Kỷ Ninh nhìn bốn phía, tiếp tục bảo:
- Chúng ta đi thôi, nếu có thời gian sẽ trở lại sau vài hỗn độn kỷ.
Rất nhanh nhóm Kỷ Ninh lái vực giới phi chu rời khỏi khối băng ngôi sao này, lại vào tầng cuồng phong.
Vì nơi đây có trận pháp Kỷ Ninh đích thân bài bố, dù khối băng ngôi sao luôn vòng quanh đại lục bay nhanh hắn vẫn cảm ứng được vị trí chính xác của nó.
Vù vù vù vù!
Tầng cuồng phong hung dũng cuồng bạo, nhóm Kỷ Ninh mắt thường khó thấy xa. Bọn họ nhìn ra ngoài chỉ cảm thấy một mảnh mênh mông.
Nhưng cảm ứng uy năng băng giá vô tận mênh mông như biển là biết chính xác vị trí đại lục.
Thời gian trôi qua từng năm.
Vực giới phi chu luôn bay với tốc độ tối đa, nhóm Kỷ Ninh ăn uống trong phi chu ấm áp. Kỷ Ninh và Thanh Ma ngẫu nhiên luận đạo. Kỷ Ninh thắng nhờ vào tinh thông nhiều mặt, Thanh Ma dù gì là Chúa Tể, hai người luận đạo thi thoảng được chút gì.
Bay từ từ qua một ức năm ngàn vạn năm, trong quá trình họ chỉ gặp một khối băng ngôi sao, đáng tiếc không phát hiện có báu vật nào làm Kỷ Ninh động lòng, mấy kỳ trân khác cộng lại bằng toàn bộ báu vật của một Thánh Thành Chi Chủ. Kỷ Ninh không quan tâm mấy cái này.
Kỷ Ninh lộ vẻ mừng rỡ đứng dậy:
- Đến rồi!
Cầm Hỏa Thần, Thanh Ma, Bạch Dung nhìn ra ngoài:
- Đã đến?
Qua vực giới phi chu có thể thấy một thế giới khối băng khổng lồ mơ hồ, lớn hơn hai khối băng ngôi sao họ từng gặp không biết bao nhiêu lần.
Kỷ Ninh nhanh chóng dặn dò:
- Bắt dầu từ bây giờ chúng ta phải cẩn thận, nhất là Cầm Hỏa, đừng gây động tĩnh lớn. Băng Phong Hải rất lớn, chúng ta cẩn thận chút có lẽ Nguyên Hành Giả sẽ không phát hiện ra chúng ta.
Cầm Hỏa khó chịu nói:
- Sợ cái gì? Theo Đạt Phong Lĩnh Chủ giới thiệu thì Nguyên Hành Giả ở trên Băng Phong Hải này chỉ có thực lực Dị Vũ Trụ Chi Chủ, ta có thể đè đầu đánh hắn!
Kỷ Ninh cau mày nạt:
- Nghe lệnh ta!
Kỷ Ninh rất sợ Cầm Hỏa càn quấy.
Thanh Ma là Chúa Tể, đến nơi đáng sợ như Băng Phong Hải sẽ hết sức cẩn trọng. Bạch Dung hộ vệ càng đừng nói, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của Kỷ Ninh. Chỉ có Cầm Hỏa tuy bị Kỷ Ninh thuần phục nhưng nó như con nít, không chừng sẽ nổi điên làm bậy.
Cầm Hỏa cúi đầu lầu bầu.
Kỷ Ninh khuyên bảo:
- Thực lực của Nguyên Hành Giả đó yếu hơn ngươi một chút, nhưng dù gì hắn luôn sống trong Băng Phong Hải, hiểu biết hoàn cảnh hơn chúng ta, không chừng sẽ lợi dụng hoàn cảnh đối phó chúng ta. Ta và Thanh Ma đối mặt đòn đánh của hắn sơ sẩy một cái có thể sẽ chết.
Cầm Hỏa nói ngay:
- Ta sẽ bảo vệ chủ nhân thật tốt!
Kỷ Ninh nghiêm túc nói:
- Hơn nữa nhóm Đạt Phong Lĩnh Chủ chỉ hiểu biết một phần khu vực Băng Phong Hải, không chừng còn nguy hiểm nào chưa biết. Nên ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của ta.
Cầm Hỏa thấy Kỷ Ninh trịnh trọng như vậy đành ngoan ngoãn gật đầu nói:
- A, chủ nhân bảo sao thì ta làm vậy, chủ nhân kêu ta bay ta tuyệt đối không đi, chủ nhân kêu ta đi chắc chắn ta không bay.
Kỷ Ninh thầm thở phào.
