Mãng Hoang Kỷ

Chương 1228

Kỷ Ninh cười lắc đầu, bảo bối càng ít lại càng quý trọng! Như Kỷ Ninh có nhiều trân tàng của Khổng Tát Đạo Quân, hắn còn có chúa tể đạo phù... Tuy hành lang không gian này cũng xem là kỳ vật nhưng không thể làm hắn tham lam. Hơn nữa Kỷ Ninh hiểu khi thực lực của mình càng ngày càng mạnh, tương lai đạt được bảo vật càng nhiều hơn, này hành lang không gian không tính là cái gì.

- Nhìn muốn xem hành lang không gian có gì đặc thù.

Kỷ Ninh bước vào bên trong, một bước một vạn dặm.

Ông.

Trong không trung màu vàng xuất hiện một quang cầu màu vàng, quang cầu bắn ra hai đạo kim quang phân biệt bắn trong cơ thể hai tên giáp sĩ. Hai tên giáp sĩ vệ binh hoạt động, ánh mắt bắn ra hào quang.

Oanh.

Oanh.

Hai gã giáp khải vệ binh cầm binh khí trong tay và hóa thành hào quang xông thẳng về phía Kỷ Ninh.

- Chết.

Một gã khải giáp vệ binh cầm trường mâu đâm thẳng vào hư không.

- Giết.

Một tên khải giáp vệ binh vung trường tiên lên, trường tiên giống như đại xà linh động, hai gã khải giáp vệ binh, có một con linh động giảo hoạt, thậm chí bộ pháp huyễn động tạo thành một thẻ.

Kỷ Ninh lộ ra thần thái vui vẻ:

- Thú vị, khó trách Lôi Tân lúc trước nói vệ sĩ có chiến đấu chi đạo rât đặc thù, dĩ nhiên là chiến trận chi đạo, hơn nữa kết hợp tốt như thế...

Bành ~~~

Kỷ Ninh hơi động tâm ý, kiếm ý xuất hiện, kiếm ý bàng bạc trực tiếp càn quét hai tên vệ binh, cũng đánh hai tên vệ inh bay ra xa.

Chênh lệch quá lớn, hai tên vệ binh này miễn cưỡng có thực lực Đạo Quân nhị bộ a.

Bành bành bành bành...

Kỷ Ninh dễ dàng đánh bại đại lượng vệ binh, không ngừng tiến lên dọc theo hành lang, hắn đã đánh bại vạn tám ngàn tên vệ binh, tốc độ của hắn cũng chậm lại.

- Cảm giác thật đặc biệt.

Kỷ Ninh bị tám gã vệ binh vây công.

Tám gã vệ binh nắm lấy binh khí khác nhau, hoặc cương, hoặc nhu, hoặc âm hiểm, hoặc quang minh chính đại... Mỗi một gã vệ binh có phong cách chiến đấu đều phi thường cực đoan! Có thể xuyên thấu qua chiến trận phối hợp, dường như là một tên đại năng tinh thông các lưu phái khác nhau thể hiện, từ đó làm Kỷ Ninh cảm giác rất kỳ quái.

- Phong chi đạo? Lôi điện chi đạo? Thủy đạo?

Kỷ Ninh càng đánh càng vui vẻ.

Trên bầu trời quang cầu lơ lững.

Sau khi Kỷ Ninh đánh bại vệ binh, nó lại tỏa ra kim quang và kích phát vệ binh càng mạnh hơn nữa.

- Quang cầu chính là hạch tâm của hành lang không gian.


Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn quang cầu tỏa sáng đầy trời, tất cả vệ binh đều là tử vật, sau khi bị kim quang bắn vào liền có thực lực rất mạnh.

- Kỳ vật trong Ngu Tinh Hải đúng là quá thần diệu.

Kỷ Ninh càng hiếu kỳ về Ngu Tinh Hải, Ngu Tinh Hải cuối cùng quá nguy hiểm, đây là khu vực ba đại chúa tể cũng không dám đi quá sâu, xâm nhập vào trong các tuyệt địa cũng có thể bỏ mạng.

...

Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua vạn năm.

Đối với tu hành người mà nói, thời gian vạn năm kỳ thật rất ngắn, cả Đông Kỳ Phái vẫn hoảng sợ như cũ, thời khắc lo lắng Cửu Trần Giáo đã đến.

Trong thời gian vạn năm qua, Đan Bảo vẫn dốc lòng luyện đan tìm hiểu luyện đan chi đạo cũng đột phá thành Đạo Quân nhị bộ, có được trước sáu chương của Đan Diệp Thất Chương cho nên Đan Bảo có được con đường tu hành chính xác, hắn tiến bộ rất nhanh

Đông Kỳ Phái, cửa chính.

- Người đến dừng lại.

Đệ tử thủ vệ quát.

