Mãng Hoang Kỷ

Chương 1284

- Trong quá trình phiêu bạt đó, tộc nhân còn lại trong một ít pháp bảo động thiên của Vĩnh Hằng Đế Quân cũng sinh sôi nảy nở.

- Vĩnh Hằng Đế Quân mang theo chút ít tộc nhân, trải qua gần trăm vạn hỗn độn kỷ phiêu bạt, rốt cục đi vào vô tận cương vực, cuối cùng nhất lựa chọn ‘tinh hà lưu vực’ làm nơi ở lại. Hiện tại người tinh hà nhất tộc chúng ta đều là mới sinh ra trong tinh hà lưu vực, chỉ còn có mấy vị Vĩnh Hằng Đế Quân từ Khổng Liên Giới Vực phiêu bạt tới đây là người cũ, những Đạo Quân chúng ta hiện tại không biết gì về Khổng Liên Vực Giới.

Lai Gia Đạo Quân giải thích.

Kỷ Ninh, Cửu Trần đều nghe xong liền rung động.

Phiêu bạt gần trăm vạn hỗn độn kỷ?

Hắc ám vô tận thực quá lớn quá lớn! Khó trách thành Vĩnh Hằng Đế Quân mới dám đi phiêu bạt lang thang, dù sao lữ trình dài dằng dặc như thế sẽ làm cho Đạo Quân tuyệt vọng. Kỳ thật mặc dù đối với Vĩnh Hằng Đế Quân mà nói trăm vạn hỗn độn kỷ ‘cô tịch’ cũng rất đáng sợ, chỉ có thật rãnh rỗi nhàm chán như Tuyết Giám Đế Quân, cảm thấy vô tận cương vực bị hắn đi khắp một lượt, cảm thấy quá không có ý nghĩa, vì vậy tiến vào hắc ám vô tận phiêu bạt tìm kiếm kích thích.

- Rời khỏi quê quán, sinh tồn sinh sôi nảy nở gian nan.

Lai Gia Đạo Quân cảm khái:

- “Vô tận cương vực cũng gặp ‘Âm Dương Sinh Tử Luân uy hiếp, nghe nói thật lâu sau đó tinh hà lưu vực sẽ bị hủy diệt, tinh hà nhất tộc chúng ta phai tiếp tục lang bạt.

- Âm Dương Sinh Tử Luân?

Kỷ Ninh, Cửu Trần cũng cảm khái.

Chỉ sợ sau này thật lâu, các thế lực vô tận cương vực cũng phải lang thang phiêu bạt.

Đương nhiên nếu như hai người bọn họ không hợp đạo cũng không nhìn thấy ngày đó.

...

Đi trong tinh hà lưu vực, ba người cũng tán gẫu, đảo mắt đã qua hơn trăm năm.

- Phía trước chính là Đình Nam hành cung, chung quanh đã bị tinh hà nhất tộc chúng ta bố trí cấm chế che dấu, đợi đến ta mở ra cấm chế, có thể nhìn thấy Đình Nam hành cung.

Ở đầu thuyền Lai Gia Đạo Quân nói với Kỷ Ninh, Cửu Trần.

Kỷ Ninh, Cửu Trần đều cảm thán tinh hà nhất tộc đúng là ‘giảo hoạt’, còn cố ý bố trí cấm chế che đậy Đình Nam hành cung, hai người Kỷ Ninh cũng hiểu cách làm của tinh hà nhất tộc, mặc kệ nhà ai cũng giấu kỹ thứ tốt.

Lai Gia Đạo Quân đứng ở đầu thuyền, chỉ thấy pháp lực bắt đầu khởi động, pháp lực nhanh chóng ngưng kết thành phù văn, lúc này nhanh chóng ngưng tụ thành chín phù văn.

Chín phù văn lơ lững và tỏa ra bạch quang mờ mịt.

- Mở.


Lai Gia Đạo Quân quát lạnh một tiếng.

Vù vù vù...

Chín phù văn cổ xưa bắt đầu bay qua không trung, hư không xuất hiện một ít rung động, trung ương rung động biến thành hư không chi môn.

Xuyên thấu qua hư không chi môn đã nhìn thấy phía bên kia hư không chi môn xuất hiện một cung điện vô cùng to lớn.

- Đi, đi vào, hư không chi môn này duy trì không bao lâu.

Lai Gia Đạo Quân liền nói.

- Đi.

Ba người Kỷ Ninh hóa thành hào quang bay thẳng vào trong hư không chi môn.

...

Xuyên qua hư không chi môn, ba người Kỷ Ninh nhìn thấy trước hư không chi môn là cung điện vô cùng to lớn, cung điện màu vàng kiến tạo vô cùng hoa lệ, phía trên có vô số điêu khắc đồ án, rất xa hoa.

