Mãng Hoang Kỷ

Chương 1553

Bồ Đề thắc mắc:

- Quái, mặc dù chúng ta không cố ý nhúng tay nhưng để lại chút kỳ ngộ trong hư không, còn thu kẻ ưu tú nhất làm môn hạ, truyền dạy cho truyền thừa quý giá nhất. Nhưng vì sao không có ai dung hợp đạo mạnh nhất?

Kỷ Ninh nhẹ gật đầu nói:

- Ta cũng đã nhận ra, tu hành giả giả trong tam giới mới so với thời đại tam giới cũ tiềm lực thấp một bậc, nhưng cũng đã rất yêu nghiệt.

Phong Ma cười nói:

- Hai hỗn độn kỷ, chúng ta âm thầm dẫn dắt tam giới mới sinh ra hơn trăm Thế Giới cảnh, tuy không có Sinh Tử Đạo Quân nhưng thế này đã rất tốt. Thật ra thực lực của chúng ta cũng dần tăng lên, lúc trước khi hai thế giới hỗn độn Bàn Cổ, Vô Gian giao chiến ta và Bồ Đề không quá mạnh. Vào phút sống còn ta chợt ngộ ra nên mới đột phá nhanh cực hạn thiên đạo, sau đó vào thời kỳ tam giới, trong năm tháng dài dặc thực lực của ta và Bồ Đề mới tăng mảng lớn. Đạo thời không của Bồ Đề càng khó lường, ta kết hợp hoàn mỹ phong và không gian càng cao minh hơn. Sau đó có Bắc Minh tặng cho chút pháp môn chúng ta mới một hơi lên trời.

Kỷ Ninh gật đầu, cảnh giới của hắn ngày càng cao, mơ hồ có chút cảm giác với tương lai vô hình trong tối tăm.

Kỷ Ninh cảm giác Bàn Cổ, Vô Gian va chạm hình thành thời đại tam giới phải có thời đại lợi hại nhất mới đúng, một đám thời đại sau đó yếu mảng lớn, dù được truyền thừa cao cấp cũng vậy.

Kỷ Ninh bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng:

- A?

Phong Ma cười nói:

- Xem ra Bắc Minh có việc vui gì.

Kỷ Ninh đáp:

- Một bằng hữu tốt của ta được cứu rồi.

Ngu Tinh Hải, trong không gian ẩn khuất ở Dao Hỏa cảnh.

Kỷ Ninh thần lực hóa thân đang đứng trên không trung pháp đàn, quan sát Thất Hỏa Ngục trận đồ tựa như đóa hoa lớn ở bên dưới.

Vẻ mặt Kỷ Ninh tràn đầy vui mừng:

- Tu hành hơn ngàn hỗn độn kỷ cuối cùng khống chế trọn vẹn Thất Hỏa Ngục trận đồ được rồi.

Thật không dễ dàng.

Muốn hoàn toàn phá giải Thất Hỏa Ngục trận đồ, cần có thành tựu siêu cao về đạo lửa, không gian, then chốt nhất vẫn nằm ở trận pháp.


Cho nên Kỷ Ninh cũng hao phí thời gian nghiên cứu đạo hỏa hành.

Thủy hỏa tương sinh tương khắc, vì nhanh chóng hiểu ra đạo hỏa hành nên Kỷ Ninh bỏ thời gian tu thủy hành.

Để Thủy hành đạt tới đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ, Kỷ Ninh lại nhờ tu hành bệ đá Chí Tôn hao phí hơn một hỗn độn kỷ mới thành công.

Hỏa hành thì tốn hơn ba hỗn độn kỷ.

Sau đó Kỷ Ninh tìm hiểu không gian, thiên phú mặt này của hắn không cao cộng thêm không gian vốn rất khó. Trong quá trình tìm hiểu Kỷ Ninh chuyên bỏ ra thời gian tham ngộ đạo lôi điện, vì hắn phát hiện đạo lôi điện liên quan rất lớn đến đạo không gian.

Kỷ Ninh có chút am hiểu lôi điện, hắn bỏ ra hai hỗn độn kỷ đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ.

Ngộ xong đạo lôi điện Kỷ Ninh chuyển sang tham ngộ không gian.

Nguyên hai trăm hỗn độn kỷ đạo không gian mới chính tức đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ.

Hỏa hành, không gian, tất cả đều thành tựu rồi Kỷ Ninh dốc lòng nghiên cứu Thất Hỏa Ngục trận pháp.

Trận pháp mênh mông rắc rối, Kỷ Ninh mất hơn tám trăm hỗn độn kỷ dài rốt cuộc đến thành tựu rất cao, hiểu ra Thất Hỏa Ngục trận đồ. May mắn có Khải Chí Tôn sưu tầm pháp môn trận pháp của văn minh Tây Tư tộc. Trong các pháp môn có nhiều giới thiệu nên Kỷ Ninh mới có thể hoàn toàn phá giải khống chế Thất Hỏa Ngục trận đồ.

