Mãng Hoang Kỷ

Chương 174: Chiêu thứ nhất "Tam Xích Kiếm"


"Sư đệ có thể vừa đánh vừa ngộ kiếm. Đúng là kỳ tài luyện kiếm. Chẳng trách tại sao Điện Tài tiên nhân lại thu làm đồ đệ." Thiếu niên đồ đen thản nhiên nói. "Sư đệ, thủ đoạn của ta còn tàn nhẫn hơn cả Bạch Tuyết sư tỷ đó. Ngươi phải cẩn thận."

"Sư huynh cứ việc ra tay!" Kỷ Ninh khoanh chân ngồi

Thiếu niên đồ đen cũng khoanh chân ngồi xuống.

Hai người ngồi đối diện ở hai phía xa xa.

Không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng. Khi trước, hai vị Vạn Tượng chân nhân là Huyết Ảnh sư huynh và Bạch Tuyết sư tỷ đã bị liên tiếp đánh bại. Hiện tại người lên sân đấu là vị Độc Huyết sư huynh. Nếu tính về luận đạo thì dĩ nhiên là vị này còn mạnh hơn hai người kia. Chứ nếu không thì cũng đi lên làm gì.

"Đi! Đi! Đi!" Trong đôi mắt của thiếu niên đồ đen hiện lên sự lạnh lẽo. Lập tức từ sau lưng con khôi lỗi do hắn điều khiển bay ra từng cái móc màu xanh rờn. Có tổng cộng mười tám đường độc câu (móc câu độc) xẹt qua không trung. Tiếp theo, trên không trung, mười tám đường độc câu này hóa thành một đường sáng độc ba màu rồi bay thẳng tới chỗ con Thiên Kiếm khôi lỗi do Kỷ Ninh điều khiển.

Thoạt nhìn thì uy lực tiềm tàng không nguy hiểm lắm.

"Hả?" Sắc mặt Kỷ Ninh hơi biến đổi.

Đường sáng độc ba màu? Khi trước, vị Huyết Ảnh sư huynh kia chỉ là người chuyên ngộ một loại Đạo, còn các loại Đạo khác thì lại chỉ pha trộn hỗn tạp. Nói chung là khá giống mình, cũng chỉ là một loại đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Còn những loại khác đều chưa thể tới. Nhưng đúng là Huyết Ảnh sư huynh kia cảm ngộ một loại Đạo còn sâu hơn mình rất nhiều. Mình phải dựa vào thần hồn mạnh mẽ thì mới đánh bại được Huyết Ảnh sư huynh. Bạch Tuyết sư tỷ thì hẳn là ngộ được hai tầng Đạo Chi Vực Cảnh!

Còn vị Độc Huyết sư huynh đang ở trước mặt này thì chắc đã đạt tới ba tầng Đạo Chi Vực Cảnh!

Điện Tài tiên nhân cũng từng nói với mình.Phải đợi tới lúc mình ngộ ra ba tầng Đạo Chi Vực Cảnh thì mới có thể thực sự phát huy hết được uy lực của Tam Tài Liên Hoa Kiếm. Mà vị Độc Huyết sư huynh ở trước mặt này lại có thể đạt tới cảnh giới đó rồi.

"Cho dù có ba tầng Đạo Chi Vực Cảnh thì đã làm sao?"

"Đi!" Trong mắt của Kỷ Ninh lóe lên ánh sáng của một thanh kiếm. Ở phía dưới, lập tức có mười tám thanh phi kiếm bay ra từ sau lưng Thiên Kiếm khôi lỗi. Mười tám thanh phi kiếm xẹt qua không trung. Trong nháy mắt, từng đóa sen nở rộ rồi biến thành mười tám đường kiếm quang Tam Tài Liên Hoa Kiếm. Tuy nói một đường kiếm quang do ba thanh hợp lại sẽ có uy lực rất lớn nhưng nếu đối phương chia ra làm mười tám đường thì dĩ nhiên Kỷ Ninh cũng phải chia ra với số lượng tương đương để đỡ!

Nếu đọ về số lượng thì từ trước tới nay Kỷ Ninh chưa bao giờ sợ ai cả!

"Keng!"

"Keng!"

"Vù vù!"

Một bên là mười tám đường kiếm quang, một bên là mười tám đường độc câu nhiều màu. Như kiểu hai bên có mười tám người tu tiên đang thao tác vậy. Chúng lần lượt giao đấu trên không trung.