Cung điện cao quý mà không mất đi uy vũ, trước cửa cung điện có hai chữ lớn —— Đình Nam! Hai chữ này còn có lôi đình tia chớp vờn quanh, văn tự mang theo ý cảnh cao cao tại thượng, đồng thời cả cung điện tỏa ra uy áp vô hình, làm cho nội tâm Kỷ Ninh cảm giác vô cùng rung rẩy.

Còn chưa tiến vào bên trong, chỉ cần đứng từ xa nhìn đã cảm thấy có uy hiếp bao phủ tâm thần.

Nói rõ chủ nhân tòa Đình Nam hành cung đang cảnh cáo kẻ đến sau.

Lai Gia Đạo Quân cười nói:

- Hai vị không cần phải lo lắng.

Kỷ Ninh lắc đầu:

- Nhìn hai chữ trên cửa cung điện thì ta biết ngay hẳn là đại năng cấp chúa tể. Chỉ có đại năng cấp độ này hơi lưu lại chút chuẩn bị ở phía sau cũng đã có thể lấy mạng của chúng ta.

- Chỉ cần đừng sinh tham lam, tự nhiên không có nguy hiểm tánh mạng.

Lai Gia Đạo Quân nói.

- Lòng tham lam?

Kỷ Ninh và Cửu Trần nhìn nhau.


- Chẳng lẻ muốn chúng ta nhìn thấy bảo vật mà không lấy?

Cửu Trần nhíu mày.

Lai Gia Đạo Quân nói tiếp:

- Lần này trước khi ta đi, Đế Quân tộc ta cũng nói, Đình Nam hành cung có hai trọng nguy hiểm, không cẩn thận sẽ vứt bỏ tính mạng. Chỉ cần vượt qua hai trọng nguy hiểm, đằng sau có lẽ còn có chút ít phiền toái nhỏ nhưng tuyệt đối là nguy hiểm sống chết. Cho nên ta biết rõ tin tức hai nguy hiểm phía trước, đằng sau Đế Quân không nói tỉ mỉ, chỉ nói là đừng sinh lòng tham lam sẽ không có chuyện gì, ta lúc này vô cùng nghi hoặc, chẳng lẽ đi cung điện nhìn thấy bảo vật mà không động vào? Tuy Đế Quân chỉ nói đi vào sẽ biết rõ.

- Chỉ cần đi vào sẽ biết?

Kỷ Ninh cười nói:

- Ha ha, cũng tốt, nếu không đi vào trước, tất cả đều biết trước thì làm gì có hiệu quả ma luyện.

- Ân.

Cửu Trần gật đầu, nói:

- Đi, đi vào.

Hai người bọn họ đều rất tín nhiệm Lai Gia Đạo Quân, nói cho cùng là tín nhiệm ‘lời thề bổn mạng’, đã lập lời thề bổn mạng, Lai Gia Đạo Quân sẽ không lừa gạt nói dối.

Cửa điện cao lớn.

Ba người Kỷ Ninh đi qua, bước qua cánh cửa, Kỷ Ninh kìm lòng không được ngẩng đầu nhìn hai chữ Đình Nam trên cao, ẩn ẩn cảm giác trong đó có lẽ có ảo diệu, đáng tiếc hắn đi kiếm đạo mà không phải lôi đạo.

Ầm ầm ~~~~

Trong cung điện to lớn có đại sảnh, có hành lang, có hoa phố lịch sự mà tao nhã.

Mỗi chỗ chung quanh lại là lôi điện màu xanh vờn quanh.

Vô số điện xà đang chạy khắp nơi, từ nhìn từ xa đã thấy chúng vô cùng xinh đẹp.

Sau khi ba người Kỷ Ninh vượt qua cánh cửa liền trịnh trọng nhìn về phía trước, bọn họ cảm giác những điện xà này mang tới uy hiếp.

- Là vĩnh hằng thần lôi.

Kỷ Ninh lập tức lên tiếng.

Đạo chi thần lôi, hắn tiếp xúc với chúng nhiều nhất, mặc dù luyện chế thành cửu trọng thần lôi nhưng không có cảm giác uy hiếp đáng sợ như lôi xà tại đây.

- Trong hành cung này đều là vĩnh hằng thần lôi?

Cửu Trần giáo chủ cũng phải cảm thán.

- Vĩnh hằng thần lôi, ta cho tới bây giờ chưa nghe nói qua hỗn độn vô tận có thể thai nghén đản sinh vĩnh hằng thần lôi.

- Nghe nói phải là Vĩnh Hằng Đế Quân thành tựu lôi điện một đạo cực cao mới có thể sáng chế ra, tạo ra một đạo vĩnh hằng thần lôi.

Kỷ Ninh cũng trịnh trọng nói.

- Đây là nguy hiểm đầu tiên.