Mãng Hoang Kỷ

Chương 1815

Phục sinh sinh mệnh bình thường, Chí Tôn thậm chí Chung Cực Chí Tôn đi phục sinh, đều là nghịch chuyển thời không để mảnh vỡ Chân Linh trở về!

Thế nhưng mà một khi trở thành Chưởng Khống Giả nắm giữ Hỗn Độn Vũ Trụ, cái kia chính là thiên địa khác rồi! Mảnh vỡ Chân Linh có hủy diệt hay không, đối với Chưởng Khống Giả đã không có ý nghĩa quá lớn.

- Ân.

Ba người nữ tử ngân bào cũng chỉ có thể tin tưởng Y Da Nhĩ, một đường hắc đến cùng.

- Năm tên Tôn Chủ chết, vậy mà...

Kỷ Ninh chém giết năm tên Tây Tư tộc Tôn Chủ, rõ ràng cảm ứng được toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên hấp thu lực lượng, trở nên cường đại chút ít.

- Vậy mà để cho Hỗn Độn Vũ Trụ nhận được khôi phục, ân, lúc trước giết những Tây Tư tộc kia, sau khi bọn hắn chết đều trở về Hỗn Độn Vũ Trụ của Tây Tư tộc. Mà năm cái này lại không thể trở về, mà bị ta hoàn toàn hủy diệt hóa thành lực lượng Sinh Mệnh thuần túy nhất.

- Ta hủy diệt, nhưng cỗ lực lượng này lại tẩm bổ Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên?

Kỷ Ninh ẩn ẩn có chỗ xúc động.

Nhưng giờ phút này không phải thời điểm tu hành, mà là sinh tử chém giết!

- Cuốn lấy hắn, ba người các ngươi cuốn lấy hắn, ta tìm cơ hội.

Y Da Nhĩ truyền âm quát.

- Tốt.

Ba Chiến Thú màu đen điên cuồng vây quanh Kỷ Ninh, không tiếc hết thảy dây dưa Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh ba đầu sáu tay, sáu chuôi Bắc Hồng Kiếm mang theo Hủy Diệt ý chí, hoàn toàn áp chế ba Chiến Thú màu đen, đạo đạo uy năng trùng kích vào trong Chiến Thú màu đen. Ba người nữ tử ngân bào cũng cảm thấy có chút khó chịu, nhưng thân hình bọn hắn so với Tây Tư tộc Tôn Chủ bình thường thì cường đại hơn rất nhiều, hoàn toàn ở trong phạm vi thừa nhận. Cái này để cho Kỷ Ninh trong lúc nhất thời không làm gì được bọn hắn.

- Cái hung thú màu đen này, căn bản hủy không được.

Kỷ Ninh cũng cảm thấy chúng khó chơi, tuy không phải đối thủ của mình, nhưng chỉ có thể lần lượt đến dây dưa.

- Hô.

Y Da Nhĩ đại phóng hào quang, tia sáng chói mắt tràn ngập khắp nơi, hắn ẩn thân ở trong hào quang lần lượt đánh lén Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cũng cảm nhận được áp lực, Y Da Nhĩ dù sao cũng là Chung Cực Chí Tôn, cảnh giới còn cao hơn mình chút ít. Tuy thực lực của mình đại trướng, nhưng bên cạnh có ba Chiến Thú màu đen dây dưa, để cho mình không cách nào toàn lực đi ngăn cản Y Da Nhĩ.


- Hừ, này là quê hương của ta, lực lượng của ta vô cùng vô tận. Nhưng Tây Tư tộc này... Lực lượng của bọn hắn điên cuồng tiêu hao như thế, nhất định không bền bỉ được.

Kỷ Ninh phát hiện không cách nào lập tức thủ thắng, lập tức cải biến sách lược, chỉ phòng nhiều công ít.

- Đáng chết.

Y Da Nhĩ một mực tìm tìm cơ hội, trong nội tâm trầm xuống.

Kỷ Ninh so với Thần Kiếm Cự Nhân trước kia còn mạnh hơn nhiều.

Đầu tiên Kỷ Ninh ba đầu sáu tay, Thần Kiếm Cự Nhân mới hai cánh tay, hơn nữa giờ phút này cảnh giới của Kỷ Ninh càng cao, nếu như Kỷ Ninh một lòng điên cuồng tấn công, Y Da Nhĩ có lẽ từ đó tìm được sơ hở một lần hành động thủ thắng. Nhưng bây giờ Kỷ Ninh phòng nhiều công ít, cái này liền phiền toái.

...

Ầm ầm.....

