Mãng Hoang Kỷ

Chương 1437

- Lại là ba bộ thi thể sinh vật hình người màu đen?

Kỷ Ninh kinh hãi, nơi này tuyệt đối là trọng địa của Tây Tư tộc!

Bỗng nhiên …

Sưu sưu sưu!!!

Bốn đạo thân ảnh từ đằng xa nhanh chóng bay tới, tốc độ của mỗi một đạo đều đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, chuyện này khiến cho sắc mặt Kỷ Ninh biến đổi! Cần biết, cho dù là ba đại tộc trưởng kia cũng chỉ có tốc độ gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo mà thôi. Mặc dù là chính bản thân hắn cũng chỉ có tốc độ gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo! Ở trong vĩnh hằng Đế Quân, muốn siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo cũng rất là khó.

Bốn đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, không ngờ tốc độ của mỗi người lại siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, Kỷ Ninh cũng lập tức cảm nhận được cảm giác uy hiếp mãnh liệt từ trong tối tăm. Hắn hiểu, bốn đạo thân ảnh này, nếu như so với ba đại tộc trưởng thì còn đáng sợ hơn nhiều.

- Trọng địa Tây Tư tộc! Người ngoại tộc xông vào, giết không tha!

- Giết.

- Ba người các ngươi, ngăn ngoại tộc này lại.

Bốn đạo thân ảnh kia nhanh chóng đánh tới, đồng thời cũng phát ra mệnh lệnh.

- Vâng, đại nhân.

Ba gã ngân sắc giả lập tức cao giọng đáp, sau khi bọn hắn trải qua nghi thức xả thân cũng đxa trở thành một phần tử của Tây Tư tộc, đã được Tây Tư tộc tán đồng. Ch nên mới sẽ không lọt vào công kích.

- Giết …

Trong đó một đạo thân ảnh toàn thân màu xám, trong tay xuất hiện một thanh đoản mâu, từng đạo lưu quang màu xám hội tụ lên bên trên đoản mâu, cả người lúc bay tới nhanh chóng uốn lượn, tay phải phẫn nộ hất lên.

Sưu.

Đoản mâu xẹt qua trời cao, tốc độ so với tốc độ phi hành của bốn đạo thân ảnh còn nhanh hơn nhiều, mang theo uy năng đáng sợ trực tiếp tập kích về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh lập tức hiểu rõ, một khi bị bọn hắn vây khốn, sợ rằng hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

- Cơ hội tới.


Ba gã Tộc trưởng một mực đi theo Kỷ Ninh, chưa bao giờ rời xa, giờ phút này mỗi một người trong bọn hắn kích động bay nhào qua rồi vây công.

- Cuốn lấy hắn.

- Chỉ cần khiên chế trụ hắn trong giây lát thì hắn nhất định sẽ phải chết.

Ba đại tộc trưởng đều tràn ngập tự tin, bởi vì muốn kiềm chế Bắc Minh Đạo Quân, chuyệ này đối với bọn họ mà nói, vẫn có chút nhẹ nhõm.

Oanh!

Đoản mâu kia đã bay tới.

Trong tay Kỷ Ninh lại xuất hiện một miếng tinh trụ màu vàng, bên trong miếng tinh trụ màu vàng này có một sợi tơ màu vàng. Sợi tơ lập tức bị nghiền nát, một cỗ uy năng mênh mông lập tức bao phủ toàn thân Kỷ Ninh. Một tia lưu quang màu vàng cuốn lấy Kỷ Ninh. Đây là một trong các bảo vật dùng để chạy trối chết ở trong tay Kỷ Ninh, dùng nó có thể khiến cho tốc độ bản thân tăng vọt!

- Chết.

Ngân sắc giả nhỏ gầy nắm lấy một cái gai nhọn hoắt, lao thẳng tới Kỷ Ninh.

Sưu sưu.

Thân thể của Kỷ Ninh như quỷ mị khẽ động, lập tức đột phá gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, chỉ để lại một đạo tàn ảnh lưu quang màu vàng. Tốc độ quá nhanh, dưới uy năng của bảo vật gia trì, tốc độ phi hành của Kỷ Ninh sợ rằng đã có thể đều bao trùm lên trên cả Quang Minh Vương a.

Mà đoản mâu kia, giờ phút này cũng đã đến trước mặt của Kỷ Ninh, lúc nó phi hành trên không trung lại còn có thể chuyển hướng.

Keng!

