Mãng Hoang Kỷ

Chương 1662

- Ân?

Bỗng nhiên Kỷ Ninh nhướng mày, nhìn về phía xa xa.

Ông...

Xa xa ẩn ẩn xuất hiện không gian chấn động, sau đó thì có một ít sinh mệnh kỳ dị có đuôi xuất hiện, chúng đều hiếu kỳ quan sát bên này.

- Là chút ít sinh mệnh kỳ dị.

Nữ Oa nói.

- Đoán chừng là trước kia uy năng Lôi Điện chấn động quá mạnh mẽ, bị bọn hắn phát hiện.

Phong Đồng lão tổ nói.

- Những sinh mệnh kỳ dị này thoạt nhìn đều yếu, mạnh nhất chỉ sợ cũng miễn cưỡng là Chúa Tể mà thôi.

Một chi đội ngũ sinh mệnh kỳ dị tương đối nhỏ yếu, Phong Đồng lão tổ tự nhiên không để vào mắt.

- Đạo Quân, những sinh mệnh kỳ dị này, phần lớn đều bị Sí Dương Vực chủ thống soái.

Ngọc Hồng Đế Tôn liền nói.

- Hiện tại bọn hắn thấy được Đạo Quân, chỉ sợ sẽ bẩm báo cho Sí Dương Vực chủ, đến lúc đó Sí Dương Vực chủ có thể lại lần nữa truy tới.

- Sí Dương Vực chủ...

Kỷ Ninh bất đắc dĩ, đối mặt tám vị Vực chủ kia, Kỷ Ninh cũng không có biện pháp gì.

- Chúng ta đi thôi.

- Bắc Minh Đạo Quân!

Một giọng nói truyền đến.

Tên sinh mệnh kỳ dị thực lực mạnh nhất kia nhanh chóng bay tới.

- Ân?

Kỷ Ninh nghi hoặc nhìn về phía sinh mệnh kỳ dị kia.

- Ta gọi Thạch Nhận.

Sinh mệnh kỳ dị kia cung kính xoay người hành lễ.

- Bái kiến Bắc Minh Đạo Quân.

- Ngươi vậy mà nhận thức ta.

Kỷ Ninh nở nụ cười.

- Sí Dương Vực chủ đã sớm truyền xuống rất nhiều tin tức về Bắc Minh Đạo Quân, ta lại thấy được Nữ Oa, Phong Đồng lão tổ,… tự nhiên có thể nhận ra Bắc Minh Đạo Quân.


Sinh mệnh kỳ dị kia cung kính nói.

- Sí Dương Vực chủ này thật đúng là chưa từ bỏ ý định, thậm chí ngay cả các ngươi cũng biết rõ tin tức của ta, nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Kỷ Ninh hỏi.

Sinh mệnh kỳ dị cung kính nói:

- Sí Dương Vực chủ đã sớm phân phó xuống, để cho chúng ta sau khi nhìn thấy Bắc Minh Đạo Quân, liền lập tức cáo tri Bắc Minh Đạo Quân... nói đám người Sí Dương Vực chủ không có ác ý, cũng không muốn cùng Đạo Quân giao thủ, mà có một chuyện trọng yếu cùng với Đạo Quân tự thuật.

- A?

Kỷ Ninh nghi hoặc.

- Chuyện trọng yếu? Chuyện gì?

- Ta không biết, sau khi ta phát hiện Đạo Quân, đã truyền lại tin tức ra ngoài rồi, tin tưởng rất nhanh sẽ truyền đến Vực chủ. Vực chủ có lẽ sẽ mau chóng chạy đến. Chờ thấy Vực chủ, tin tưởng Đạo Quân sẽ biết.

Sinh mệnh kỳ dị nói.

- Tốt rồi, ta đã biết.

Kỷ Ninh gật đầu.

Sinh mệnh kỳ dị kia lại cung kính thi lễ một cái, lúc này mới thối lui.

- Bắc Minh, đám người Sí Dương Vực chủ tìm ngươi có chuyện trọng yếu?

Nữ Oa nghi hoặc.

- Bọn hắn có thể có chuyện quan trọng gì?

- Có thể có âm mưu hay không.

Cầm Hỏa nói.

Kỷ Ninh cười nói:

- Cầm Hỏa, ngươi cũng biết âm mưu rồi. Ha ha... Bất quá chắc có lẽ không phải âm mưu. Bởi vì dùng thực lực của ta, muốn đi, bọn hắn căn bản ngăn không được. Bọn hắn thật không tất yếu cùng ta nói dối! Hơn nữa lần trước ta nhìn thấy bọn hắn đồng thời xuất động, cũng có chút nghi hoặc. Vì truy sát ta... Vậy mà tám cái đều ra tay, cũng quá điên cuồng đi. Hiện tại xem ra, hẳn là có chuyện khác.