Mười tám đường độc câu kia có uy lực rất kinh người, hoàn toàn dồn nén được Kỷ Ninh. Vì kiếm quang của Kỷ Ninh nghiêng về nước nên khả năng chủ yếu là dẻo dai.

Dưới áp lực này Kỷ Ninh đã tiến vào trang thái chiến đấu quên đi tất cả, trong tâm chỉ còn lại một thứ duy nhất là Kiếm!

Tâm ta chỉ có kiếm!

"Giết!"

"Giết!"


"Giết!" Kiếm quang hoa sen bay múa, trở nên ngày càng sắc bén. Thậm chí đám đồng môn ở phía xa xa còn phát hiện ra Tam Tài Liên Hoa Kiếm của Kỷ Ninh đã có uy lực tăng lên rõ ràng. Kiếm quang ngày càng sắc bén hơn. Thậm chí từng đường dần dần biến hóa như có sinh mệnh.

Liên tục mạnh lên! Uy lực của kiếm quang cứ thế tăng lên!

"Vừa đánh vừa ngộ kiếm." Hỏa Thánh sư huynh nhìn về phía xa. "Vị tiểu sư đệ này có tiềm lực thật đáng sợ. Quả đúng là kỳ tài luyện kiếm."

"Uy lực của kiếm quang cứ thế tăng lên. Chẳng lẽ vị tiểu sư đệ này chuẩn bị bước vào cảnh giới đầu tiên của kiếm tiên sao?" Thiến niên ục ịch nhếch nhác lặng yên nhìn. Trên con đường tu tiên có rất nhiều trường phái nhỏ. Ví dụ như dòng Âm Dương, dòng Thái Cực, dòng Kiếm Tiên các loại.

Kiếm tiên chính là những người đi theo con đường kiếm đạo rộng rãi! Kiếm tiên nổi danh vì khả năng chiến đấu kinh người. Có thể nói là một trong những trường phái thiện chiến nhất. Như Điện Tài tiên nhân hay vị Bắc Hành tiên nhân có danh tiếng nhất trong lịch sử Hắc Bạch Học cung. Họ đều là những kiếm tiên!

"Lợi hại." Thiếu nữ đồ đen cũng khẽ nói. Cửu Liên đứng bên cạnh cũng lập tức nhìn về phía Kỷ Ninh đang trong sân. Trong mắt của nàng hiện lên đủ màu sắc.

Ở một góc Luận Đạo Điện, lão già lùn nhàn nhã lấy hồ lô rượu ra rồi tấm tắc uống một ngụm tiên tửu vào, sau đó liếc mắt sang người đang đứng bên cạnh là Điện Tài tiên nhân đang nhìn trận đấu ở phía xa xa. Sau một tiếng cười ha hả quái dị, lão nói: "Điện Tài sư đệ. Yên tâm đi. Cứ với đà này thì kiểu gì đệ tử của ngươi cũng sẽ hiểu ra kiếm tâm của hắn."

"Ừ." Điện Tài tiên nhân đáp lại nhưng ánh mắt thì vẫn đang dán vào sân đấu.

Dù sau đây cũng là đại đồ đệ của hắn. ******

Thiếu niên đồ đen Độc Huyết sư huynh đang khoanh chân ngồi đó với vẻ mặt ngày càng khó coi: "Tại sao có thể như vậy được? Ngộ Đạo thì cũng phải có điểm dừng chứ. Làm sao mà thực lực kiếm quang của hắn lại cứ tăng lên đều đều như vậy được .Lúc đầu trận còn bị yếu thế, vây mà bây giờ lại bắt đầu mạnh dần lên. Rốt cuộc thì điểm dừng khi ngộ Đạo của hắn là chỗ nào đây?"

"Rốt cuộc thì hắn đang ngộ cái gì?" Thiến niên đồ đen cắn răng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Những đệ tử đỉnh cao tầm cỡ như Lạp Tháp chân nhân đều có thể liếc mắt một cái là nhận ra Kỷ Ninh đang bước lên con đường kiếm tiên. Mà Độc Huyết sư huynh này thì lại có tầm nhìn hạn hẹp hơn nên hắn cũng chỉ biết Kỷ Ninh đang ngộ Đạo chứ không biết được rằng Kỷ Ninh đang đi lên con đường kiếm tiên.

