Mãng Hoang Kỷ

Chương 1205

Kỷ Ninh cũng không thể quá keo kiệt.

Nếu như không phải mình muốn tu luyện chín đại bí thuật cần quá nhiều, chỉ sợ còn có thể tăng thêm linh dịch cho bọn họ.

- Đi vào.

Kỷ Ninh đi vào trong Phi Vũ lâu, những lời vừa nói đều là truyền âm, cũng không có để lão giả áo bào trắng nghe được.

- Ba vị tiền bối, vãn bối đi trước một bước, tiền bối có chuyện gì cứ việc phân phó bồi bàn Phi Vũ lâu.

Lão giả áo trắng cao giọng nói ra, nhiệm vụ lớn nhất của hắn là đưa đám người Kỷ Ninh đến Phi Vũ lâu, từ đó kiếm tiền của đám người Kỷ ninh.

...

Trong Phi Vũ lâu muôn màu muôn vẻ.

Bên trong sắc đẹp như mây, tuy nhiên không kịp Tô Vưu Cơ nhưng thực sự rung động lòng người. Pháp bảo, kỳ vật đặt cùng nha, rẻ nhất là mấy trtawm phương, đắt đỏ có thể nói là vô giá.

- Tiền bối, muốn mua những thứ gì, Phi Vũ lầu tích lũy vô số năm tháng, không thiếu cái lạ.

Một nữ tử dị tộc đi tới bên cạnh Kỷ Ninh, trên mặt còn có một ít lông màu đỏ lại càng thêm xinh đẹp.

- Đây là danh sách kỳ vật ta cần.

Kỷ Ninh đưa ra một ngọc giản, nói:

- Hỏi xem một chút giá bao nhiêu.

Thị nữ dị tộc mỉm cười tiếp nhận ngọc giản, sau đó dùng thần niệm dò xét.

Vừa xem xét sắc mặt nàng hơi đổi, không nhịn được ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh.

Khá lắm!

Nhìn như Đạo Quân nhị bộ lại mua nhiều kỳ vật nhu thế? Tính toán toàn bộ cũng không dưới mấy ngàn vạn phương.

- Ta đến hỏi một chút, thỉnh tiền bối chờ chốc lát.

Thị nữ dị tộc lên tiếng liền lui ra đi thông bẩm.

Kỷ Ninh tùy ý đi lại thưởng thức bảo vật khác trong Phi Vũ lâu, những kỳ vật trong ngọc giản là tài liệu tu hành chín đại bí thuật, đương ngoại trừ bảy loại đạo chi thần lôi, bảy loại đạo chi thần thủy.

Kỷ Ninh tính toán một chút, như chín loại đạo chi thần lôi đắt tiền nhất chính là ‘nhân giới thần lôi’, nó ở Mang Nhai quốc cần một trăm chín mươi vạn phương! Kỷ Ninh hiện tại còn thyếu hai loại cũng là thần lôi, thần thủy đắt giá nhất.

Về phần bảy đại bí thuật khác lại thiếu hoàn toàn.

“Vị đạo hữu này.” Một gã Đạo Quân áo bào màu bạc đi tới, nhìn về phía Kỷ Ninh, đồng thời cũng là truyền âm nói chuyện với nhau, “Ngươi cần thiết những này kỳ vật còn thật không ít, tuy, ta Phi Vũ trong lầu tất cả đều đều có.

- Ân.


Kỷ Ninh gật đầu.

Những thứ này trong Mang Nhai quốc cũng đều có, Thiên Mộc tông mở Phi Vũ lâu có cũng không có gì kỳ quái.

- Cần bao nhiêu hỗn độn linh dịch?

Kỷ Ninh hỏi.

- Một ít hỗn độn thần hỏa, hỗn độn thần phong... Cũng có thể trực tiếp tặng cho đạo hữu. Những thứ khác cần ba ngàn tám trăm vạn phương.

Đạo Quân áo bào màu bạc nhìn Kỷ Ninh, kỳ thật hắn rất ngạc nhiên, một Đạo Quân nhị bộ có thể lấy ra nhiều như thế? Cần biết Thanh Phong Thánh chủ bị Thiên Thương cung nghiền ép cũng chỉ ép ra hai ngàn vạn phương mà thôi.

- Quá đắt.

Kỷ Ninh lắc đầu, nói:

- Ta mua sắm trong Mang Nhai quốc cũng không cần nhiều như thế.

- Mang Nhai quốc?

Đạo Quân áo bào màu bạc sững sờ, liền nói:

- Ba ngàn sáu trăm vạn phương a, rất thấp, tin tưởng đạo hữu cũng biết giá đại khái.

Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.

Nếu như tại Mang Nhai quốc mua sắm cũng chỉ ba ngàn sáu trăm vạn phương.

