Mãng Hoang Kỷ

Chương 1393

Dùng tính cách của Kỷ Ninh, bình thường sẽ không có khả năng thất thố như thế.

Bởi vậy đã có thể thấy được, bây giờ Kỷ Ninh đag kích động hưng phấn tới cỡ nào, dù sao vừa rồi Cửu Trần Giáo chủ và ba gã Đạo Quân đỉnh phong khác cướp đoạt lệnh phù. Cho nên cũng có khả năng rất lớn sẽ thất bại... Có thể thành công, đương nhiên Kỷ Ninh rất là kích động.

- Lại bị hắn cướp được?

Duyên Hổ Đạo Quân tức giận cắn răng.

- Vừa mới chuẩn bị ngăn lại hắn, hắn lại biến thành sóng nước vô tận a.

Trần Vũ Ma Quân cũng nghiến răng nghiến lợi, nàng là người thời khắc cuối cùng mới đi đến trên đỉnh tế đàn a, ai ngờ vẫn không thể cướp được tới tay.

Sưu.

Sau khi đắc thủ, Cửu Trần Giáo chủ hóa thành sóng nước đáp xuống. Sauk hi ngưng tụ thành hình người lập tức bước lên xiềng xích ba màu, cố nén thống khổ nhanh chóng đi qua. Sau đó lại đạp vào xiềng xích bảy màu, đến chỗ của Kỷ Ninh.

- Bắc Minh, ta không có làm cho ngươi thất vọng a. Ha ha, Cửu Trần ta vẫn còn có chút thủ đoạn nha.

Cửu Trần Giáo chủ có chút đắc ý nói, nói xong trong tay hắn lập tức lấy ra ba khối lệnh phù rồi đưa cho Kỷ Ninh:

- Này, nhận lấy đi.

Giờ phút này Cửu Trần vẫn rất là vui vẻ, lúc trước chiếm được tiện nghi lớn của Kỷ Ninh, có được Động Minh ngọc phù, dùng tính tình cao ngạo của Cửu Trần, trong lòng hắn chung quy vãn có cảm giác, cảm thấy mắc nợ vô cùng.

Giờ phút này có thể đền bù được, khiến cho hắn lập tức cảm thấy thư sướng hơn nhiều.

- Cám ơn.

Kỷ Ninh cũng không sĩ diện cãi láo, ba khối lệnh phù đối với hắn thật sự rất là quan trọng.

Sưu sưu…

Trên bầu trời cũng xuất hiện quang mang, hội tụ thành nam tử mặc áo bào màu trắng Giới linh Bồ La nguy nga, hắn quan sát phía dưới, thanh âm mênh mông cuồn cuộn vang vọng:

- Chư vị Đạo Quân, tất cả Động Minh ngọc phù và lệnh phù cần thiết để hái trái cây đều đã có chủ nhân. Nếu như muốn chém giết tranh đoạt thì cũng có thể thỏa thích chém giết. Nếu muốn ngắt trái cây thì mang lệnh phù đi tới khu vực tương ứng là được. Muốn rời khỏi... Chỉ cần ra khỏi Xích Ba điện, như vậy là các ngươi sẽ rời khỏi nơi này. Ta đã mở thông đạo rời khỏi Dịch Ba Giới ở bên ngoài Xích Ba điện.

- Chúng ta cẩn thận một chút, tranh thủ thời gian đi đổi trái cây.


Kỷ Ninh cẩn thận nói.

- Đúng vậy, đi.

Cửu Trần gật đầu.

...

Kỷ Ninh còn đang lo lắng người khác sẽ đến đoạt của hắn, dù sao bây giờ hắn đã có được trọn vẹn sáu khối lệnh phù nha.

Thế nhưng hắn đã đoán sai.

Dù sao mười cái tám vị Đạo Quân đỉnh phong cũng không trói buộc được Kỷ Ninh, những người muốn đoạt của Kỷ Ninh thì thực lực lại không đủ.

Về phần rất nhiều rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong có đủ thực lực thì lại đang tranh đoạt Động Minh ngọc phù.

- Khỏa lệnh phù cuối cùng đã có người sở hữu rồi sao? Xem ra ta cũng phải nhanh hơn một chút nữa a.

Tửu Thánh nhướng mày, hiện tại ở trong vùng đất nham thạch trong thâm uyên thứ hai này có rất nhiều rất nhiều Đạo Quân. Như Lê Tinh Cung Chủ, Hành Vân Cung Chủ, Thạch Cửu, Tuyết Hoan, thêm hắn, lại còn có Cổ Già Vương, Thiên Tàn Đạo Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân, còn có Quang Minh Vương......