- Tốt rồi, chúng ta ở chỗ này chờ một chút, chờ tám vị Vực chủ kia đến, chứng kiến ngọn nguồn chuyện gì.

Kỷ Ninh nói.

- Ân.

- Lần trước trốn quá gấp, ta cũng không thấy rõ bộ dạng của bảy vị Vực chủ khác.

- Ta cũng không thấy rõ.

- Ta ngược lại bái kiến hai vị Vực chủ, lần này ngược lại có thể xem thật kỹ bộ dáng của tám vị Vực chủ rồi.

Khúc Lương Chúa Tể, Phong Đồng, Ngọc Hồng, Thanh Ma… cả đám đều có chút nhẹ nhõm, có Kỷ Ninh, bọn hắn một chút cũng không sợ. Nếu là bình thường, bọn hắn đối mặt tám vị Vực chủ, đã sớm kinh hồn táng đảm rồi.


Đã qua đại khái nửa canh giờ.

Xôn xao...

Một đạo lôi điện xuất hiện, xé rách hư không tạo thành thời không thông đạo ổn định ngắn ngủi, ở trong lối đi hiện ra tám thân ảnh, đúng là tám vị Vực chủ.

Tám vị Vực chủ xuất hiện, chứng kiến Kỷ Ninh, mỗi cái lộ ra sắc mặt vui mừng, đều bay tới.

- Xem ra, không giống như trong lòng còn có ác ý.

Nữ Oa truyền âm nói.

- Xem bọn hắn đến cùng có chuyện gì, theo lý thuyết, bọn hắn tuổi thọ vô hạn, vô ưu vô lự, không có yêu cầu gì với ta mới đúng.

Kỷ Ninh cũng nói, nếu là cầu Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, Kỷ Ninh là không thể nào truyền cho những Vực chủ này.

Rất nhanh.

Tám vị Vực chủ bay tới gần, bọn hắn cả đám hình thể đều thu nhỏ lại đến tương đương đám người Kỷ Ninh.

- Bái kiến Bắc Minh Đạo Quân.

Tám vị Vực chủ đều có chút khách khí hành lễ.

- Bắc Minh bái kiến mấy vị Vực chủ.

Kỷ Ninh cười nói.

- Lần trước Sí Dương Vực chủ đối với ta còn hô đánh kêu giết, lần này tám vị đồng thời xuất hiện, lại khách khí như thế, còn nói có chuyện trọng yếu, không biết là vì chuyện gì?

Tám vị Vực chủ nhìn nhau, lúc này Sí Dương Vực chủ chủ động mở miệng, có chút hổ thẹn nói:

- Bắc Minh Đạo Quân, lúc trước ta cũng là lỗ mãng, lần kia giao thủ ta biết xa xa không bằng Đạo Quân. Trước đó không lâu ở Địa Hỏa đại lục, chúng ta tìm Đạo Quân, cũng thực không phải là muốn tiếp tục chém giết, mà chúng ta đều là phụng mệnh làm việc.

- Phụng mệnh?

Kỷ Ninh khẽ giật mình.

- Vâng.

Bên cạnh một vị Nguyên Hành giả bận giáp khải màu xanh đậm cung kính nói.

- Từ khi Đạo Quân xuất hiện ở Sí Dương Vực, tin tức rất nhanh truyền đến trong tai Chí Tôn, Chí Tôn bởi vì ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ bản nguyên, không tiện đi ra, liền phân phó chúng ta, để cho chúng ta tìm Đạo Quân, mang đến gặp ngài.

- Chúng ta cũng một mực tìm Đạo Quân, lần trước đã tìm được, nhưng Đạo Quân đi quá nhanh, chúng ta truy cũng không có chỗ truy.

Một vị Nguyên Hành giả khác nói.

Kỷ Ninh như có điều suy nghĩ:

- Chí Tôn ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ bản nguyên, muốn gặp ta? Xin hỏi, là vị Chí Tôn nào?

Sí Dương Vực chủ liền nói:

- Là Thiên Thực Chí Tôn, từ khi cùng Tây Tư tộc chiến tranh kết thúc, Chí Tôn nàng hầu như một mực ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên, chúng ta cũng là cơ duyên xảo hợp mới có thể lắng nghe nàng chỉ điểm.

- Thiên Thực?

Kỷ Ninh khẽ gật đầu.

Trong các Chí Tôn mình biết, chỉ có Ba Lâm Chí Tôn, Khải Chí Tôn, Hồng Nhiên Chí Tôn, mặt khác ngược lại không rõ lắm.

- Đi thôi, các ngươi dẫn đường.

Kỷ Ninh nói.

- Đạo Quân...

Nguyên Hành giả có giáp khải màu xanh đậm chút chần chờ nhìn một đoàn tu luyện giả ở bên cạnh Kỷ Ninh.