Mãng Hoang Kỷ

Chương 1407

- Ta có chút việc vặt muốn xuống sắp xếp.

Kỷ Ninh nói:

- Dù sao lần này tiến về Ma Tượng Thạch Bích, đợi khi sưu tập đủ Trầm Hỏa Hắc Thạch thì ta cũng sẽ cùng với Cửu Trần tiếp tục mạo hiểm lưu lạc. Một ít tùy tùng của ta cùng với một ít việc vặt ta cũng phải an bài a.

Dù sao Cửu Trần cũng mới trở thành Tứ bộ Đạo Quân, tuy rằng đã sử dụng một lần Động Minh ngọc phù. Thế nhưng đối với chuyện hợp đạo vẫn không có nắm chắc, cho nên đương nhiên phải ma luyện sinh tử một đoạn thời gian.

Mà bản thân Kỷ Ninh thì phải lấy được bảo vật có thể so sánh được với Xích Ba điện, tương lai mới dễ mời Chí Tôn ra tay phục sinh Dư Vi sư tỷ. Cần phải biết, ngay cả thân gia của Chúa Tể cũng so ra kém với Xích Ba điện. Muốn đạt được bảo vật có thể so sánh được với Xích Ba điện... Không mạo hiểm thì sao có thể đạt được cơ chứ?

- Được rồi.

Lam Hạo Chúa Tể gật đầu.

Kỷ Ninh vừa sải bước ra đã đi ra khỏi phi chu, đứng ở trong hư không bên ngoài.

Hắn vung tay lên, sưu sưu, bên cạnh lập tức xuất hiện bốn đạo thân ảnh, theo thứ tự là Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Na Á Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân, bốn vị tùy tùng này vừa nhìn thấy Kỷ Ninh, lập tức cung kính hô:

- Chủ nhân.

Kỷ Ninh nhìn bọn hắn, vẻ mặt có chút phức tạp, cảm khái nói:

- Các ngươi đã ở cùng ta cũng đã lâu rồi, Vưu Cơ đi theo ta từ lúc ta vẫn là Tổ Thần, Đan Bảo thì đi theo ta từ lúc ta là Thế Giới cảnh lúc, gặp nhau ở trong Mang Nhai quốc...

- Chủ nhân.

Tô Vưu Cơ không nhịn được nói một câu:

- Người nói những này...

- Đúng vậy, gần đây ta cảm thấy, nơi mà ta đi địa phương đối với các ngươi mà nói, đều quá nguy hiểm.

Kỷ Ninh nói:

- Lần trước ở trong Ngu Tinh Hải, còn có lần này tới Dịch Ba giới... Đối với các ngươi đều rất là nguy hiểm. Nếu như ta gánh vác được, như vậy đương nhiên các ngươi cũng không có việc gì. Nhưng nếu như ta không gánh được, chỉ sợ các ngươi sẽ gặp nạn mà vứt bỏ tính mạng của mình.

Tô Vưu Cơ, Đan Bảo muốn nói gì đó, ngay cả Na Á Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân cũng đều nhìn nhau.

- Như Đan Bảo, đi theo luyện đan nhất đạo, căn bản không cần mạo hiểm.


Kỷ Ninh cười nói:

- Nên tìm một chỗ thật tốt, im lặng tĩnh tâm đi luyện đan thì hơn.

- Vưu Cơ, ngươi đi theo ta cũng lại không có cách nào đạt được ma luyện...

- Cho nên...

Kỷ Ninh nhìn bốn người bọn họ:

- Bốn người các ngươi tự mình đi lưu lạc đi, muốn tìm ta thì có thể đi Thiên Thương Cung. Pháp thân của ta một mực ở trong Thiên Thương Cung.

- Đúng rồi, những bảo vật này xem như cho các ngươi dùng để bảo vệ tính mạng.

Kỷ Ninh vung tay lên, chỉ thấy bốn cái hồ lô phân biệt bay về phía bốn người Tô Vưu Cơ. Lần này thu hoạch của Kỷ Ninh ở trong Dịch Ba giới quả thực không nhỏ. Hắn đã giết Sửu Vương, Tuế Mộng giáo chủ, về phần Đạo Quân đẳng cấp thứ hai cũng giết không ít, còn có một lượng lớn bảo vật của Tửu Thánh.

Cho nên hiện tại bảo vật trên tay Kỷ Ninh có rất nhiều! Hắn cho Tô Vưu Cơ nhiều nhất. Đan Bảo thứ hai, cho Hung Hỏa Đạo Quân và Na Á Đạo Quân ít nhất, dù sao cảm tình thân sơ cũng có khác biệt.

- Chủ nhân.

