội Tranh Bảo rồi!" Ở bên cạnh, tiểu Thanh nói. "Thậm chí làm cho cả Tích Nguyệt quận chúa cũng phải muốn gặp."

Kỷ Ninh cũng cười.

Trong hội Tranh Bảo, chính mình dùng năm trăm vạn cân nguyên dịch để mua lông Khổng Tước. Tới cả Thiếu Viêm Tú Thủy cũng phải cúi đầu. Nhất định tin tức này sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài. Tới lúc đó sẽ có vài bộ tộc lớn tới gặp và nhờ mượn sức mình. Đó cũng chính là dự tính của mình. Nhưng hiện tại, dù hội Tranh Bảo vẫn diễn ra mà Tích Nguyệt quận chúa lại mời gặp mình...Có vẻ như hiệu ứng nổi tiếng này hơi ghê quá.

"Không biết vị Tích Nguyệt quân chúa kia là ai?" Kỷ Ninh hỏi.

"Tích Nguyệt quận chúa thuộc Diên vương phủ." Ngu Kỳ giải thích.

"Diên Vương?" Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng lên.

Kỷ Ninh cũng đã mua tình báo của Thiên Bảo Sơn về các thế lực, nhân vật lớn ở vương đô Đại Hạ. Trong đó, Diên Vương chính là một nhân vật khá lớn.

Diên Vương vốn vừa mới vượt qua Thiên kiếp thành Thiên Tiên xong!

Đây chính là Thiên Tiên. Mà muốn trở thành Thiên Tiên thì cực kỳ khó khăn. Chỉ cần nhìn vào Hắc Bạch Học cung là đã có thể thấy mức độ thế nào rồi. Lịch sử truyền thừa của Hắc Bạch Học cung phải lấy đơn vị trăm triệu năm ra để tính, mỗi vạn năm sẽ sinh ra một Địa tiên, Tán tiên. Qua vô số năm tháng tới giờ, số lượng Địa tiên, Tán tiên được sinh ra nhiều tới mức nào? Thế mà mới chỉ có một Thiên Tiên.

Qua đó có thể thấy được cửa ải Thiên kiếp đáng sợ tới mức nào. Vô số thiên tài như Bắc Hành tiên nhân, Thư Hoa tiên nhân ở Thủy Phủ đều thất bại.

Thiên Tiên cực kỳ hiếm!

Trong trăm vạn năm, cả vương triều Đại Hạ cũng khó kiếm ra được một Thiên Tiên!

Nhưng trong trăm vạn năm ấy, vương triều Đại Hạ có thêm không biết bao nhiêu Tán tiên Địa tiên? Cho nên Tán tiên, Địa tiên thật sự rất nhiều. Như Thiếu Viêm tộc không thôi là đã có ngàn tên Tán tiên, Địa tiên. Những lớp Tán tiên Địa tiên này cứ qua mấy vạn, chục vạn năm là lại được thay bằng một lớp Tán tiên Địa tiên khác. Cho nên qua nhiều đời, cuối cùng chắt bóp ra được số lương Thiêu Tiên lão tổ vẫn ít tới thảm thương.

Bất kỳ một Thiên Tiên lão tổ nào đều là gốc rễ của cả một bộ tộc!

Cho dù với hoàng tộc Đại Hạ Hạ Mang tộc thì một Thiên Tiên lão tổ vẫn là cực kỳ quý báu. Hoàng tộc Đại Hạ thống lĩnh toàn bộ các bộ tộc ở thế giới này nên số lượng Tán tiên, Địa tiên quả thật nhiều tới phát hãi. Thế nên Tán tiên, Địa tiên đều rất bình thường, nhưng nếu có thể đột phá trở thành Thiên Tiên thì hoàng tộc Đại Hạ sẽ lập tức phong vương, ban thưởng phủ đệ, ban thưởng tiên bảo, ban thường...

Tóm lại ở hoàng tộc Đại Hạ nếu trở thành Thiên Tiên thì địa vị sẽ tăng vọt!

Trăm vạn năm khó gặp...

Diên Vương chính là Thiên Tiên mới nhất!

"Diên vương phủ..." Kỷ Ninh thầm gật đầu.