Chỉ thấy bên ngoài có một tên dị tộc mặc khải giáp đỏ rực đi tới, làn da màu xanh lá cây đậm, rất béo, hắn hét lớn:

- Nhanh chóng đi truyền lời, ta phụng lệnh giáo chủ Cửu Trần Giáo muốn gặp Lôi Tân Đạo Quân của các ngươi.

- Cửu Trần Giáo?

Hai gã đệ tử thủ vệ chấn động.

Rốt cục đến!

- Ta đi truyền lời, ngươi ở đây xem.

Một tên đệ tử thủ vệ trong đó lập tức chạy đi.

Tên dị tộc làn da màu xanh lá là người rất kiêu ngạo, gương mặt lạnh lùng đứng ngoài cửa.

...

Trong chủ điện Đông Kỳ Phái.

- Nên đến rốt cục đến.

Nghe được môn hạ đệ tử bẩm báo, Lôi Tân Đạo Quân cũng nghiêm túc, trong đại sảnh còn có một đám đệ tử tụ tập.

- Cửu Trần Giáo đã đến.

Những đệ tử kia cũng hoảng hốt không nhỏ.

- “Dẫn hắn tiến vào.

Lôi Tân Đạo Quân phân phó một câu.

- Vâng.


Đệ tử truyền lời ngoài cửa rời đi.

Qua một lúc sau.

Pháp thân của Lôi Tân Đạo Quân đi vào trong tòa đình viện kia, hắn chạm vào cánh cửa đá và tiến vào trong hành lang không gian.

Hành lang không gian, trên không gian của hành lang không gian có một đám người chiến đấu.

Chính là Na Á Đạo Quân, hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đang chiến đấu.

Đồng thời còn có một gian nhà cỏ nằm ở biên giới, trong nhà cỏ chính là Kỷ Ninh đang ngồi tĩnh tọa. Kỷ Ninh đã tu hành vạn năm qua tại hành lang không gian, hắn thường xuyên đi chiến đấu chém giết, thời điểm tĩnh tu sẽ quay về nhà cỏ.

- Bắc Minh đạo hữu.

Pháp thân Lôi Tân Đạo Quân đi tới trước nhà cỏ và lên tiếng.

Kỷ Ninh trong nhà cỏ mở to mắt, hắn cười hỏi:

- Lôi Tân Đạo Quân, chuyện gì?

- Sứ giả Cửu Trần Giáo đến.

Lôi Tân Đạo Quân nói ra.

- Cửu Trần Giáo? Rốt cục đến.

Trong mắt Kỷ Ninh lóe sáng, lập tức đi ra khỏi nàh cỏ và thu nhà cỏ vào tay.

- Hai người các ngươi tiếp tục tu luyện ở đây, ta đi ra ngoài xem một chút.

Kỷ Ninh cao giọng nói ra.

- Vâng, chủ nhân.

Tô Vưu Cơ, Na Á Đạo Quân đều cao giọng đáp.

- Chúng ta đi.

Kỷ Ninh lập tức dẫn Lôi Tân Đạo Quân đi ra ngoài.

...

Trong đại sảnh Đông Kỳ Phái đang chiêu đãi tên sứ giả Cửu Trần Giáo, trong đại sảnh còn tụ tập một đám đệ tử Đông Kỳ Phái.

Kỷ Ninh tiến vào từ cửa hông, hắn ngồi phía sau yên lặng nhìn về phía trước.

- Sứ giả Cửu Trần Giáo đến Đông Kỳ Phái chúng ta, không biết có chuyện gì?

Lôi Tân Đạo Quân ngồi trên cao và nói:

- Rất đơn giản.

Phía dưới đứng đấy hỏa hồng giáp khải dị tộc âm thanh lạnh lùng nói.

- Cho các ngươi cơ hội bảo toàn mạng sống, Đông Kỳ Phái các ngươi nhanh chóng di chuyển ra khỏi Đông Kỳ Vực, các ngươi còn cơ hội sống sót! Nếu là chống cự chỉ có đường diệt vong.

- Đáng chết.

- Vậy mà...

Các đệ tử Đông Kỳ Phái trong đại điện nghe xongl liền xôn xao, hiển nhiên vô cùng tức giận.

Bọn họ không nghĩ tới Cửu Trần Giáo lại hung hăng càn quấy như thế.

- Đây là lời của giáo chủ chúng ta, hoặc là các ngươi nhanh chóng rời khỏi Đông Kỳ Vực, hoặc là chết.

Tên dị tộc giáp đỏ lạnh lùng lên tiếng:

- Ta đã truyền lời cho các ngươi, lựa chọn thế nào là chuyện của các ngươi, mười năm sau, nếu như Đông Kỳ Phái còn chưa đi cứ chờ chết đi.

Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.