- Phải.
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ ngoan ngoãn gật đầu.
Thật là nguy hiểm.
Một màn giống như ác mộng kia hắn còn nhớ rõ, một đồng bạn trong bọn họ chết thảm, bọn hắn ở cách xa may mắn còn sống, mới bởi vậy phân tán.
Bốn cái liên thủ cũng tao ngộ đại nạn, hoàn toàn phân tán? Hắn lúc này mới đến cầu Bắc Minh.
So sánh với Bắc Minh Đạo Quân, thực lực của mấy người bọn hắn chênh lệch quá xa, Bắc Minh Đạo Quân là một kiếm liền đơn giản chém giết Cô Độc bệ hạ.
- Đạo Quân, ta cũng là không có biện pháp.
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ có chút ngượng ngùng.
- Nói cho ta biết, các ngươi ở chỗ nào trong Tây Tư tộc tộc địa.
Kỷ Ninh nói.
- Ta sẽ mau chóng đi đến, còn có, nếu các ngươi có khả năng, toàn lực bảo hộ Đan sư phó. Nếu không đến lúc đó ta thấy các ngươi, các ngươi cũng phải chết.
- Đan sư phó?
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ cứng lại.
Hắn biết Kỷ Ninh cùng Đan Tôn Giả quan hệ không tầm thường, nhưng lại không biết Kỷ Ninh lại trực tiếp xưng hô Đan sư phó.
- Bản đồ tinh vực.
Kỷ Ninh nhìn hắn.
- Đạo Quân, đây là bản đồ tinh vực.
Hủy Diệt Thần Đình chi chủ vung tay lên, trước mặt lập tức lơ lửng một bản đồ tinh vực, địa phương khác đều rất hư ảo, chẳng qua là ghi lại Tây Tư tộc tộc địa kỹ càng.
Kỷ Ninh nhìn, cùng năm vị Chí Tôn ở một chỗ đã sớm nhận được ghi chép của toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ, Tây Tư tộc tộc địa duy nhất đối với mình có nguy hiểm càng là ghi chép trọng yếu nhất, bản đồ tinh vực Tây Tư tộc tộc địa của Kỷ Ninh, so với của Hủy Diệt Thần Đình chi chủ còn kỹ càng hơn nhiều, liếc liền xác nhận vị trí của bọn hắn.
- Tốt, ta đã biết.
Kỷ Ninh gật đầu, lập tức quay người cùng Mang Nhai Chúa Tể dọc theo thời không thông đạo rời đi.
Trở lại Viêm Long Vực Giới Mang Nhai Quốc.
Trên mặt Mang Nhai Chúa Tể tràn đầy hổ thẹn:
- Bắc Minh, ta cũng không nghĩ tới Hủy Diệt này vậy mà làm ra sự tình như thế, cùng ta tương giao lâu như vậy, hắn vậy mà...
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Vì bảo vệ tính mạng, lừa gạt ngươi một chút lại tính là gì.
Mạc Thương Vực Giới, trong hư không Đại Địa tinh thần.
Kỷ Ninh bổn tôn mang theo Thạch Trạch, cùng đám người Kỷ Minh Nguyệt, Kỷ Nhất Xuyên, Úy Trì Tuyết, Bồ Đề, Phong Ma, Tô Vưu Cơ, Thanh Ma, hộ vệ Bạch Dung, Cầm Hỏa Thần đang tụ tập ở một chỗ.
- Lần này ta đi Tây Tư tộc tộc địa, không dối gạt các ngươi, hoàn toàn chính xác có chút nguy hiểm.
Kỷ Ninh nói.
- Ta cũng không có nắm chắc che chở các ngươi an toàn. Cho nên các ngươi ở đây đợi, ta đã để cho Đạt Phong lãnh chủ đuổi đến nơi này, hắn sẽ đến tiếp các ngươi trở về.
Bởi vì chỉ có một chiếc Vực Giới Phi Chu, Kỷ Ninh còn muốn đi Tây Tư tộc tộc địa, cho nên nhờ Đạt Phong tới đón, dù sao đi cứu Đan Tôn Giả là càng nhanh càng tốt, mà người nhà mình ở Mạc Thương Vực Giới đợi một thời gian ngắn cũng không có gì.
Kỳ thật Vực Giới Phi Chu nguyên bản có hai chiếc, chẳng qua là giết chết Cô Độc bệ hạ lấy được một chiếc kia, Kỷ Ninh đã tặng cho Nữ Oa.
- Chủ nhân, ta tùy ngươi cùng đi.
Tô Vưu Cơ nói.
- Ta không sợ nguy hiểm.
- Ninh nhi.
Úy Trì Tuyết có chút bận tâm.
Kỷ Ninh lắc đầu nói.
- Đều không cần đi theo ta! Cầm Hỏa, ngươi phải bảo vệ tốt bọn hắn.