"Tích Nguyệt quận chúa là thân nhân duy nhất của Diên Vương." Ngu Kỳ nói khẽ. "Diên Vương cực kỳ yêu quý Tích Nguyệt quận chúa, thậm chí cả Kim Giáp cấm quân do hoàng đế bệ hạ ban cho cũng để cho Tích Nguyệt quận chúa sai bảo. Tới hai con thần thú Thanh Loan cũng ban cho Tích Nguyệt quận chúa, để làm kéo xe cho quận chúa. Hai con Thanh Loan kia có dòng màu vô cùng cao quý. Tuy mới chỉ cấp độ Nguyên Thần nhưng đã có chiến lực ngang tầm với Tán tiên hàng đầu rồi. Mà Kim Giáp cấm quân thì lại là tinh nhuệ trong cấm quân của Đại Hạ, kẻ yếu nhất cũng là Nguyên Thần đạo nhân!"

Kỷ Ninh nghe mà thầm líu cả lưỡi.

Thanh Loan? Kim Giáp cấm quân?

"Tích Nguyệt quận chúa thường ở trong vương phủ, rất ít ra ngoài, cũng chẳng mấy khi tham gia hội họp gì." Ngu Kỳ nói khẽ. "Cho nên tuy danh tiếng của Tích Nguyệt quận chúa không quá lớn, nhưng Diên Vương yêu quý nàng nên nàng cực kỳ ngang ngược kiêu ngạo. E là tới cả Thiếu Viêm Nông cũng không bằng nàng ta được."

"Vậy vì sao nàng phải gặp ta?" Kỷ Ninh hỏi.

"Ta cũng chả biết." Ngu Kỳ lắc đầu. "Nghe nói hôm nay nàng ấy tới Thiên Bảo Sơn chúng ta rồi đi cùng Thanh Liễu tiên tử tới hội Tranh Bảo. Có thể nhìn thấy ngươi cảm thấy tò mò nên mới muốn gặp một lần."


Kỷ Ninh hơi chần chừ, gật đầu. "Được, vậy mời dẫn đường."

Ngu Kỳ cười: "Đi theo ta."

Trong không gian Tử Phủ của Kỷ Ninh có một tòa Thủy Phủ.

Bình thường thì pháp bảo trữ vật không thể nào chứa người được. Nhưng động phủ thì lại có thể chứa được người. Nguyên Thần thứ hai của Kỷ ninh đang ở trong Thủy Phủ.

Bên trong Thủy Phủ, trên đại điện đang có một Kỷ Ninh mặc đạo bào đen khoanh chân ngồi, trước mặt có đặt một bình ngọc. Trong bình ngọc có tầm hơn mười hai vạn cân nguyên dịch. Đó là chỗ lấy được trong lần giao dịch vừa rồi.

"Vù."

Kỷ Ninh mặc đạo bào đen há mồm hít vào, nguyên dịch lạp tức ào ào đổ vào trong miệng Kỷ Ninh. Thực lực cũng theo đó mà nhanh chóng tăng lên. Chỉ một lát sau là đã đột phá tới giai đoạn Nguyên Thần viên mãn.

"Tốt." Sau khi củng cố lại một chút, Kỷ Ninh mặc đạo bào đen ngừng lại.

"Chà." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen nhìn bình ngọc. "Còn thừa lại hơn ba vạn cân nguyên dịch. Nguyên Thần thứ hai của ta coi như là đã đột phá tới Nguyên Thần viên mãn rồi."

Sau hơn một năm luyện được Nguyên Thần thứ hai.

Thần hồn của Nguyên Thần thứ hai tiến bộ cực kỳ kinh người. Bởi vì có Nguyên Thần nuôi dưỡng nên thần hồn của Nguyên Thần thứ hai tiến bộ còn nhanh hơn cả bản thể! Thần thức của thần hồn thứ hai đã có thể bao trùm phạm vi một ngàn sáu trăm dặm. Mà thần thức của bản thể thì mới chỉ khôi phục tới một nửa trạng thái khi trước, cùng lắm mới chỉ bao phủ được một ngàn dặm. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Thần hồn manh! Cảnh giới cũng cao! Đạo tâm cũng chắc!

Nên sau khi tới Nguyên Thần viên mãn, gần như Nguyên Thần thứ hai đã có thể trong nháy mắt nắm toàn bộ nguyên lực trong tay. Tất cả đều điều khiên như trở bàn tay, không hề có chút nào không thích nghi được.

"Phi kiếm." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh mặc đạo bào đen.

Vù!