- Ta đi Hắc Thủy Các, Vũ Bảo Điện nhìn xem, ta tìn sẽ tìm được cái giá thấp hơn.

Kỷ Ninh nói ra.

Khóe mắt Đạo Quân áo bào màu bạc run rẩy.

...

Một phen trả giá, cuối cùng ba ngàn bốn trăm vạn phương thành giao! Dù sao Phi Vũ lâu, Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện cạnh tranh lẫn nhau, thật sự sẽ ép giá thấp nhất.

- Kỳ vật đã chuẩn bị xong, đạo hữu có thể giao hỗn độn linh dịch cho ta.

Đạo Quân áo bào màu bạc nhìn Kỷ Ninh.

- Các ngươi có thu mua khoáng thạch không?

Bỗng nhiên Kỷ Ninh lên tiếng.

- Thu mua khoáng thạch?

Đạo Quân áo bào màu bạc sững sờ.


Kỷ Ninh gật đầu:

- Đúng, khoáng thạch, không gian hỏa minh thạch.

Kỷ Ninh mình cũng bất đắc dĩ ah, bởi vì chính mình có hỗn độn linh dịch, hỗn độn tinh thạch chưa đủ ba ngàn bốn trăm vạn phương.

Tuy chúa tể chết đi cho mình năm ngàn vạn phương, mình lưu lại tại tam giới một ngàn vạn phương! Dù sao tam giới phải phát triển, đạt được từ chỗ Thanh Phong Thánh chủ đều dùng tu hành pháp thân cả rồi.

Kỷ Ninh hiện tại có hỗn độn linh dịch hỗn độn tinh thạch cũng chỉ hơn ba ngàn ba trăm vạn phương.

Huống chi Tô Vưu Cơ, Đan Bảo mua một ít bảo vật, cho nên Kỷ Ninh còn thyếu không ít, được dựa vào khoáng thạch không gian hỏa minh thạch.

- Khoáng thạch không gian hỏa minh thạch? Phi Vũ lâu chúng ta đương nhiên thu, đi theo ta, thu mua kỳ vật bảo vật, Phi Vũ lâu chúng t có Đạo Quân chuyên xem xét.

Đạo Quân áo bào màu bạc nói ra.

- Ân.

Kỷ Ninh đi theo Đạo Quân áo bào màu bạc, bắt đầu đi vào sâu trong Phi Vũ lâu.

Trên hành lang rộng rãi.

Kỷ Ninh, Đạo Quân áo bào màu bạc đi song song với nhau trên hành lang, lúc này có một nam tử áo xám nhỏ gầy lườm qua, hắn lườm hai người Kỷ Ninh sau đó đi qua.

...

Nam tử nhỏ gầy áo xám ra khỏi Phi Vũ lâu, trong mắt xẹt qua một tia tham lam.

- Đạo Quân nhị bộ lại bị dẫn dắt vào trọng địa Phi Vũ lâu?

Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ:

- Đó là nơi chuyên thu mua pháp bảo kỳ vật, hơn nữa còn vượt qua một ngàn vạn phương.

Hắn đã tới Phi Vũ lâu nhiều lần, cho nên cũng có thể đoán đươc.

- Không nghĩ tới một tiểu tiểu Đạo Quân nhị bộ lại có được bảo vật vượt qua một ngàn vạn phương.

Nam tử nhỏ gầy áo xám mói thầm, trong nội tâm mang theo tham lam và sát ý.

- Ta đi theo sư tôn lâu như vậy, mạo hiểm đi qua rất nhiều địa phương, bảo vật cộng lại chỉ mấy trăm vạn phương, chỉ cần giết hắn, bảo vật của hắn sẽ là của ta.

- Hắn từng có bảo vật ngàn vạn phương, đích thị từng có đại kỳ ngộ.

- Giết hay không?

Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ.

Suy nghĩ một lát.

Hắn quyết định.

- Con đường tu hành vốn là sinh tử, ta là Đạo Quân tam bộ, hắn mới Đạo Quân nhị bộ, cho dù mạnh hơn nữa cũng không mạnh bao nhiêu.

- Giết.

- Thắng, bảo vật đều là của ta.

- Thua, tin tưởng ta cũng có trốn chạy để khỏi chết.

Nam tử nhỏ gầy áo xám suy nghĩ thật nhiều, cho dù Đạo Quân nhị bộ cực kỳ yêu nghiệt cũng nằm trong tính toán của hắn.

Tên nam tử nhỏ gầy áo xám lập tức liền bay về phía tòa cung điện nằm cách đó xa xa.

Hắn không có ý định mời ai giúp, bởi vì một khi mời Đạo Quân hỗ trợ, gặp kẻ yếu thì không có ý nghĩa, mời kẻ mạnh hơn hắn, chỉ sợ đạt được ra hơn phân nửa, hắn không muốn.