Nếu không có Cầm Hỏa Thần thì Kỷ Ninh, Thanh Ma không dám vào những nơi như Băng Phong Hải, nên phải khiến nó nghe lời hắn mới được, sơ sẩy một cái có thể mất mạng.
Kỷ Ninh nói:
- Đi, chúng ta xuống thôi.
Thanh Ma hơi mong chờ:
- Băng Phong Hải.
Vực giới phi chu đã đáp xuống nền đất băng giá vô biên. Bốn người Kỷ Ninh bay ra, nhìn quanh bốn phía.
Đưa mắt nhìn mặt đất băng gía mênh mông hơi yên tĩnh, nhưng ngẫu nhiên có các vòng xoáy phóng lên cao. Với tầm nhìn của nhóm Kỷ Ninh có thể nhìn xa ức vạn dặm cũng có vạn vòng xoáy chĩa lên cao hòa cùng tầng cuồng phong.
Kỷ Ninh nói:
- Quan sát xung quanh, điều tra tất cả báu vật. Nhớ kỹ, không được một mình chạy lung tung.
Bốn người Kỷ Ninh cẩn thận thăm dò.
Đại lục khối băng lớn này có hiệp cốc, vực sâu, núi cao các loại, nhưng đều làm bằng băng.
Vì nguyên đại lục khối băng hầu như cỡ một tòa cương vực, mơ hồ tự thành hệ thống, nó hình thành căn nguyên thuộc về bản thân. Như một tòa Vĩnh Hằng Giới sẽ có căn nguyên, đại lục khối băng này mặc dù chỉ to bằng Đại mạc Vực, Thiên Thương Vực nhưng bàn về năng lượng hùng hồn thì một tòa dị vũ trụ cũng không bằng nó.
Tự thành hệ thống, tự thành bản nguyên.
Như căn nguyên dị vũ trụ nếu bị tu hành giả khống chế thì tu hành giả đó là Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Căn nguyên của Băng Phong Hải không thể khống chế, dù là Nguyên Hành Giả ngụ ở đây lâu dài cũng không làm được. Trước kia Tây Tư tộc cướp bóc lung tung chọc giận căn nguyên vũ trụ hỗn độn, Nguyên Hành Giả được căn nguyên vũ trụ hỗn độn trợ giúp mới mượn dùng chút lực lượng của bảo địa đặc biệt, khiến Tây Tư tộc chịu thiệt lớn.
Thanh Ma đi trong Băng Phong Hải gần một năm mà phát hiện báu vật đã bằng cả gia tài của Chúa Tể, khiến lão rung động vì sự thần kỳ của Băng Phong Hải:
- Nếu Nguyên Hành Giả khống chế được toàn bộ Băng Phong Hải thì dù chúng ta có Cầm Hỏa Thần, có lẽ Cầm Hỏa Thần không chết nhưng chúng ta thì vừa chạm mặt đã bị giết.
Kỷ Ninh cười nói:
- Chỉ có Tây Tư tộc quá điên cuồng, chọc giận cả căn nguyên vũ trụ hỗn độn mới cho Nguyên Hành Giả mượn dùng lực lượng bảo địa. Sau khi Tây Tư tộc bị hủy diệt không còn nghe nói Nguyên Hành Giả có thể điều khiển lực lượng bảo địa nữa.
Bỗng nhiên pháp lực của Kỷ Ninh dâng lên.
Vèo!
Pháp lực cuốn ba người khác xuyên qua hư không, đi tới rìa một hiệp cốc ở phía xa.
Những khối băng ngôi sao có tầng lực hút hỗn loạn, nhóm Kỷ Ninh không thể xuyên qua hư không. Nhưng đại lục khối băng tự thành hệ thống thì ổn định chút, chỉ có các vòng xoáy vọt lên cao là hỗn loạn không thể xuyên qua hư không. Nên mỗi lần Kỷ Ninh đều xuyên qua cự ly ngắn, tránh những chỗ này, vậy mau hơn là bay từ từ.
Bốn người bay bên trên hiệp cốc quan sát phía dưới:
- A?
Thanh Ma lắc đầu nói:
- Không có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa.
Cầm Hỏa Thần hùa theo:
- Không cảm ứng được chút gì lực lượng hành hỏa.
Lúc trước nhóm Đạt Phong Lĩnh Chủ phát hiện một gốc Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa ở trong hiệp cốc.
Bốn người Kỷ Ninh đang đến gần hướng đó, nếu dọc đường tìm thấy Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa thì càng tốt.
Một năm, hai năm, ba năm...
Nhóm Kỷ Ninh không ngừng tiến lên trong Băng Phong Hải, tìm kiếm. Bọn họ sẽ tiện tay lấy đi chút kỳ trân quý giá, nhưng phần nhiều là chưa chín muồi. Hơn nữa bọn họ không dám quá điên cuồng cướp giật, sợ bị Nguyên Hành Giả phát hiện.