Tóm lại nơi này có một đám Đạo Quân cao cấp nhất đang tụ tập.

Phanh.

Tửu Thánh đã hoàn toàn bị bài xích ra bên ngoài.

Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, dẫn đến khắp nơi đều bài xích hắn, khiến cho Tửu Thánh một mực rất là xấu hổ.

- Là lúc này, ngay lúc này!

Bàn tay phải của Tửu Thánh xuất hiện một mũi tên kỳ dị, nhìn như vô cùng mộc mạc. Mũi tên ở trong lòng bàn tay của hắn không có chút đặc thù nào, thậm chí đám Đạo Quân đang chém giết cũng không có cảm ứng được một tia không đúng.

Sưu...

Mũi tên đột nhiên bắn ra.


Một cỗ uy năng làm cho lòng người kinh hãi, khiến cho vô số Đạo Quân đỉnh phong đang chém giết khắp nơi đều thầm giật mình trong lòng.

- Không tốt.

- Cẩn thận.

- Trốn.

Uy hiếp khủng bố từ trong tối tăm làm cho những Đạo Quân đỉnh phong kia đều biết không hay. Tất cả,bọn hắn đều lưu ý tới tồn tại làm cho bọn họ sợ hãi, chính là đạo lưu quang kinh người kia.

Trong nháy mắt khi mũi tên bắn ra, Tửu Thánh cũng bay theo mũi tên kia.

- Không.

Sắc mặt của Phí Kỳ Đạo Quân đại biến, hắn cũng đã nhìn thấy đạo lưu quang khiến cho hắn sợ hãi kia. Hầu như trong nháy mắt trong tay hắn đã xuất hiện một mặt kính tròn tản ra tia sáng. Phanh một cái, mặt kính tròn vỡ vụn, ở ngay phía trước Phí Kỳ Đạo Quân lập tức xuất hiện một tấm gương kỳ dị. Từ sau khi Phí Kỳ Đạo Quân đạt được Động Minh ngọc phù vẫn luôn bị đuổi giết.

Mặc dù nói Quang Minh Vương và các Đạo Quân khác, trước khi tranh đoạt bảo vật đều lập lời thề. Mặc kệ là ai đạt được, đều phải giúp đỡ đối phương ứng phó với nguy hiểm.

Giúp đỡ thì giúp đỡ, thế nhưng cũng sẽ không dốc sức liều mạng a. Cho nên mấy bận Phí Kỳ Đạo Quân cũng đã phải đối mặt với nguy hiểm, đây đã là kiện bảo vật bảo vệ tính mạng cuối cùng của hắn rồi.

Sưu….

Lưu quang xuất hiện ở trên mặt kình tròn, mặt kính tròn lập tức xuất hiện vô số vết rạn, phanh một cái, hoàn toàn bị đánh nát.

Lưu quang tiếp tục đi tới, trực tiếp đâm vào trong cơ thể của Phí Kỳ Đạo Quân.

Sưu....

Thân thể của Phí Kỳ Đạo Quân lập tức biến thành một trận sương mù màu xám.

- A... A... A..., cái này, đây là cái gì?

Bên trong sương mù màu xám kia phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, về sau những thứ sương mù màu xám này đột nhiên ngưng tụ thành một cỗ thit hể, chính là thi thể của Phí Kỳ Đạo Quân.

Tửu Thánh thì theo chân lưu quang đồng thời bay về phía trước.

Trong tích tắc thi thể Phí Kỳ Đạo Quân hiện ra, Tửu Thánh vung tay lên, lập tức thu lấy thi thể của Phí Kỳ Đạo Quân.

- Hừ, chết ở trên bảo vật Tử Luân tiễn của ta, ngươi cũng coi như là chết nhắm mắt.

Từ đầu cho tới bây giờ Tửu Thánh không có sử dụng món bảo vật này, đây là đòn sát thủ lớn nhất của hắn. Cho dù phải đối mặt với đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ, chỉ sợ cũng có thể làn cho đối phương trọng thương! Đây là một trong hai kiện còn sót lại sau khi hắn đạt được Vũ Trụ chi bảo ở trong Ngu Tinh Hải. Lại bị Vũ Trụ chi bảo chi linh dẫn tới một chỗ chiến trường thượng cổ còn sót lại. Tử Luân tiễn này chính là một loại bảo vật cực kỳ âm độc.

Thực lực của Phí Kỳ Đạo Quân không đủ, vừa mới trúng chiêu lập tức tử vong.

- Vì Động Minh ngọc phù, tất cả đều đáng giá.

Lúc này trong lòng Tửu Thánh có chút hưng phấn.

Hắn sống quá lâu, đã sống được mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên a.