Giữa không trung, mười tám đường kiếm quang hoa sen đang giao chiến ngày càng kịch liệt với mười tám đường độc câu nhiều màu. Những độc câu nhiều màu kia tìm đủ mọi cách lao ra nhưng vẫn ngày càng bị yếu dần đi. "A!"

Trong đôi mắt của thiếu niên đồ đen kia lóe lên sự tàn nhẫn, đầu hắn đã trở nên cực kỳ điên cuồng.

Chỉ thấy mười tám đường độc quang lập tức biến đổi, tạo thành một cái độc câu nhiều màu khổng lồ, dài hơn mười trượng. Cả độc câu phát ra những tia sáng loáng bay thẳng tới Thiên Kiếm khôi lỗi của Kỷ Ninh. "Phá!"

Mười tám đường kiếm quang hoa sen cũng lập tức thay đổi.

Sáu phi kiếm tạo thành một trận cơ, trong nháy mắt tạo thành một Tam Tài Liên Hoa Kiếm khổng lồ, trực tiếp nghênh đón đợt tấn công. "Uỳnh! ! !" Một lần va chạm ầm ầm vang lên.

Độc câu sáng nhiều màu tán loạn. Kiếm quang Tam Tài Liên Hoa Kiếm khổng lồ gào rít bay xuyên qua tầng hộ thể của con Độc Câu khôi lỗi.

"Kỷ Ninh đã thắng!" Âm thanh của lão già tóc bạc lập tức vang lên. Đồng thời đại trận phong cấm cũng bắt đầu biến mất. "Thua."

Sau khi bị thua trong một trận chiến giằng co, trong mắt của thiếu niên đồ đen kia hiện lên vẻ buồn bã. Hắn liếc mắt nhìn sang phía thiếu niên mặc da thú kia rồi nhón chân một cái, cả người hóa thành đường sáng bay tới chỗ ngoài sân đấu, đưa hai bình ngọc cho lão già tóc bạc rồi quay đầu rời đi. Cả Luận Đạo Điện hoàn toàn yên tĩnh rồi bắt đầu vang lên tiếng bàn tán.

"Thua."

"Độc Huyết sư huynh cũng thua. Độc Huyết sư huynh đã có ba tầng Đạo Chi Vực Cảnh rồi đó."

"Tới cả Độc Huyết sư huynh cũng thua thì làm thế nào bây giờ?"


Trong lúc nhất thời, đông đảo sư huynh đệ trong Luận Đạo Điện cùng bàn tán. Độc Huyết sư huynh đã thua rồi thì bây giờ ai sẽ lên đây?

"Hay."

"Kỷ Ninh sư huynh! Thắng hay lắm!" Mộc Tử Sóc vẫn luôn ủng hộ Kỷ Ninh. Hắn cũng là người duy nhất ủng hộ Kỷ Ninh, vì ở phe đệ tử mới chỉ có hai người là hắn và Kỷ Ninh.

Đám sư huynh sư tỷ vẫn đang bàn tán xem bây giờ ai sẽ lên. Nhưng không ai phát hiện ra điểm đặc biệt của Kỷ Ninh trong lúc này.

Thậm chí là cả những Nguyên Thần đạo nhân quan sát qua Thủy Kính Thuật cũng không cách nào phát hiện ra. Dù sao bọn họ cũng không được xem tận mắt.

Chỉ có hai người là Ngũ Phong tiên nhân và Điện Tài tiên nhân.

Hai người bọn họ đều đã phát hiện ra điểm đặc biệt của Kỷ Ninh. Sau khi đánh bại được thiến niên Độc Huyết sư huynh, Kỷ Ninh lại không đứng lên như những lần trước mà vẫn khoanh chân ngồi.

"Ngươi cảm giác được hơi thở của hắn không." Ánh mắt của Ngũ Phong tiên nhân càng lúc càng sáng lên. "Hơi thở của Kỷ Ninh đang ngày càng sắc bén và mạnh mẽ hơn." "Ừ." Đôi mắt của Điện Tài tiên nhân cũng tỏa ra ánh sáng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh đang ngồi trên cột đá. Với một gã kiếm tiên mạnh mẽ như hắn, thì thậm chí hắn còn cảm ứng được hơi thở bừng bừng của Kỷ Ninh đang bắt đầu tỏa ra cả kiếm. Tuy rằng rất nhỏ nhưng nó đang ngày càng mạnh lên.

