Mãng Hoang Kỷ

Chương 1558

Bạch Dung hộ vệ chợt hiểu:

- Chủ nhân...

Thanh Ma đứng phía xa giật mình truyền âm hỏi:

- Bắc Minh, không lẽ Cầm Hỏa Thần đã bị thần phục?

Kỷ Ninh gật đầu, mặc kệ một hộ vệ, một người đi theo rung động phức tạp, hắn chỉ lo vùi đầu khứ nghiên cứu sợi xích đen.

Bạch Dung hộ vệ, Thanh Ma Chúa Tể chìm trong rung động. Thu phục một con hỗn độn nguyên thú? Thật khó tin.

Hỗn độn nguyên thú rất hiếm thấy, thưa thướt, các Chúa Tể không biết cách thuần phục, Tây Tư tộc cũng không hiểu. Chắc chỉ có Tây Tư tộc cao cao tại thượng mới biết thuần phục như thế nào. Muốn thu phục một con hỗn độn nguyên thú thì một là may mắn gặp một con, hai là có cách thuần phục.

Bạch Dung, Thanh Ma biết Kỷ Ninh mà họ đi theo có cách thuần phục hỗn độn nguyên thú, bất giác đã chế ngự con Cầm Hỏa Thần.

Thanh Ma Chúa Tể kinh thán thổn thức:

- Thuần phục Cầm Hỏa Thần? Thật là ghê gớm, quá thần kỳ, đáng tiếc Cầm Hỏa Thần này luôn bị nhốt ở đây, nếu thả ra thì chậc chậc, dựa vào con Cầm Hỏa Thần này địa vị, danh tiếng của Bắc Minh sẽ lên tầng cao chót vót, ai dám chọc vào hắn? Hắn ra lệnh một tiếng là con Cầm Hỏa Thần giết qua.

Cầm Hỏa Thần trả thù dù là Đạt Phong Lĩnh Chủ cũng không ngăn cản được, nên không ai muốn đắc tội một vị đại năng có hỗn độn nguyên thú đi theo.

Vèo!

Thanh Ma bay đi, biết Cầm Hỏa Thần bị thu phục thì lão không lo gì nữa.

Thanh Ma bay qua liền hỏi:

- Thế nào rồi Bắc Minh, có thể gỡ bỏ xiềng xích này không?

Nếu không gỡ được thì uổng công mừng một hồi, có thu phục Cầm Hỏa Thần cũng không chấn nhiếp bên ngoài được.

Kỷ Ninh cau mày nhìn chằm chằm.

Xiềng xích màu đen thật ra do vô số sợi tơ đen bện thành, mỗi sợi tơ có vô số trận pháp nhỏ. Những trận pháp nhỏ này không khó giải quyết, với cảnh giới đạo trận pháp hiện giờ của Kỷ Ninh có thể nhẹ nhàng phá giải. Nhưng vô số trận pháp nhìn như bình thường khắc trên sợi tơ, các sợi tơ quấn vào nhau cấu thành trận pháp phức tạp to lớn hơn.

Mỗi sợi xích có công hiệu trấn áp và hấp thu năng lượng.

Cầm Hỏa Thần bị trấn áp, thần thể bị áp chế hoàn toàn, muốn biến lớn một chút cũng không được.

Kỷ Ninh lắc người:

- Trận pháp thật huyền diệu.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Kỷ Ninh bay đi điều tra năm xiềng xích màu đen khác, điều tra rất nhanh.


Trong đầu Kỷ Ninh có nhiều suy nghĩ, muốn phá giải trận pháp này:

- Ưm, giống như ta dự đoán, sáu sợi xích đen gần như giống nhưu, có thể phối hợp nhau.

Lúc trước xem từ xa Kỷ Ninh đã đoán được, sau khi nhìn gần thì hoàn toàn nhìn thấu tất cả trận pháp trên sáu sợi xích đen. Nhưng nhìn rõ là một chuyện, để phá giải lại là việc khác.

Thanh Ma hỏi dồn:

- Như thế nào? Có thể phá giải không?

Kỷ Ninh cười trêu:

- Thanh Ma nôn nóng còn hơn ta.

Thanh Ma siêu kích động nói:

- Không nôn sao được, đây là hỗn độn nguyên thú! Mang một con hỗn độn nguyên thú thì có thể đi ngang. Tuy là ngươi có được nhưng ta là người đi theo ngươi, chậc chậc. Nói mau lên, mau, có thể phá giải không?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Có thể.

Thanh Ma hớn hở:

- Lợi hại, bội phục, ta trông thấy trận pháp trên xiềng xích đen là nhức đầu rồi, vậy mà ngươi nắm chắc phá được. Đạo trận pháp của ngươi e rằng không vài Chúa Tể sánh bằng.