Lập tức xung quanh xoẹt xoẹt xoẹt xuất hiện bốn trăm lẻ năm lưỡi phi kiếm. Mỗi một phi kiếm đều tỏa ra dao động mạnh mẽ. Đặc biệt chín thanh trong đó có dao động vượt hơn hẳn! Tất cả bốn trăm lẻ năm phi kiếm này đều là phi kiếm thiên giai. Trong đó có ba trăm chín mươi sáu thanh được mua ở Thiên Bảo Sơn khi trước.

Còn chín thanh phi kiếm thiên giai kia...chính là pháp bảo thiên giai mà trong một năm, Kỷ Ninh dựa vào Nguyên Thần thứ hai vượt qua tầng thứ năm Chiến Thần Điện Thủy Phủ, về sau nhận được ở Trân Bảo Điện.

Chín thanh kiếm này có tên là Tịch Thủy Thần Sa Kiếm, được luyện chế thành từ chín con thần sa (cá mập thần) sống từ thời thượng cổ trước khi ba ngàn thế giới sinh ra. Chín phi kiếm có ẩn chứa trí tuệ. Dựa theo mức độ phân chia ở Thủy Phủ thì cả chín thanh đều là Thiên giai thượng phẩm. Nhưng nếu như theo mức độ phân chia ở thế giới vương triều Đại Hạ thì đây chắc chắn là cực phẩm. E là mỗi một thanh cũng phải có giá hai ba mươi vạn cân nguyên dịch! Chín thanh có cùng nguồn gốc thì giá phải lên tới hai trăm vạn cân nguyên dịch. Tức là ngang với giá trị của một pháp bảo tiên giai hạ phẩm.

Năm xưa Thư Hoa tiên nhân cũng nhận được pháp bảo thiên giai cực phẩm ở Thủy Phủ. Với pháp bảo lấy được từ Thủy Phủ...thì hoàn toàn có thẻ mang đi đổi lấy pháp bảo tiên giai.

Đáng tiếc.

Cũng chỉ có thể đổi một vài pháp bảo tiên giai hạ phẩm, tiên giai trung phẩm mà thôi.

Mà cần độ Thiên kiếp thì sao?

Nhất định phải có thượng phẩm, thậm chí là pháp bảo tiên giai cực phẩm thì mới nắm chắc được. Càng có pháp bảo tốt thì khả năng thành công khi độ Thiên kiếp càng cao. Mà pháp bảo tiên giai trong Thủy Phủ tối thiểu cũng là thượng phẩm, còn hơn nữa là cực phẩm. Đáng tiếc là năm xưa Thư Hoa tiên nhân không có cơ hội chọn, tới sau khi trở thành Tán tiên thì mới vượt qua được tầng thứ bảy Chiến Thần Điện để lấy được một món.

"Tiểu Thiên kiếm trận." Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Kỷ Ninh mặc đạo bào đen.


Chín thanh Tịch Thủy Thần Sa Kiếm làm trung tâm điều động những phi kiếm khác, nguyên lực tinh khiết cảnh giới Nguyên Thần viên mãn truyền vào trong, thần hồn mạnh mẽ dẫn dắt, toàn bộ phi kiếm bắt đầu chuyển động. Kỷ Ninh thử hết lần này tới lần khác.

"Không được."

"Hạ thấp xuống một tầng. Tầng thứ tư Tiểu Thiên kiếm trận!" Kỷ Ninh mặc đạo bào đen cố gắng thủ. Nhưng pháp bảo thiên giai và pháp bảo địa giai hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Điều khiển một thanh pháp bảo thiên giai còn khó hơn mười thanh địa giai! Cho dù Kỷ Ninh có dùng trận pháp để dẫn dắt thì vẫn phải rất khó khăn mà không thi triển nổi tầng thứ tư Tiểu Thiên kiếm trận.

"Tầng thứ ba Tiểu Thiên kiếm trận!"

Vù!

Lập tức hơn hai trăm thanh pháp bảo thiên giai cùng bay múa, phát ra dao động cực kỳ mạnh, sau đó trước ngưng tụ ra trước ngực Kỷ Ninh một thanh phi kiếm. Thanh phi kiếm mới được ngưng tụ ra này có từng quầng sáng vào bao quanh. Vốn đã là binh khí sắc ben, sau khi tạo ra quầng sáng vàng thì mức độ lợi hại mới hiện ra thêm.