Kỷ Ninh líu lưỡi:

- Đạo trận pháp khó khăn quá, ta nhờ vào tu luyện bệ đá Chí Tôn mà phải mất hơn tám trăm hỗn độn kỷ, nếu không có bệ đá Chí Tôn chắc phải tốn gấp ngàn lần thời gian này cũng chưa chắc thành công. Ngàn lần tức là tu hành mười vạn tám ngàn cũng không có hy vọng.

Kỷ Ninh thầm may mắn, may có bệ đá Chí Tôn nên ‘chỉ mới’ hao phí hơn tám trăm hỗn độn kỷ đã Thất Hỏa Ngục trận đồ.

Từ đó nhìn ra được các Đạo Quân tu hành phải tập trung vào thứ mình am hiểu. Kỷ Ninh giỏi kiếm đạo nên thành tựu mau nhiều, thủy hành, lôi điện thứ hai, tốc độ khá. Hỏa hành chậm chút, còn đạo không gian là thua, mất hai trăm hỗn độn kỷ, đạo trận pháp càng thảm hại.

Kỷ Ninh tự cười:

- Ta có bệ đá Chí Tôn là siêu may mắn, Cửu Trần ơi là Cửu Trần, ngươi còn sống ra được cũng là rất may mắn.

Kỷ Ninh rất vui, tu hành hơn một ngàn hỗn độn kỷ rốt cục phá giải khống chế Thất Hỏa Ngục trận đồ. Cảm giác hưng phấn, thành tựu này làm lòng Kỷ Ninh tràn đầy vui mừng.

Kỷ Ninh thần lực hóa thân quan sát phía dưới, động ý niệm:

- Để ta khống chế thử xem.


Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thất Hỏa Ngục trận đồ như đóa hoa lớn chợt bừng sáng, nguyên không gian ẩn khuất hiện ra vô số ảo ảnh, là ảo ảnh Dao Hỏa cảnh. Mỗi con đường lửa, từng Lao Ngục đều hiện ra. Chúng nó nằm trong sự khống chế của Kỷ Ninh, một ý niệm có thể mở ra bất cứ Lao Ngục nào.

Kỷ Ninh thần lực hóa thân chợt biến sắc mặt:

- A?

Kỷ Ninh nhìn chằm chằm chính giữa Dao Hỏa cảnh ảo ảnh, bên dưới khu Lao Ngục mơ hồ có không gian ản khuất.

Kỷ Ninh nhíu mày nói:

- Còn một không gian ẩn khuất nữa?

Trong không gian bí ẩn chính giữa nhất khu Lao Ngục là trận đồ khống chế.

Một không gian bí ẩn khác dưới cùng khu Lao Ngục là để làm gì?

Kỷ Ninh động ý niệm:

- Xoay!

Nguyên Dao Hỏa cảnh bao gồm khu ngoài cùng đều xoay tròn, mỗi Lao Ngục chậm rãi xoay, chậm rãi chuyển động một góc độ.

Kỷ Ninh nở nụ cười:

- Không ngoài dự đoán của ta, không gian bí ẩn này là nguồn năng lượng của nguyên Dao Hỏa cảnh.

Trong Dao Hỏa cảnh có nhiều cấm chế như thế, muốn giữ gìn lâu dài phải tiêu hao bao nhiêu năng lượng? Tuy Dao Hỏa cảnh chủ động hấp thu năng lượng bên ngoài nhưng năm xưa Dao Hỏa cảnh có thể phát ra lực lượng đại diệt tuyệt, một lần bộc phát ra năng lượng mạnh như vậy nếu chỉ hấp thu năng lượng bên ngoài thì không đủ, nó cần một nguồn năng lượng từ bên trong.

Sau khi Kỷ Ninh khống chế trận đồ, phát hiện ra không gian bí ẩn này hắn đoán nó là nguồn năng lượng.

Kỷ Ninh thử cho nguyên Dao Hỏa cảnh xoay tròn liền phát hiện có năng lượng truyền ra từ không gian bí ẩn đó.

Kỷ Ninh vừa động lòng vừa tò mò:

- Nguồn năng lượng... nguồn năng lượng có thể thi triển lực lượng đại diệt tuyệt sẽ là cái gì?

***

Trong không trung khu Lao Ngục Dao Hỏa cảnh, một chiếc vực giới phi chu lơ lửng đậu tại đây. Kỷ Ninh áo trắng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn tĩnh tu. Thanh Ma nhàm chán ăn uống một mình.

Kỷ Ninh mở mắt ra nói:

- Chúng ta đi một nơi.

Thanh Ma nghi hoặc hỏi:

- Không lẽ lại có Chúa Tể đến?