Mãng Hoang Kỷ

Chương 1462

Một kiếm phá không chém xuống đầu dị thú bốn vó màu lửa đỏ, dị thú không né tiếp tục xông lên.

Vang tiếng nổ điếc tai.

Dị thú bốn vó màu lửa đỏ bị chấn lùi lại hơn trăm trượng, Kỷ Ninh bay ngược ngàn dặm mới ngừng lại.

Kỷ Ninh thầm gật gù:

- Giống con giao long đã nói, dị thú này am hiểu công kích cuồng mãnh, rất mạnh, mạnh hơn Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức của ta một bậc. Rất tốt! Đối thủ như vậy mới rèn luyện được kiếm thuật của ta.

Giờ Kỷ Ninh đang cần bước ra một bước then chốt để vào Tứ Bộ Đạo Quân, hắn cần sự khiêu chiến.

- Grào!

Người dị thú bốn vó màu lửa đỏ hừng hực ngọn lửa đạp hư không, càng thêm điên cuồng lao lên.

Ầm!

Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng va chạm nhiều đợt với dị thú bốn vó màu lửa đỏ.

Hoặc là chí cương cứng đối cứng, hoặc là bóng người quỷ mị mơ hồ, đôi khi Kỷ Ninh biến mất nhưng khi đến gần sẽ bị lửa nóng cháy buộc hiện hình.

Đánh hết sức kịch liệt, nhiều đợt va chạm sinh ra dư ba quét hướng bốn phương tám hướng khiến Cửu Trần xem cuộc chiến phía xa liên tục thụt lùi.

Cửu Trần kích động hưng phấn nhìn:

- Thật là lợi hại!

Gần hai trăm dị thú vây xem hào hứng đánh giá:

- Thú vị.

- Ngang sức nhau?

- Hỏa thú ưu thế là sức mạnh hơn, tiểu tử kia thì điểm mạnh là liên tục thay đổi. Nhưng theo ta suy đoán chiến đấu như vậy tiêu hao thần lực, pháp lực rất lớn, thời gian lâu tiểu tử đó khó giữ sức chiến đấu đỉnh cao nhất. Hỏa thú có biển lửa vô tận bổ sung, có chiến đấu mười năm, trăm năm cũng dư sức. Kéo dài trận chiến lâu tiểu tử đó sẽ thua.

- Ừm! Tiểu tử kia muốn thắng phải nhanh chóng giành chiến thắng trong thời gian ngắn, càng kéo dài thời gian thì đúng là rất có thể bị thua.

Gần hai trăm dị thú vây xem hào hứng đánh giá.

Một ngày.

Hai ngày.


Ba ngày.

Kỷ Ninh luôn chém giết với hỏa thú trên không trung, ngẫu nhiên đáp xuống đất.

- Thua chắc luôn.

- Nhìn xem, kiếm pháp của hắn không giữ được hình dạng sương khói lúc trước.

- Chắc vì tiêu hao thần lực, pháp lực quá lớn, khó giữ được.

- Lâu vậy thì hắn thua chắc rồi.

Gần hai trăm dị thú vây xem đa số phán như vậy.

Kỷ Ninh và hỏa thú đánh nhau rất lâu, ngày thứ ba hắn từ bỏ Tâm kiếm thuật, vì dựa vào Tâm kiếm thuật thì thực lực của hắn chỉ ngang ngửa với hỏa thú. Rất nhanh Kỷ Ninh đã tìm được điểm yếu của hỏa thú, miễn hắn muốn thì có thể đánh bại nó trong thời gian ngắn.

Nhưng mà...

Bây giờ Kỷ Ninh khao khát nhất là đột phá đến Tứ Bộ Đạo Quân, hắn cần đối thủ rèn luyện mình. Vì vậy ác chiến đến ngày thứ ba Kỷ Ninh cố ý giả bộ như kiệt sức, từ bỏ Tâm kiếm thuật. Không có Tâm kiếm thuật phụ trợ, thực lực của Kỷ Ninh giảm mạnh chỉ còn năm mươi phần trăm, lập tức rơi vào thế yếu, bị hỏa thú áp chế.

- Rất tốt, có như vậy mới thử thách kiếm thuật càng tốt. Ưm, kiếm pháp của ta còn nhiều sai sót lúc trước không phát hiện. Năm thức này huyền diệu, phải hoàn toàn hợp nhất thì mới hoàn mỹ không khuyết điểm.

Kỷ Ninh bị đè đầu đánh, bị chà đạp khiến hắn nắm rõ hơn nhiều sai sót trong kiếm thuật, trong đầu có nhiều cảm ngộ. Nhưng bấy nhiêu cảm ngộ chưa đủ, muốn dung hợp tất cả thành Chung Cực kiếm đạo đệ tứ trọng bước vào Tứ Bộ Đạo Quân còn cần nhiều cảm ngộ hơn nữa.

