Mãng Hoang Kỷ

Chương 1469

Kỷ Ninh, Cửu Trần bị rung động. Đúng vậy, huyết mạch tộc Vĩnh Hằng rất thần kỳ, nghe nói sau khi thành Đế Quân có thể dựa vào huyết mạch dần tăng cao thực lực, nên biết các Đế Quân thường rất khó tăng thực lực.

An Thần Đế Quân sốt ruột nhìn Động Thiên Chi Linh:

- Động Thiên Chi Linh, hãy giết hai ngoại tộc đó!

Nữ nhân tóc bạc hừ lạnh một tiếng:

- Ta không thể nào ra tay.

An Thần Đế Quân nóng nảy:

- Không thể nào ra tay? Sao không thể?

An Thần Đế Quân biết rõ Động Thiên Chi Linh cường đại, trong thế giới động thiên này nàng gần như vô địch, dù là Chúa Tể cũng yếu hơn một bậc.

Nữ nhân tóc bạc nói:

- Ta nói cho các ngươi biết, thế giới này được sáng tạo không phải vì tộc Vĩnh Hằng các ngươi. Chiến tranh thượng cổ năm xưa đấu với Tây Tư tộc, Ba Lâm Chí Tôn lo lắng bị thua trận nên để lại nhiều sắp xếp, muốn khiến tu hành giả vực dậy lần nữa, nên xây dựng thế giới động thiên này. Hơn ba trăm Chúa Tể cam lòng để lại truyền thừa là vì vô số tu hành giả về sau chứ không phải chỉ cho một mình tộc Vĩnh Hằng.

An Thần Đế Quân ngẩn người.

Động Thiên Chi Linh cười khẩy nói:

- Sau đó thắng chiến tranh, trong chuỗi ngày an nhàn Ba Lâm Chí Tôn thấy rất cô đơn nên nghiên cứu ra huyết mạch vĩnh hằng, vì vậy có tộc Vĩnh Hằng các ngươi. Chí Tôn để lại giọt máu vĩnh hằng nguyên thủy nhất vì hy vọng vô số hậu duệ các ngươi có thực lực mạnh đến có thể hấp thu giọt máu vĩnh hằng nguyên thủy này. Đáng tiếc nhánh Viêm Long vực giới các ngươi quá yếu, lâu như vậy mà không một người thể thành công hấp thu.

An Thần Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân hổ thẹn.

Tộc trưởng băng thú ở phía xa nghi hoặc hỏi:

- Đây không phải máu của Chí Tôn sao?

Nữ nhân tóc bạc giải thích rằng:

- Là máu của Chí Tôn nhưng trải qua luyện chế đặc biệt mới ngưng tụ ra, là ngọn nguồn của huyết mạch vĩnh hằng, được gọi là máu vĩnh hằng nguyên thủy nhất. Các hậu duệ tộc Vĩnh Hằng nếu có thể trở thành Chúa Tể thì có khả năng chịu đựng một giọt máu vĩnh hằng, hấp thu rồi mới có tư cách xem như tử nữ của Ba Lâm Chí Tôn, thực lực vượt qua Chúa Tể.


Nữ nhân tóc bạc lắc đầu nói:

- Đáng tiếc bọn họ quá vô dụng.

Nữ nhân tóc bạc nhìn hướng Kỷ Ninh, Cửu Trần còn bị rung động:

- Hai ngươi dựa vào Chí Tôn lệnh đến động thiên này, xem như được Chí Tôn cho phép vào, ta sẽ không ra tay với các ngươi. Nhưng máu Chí Tôn là ngọn nguồn huyết mạch vĩnh hằng, tu hành giả bình thường như các ngươi không cách nào hấp thu máu Chí Tôn. Còn vị Bắc Minh Đạo Quân này, ngươi đừng tốn sức lấy đi giọt máu Chí Tôn, ta khống chế thế giới động thiên này, tuyệt đối không cho phép ai mang đi máu Chí Tôn, muốn có nó chỉ có một cách là hấp thu!

Nữ nhân tóc bạc liếc qua An Thần Đế Quân:

- Để hấp thu nó chỉ có tộc Vĩnh Hằng, phải đến đẳng cấp Chúa Tể mới có hy vọng. Đường đường là hậu duệ tộc Vĩnh Hằng nhưng quá vô dụng, hừ!

Nữ nhân tóc trắng sắp tan biến.

An Thần Đế Quân sốt ruột kêu lên:

- Nhưng cương vực này sắp tan vỡ! Đến lúc ấy thế giới động thiên này không thể đơn độc tồn tại đúng không?

