Mãng Hoang Kỷ

Chương 1416

- Nghe nói bên trên khỏa ngôi sao này có chín đại thượng đẳng gia tộc, hai mươi mốt trung đẳng gia tộc, hạ đẳng gia tộc nhiều vô số kể.

Kỷ Ninh giới thiệu qua, những điều này đều là trước đó hắn lật xem trí nhớ của những Thế Giới cảnh kia mà biết được.

Cách biệt thực lực giữa các gia tộc cực kỳ lớn. Thượng đẳng gia tộc, tùy tiện phái ra một chút lực lượng là có thể diệt trung đẳng gia tộc. Trung đẳng gia tộc hơi chút phái ra lực lượng là có thể đơn giản diệt hạ đẳng gia tộc. Hạ đẳng gia tộc... Bị bọn hắn nhận định là những người hạ đẳng.

Cửu Trần kinh ngạc:

- Trong khỏa ngôi sao này rốt cuộc có bao nhiêu Đạo Quân?

- Ít nhất cũng có ngoài ba mươi người.

Kỷ Ninh nói.

Có lẽ có sáu mươi người? Tám mươi người? Ít nhất những Thế Giới cảnh này cũng không biết được.

- Oa.

Cửu Trần kinh ngạc.

Một ngôi sao, có thể làm cho một thời đại thai nghén ra mười mấy tên Đạo Quân hay sao? Thật sự là dọa người.

- Thiên Da La gia tộc là một cái trung đẳng gia tộc, có một gã Đạo Quân trấn thủ.

Kỷ Ninh nói:

- Bắt đầu từ hắn đi.

- Tốt.

Cửu Trần gật đầu.

- Chết đi.

Ánh mắt Kỷ Ninh quét qua một đám Thế Giới cảnh ánh mắt đang ngốc trệ ở phía xa xa, lập tức ánh mắt của từng tên Thế Giới cảnh ảm đạm rồi té ngã trên mặt đất, chỉ còn lại có một gã Thế Giới cảnh còn sống, hắn cũng khôi phục lại tỉnh táo.

- Chuyện gì xảy ra, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thông Kỳ hoảng sợ nhìn bốn phía, sao những Thế giới cảnh khác đều chết hết rồi?

- Trở về nói cho Thiên Da La.

Kỷ Ninh quát:

- Những Thế Giới cảnh này là ta Bắc Minh giết, cút đi.


Vừa rồi Kỷ Ninh lật xem trí nhớ của những Thế Giới cảnh kia, với tư cách là tay sai của Thiên Da La, thậm chí bởi vì tham lam mà quyết định diệt một gia tộc. Những tay sai này, mỗi một người đều là thế hệ tà ác, Thông Kỳ này xem như là người hơi tốt một chút trong đám người này, cũng là do Kỷ Ninh cần một Thế Giới cảnh đi truyền tin tức. Nếu không hắn cũng sẽ thuận tay đi chém giết Thông Kỳ kia.

- Ngươi, ngươi giết?

Thông Kỳ hoảng sợ nhìn Kỷ Ninh.

- Lăn.

Sát cơ của Kỷ Ninh hiện ra.

Sưu.

Thông Kỳ sợ tới mức lập tức chạy đi về phía xa xa.

...

Mã Cát và một đám Thế Giới cảnh ở bên trên hoang nguyên có chút kinh ngạc nhìn qua tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Bọn hắn kinh hãi thực lực của hai người Kỷ Ninh, Cửu Trần. Càng kinh hãi câu nói kia của Kỷ Ninh:

- Trở về nói cho Thiên Da La, những Thế Giới cảnh này là do Bắc Minh ta giết, cút đi.

Chuyện này căn bản là phát ra khiêu khích với Thiên Da La a.

Thiên Da La, đây chính là lĩnh tụ của Thiên Da La gia tộc, mà lại có quan hệ cực kỳ chặt chẽ với chín đại thượng đẳng gia tộc. Là cao tầng của phương thế giới này, há lại dễ trêu a?

- Tiền bối.

Mã Cát cố nén lo lắng, mở miệng nói. Các Thế Giới cảnh sau lưng của hắn, trên mặt mỗi người cũng có vẻ lo lắng.

- Làm sao vậy, sợ sao?

Trên mặt Kỷ Ninh mỉm cười.

Mã Cát thì lập tức nói:

- Bọn hắn đến đồ sát chúng ta, chúng ta phản kháng, đây là chuyện nhỏ. Thiên Da La cao cao tại thượng sẽ không để ý tới những tiểu tử như chúng ta. Chúng ta đầu nhập vào gia tộc đối địch với Thiên Da La gia tộc là có thể may mắn sống sót. Thế nhưng hiện tại tiền bối lại làm như vậy hoàn toàn là vũ nhục Thiên Da La, nhất định Thiên Da La sẽ không từ bỏ ý đồ, cũng sẽ giận chó đánh mèo đến chúng ta.