- Yên tâm đi chủ nhân, bất quá chủ nhân, ngươi cũng phải cẩn thận.
Cầm Hỏa Thần nói.
- Ân.
Kỷ Ninh nhìn về phía Thanh Ma.
- Thanh Ma, ngươi cũng cẩn thận, bảo vệ tốt người nhà của ta, sư phụ ta. Lần này Pháp Thân của ngươi sẽ theo ta cùng đi.
- Vâng.
Thanh Ma Chúa Tể lộ ra sắc mặt vui mừng.
Chỗ kia, ngay cả Kỷ Ninh cũng cảm thấy nguy hiểm, bổn tôn của Thanh Ma Chúa Tể cũng không dám đi.
Nhưng nếu Pháp Thân đi, có thể kinh nghiệm một ít mạo hiểm đặc thù, cũng là đối với tu hành hữu ích. Hắn hiểu được, đây là Kỷ Ninh giúp hắn.
Về phần như Tô Vưu Cơ, Minh Nguyệt… tuy cũng có Pháp Thân, chẳng qua đều ở lại Viêm Long Vực Giới. Hơn nữa thực lực các nàng quá yếu, mặc dù nuôi dưỡng được một Pháp Thân, nhưng Pháp Thân đi Tây Tư tộc tộc địa khoảng cách quá mức xa xôi, bổn tôn là không cách nào cảm ứng được Pháp Thân, tự nhiên không có biện pháp nuôi dưỡng Pháp Thân, thậm chí một tia thần niệm trong Pháp Thân sẽ tiêu tán mất.
Cho nên mang theo mạo hiểm rèn luyện, cũng chỉ có Chúa Tể Thanh Ma.
- Minh Nguyệt, giao cho ngươi một sự kiện.
Kỷ Ninh nhìn con gái.
- Đây là đồ đệ Thạch Trạch của ta, còn không có chính thức bắt đầu tu hành... Như thế nào dạy hắn, ở trước khi hắn quay về Viêm Long Vực Giới, liền tạm thời giao cho ngươi.
- Yên tâm đi, ta một Đạo Quân dạy hắn, còn không phải dễ dàng.
Kỷ Minh Nguyệt vô cùng tự tin, nhìn Thạch Trạch.
- Thạch Trạch tiểu sư đệ, ta sẽ hảo hảo dạy ngươi.
- Vâng.
Thạch Trạch vô cùng nghe lời, chung quanh mỗi cái cảnh giới đều cao hơn hắn không biết bao nhiêu cấp độ.
Cùng ngày, Kỷ Ninh liền dẫn Thanh Ma Pháp Thân, để cho Thanh Ma Pháp Thân khống chế Vực Giới Phi Chu, nhắm Tây Tư tộc tộc địa xuất phát.
Hao phí một nghìn hai trăm vạn năm, xuyên qua khoảng cách xa xôi, Kỷ Ninh cùng Thanh Ma Pháp Thân khống chế Vực Giới Phi Chu rút cuộc đi tới phạm vi Tây Tư tộc tộc địa.
- Cái kia chính là Tây Tư tộc tộc địa?
Kỷ Ninh nhìn về phía trước.
Phía trước trong bóng tối vô tận, lại có hình cầu cực lớn tản ra hào quang.
Cái hình cầu kia, giờ phút này cách Kỷ Ninh kỳ thật còn rất xa xôi, nó đại khái có thể so sánh với hai mươi tòa Vực Giới! Nó chính là Tây Tư tộc sau khi thẩm thấu tiến vào Hỗn Độn Vũ Trụ lén lút kiến tạo một hang ổ khổng lồ, nó kiến tạo rất nhanh, đại thể là ở ngoài Hỗn Độn Vũ Trụ liền kiến tạo xong, về sau trực tiếp thẩm thấu tiến đến lắp ráp cấu thành.
Cái này là một cái đinh của Tây Tư tộc ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ, lại để cho văn minh tu luyện giả căn bản không làm gì được.
- Hô.
Vực Giới Phi Chu rất nhanh lao tới, xuyên qua hào quang mênh mông, bên trong chính là Thế Giới thiên kì bách quái.
Toàn bộ Tây Tư tộc tộc địa, liền như Thế Giới dị văn minh! Liếc mắt nhìn qua, còn có thể chứng kiến một ít tinh thần, có chút tinh thần rách nát, chỉ còn lại có hài cốt, lộ ra nội bộ một ít binh khí Tây Tư tộc, trên hài cốt có chút ít bí văn lưu chuyển, như trước uy năng mơ hồ, hiển nhiên năm đó cũng là uy lực cực lớn. Một ít hài cốt tinh thần quá mức khổng lồ, căn bản không cách nào di chuyển.
Chí Tôn có lẽ có thể mang đi, thế nhưng khinh thường đi chuyển những thứ bỏ đi này.