Mãng Hoang Kỷ

Chương 1386

- Sợ rồi sao?

Cổ Già Vương cười lạnh.

- Chết!

Sát ý của Kỷ Ninh lập tức bộc phát.

Oanh!

Một cỗ lực lượng vô hình đáng sợ lập tức trùng kích mà ra, lấy Kỷ Ninh làm tâm điểm bắn ra ngoài, trực tiếp trùng kích lên trên hồn phách Chân Linh của mười hai tên Đạo Quân đỉnh phong kia.

- A.

- A.

Lập tức có hai gã Đạo Quân đỉnh phong sắc mặt tái nhợt, suy nghĩ trở nên u mê. Phần lớn các Đạo Quân đỉnh phong khác sắc mặt cũng không khỏi biến hóa, thế nhưng tốt xấu gì cũng có thể cố gắng giữ tỉnh táo.

- Tâm Lực bí thuật rất mạnh.

Sắc mặt của Cổ Già Vương cũng thay đổi.

- Giết.

Vừa rồi Kỷ Ninh đã thi triển ra Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật, Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật và Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh có quan hệ. Theo Chung Cực Kiếm Đạo của Kỷ Ninh đạt tới tầng thứ ba, uy lực của Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật cũng tăng lên một mảng lớn. Chỉ có điều, muốn trực tiếp giết chết Đạo Quân đỉnh phong vẫn còn rất khó a.

Kỷ Ninh cũng không quan tâm tới Tâm Lực Diệt Tuyệt Thuật có thể giết chết được đối phương hay không. Điều mà hắn muốn làm chính là trước tiên áp chế khí diễm kiêu ngạo của bọn họ một chút.

Oanh...

Hình chiếu thế giới rộng lớn phủ xuống, trong thế giới hư ảo kia có Cự Kiếm Sơn nguy nga, trực tiếp ầm ầm trấn áp tất cả. Tất cả các Đạo Quân đỉnh phong đều cảm giác được người mình như trầm xuống, hình chiếu thế giới đơn thuần hiện tại không có bất kỳ một tên Đạo Quân nào có thể cùng so sánh được với Kỷ Ninh.


Theo đó, năng lượng từ chín đầu giao long bí thuật gào thét lan tràn ra, tạo thành Âm Dương Hỗn Độn Lĩnh Vực bao phủ ra chung quanh.

- Một người mà cũng muốn áp chế mười hai người chúng ta, quá càn rỡ.

- Không biết tự lượng sức mình.

- Phá cho ta.

Đám người Cổ Già Vương đều thi triển ra bí thuật, uy lực bí thuật của bọn họ có mạnh có yếu. Thế nhưng nếu liên hợp lại vẫn vượt xa một người Kỷ Ninh như trước. Bất quá hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh và bí thuật có thể chồng chất lên nhau một cách hoàn mỹ! Nhưng mà bí thuật của các Đạo Quân đỉnh phong này lại không có cách nào chồng lên hoàn mỹ a. Bởi vì một khi chồng chất lên nhau sẽ khiến cho bí thuật bị ảnh hưởng lẫn nhau.

Từ sau khi bọn hắn chiến một trận với Tửu Thánh đã có kinh nghiệm, bí thuật song phương hoặc là kết hợp tạo thành Ngũ Hành, hoặc là kết hợp thành Âm Dương. Như vậy mới có thể làm uy năng tăng lên, cùng đi áp chế Kỷ Ninh.

Mà hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh lại có thể trói buộc mỗi một phần bí thuật của địch nhân, trong lúc nhất thời bí thuật của song phương, hình chiếu thế giới triền đấu không ngừng...

Kỷ Ninh thu nhỏ lại phạm vi của bí thuật, cho nên cuối cùng cũng chịu đựng được.

- Giết.

Kỷ Ninh cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, trực tiếp bắn thẳng về phía Cổ Già Vương có thực lực mạnh nhất. Tên Cổ Già Vương này rất là mạnh mẽ, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn không để vào mắt như trước. Bởi vì cho dù là Tửu Thánh đến thì Kỷ Ninh cũng dám một mình chiến một trận, cho nên hắn há có thể e ngại một tên Cổ Già Vương cơ chứ?

- Không chọn yếu nhất mà dám chiến với ta một trận trước?

Mái tóc dài đen nhánh của Cổ Già Vương tung tay, sáu thanh đao gào thét bắn thẳng về phía Kỷ Ninh, đồng thời sương mù màu đen nồng đậm cũng tràn ngập ra.