"Càng ngày càng mạnh." Ngũ Phong tiên nhân cũng ngừng không uống rượu nữa. Với vẻ đầy hưng phấn, lão nhìn chằm chằm về phía Kỷ Ninh ở xa xa. "Ta cảm giác cả người hắn đang dần biến thành một thanh kiếm."

"Đột phá rồi." Điện Tài tiên nhân hiện lên vẻ tươi cười.

Lời vừa dứt.

Ở xa xa, Kỷ Ninh đứng phắt dậy.

Khi giao chiến với Bạch Tuyết sư tỷ, trong đầu Kỷ Ninh hiện lên từng cảnh khi Điện Tài tiên nhân chỉ điểm. Hắn dần dần với tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh. Về sau lại giao chiến với Độc Huyết sư huynh thì hắn lại càng sáng tỏ hơn. Uy lực của kiếm quang cũng nhờ đó mà càng lúc càng mạnh hơn.

Ngay khoảnh khắc đánh bại được Độc Huyết sư huynh. Tất cả như luồng khí bị nén tới mức cực hạn rồi nổ tung trong nháy mắt.

Tất cả những nghi hoặc khi trước đều biến mất.

Toàn bộ đều đã được làm sáng tỏ trong đầu.

"Muốn thành kiếm tiên thì tâm ta phải có thành ý thật sự với kiếm!"

"Kiếm vốn chính là kiếm trong tâm." "Nếu đã có kiếm tâm thì cho dù cầm một hòn đá, phi chùy, côn gỗ hay bất cứ thứ gì thì cũng vẫn thi triển được kiếm thuật."

"Với kiếm tiên thì tất cả đều là kiếm đạo."

"Bất kể là Vũ Thủy Chi Đạo, Phong, Hỏa các loại Đạo Tất cả đều có thể dung nhập vào trong kiếm đạo." "Kiếm là thân thể của ta."

"Kiếm là mạng của ta."

"Kiếm là con đường của ta."

Kỷ Ninh mở mắt ra. Ánh mắt của hắn quét tới đâu là có một luồng khí sắc bén như kiếm quét tới đó! Giống như cả người Kỷ Ninh là một thanh kiếm tuyệt thế vậy! Thanh kiếm của kiếm tiên chính là thân thể của mình. Bản thân là kiếm rồi thì dù sử dụng pháp bảo nào cũng vẫn sẽ thi triển ra kiếm thuật.

Thanh kiếm của kiếm tiên chính là con đường. Con đường đó thông tới đỉnh cao, xuyên qua cả những nơi được gọi là tột đỉnh của tam giới.

Thanh Kiếm của kiếm tiên chính là thứ để chiến đấu. Trên con đường tu tiên, dùng kiếm thì mới có thể đi thẳng đến con đường đỉnh cao. Thần cản giết thần, phật chặn giết phật. Giết hết toàn bộ mọi trở ngại. Tất cả đều dựa vào thanh kiếm này!

"Ta muốn cha mẹ của ta sẽ vẫn còn sống mãi."

"Ta muốn người ta yêu có thể sống thật sự vui vẻ." "Ta muốn vận mệnh của ta sẽ không bị ai điều khiển!"

Kỷ Ninh đã hoàn toàn làm sáng tỏ được kiếm tâm của mình. Tất cả khát vọng, tất cả gửi gắm đều đặt ở trên thân kiếm! Thân thể của chính mình, sinh mệnh của mình, thậm chí là khát vọng tương lại cũng đều gửi gắm trên thân kiếm. Kiếm chính là điểm tựa của mình, chính là thứ mở ra con đường sau này cho mình đi. "Chiêu thứ nhất Tam Xích Kiếm: Kiếm Tâm Thông Minh." Trong nháy mắt, Kỷ Ninh liền hiểu ra chiêu thứ nhất Tam Xích Kiếm.

Chiêu thứ nhất này có rất nhiều phương pháp thi triển.

Nhưng tất cả đều dựa vào khả năng ngộ đạo ra Kiếm Tâm Thông Minh thì mình mới có thể thi triển được.

Kỷ Ninh đứng thẳng trên cột đá, dõi mắt nhìn các vị sư huynh sư tỷ trong Luận Đạo Điện, rồi lại mở miệng lần nữa: "Còn có vị sư huynh sư tỷ nào muốn chỉ điểm nữa không?"