Người sống quan trọng là mặt mũi.

Trên khỏa ngôi sao này có nhiều Đạo Quân như vậy, bị Kỷ Ninh kiêu ngạo vẽ mặt như vậy, Thiên Da La há có thể nén giận được hay sao?

- Ý của ngươi là chúng ta làm liên quan đến các ngươi?

Cửu Trần trợn mắt nói.

- Không, không...


Trấn Mã Cát đổ mồ hôi.

- Ha ha ha.

Kỷ Ninh nở nụ cười:

- Cửu Trần, đừng dọa đám tiểu gia hỏa này.

Mã Cát và một đám Thế Giới cảnh đều có chút thấp thỏm lo âu.

- Các ngươi không cần phải để ý.

Kỷ Ninh phân phó:

- Ta sẽ bảo vệ an toàn cho các ngươi.

- Chỉ có thể như vậy a.

Trong lòng đám người Mã Cát có chút bất đắc dĩ, đi theo hai vị Đạo Quân cường đại này có lẽ sẽ có cơ hội bảo vệ tính mạng. Nhưng nếu như không có hai vị này che chở... Dùng quyền thế của Thiên Da La, muốn tiêu diệt bọn hắn sẽ rất là đơn giản.

Chỉ qua gần nửa canh giờ.

Phía xa xa lập tức xuất hiện một chiếc thuyền lớn, bên trên đầu thuyền của thuyền lớn có một lão giả tóc bạc nhìn về phía bên này. Mà phía sau hắn là một đám thủ hạ.

- Thiên Da La đến rồi.

- Là Thiên Da La.

Đám người Mã Cát lập tức sợ hãi.

Kỷ Ninh và Cửu Trần thì ngẩng đầu nhìn qua, Cửu Trần nhếch miệng cười nói với Kỷ Ninh:

- Một Tam bộ Đạo Quân nho nhỏ, khí thế rất đủ a.

Trên bầu trời xa xa, thuyền lớn chậm rãi bay tới, lão giả tóc bạc kia đứng ở đầu thuyền quan sát xuống phía dưới. Khi nhìn thấy khí tức của Kỷ Ninh, Cửu Trần chỉ là Nhị bộ Đạo Quân, trong lòng hắn cũng buông lỏng, tiếp đó ch lạnh lùng quát:

- Diệt đệ tử Thiên Da La gia tộc của ta mà còn khiêu khích ta, xem ra, Thiên Da La ta đã quá lâu rồi không có xuất thủ a.

- Vậy ngươi ra tay thử xem.

Cửu Trần ở phía dưới nói.

- Sao?

Thiên Da La bị cắt đứt lời nói, không khỏi càng thêm tức giận, trong mắt tràn ngập hàn quang:

- Các ngươi đã cầu như vậy, vậy thì các ngươi đi chết đi.

Xôn xao, ở trước người Thiên Da La bỗng nhiên xuất hiện một đầu đại phi cầm chừng ngàn trượng, đầu phi này cầm có lông vũ màu xanh. Có lông đuôi màu đỏ, khí thế to lớn, không chút thua kém Thiên Da La một chút nào. Sauk hi xuất hiện lập tức phóng về phía hai người Kỷ Ninh.

Đám người Mã Cát và các Thế Giới cảnh ở sau lưng Kỷ Ninh, Cửu Trần đã sớm sợ hãi, đánh người đừng vẽ mặt a! Coi như là các Đạo Quân khác cũng sẽ không tùy ý hung hăng càn quấy khiêu khích một tên Đạo Quân khác như thế. Đám người Kỷ Ninh khiêu khích như vậy, căn bản là bức Thiên Da La đi ra. Nếu như Thiên Da La trở thành rùa đen rút đầu, chỉ sợ sẽ trở thành trò cười trong phương thế giới này a.

- Có chút ý tứ.

Cửu Trần vươn tay phải ra, tay phải nhanh chóng bành trướng, che khuất bầu trời, đập về phía đầu phi cầm kia.

Phi cầm phát ra tiếng gào thét, móng vuốt sắc bén xé rách bàn tay của Cửu Trần.

Sưu sưu.

Cửu Trần thân là Cổ Tu Hành giả, hắn có thần thể mạnh mẽ, hôm nay lại là Đạo Quân đỉnh phong. Mặc dù chỉ tùy ý chộp một trảo, thế nhưng cũng không phải là Khôi lỗi của một tên Tam bộ Đạo Quân nhỏ yếu có thể phản kháng được.