Kỷ Ninh cười, đương nhiên rồi, bàn về tu vi đạo trận pháp của hắn cỡ cấp Thánh Thành Chi Chủ. Trừ phi là dựa vào đạo trận pháp hợp đạo thành tựu Chúa Tể, không thì ít ai vượt qua được Kỷ Ninh. Dựa vào đạo trận pháp hợp đạo thành tựu Chúa Tể khó khăn biết bao, rất hiếm hoi, ít nhất trong liên minh mười sáu vực giới không có.

Thanh Ma hỏi:

- Đại khái cần bao lâu?

Kỷ Ninh đáp:

- Khó nói, chắc cỡ mấy hỗn độn kỷ.

Thanh Ma khen:

- Mau quá, vài hỗn độn kỷ là thành công.

Kỷ Ninh thầm nhủ: Nói là mấy hỗn độn kỷ nhưng nguyên thần thứ hai với thời gian tăng tốc thật ra là mấy trăm hỗn độn kỷ.

Trận pháp xiềng xích rất khó giải quyết, Kỷ Ninh có pháp môn Tây Tư tộc cùng lưu phái để tham chiếu, cộng thêm cảnh giới trận pháp cao mới có hy vọng phá giải. Dù có bệ đá Chí Tôn phụ trợ phỏng chừng phải mất mấy trăm hỗn độn kỷ.

Kỷ Ninh không ngại, vì Chung Cực Kiếm Đạo của hắn đã khó tiến bộ thêm, tiến thêm một bước là sắp hợp đạo.


Nên tham ngộ pháp môn, trận pháp, đạo thủy hành, hỏa hành, thời gian, không gian, tham ngộ càng nhiều càng có trợ giúp cho sau này hợp đạo. Vì tất cả đạo đều liên thông với nhau.

Kỷ Ninh vừa nói vừa bay xuống:

- Cầm Hỏa, ta đi ra ngoài một chuyến, đợi một chút sẽ quay về.

Cầm Hỏa Thần ngước nhìn Kỷ Ninh bay đi:

- A, ngươi sẽ không bỏ mặc ta luôn đi?

Không hiểu sao Cầm Hỏa Thần luôn muốn theo sát bên Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh hứa hẹn:

- Yên tâm, rất nhanh sẽ trở lại.

Kỷ Ninh thầm cảm khái, Cầm Hỏa Thần là hỗn độn nguyên thú, sinh ra đã cường đại, nó chỉ biết bản năng sử dụng lực lượng cường đại chứ không nghiên cứu gì. Cầm Hỏa Thần không nhận ra hồn phách chân linh đã bị thủ đoạn vô hình của Chí Tôn thẩm thấu, nhưng vô âu lo mãi thế này cũng là niềm hạnh phúc.

Xoẹt!

Cửa đồng đỏ mở ra.

Kỷ Ninh, Bạch Dung, Thanh Ma bay ra ngoài.

Thanh Ma vừa bay vừa hỏi:

- Sao bỗng muốn ra ngòai?

Kỷ Ninh nói:

- Muốn phá giải xiềng xích đó rất lâu, trước khi đó ta phải đi thả Cửu Trần đã.

Thanh Ma cười nói:

- Cửu Trần? Là bằng hữu tốt mà ngươi bất chấp sống chết xông vào Dao Hỏa cảnh để cứu người?

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Đúng vậy, bằng hữu tốt sống chết có nhau của ta!

Kỷ Ninh điều khiển vực giới phi chu nhanh chóng đến chỗ Cửu Trần.

Cửu Trần mặc áo bạc ngồi xếp bằng, lửa vòng quanh gã.

Cửu Trần thấy phía xa lóe ánh sáng rất nhanh đến gần:

- A?

Một chiếc vực giới phi chu hơi cũ, ba bóng người bay ra, dẫn đầu là thiếu niên áo trắng cõng thần kiếm màu đen, chính là bằng hữu tốt Bắc Minh Đạo Quân Kỷ Ninh.

Cửu Trần mừng rỡ, nỗi lòng phức tạp:

- Bắc Minh!

Lúc xảy ra chuyện Dao Hỏa cảnh, Cửu Trần là ngọn nguồn vụ việc, trong tộc cổ tu hành giả đã cho gã biết hết.

Cửu Trần biết Kỷ Ninh vì cứu gã cuối cùng thành công giết Phi Tuyết Thành Chủ, nhưng phút cuối Phi Tuyết Thành Chủ trả thù làm các Chúa Tể, Đế Quân từ những Đông Hỏa lao đến muốn cướp chiếc vực giới phi chu kia.

Kết quả tốt đẹp, Kỷ Ninh khiến Thanh Ma Chúa Tể thành người đi theo, khiến các phương biết khó mà lui.

Nhưng trong lòng Cửu Trần rất cảm kích Kỷ Ninh, vì gã hiểu rằng Kỷ Ninh mạo hiểm trong quá trình này, đi sai một bước là mất mạng.