Uy lực của thanh phi kiếm tỏa sáng vàng này làm Kỷ Ninh cảm thấy kinh hãi.

"Thật mạnh mẽ."

Cho dù có là gần hai trăm thanh pháp bảo thiên giai thì vẫn mạnh hơn xa bảy trăm thanh pháp bảo địa giai. Mà không phải chỉ tăng có một tầng.

Bình thường, Nguyên Thần đạo nhân đều chỉ có thể điều khiển hơn mười thanh phi kiếm là đã giỏi lắm ròi. Nhưng Kỷ Ninh lại có thể điều khiển tới hơn hai trăm thanh, và lại còn có cả Tịch Thủy Thần Sa Kiếm trân quý như thế ở trong...Có thể nói, nhờ thần hồn đạt tới cấp độ Địa tiên, nắm giữ được Vực Cảnh Đại Đạo, có chút am hiểu trận pháp cùng với điểm đặc biệt của Tiểu Thiên kiếm trận đã làm cho Kỷ Ninh có thể điều khiển được hơn hai trăm pháp bảo thiên giai.

"Với kiếm trận này, Nguyên Thần thứ hai của ta có thể so sánh với cả Tán tiên hàng đầu rồi!" Lúc này Kỷ Ninh cảm thấy thật khí khái.

...

Một gian lầu yên tĩnh, tất cả cửa sổ đều được đóng lại, tới cả người hầu cũng lùi đi hết.

Trong lầu chỉ có mình Tích Nguyệt quận chúa, ngoài cửa có một vài người hầu và Kim Giáp cấm vệ đang đứng bảo vệ quanh.

"Kỷ Ninh." Tích Nguyệt quận chúa cầm lấy chén rượu ấm bằng hai tay với vẻ mặt khó nén nổi kích động.

"Cuối cùng thì đã gặp được."

"Đệ đệ, đệ đệ duy nhất của ta."

Trong lòng Tích Nguyệt quận chúa đang rất khẩn trương, không yên, kích động.

Bỗng nhiên bên ngoài truyền tới âm thanh: "Đi thông báo cho quận chúa, Kỷ Ninh đã tới."

"Các ngươi chờ ở đây. Ta sẽ đi thông báo." Người hầu đáp.

"Vào đi!" Tích Nguyệt quận chúa thở một hơi thật sâu. Đây là thời khắc quan trọng nhất trong mười mấy năm qua của nàng, nàng còn cảm thấy hồi hộp hơn cả lúc gặp ông ngoại mình.

Kỷ Ninh và Ngu Kỳ đều đứng ở ngoài cổng chờ.

Kỷ Ninh đã đi lại trong Thiên Bảo Sơn một lúc khá lâu. Trong thời gian này, Nguyên Thần thứ hai cũng đã tu luyện trong Thủy Phủ tới Nguyên Thần viên mãn, sau đó thử Tiểu Thiên kiếm trận xong thì hắn mới đi tới đây.

"Quận chúa mời Kỷ Ninh đi vào." Nữ binh mặc giáo nói.

"Kỷ Ninh đạo hữu, ta đây đi trước đay. Có việc gì thì cứ phái người tới Thiên Bảo Sơn chuyển lời cho ta là ta sẽ tới." Ngu Kỳ cười nói.

"Lần này cảm tạ Ngu Kỳ đạo hữu, sau này có việc gì chắc chắn ta sẽ tới tìm." Kỷ Ninh nói.

Nói xong thì Ngu Kỳ rời đi.

Kỷ Ninh nói với tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch đứng bên: "Tiểu Thanh, Bạch thúc cứ chờ ta ở chỗ này một lát."

"Được." Bạch thúc cũng rất yên tâm vì đang ở trong Thiên Bảo Sơn nên nhất định sẽ không có nguy hiểm gì.

Lúc này, Kỷ Ninh một thân một mình bước vào trong sân. Kim Giáp cấm quân trong sân chăm chú nhìn và Kỷ Ninh làm hắn cảm nhận được một áp lực đè lên. Rồi sau đó, nữ binh dẫn hắn tới một tòa lầu, đẩy cửa ra: "Quận chúa đang ở bên trong.

Cửa vừa mở ra.

Kỷ Ninh lập tức thấy được một nữ tử áo xanh đang ngồi trong. Nữ tử áo xanh cũng quay đầu lại nhìn hắn.

Ánh mắt của hai người gặp nhau.