Kỷ Ninh ở dưới Tây Tư tộc vây công, ở trong Thảo Nguyên Thế Giới không ngừng chém giết, giết một mảnh ầm ầm. Từ Vân Giới tam trọng giết đến Vân Giới nhị trọng, lại từ Vân Giới nhị trọng giết đến Vân Giới ngũ trọng.

Hiện tại Kỷ Ninh muốn đi tùy thời có thể đi, nhưng hắn tinh tường, nếu như hắn ly khai Thảo Nguyên Thế Giới, chỉ sợ Y Da Nhĩ sẽ không mạo hiểm tiếp tục đuổi giết nữa.

Cho nên, ở trong Thảo Nguyên Thế Giới tiếp tục cùng bọn hắn hao tổn!

- Đáng chết, đáng chết đáng chết.

Y Da Nhĩ lần lượt tìm cơ hội, nhưng Kỷ Ninh đề phòng, hắn căn bản không cách nào thành công.

- Y Da Nhĩ, Chiến Thú này sắp không được rồi!

Hắc bào nam tử lo lắng truyền âm.

- Lực lượng của nó sắp hết.

- Cái gì.

Y Da Nhĩ kinh hãi.

Ba Chiến Thú màu đen bình thường chém giết chỉ có thể duy trì nửa canh giờ. Sau khi Y Da Nhĩ thi triển trận pháp, tiêu hao tự nhiên tăng vọt! Huống chi trước đó còn bị đám người Kỷ Ninh vỡ vụn thân thể cắn xé nhau một kích đánh trúng. Cần biết gặp phải công kích quá mạnh mẽ, mặc dù bất tử thân, tiêu hao lực lượng cũng rất lớn.


Lúc ấy ba Chiến Thú màu đen đều tiêu hao thật lớn! Hắc bào nam tử khống chế Chiến Thú màu đen, lúc trước hấp thu chính là Hồng Nhãn Bạch Mao, lực lượng tương đối ít, cho nên trước nhất tiêu hao hầu như không còn.

- Không còn rồi, nhanh cứu ta.

Hắc bào nam tử lo lắng truyền âm.

Chiến Thú màu đen kia bắt đầu chủ động chạy thục mạng.

Ông....

Trận pháp lưu chuyển vốn là ổn định cũng bắt đầu chập chờn, Kỷ Ninh cảnh giới ra sao, lập tức ý thức được tình huống.

- Chết.

Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, hai thanh Bắc Hồng Kiếm trực tiếp bay ra, tốc độ Bắc Hồng Kiếm bay ra còn nhanh hơn Kỷ Ninh phi hành nhiều, lập tức liền oanh kích lên Chiến Thú màu đen, phảng phất như một cọng rơm rạ cuối cùng đè chết lạc đà, Chiến Thú màu đen kia ở dưới rung động liền vội kịch rút nhỏ, rốt cuộc không cách nào duy trì hình thái chiến thú rồi.

Chiến Thú màu đen kịch liệt thu nhỏ lại, đồng thời hắc bào nam tử cũng hiện ra thân ảnh, hắn mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

- Trốn.

Hắc bào nam tử muốn vượt qua thời không chạy trốn, thời không bên cạnh mới xuất hiện khe hở, đã bị hai thanh Bắc Hồng Kiếm càn quét mà qua, hủy diệt vết nứt không gian, cũng quét qua hắc bào nam tử.

Xôn xao.

Quét qua ngươi diệt.

Hắc bào nam tử há hốc miệng, trong mắt tràn đầy không cam lòng, nhưng ở dưới uy năng hủy diệt đáng sợ, như trước hoàn toàn chôn vùi, mảnh vỡ Chân Linh bị hủy diệt thôn phệ.

- Lãnh Ngọ.

Hai gã đồng bạn khác vừa vội lại sợ.

- Ân?

Kỷ Ninh rõ ràng cảm ứng được, Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên ở sau khi hấp thu lực lượng của hắc bào nam tử, rõ ràng cường đại hơn rất nhiều, vậy mà so với trước hấp thu năm tên Tây Tư tộc Tôn Chủ hiệu quả còn cao hơn.

- Một cái liền viễn siêu năm tên Tây Tư tộc Tôn Chủ, đến cùng có lai lịch gì?

Trong đầu xẹt qua nghi hoặc, Kỷ Ninh liền không suy nghĩ nhiều, tiếp tục thừa cơ đuổi giết.

Nắm lấy cơ hội, nhất định phải giết sạch sẽ những Tây Tư tộc này! Một tên cũng không để lại!

- Trốn!

- Chúng ta chạy mau!

Nữ tử ngân bào, hồng bào nam tử nói, chết một cái, trận pháp đã phá, bọn hắn thực lực giảm lớn, lại đấu xuống dưới cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Bang bang.

Bắc Hồng Kiếm trong tay Kỷ Ninh tất cả đều bay ra.&