Nữ nhân tóc bạc lạnh nhạt nói:

- Yên tâm, Ba Lâm Chí Tôn vất vả sáng tạo ra thế giới động thiên này sẽ không bị hủy diệt dễ dàng. Chờ Âm Dương Sinh Tử Luân hủy diệt đến nơi này thì động thiên cũng sẽ rời đi, chút duyên phận với nhánh các ngươi đã tận, ta sẽ tìm chi nhánh khác. Hừ hừ, trong vũ trụ hỗn độn mênh mông Ba Lâm Chí Tôn đã để lại rất nhiều chi nhánh. Tộc Vĩnh Hằng có nhiều chi nhánh nhưng không có cơ hội được máu Chí Tôn. Ta cho các ngươi hơn ba ngàn vạn hỗn độn kỷ mà các ngươi không nắm chắc thì không trách được ai.

An Thần Đế Quân nóng ruột nóng gan.

Thành Chúa Tể? Dễ lắm sao?

Trong các đời Đạo Quân của tộc Vĩnh Hằng đúng là có đỉnh Đạo Quân, nhưng hy vọng hợp đạo thành công của đỉnh Đạo Quân quá xa vời, cho đến nay không ai hợp đạo thành công trở thành Chúa Tể. Từ đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ tu hành đến Chúa Tể thì càng khó khăn hơn. An Thần Đế Quân có tin tức nhanh nhạy, chỉ nghe nói một vị tên Đan Tôn Giả Chúa Tể là thành Đế Quân trước rồi tu hành đến Chúa Tể.

Cửu Trần truyền âm:

- Chậc chậc, lúc trước chúng ta đi động thiên dị thú cuối cùng cũng bay mất, thế giới động thiên này cũng có thể di chuyển. Máu Chí Tôn thật đáng sợ, tộc Vĩnh Hằng phải thành Chúa Tể mới có hy vọng hấp thu, nếu hấp thu được thì mạnh cỡ nào?

- Đây chính là thủ đoạn của Chí Tôn.


Kỷ Ninh nhìn hình tròn màu đỏ cuồn cuộn trong hố sâu to lớn bên cạnh, uy áp đó mạnh hơn Chúa Tể nhiều, hấp thu giọt máu Chí Tôn này thì rất mạnh. Đáng tiếc đây là sắp xếp của Ba Lâm Chí Tôn dành cho tộc Vĩnh Hằng.

Cửu Trần truyền âm hỏi:

- Giờ tính sao đây?

Kỷ Ninh đáp:

- Còn làm sao nữa, không thể lấy máu Chí Tôn thì chúng ta đi thôi.

Giọng An Thần Đế Quân trên bầu trời vang vọng thiên địa:

- Bắc Minh Đạo Quân, Cửu Trần Giáo Chủ, các ngươi để lại cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả rồi lập lời thề không lộ ra ngoài truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể, vậy ba chúng ta cũng sẽ thề tuyệt đối không dùng bất cứ thủ đoạn truy giết các ngươi.

Cửu Trần Giáo Chủ cười khẩy nói:

- Truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể? Ha ha, ta là tộc cổ tu hành giả, có nhiều truyền thừa như thế tộc cổ tu hành giả sẽ hết sức che chở ta, sợ gì tộc Vĩnh Hằng các ngươi?

Kỷ Ninh ngước lên nhìn, nếu hắn không có hy vọng hợp đạo thì truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể là ỷ lại lớn nhất cho tam giới sau này.

An Thần Đế Quân gầm lên:

- Bắc Minh, ngươi cũng không đồng ý?

Kỷ Ninh lạnh lùng nói:

- Đây là hơn ba trăm Chúa Tể để lại cho vô số tu hành giả chứ không phải cho tộc Vĩnh Hằng các ngươi, dựa vào cái gì khiến ta lập lời thề?

Hơn ba trăm Chúa Tể không bắt hắn thề thì tộc Vĩnh Hằng dựa vào cái gì?

Đức Cổ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân đứng bên cạnh tức giận quát:

- Chết tiệt!

- Các ngươi muốn chết!

An Thần Đế Quân tức tối nói:

- Cho hai ngươi cơ hội cuối cùng, giao cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả ra, lập lời thề. Nếu không tộc Vĩnh Hằng ta sẽ dốc hết lực lượng truy giết hai ngươi, không chết không ngừng!!!

Xoẹt!

Kỷ Ninh chợt biến mất, Cửu Trần cầm Chí Tôn lệnh kích phát uy năng, dao động bao lấy gã chớp mắt biến mất khỏi thế giới động thiên này.

An Thần Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân ngẩn ngơ. Bọn họ vừa mới phát uy hiếp không chết không ngừng mà Bắc Minh, Cửu Trần đã dứt khoát rời đi? Thế này đã biểu lộ thái độ không sợ tộc Vĩnh Hằng.