Tô Vưu Cơ, Đan Bảo đều có chút không nỡ. Mà Na Á Đạo Quân, Hung Hỏa Đạo Quân thì coi như rất bình tĩnh, dù sao hai người Na Á Đạo Quân cũng đã sống quá lâu, kinh nghiệm cũng nhiều hơn hai người Tô Vưu Cơ.

- Đi đi.

Kỷ Ninh nói.

Bốn người Tô Vưu Cơ, Đan Bảo, Na Á, Hung Hỏa nhìn nhau, cuối cùng đều chỉ có thể rời đi.

Bọn hắn cũng hiểu rõ, đây là chuyện thích hợp nhất với bọn hắn lúc này.

- Đan Bảo, ngươi chuẩn bị đi đâu?

Tô Vưu Cơ hỏi.

- Đi Thiên Thương Cung.

Đan Bảo nói:

- Ta chỉ cần tìm một địa phương để luyện đan mà thôi. Mà pháp thân của chủ nhân lại đang ở chỗ đó, cho nên luyện đan ở Thiên Thương Cung là thích hợp nhất với ta.


- Được, vậy ta cũng đi Thiên Thương Cung.

Tô Vưu Cơ gật đầu.

Pháp thân và bản tôn, dù sao đều có cùng một trí nhớ tư tưởng, Tô Vưu Cơ vẫn muốn ở gần Kỷ Ninh thêm một ít.

...

Đưa mắt nhìn bốn người Tô Vưu Cơ, Đan Bảo rời đi, Kỷ Ninh cũng khẽ thở ra một hơi. Tách ra là chuyện tốt nhất với đám người Tô Vưu Cơ lúc này.

Sưu sưu.

Ngón tay Kỷ Ninh vẽ một cái, lập tức kéo ra một thông đạo thời không tản ra quang mang mịt mờ, Kỷ Ninh bước vào một bước, lập tức biến mất không còn tung tích.

- Ồ?

Cửu Trần ở trong phi chu kinh ngạc nhìn ra bên ngoài, trước đó hắn còn nhìn Kỷ Ninh và bốn gã tùy tùng cáo biệt nhau. Thế nhưng hiện tại Kỷ Ninh lại đột nhiên xuyên qua thông đạo thời không biến mất.

- Sao hắn lại rời đi cơ chứ?

Cửu Trần kinh ngạc.

- Đi sắp xếp một chút việc vặt a.

Lam Hạo Chúa Tể cũng rất bình tĩnh:

- Có lẽ quê quán của Bắc Minh này ở ngay tại Đại Mạc vực, nơi này cách Đại Mạc vực cũng không phải là quá xa, dùng thủ đoạn siêu việt thời không của Bắc Minh tiểu hữu, sợ rằng trong mấy hơi thở đã có thể đến được Đại Mạc vực rồi.

- Đúng vậy a.

Cửu Trần gật đầu, thế nhưng trong lòng hắn lại có chút phức tạp, nhẹ giọng thầm nói:

- Bắc Minh hắn còn phải sắp xếp một chút việc vặt, còn có đạo lữ tình cảm chân thành phải phục sinh. Thế nhưng dường như ta không có người chí thân, cũng không có đạo lữ gì a.

Cổ Tu Hành giả, không có cha mẹ, là người được trong Hỗn Độn thai nghén mà sinh ra đời.

Một lát sau…

Sưu sưu.

Một đạo thông đạo thời không xuất hiện, thiếu niên áo trắng lưng đeo thần kiếm màu vàng lập tức xuất hiện.

- Đến rồi.

Cửu Trần không nghĩ ngợi lung tung nữa, mà mở miệng nói.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu, vừa rồi hắn ở trong Đại Mạc vực đã chạm mặt với nguyên thần thứ hai, rất nhiều bảo vật mà hắn lấy được ở trong Dịch Ba giới đều đưa cho nguyên thần thứ hai. Bởi vì rất nhiều bảo vật tầng thấp... Đối với Kỷ Ninh đã vô dụng, thế nhưng đối với Tam giới mà nói, vẫn có ích rất lớn. Rất nhiều đan dược, đan dược Thế Giới Nhất Tâm Đan thậm chí còn có thể cưỡng ép đột phá đến Thế Giới cảnh, thậm chí ngay cả các loại Thâu Thiên Sinh Tử Đan đột phá đến Sinh Tử Đạo Quân cũng có. Thế nhưng đối với Đạo Quân nghịch thiên mà nói, những đan dược này thật sự không coi vào đâu.

Dùng địa vị hiện nay của Kỷ Ninh, muốn cưỡng ép bồi dưỡng một ít Thế Giới cảnh vẫn rất là nhẹ nhàng, thế nhưng hắn sẽ không dễ dàng làm như vậy.

Cho dù có bồi dưỡng thế nào, tự mình đột phá thì mới có thể đi xa được.