Kỷ Ninh không dám lãnh đạm, sáu thanh Bắc Hồng kiếm đồng thời ngăn cản. Hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lực trùng kích cường đại truyền tới, Kỷ Ninh không khỏi lảo đảo lui ra về phía sau, hóa thành một đạo lưu quang màu vàng nhanh chóng thoát đi.

Mà đoản mâu kia dưới va chạm, cũng vọt về phía Ngân sắc giả Phất Ma tộc Tộc trưởng, khiến cho Phất Ma tộc Tộc trưởng phải lập tức tránh lui.

- Đừng để cho hắn chạy.


- Cuốn lấy hắn.

- Làm sao có thể nhanh như vậy chứ?

Tuy rằng ba gã tộc trưởng đều vô cùng lo lắng, thế nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Kỷ Ninh hóa thành một đạo lưu quang màu vàng rời đi. Tốc độ nhanh tới mức khủng bố, so với bốn đạo thân ảnh đang đánh tới ở phía sau dường như còn nhanh hơn một đường.

Sưu...

Trơ mắt nhìn Kỷ Ninh không ngừng kéo giãn khoảng cách, bay đi về phía xa xa.

- Vậy mà để cho hắn chạy thoát.

Ba gã tộc trưởng nhìn nhau, vừa vội vừa giận, bởi vì bọn họ đều hiểu rõ tốc độ của bản thân mình, căn bản không có một điểm hi vọng để đuổi theo Kỷ Ninh a.

Sưu sưu sưu sưu, bốn đạo thân ảnh kia cũng phi đến nơi này rồi mới ngừng lại. Từ phía xa nhìn thân ảnh của Kỷ Ninh rời xa, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

- Ba tên phế vật.

Trong đó có một đạo thân ảnh dùng ánh mắt lạnh như băng liếc mắt nhìn ba đại tộc trưởng:

- Ngay cả một chút chuyện như vậy cũng không làm xong. Chỉ cần các ngươi chế trụ được hắn trong một giây là chúng ta có thể vây khốn được hắn rồi. Khi đó hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ! Hừ, nếu như chúng cường giả năm đó Tây Tư tộc còn sống, như vậy bất kỳ một tên Ngân y Đạo Quân nào cũng cường đại hơn các ngươi rất nhiều. Các ngươi là Ngân y Đạo Quân yếu nhất mà huynh đệ chúng ta từng gặp a.

Trong Tây Tư tộc cũng không phải ai cũng có thể trở thành Ngân y Đạo Quân, ít nhất cũng phải có cấp độ Đạo Quân đỉnh phong. Dùng năng lực bồi dưỡng của bọn hắn, tỉ lệ Đạo Quân đỉnh phong sinh ra đời so với văn minh Tu hành giả còn cao hơn nhiều.

Ba đại tộc trưởng cảnh giới quá thấp, nếu như bọn hắn có cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong, chỉ sợ Kỷ Ninh đã sớm thất bại rồi.

Ba đại tộc trưởng cười theo, cũng không có phản bác, chỉ là trong lòng âm thầm không cam lòng.

Không phải chỉ là bốn cỗ Khôi Lỗi hay sao?

Còn hung hăng càn quấy?

Đúng, bốn đạo thân ảnh trước mắt này đích thật là Khôi Lỗi, coi như là Khôi Lỗi Đế cấp. Thế nhưng thực lực rõ ràng lại còn cường đại hơn rất nhiều, mỗi một người đều có thể so sánh được với Thánh Thành chi chủ! Tuy rằng Kỷ Ninh cũng có thể miễn cưỡng đạt tới cánh cửa bát đại Thánh Thành chi chủ. Thế nhưng ở trên nhiều khía cạnh đều có chỗ thiếu hụt, nếu như giao thủ cùng Thánh Thành chi chủ chính thức, sợ rằng sẽ hoàn toàn bị nghiền áp.

Nhưng mà bốn cỗ Khôi Lỗi này, nếu như giao thủ cùng với Thánh Thành chi chủ, chỉ sợ sẽ chân chính không kém bao nhiêu.

- Bốn vị tiền bối, Bắc Minh Đạo Quân kia tự tiện xông vào cấm địa, có lẽ nên giết hắn đi a.

Ngân sắc giả tóc bạc lập tức nói:

- Có lẽ chúng ta nên tiếp tục đuổi giết.

- Nhiệm vụ của chúng ta là thủ hộ mảnh cấm địa này, hắn đã chạy thoát rồi, trốn ra khỏi phạm vi cấm địa. Cho nên đương nhiên chúng ta sẽ không đuổi giết, muốn đuổi giết, cũng là chuyện của các ngươi.