Chớp mắt Kỷ Ninh đánh với hỏa thú đã mười chín ngày.

Các dị thú vây xem hoang mang khó hiểu.

- Tiểu tử này có thể chống đỡ mười chín ngày?

- Không dễ dàng, rõ ràng thực lực suy giảm mà chống cự lâu được vậy cũng khá quá.

- Thua cũng giỏi rồi.

Kỷ Ninh cầm sáu thanh kiếm chật vật trái né phải đỡ, chợt hắn lắc người, mắt lóe tia sáng sắc bén:

- Kết thúc đi!

Ong ong ong ong ong!

Kiếm quang lại hóa thành sương khói hình kiếm, uy lực bỗng tăng vọt gấp đôi, bùm một tiếng va chạm với dị thú bốn vó, làm nó không kịp phản ứng bị lảo đảo.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!


Sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh chợt biến mất, hắn áp sát gần người dị thú bốn vó mới bị lửa đốt hiện hình. Sáu thanh kiếm như chim công xòe đuôi hết sức rực rỡ, vô cùng quỷ mị.

Tuy dị thú bốn vó dũng mãnh nhưng nhờ vào Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức, Tích Huyết thức ảnh hưởng dị thú bốn vó, cuối cùng dựa vào Chung Cực kiếm đạo chi Vô Ảnh thức nhanh chóng quấn quanh người dị thú bốn vó, Thần kiếm giống như nhiễu chỉ nhu nhanh chóng biến mềm và dài từng vòng quấn quanh trói lại dị thú bốn vó rực cháy ngọn lửa.

Hỏa thú bị trói vẫn không tin được:

- Không thể nào! Sao có thể như vậy?

Dị thú bốn vó màu lửa đỏ nhớ rõ cảnh vừa rồi.

Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức, Thiên Băng thức, Vô Ảnh thức, mấy ngày nay nó đã ngăn cản các thức này rất nhiều lần, không thể nào uy hiếp được nó, tại sao lúc này nó bị thua?

Nếu Kỷ Ninh chỉ thi triển một chiêu Tích Huyết thức, Thiên Băng thức, Vô Ảnh thức thì không uy hiếp được dị thú bốn vó màu lửa đỏ. Nhưng nếu ba thức phụ trợ cho nhau, hơn nữa hỏa thú bị khuyết điểm thân pháp thế là chịu trói, phối hợp hữu hiệu sẽ tăng lên uy lực nhiều.

Hỏa thú bị trói vẫn cố gắng vùng vẫy, vặn vẹo người, rống to:

- Đến nữa, làm lại lần nữa! Ta không phục, không phục!

Kỷ Ninh nhìn con hỏa thú bộ dạng không phục, thầm nghĩ:

- Hừ! Nếu không phải lấy ngươi tôi luyện kiếm thuật của ta thì ngày đầu tiên đã bắt giữ ngươi rồi.

Một giọng nói già nua vang lên:

- Thua là thua.

Trong gần trăm con hỏa thú ở phương xa có tộc trưởng bay đến.

Hỏa thú bị trói không phục nói:

- Tộc trưởng! Ta... ta...

- Nhìn ngươi xem, đã bị trói thành như vậy.

Tộc trưởng hỏa thú nhìn hướng Kỷ Ninh:

- Kiếm thuật của vị tiểu hữu này hoặc chí dương chí cương, hoặc chí âm chí nhu, hoặc mau hoặc chậm, phòng ngự viên mãn, không có sơ hở gì. Kiếm thuật của hắn chớp mắt bùng nổ bắt giữ ngươi, tuy có phần do ngươi sơ sẩy, nhưng nếu ngươi cẩn thận thì vẫn không chống đỡ được lâu.

Kỷ Ninh thầm giật mình, ánh mắt của vị tộc trưởng này cao thật.

Kỷ Ninh có thể chớp mắt bắt giữ được dị thú bốn vó màu lửa đỏ đúng là vì lúc trước hơn mười ngày không thi triển Tâm kiếm thuật, lần này đột nhiên sử dụng, uy lực tăng vọt làm con hỏa thú không kịp trở tay nên mới bị bắt ngay. Nếu đối phương có chuẩn bị trước, tuy vẫn sẽ bị bắt nhưng tuyệt đối không nhẹ nhàng thế này.

Hỏa thú bị trói ngoan ngoãn cúi đầu:

- Vâng.

Tộc trưởng có uy tín rất cao.

Tộc trưởng hỏa thú nhìn hướng Kỷ Ninh:

- Tiểu tử, ngươi đã thắng, từ giờ phút này hai tộc quần ta sẽ không ngăn cản ngươi.

Kỷ Ninh vươn tay, Bắc Hồng kiếm trói hỏa thú nhanh chóng bay về tay hắn.

Kỷ Ninh cung kính hành lễ:

- Hai lần chiến đấu cho ta thu hoạch được nhiều điều.