Hưu...hưu... Hưu...Sưuu... Sưu...sưu....

Sáu đạo hình kiếm sương mù tức thì xuất hiện.

Nhanh.

Nhanh đến mức khiến cho trong nháy mắt Cổ Già Vương lập tức biến sắc:


- Làm sao có thể nhanh như vậy chứ? So với Quang Minh Vương còn nhanh hơn, có lẽ cũng chỉ có Hiểu Mộng Đạo Quân mới có thể so sánh được với hắn a.

Hắn chưa chính thức giao thủ với Quang Minh Vương, Hiểu Mộng Đạo Quân. Thế nhưng trước đó tranh đoạt Động Minh ngọc phù, hắn lại nhìn thấy Quang Minh Vương và Hiểu Mộng Đạo Quân ra tay qua. Tốc độ kia nhanh tới mức làm cho người ta tuyệt vọng.

Kiếm của Kỷ Ninh cũng nhanh, rõ ràng so với Quang Minh Vương còn nhanh hơn! Có lẽ chỉ có một đạo lưu quang huyết sắc kinh diễm của Hiểu Mộng mới có thể so sánh được với một kiếm này.

Keng keng keng.

Cổ Già Vương cố gắng ngăn cản, sáu thanh đao của hắn cũng quỷ dị khó lường, phòng ngự cũng có chút lợi hại.

- Cái gì.

Cổ Già Vương lập tức cảm giác được mỗi một thanh đao trong tay mình đều bị một cỗ lực lượng cực lớn đánh vào. Khiến chon gay cả ngón tay hắn cũng phải run lên, thân thể cũng phải phát run.

Nhanh, mãnh liệt!

Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết là một chiêu có tốc độ nhanh nhất, tính xuyên thấu mạnh nhất.

Đương nhiên luận uy mãnh còn xa không bằng Thiên Băng thức. Mặc dù Bắc Hồng Kiếm đối với Tích Huyết thức có biên độ tăng trưởng rất lớn. Thế nhưng nếu so uy mãnh đơn thuần với Thiên Băng thức thì vẫn còn yếu hơn một bậc như trước, bất quá cũng đã có chút xích lại gần. Đặc biệt là hôm nay Tâm Kiếm Thuật đã được luyện thành thức thứ mười, làm cho uy năng mỗi một kiếm của Kỷ Ninh đều vô cùng trầm trọng.

Mỗi một kiếm đều làm cho Cổ Già Vương ứng phó rất là cố hết sức.

Nếu như chỉ đơn thuần là nhanh thì ứng phó vẫn còn có một chút biện pháp.

Nếu chỉ là uy lực mãnh liệt đơn thuần thì ứng phó cũng có biện pháp.

Thế nhưng kiếm của Kỷ Ninh, tốc độ lại nhanh tới mức siêu việt Quang Minh Vương, uy lực mãnh liệt so với công kích mạnh nhất của Cổ Già Vương còn lợi hại hơn một ít.

- Làm sao có thể? Hắn ta làm sao có thể mạnh hơn ta nhiều như vậy chứ? Không, không có khả năng, thực lực của ta hoàn mỹ như thế, không bằng Tửu Thánh. Đó là bởi vì hắn ta có Vũ Trụ chi bảo. Về phần các Đạo Quân đỉnh phong khác, bất kỳ một người nào cũng khó có khả năng nghiền ép ta như vậy a.

Cổ Già Vương không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng. Hắn đối với chính mình rất là tự tin.

Đồng thời đối với bài danh thứ sáu của mình cũng có chút không phục. Theo hắn thấy, không có Vũ Trụ chi bảo, bất kỳ một vị Đạo Quân nào tối đa cũng chỉ ngang hàng với hắn mà thôi.

Phốc phốc phốc phốc...

Kiếm của Kỷ Ninh quá nhanh.

Hình kiếm sương mù, liên tiếp sinh ra ảo ảnh.

Kỷ Ninh vì công phá chín nghìn tầng cấm chế kia cho nên đã quen điên cuồng công kích. Giờ phút này lại mang theo sát ý điên cuồng bộc phát, cho nên rất nhanh đã liên tiếp đâm ra được một trăm hai mươi chín kiếm. Tuy rằng lực phòng ngự của Cổ Già Vương có chút không tệ, mà lại có sáu thanh đao đồng thời chống cự. Thế nhưng thủ lâu tất bại, rút cuộc cũng không thể phòng ngự được một kiếm của Kỷ Ninh.&